Chương 28
Yên tỷ đền bù tổn thất cho em nha
Nguồn: TruyệnYY.
Dịch: Infinity.
…
Nhìn thấy Thi Đại Hiên trực tiếp ném ly Tình Xanh Sâu Thẳm kia xuống mặt đất, Diệp Phù Đồ cười nói:
– Người đẹp, ly Mặt Trời Rực Rỡ Chiếu Trong Tim này, là thuộc về cô.
Nói xong, Diệp Phù Đồ gọi một phục vụ viên tới, mang ly Mặt Trời Rực Rỡ Chiếu Trong Tim mới được pha chế hoàn hảo, đưa đến chỗ ghế dài của Thi Đại Hiên.
Thi Đại Hiên phảng phất như đang tiếp nhận một tác phẩm nghệ thuật, cẩn thận từ li từng tí nhận lấy ly Mặt Trời Rực Rỡ Chiếu Trong Tim trong tay phục vụ viên. Nàng không gấp gáp nếm thử, mà dùng đôi mắt chứa đầy sự sợ hãi thán phục đánh giá.
Sau một lát, Thi Đại Hiên hơi mở ra đôi môi gợi cảm, cầm ly rượu đưa tới trên miệng, bắt đầu nhấm nháp, theo rượu chảy vào trong miệng, mới đầu cảm thấy hơi lạnh, tiếp theo là xốp mềm dễ chịu, sau cùng là cảm giác nóng bỏng, đánh thẳng vào trái tim nàng.
– Ưm…
Trong chớp mắt, trong đầu Thi Đại Hiên sinh ra một loại ảo giác, dường như linh hồn của mình đã bay ra khỏi thân thể, bay về phía trời xanh, xuyên qua tầng mây trắng, sau cùng bị lộ ra dưới ánh nắng chói chang, bị ánh sáng của mặt trời bá đạo và nóng rực chiếu thẳng vào tim.
Loại cảm giác này thật sự là quá kích thích, làm cho thân thể mềm mại của Thi Đại Hiên thoáng cái trở nên xốp mềm, cả người bất lực dựa vào ghế sô-pha, mà thân thể mềm mại thỉnh thoảng còn run nhè nhẹ.
Đắm chìm trong cảm giác bá đạo và kích thích lại uyển chuyển này trọn vẹn mấy phút đồng hồ, Thi Đại Hiên mới tỉnh táo lại, nhìn chiếc ly chân cao trong tay mình đã sạch sẽ, duỗi ra đầu lưỡi mềm mại, liếm liếm môi đỏ như chưa thỏa mãn. Sau một lát, nàng mới đánh giá một cách sợ hãi thán phục:
– Rượu ngon! Thật sự là rượu ngon! Đây chắc chắn là rượu ngon nhất mà tôi từng uống trong đời!
– Cám ơn người đẹp khích lệ.
Diệp Phù Đồ mỉm cười.
Ngay lúc Thi Đại Hiên ném ly Tình Xanh Sâu Thẳm của mình đi một cách không nương tay chút nào, Lý Tuấn hiểu rõ ràng rằng hắn đã thua trận thi đấu này, vả lại còn thua từ đầu tới đuôi, sắc mặt hắn trở nên tái nhợt. Chợt hắn nhớ tới khoản tiền mà mình đã đánh cược với Tiết Mai Yên, sắc mặt hắn càng trở nên trắng bệch hơn.
Lén lút liếc trộm hai bên một cái, Lý Tuấn phát hiện là lúc này sự chú ý của mọi người đều đặt trên người Diệp Phù Đồ. Trên mặt hắn ban đầu xám như tro tàn, lại toát ra một chút hi vọng, sau đó chuyển động hai chân, lặng lẽ lui lại, hắn muốn bỏ trốn.
Nhưng chắc chắn là Lý Tuấn phải thất vọng rồi, hắn vừa lui lại một bước, thì một bàn tay đã khoác lên đầu vai hắn, sau đó là giọng cười nhạt nhẽo của Diệp Phù Đồ vang vào tai:
– Lý Tuấn, hình như là mày quên cái gì nha?
“Khốn kiếp, khoản đánh cược kia của bố chẳng qua là nói ngoài miệng, lại không có lập cái hợp đồng gì, bố mày có chết cũng không nhận, tụi mày có thể ép được tao sao?” Trong nháy mắt đó thân thể của Lý Tuấn cứng ngắc, nhưng nghĩ lại, cái gọi là đánh cược chẳng qua là nói trên miệng mà thôi, lại không có bằng chứng rõ ràng, lúc này trong lòng hắn phấn khích, xoay người lại, làm ra vẻ vô tội nói:
– Mày nói gì? Làm sao tao nghe không hiểu?
– Nghe không hiểu?
Diệp Phù Đồ nhướng mày, cười lạnh:
– Mày đã nghe không hiểu, vậy để tao giúp mày nhớ lại. Trước khi trận đấu này bắt đầu, mày đã đánh cược cùng với Yên tỷ. Nếu như mày thua, thì phải phun ra toàn bộ số tiền mà mày đã nhận được từ Yên tỷ từ trước tới giờ. Bây giờ trận đấu này ai thắng ai thua, không cần nói cũng biết, đã tới lúc mày trả tiền đặt cược.
– Đánh cược cái gì? Tiền đặt cược? Bố mày không biết.
Ánh mắt Lý Tuấn lấp lóe.
– Như vậy là mày muốn chơi xấu?
Diệp Phù Đồ thấy thế, nhất thời thần sắc trở nên lạnh lẽo.
– Hừ, mày nói mà không có bằng chứng, bố mày có chơi xấu thì sao nào? Chẳng lẽ mày còn dám giết bố mày?
Lý Tuấn khoanh hai tay trước ngực, nói với vẻ vô lại.
– Ha ha, giết người là phạm pháp, tao vậy mà là một công dân tốt, làm sao lại làm chuyện phạm pháp được.
Diệp Phù Đồ cười cười, đột nhiên, tiếng cười của hắn thấp xuống, rít qua kẽ răng, gằn từng chữ:
– Có điều, tao giết người không được, nhưng tao có hơn 100 loại phương pháp để làm cho mày biết cái gì gọi là sống không bằng chết, nếu như mày muốn khăng khăng chơi xấu, tao rất tình nguyện để cho mày thử một chút.
Dứt lời, đôi mắt đang mang ý cười của Diệp Phù Đồ, dường như bị tri thức xâm nhập, trong nháy mắt trở nên đen kịt và sâu thẳm.
Đối mặt với ánh mắt của Diệp Phù Đồ, ở trong lòng Lý Tuấn bỗng nhiên sinh sôi ra cảm giác cực kỳ khủng bố, giống như một chú gà con nhìn thấy mình sắp nằm trong móng vuốt của diều hâu, run lẩy bẩy, mặt mũi tràn đầy sự sợ hãi.
Khi hắn nhìn vào hai mắt của Diệp Phù Đồ, hắn có ảo tưởng rằng hắn đang không nhìn một đôi mắt, mà là một vực sâu không đáy có thể nuốt chửng linh hồn.
Cảm giác khủng bố như vậy, suýt chút nữa tra tấn Lý Tuấn lên cơn điên, lúc này ở đâu còn dám chống cự, khóc ròng ròng:
– Đại ca, là em có mắt như mù đi kiếm chuyện với anh, em sẽ đưa tiền, em đưa, cầu xin anh bỏ qua cho em đi.
Diệp Phù Đồ mỉm cười, không nói nhảm thêm câu nào, xòe bàn tay ra. Sau đó Lý Tuấn không dám chậm trễ chút nào, vội vàng gấp gáp lấy thẻ ngân hàng của mình ra, đưa cho quầy thu ngân của quán bar, nhân viên thu ngân cũng không khách sáo, quét thẳng 100 ngàn không chớp mắt.
– Đại ca, em đã trả tiền! Em có thể đi chưa?
Thấy tin nhắn trong điện thoại di động báo số tiền vừa giao dịch, trong lòng Lý Tuấn chảy máu, nhưng giờ phút này cũng không dám biểu lộ ra, nhìn Diệp Phù Đồ một cách đáng thương.
– Cút đi.
Diệp Phù Đồ cũng lười so đo với loại cờ hó, trực tiếp buông tha cho Lý Tuấn.
Trong khoảnh khắc, Lý Tuấn không dám tiếp tục đứng lại ở nơi này một giây, như được đại xá, nhào đầu chạy về phía cửa.
– Này, Tuấn ca của bà đi kìa, không phải bà nói Tuấn ca của bà đi đâu, bà sẽ đi theo đó sao, giờ thì đuổi theo đi!
Một cô nàng xinh đẹp nhìn có vẻ cá tính ở sàn nhảy trong quán bar lấy cùi chỏ chọt chọt đứa bạn bên cạnh, trêu chọc.
– Tuấn ca? Tuấn ca là cái quỷ gì? Hiện tại trong mắt tuôi, chỉ có anh đẹp trai này, tui tuyên bố, về sau ảnh chính là nam thần của tui!
Cô nàng xinh đẹp bị trêu trọc vờ tỏ ra ngốc nghếch đáng yêu, chớp mắt liên hồi, sau đó hét lớn với Diệp Phù Đồ:
– Soái ca, em yêu anh!
– Soái ca, chúng em cũng yêu anh!
Một người mở màn, những người còn lại cũng theo phong trào, trong giây lát một đám oanh oanh yến yến thét chói tai, reo hò như thủy triều với Diệp Phù Đồ. Gây sốt cộng đồng mạng.
Một nhóm các cô nàng xinh đẹp, ăn mặc gợi cảm nóng bỏng, trong nháy mắt bao vây Diệp Phù Đồ, chỉ trong chốc lát các loại hương thơm từ nước hoa bay ào ào vào mũi Diệp Phù Đồ, và các loại chân dài, ngực đẹp cũng đập ầm ầm vào mắt Diệp Phù Đồ.
Đa số những cô gái tới vũ trường ban đêm đều rất thoải mái, không có gì kiêng kỵ, gần như là lấy thân thể của mình dán lên người Diệp Phù Đồ, mọi người chen chúc lẫn nhau, tạo ra cảm giác ấm áp và mềm mại khiến cho thân thể Diệp Phù Đồ thoáng cái trở nên khô nóng, khuôn mặt trắng trẻo của hắn vèo một cái trở nên đỏ bừng.
Dáng vẻ của Diệp Phù Đồ, không những không làm cho nhóm gái đẹp này buông tha, ngược lại càng làm cho các nàng cười khanh khách:
– Mấy bà nhìn đi, soái ca đỏ mặt kìa!
– Soái ca, anh không phải vẫn là xử nam chứ? Chưa từng đụng vào phụ nữ sao?
– Nếu đúng như vậy, hôm nay em sẽ cho soái ca chiếm tiện nghi, để anh sờ một cái cho đã ghiền có được hay không?
Một cô gái ăn mặc cực kỳ hở hang, dáng người nóng bỏng vô cùng, mái tóc nhuộm màu tím, mở rộng hai cánh tay ngọc ngà, làm bộ như muốn ôm Diệp Phù Đồ vào ngực, từ từ lại gần hắn, còn cố ý hất hất bộ ngực đầy đặn mê người của mình. Cảnh tượng còn hấp dẫn hơn Diệp Phù Đồ pha chế rượu lúc nãy.
Với bản lĩnh của Diệp Phù Đồ, tất nhiên là có thể tránh né người đẹp tóc tím một cách dễ dàng, nhưng hắn bị sự nhiệt tình và khiêu khích trắng trợn của người đẹp tóc tím này làm cho đứng hình, mắt trợn tròn như hai viên bi, trơ mắt nhìn cô gái tóc tím này đang nhúc nhích thân thể nóng bỏng tới chỗ mình.
Nếu như “bị” người đẹp có dáng người bốc lửa này ôm vào trong ngực, hai người dính sát vào nhau, tư vị kia…
Trong chớp mắt đi, trái tim của Diệp Phù Đồ không nghe lời cấp tốc đập lên liên hồi.
Nhưng mà, ngay lúc mà chỉ cần một xíu nữa thôi, Diệp Phù Đồ và người đẹp tóc tím có thể ôm áp thân mật, thì bỗng có một thân thể mềm mại khác mạnh mẽ chen vào, đứng ngăn giữa hai người.
Chủ nhân của bóng người nở nang này là Tiết Mai Yên.
Một tay nàng kéo Diệp Phù Đồ, tay còn lại chặn nhóm oanh oanh yến yến đang vây quanh hắn, cười với vẻ áy náy:
– Các quý cô xinh đẹp, Tiểu Diệp nhà tôi vừa mới kết thúc một trận so đấu pha chế rượu, hiện giờ đang rất mệt mỏi, các người đẹp tha cho hắn một lần đi, để cho hắn đi nghỉ ngơi trước đã.
Nói xong, Tiết Mai Yên cũng không cho nhóm người đẹp này cơ hội từ chối, trực tiếp không nói một lời kéo Diệp Phù Đồ thoát khỏi “ma quật”, trở lại văn phòng trên lầu hai.
Đi vào văn phòng của Tiết Mai Yên, sau khi ngồi lên ghế sô-pha, Diệp Phù Đồ vẫn như cũ đang trong trạng thái sững sờ, tất nhiên là chưa lấy lại tinh thần, suy nghĩ của hắn vẫn đang bay bổng trong màn phê pha lúc nãy, riêng về cô gái xinh đẹp tóc tím ăn mặc hở hang muốn ôm ấp với hắn một lần, làm cho trí nhớ hắn bị khắc sâu.
– Hừ!
Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng hừ lạnh đột nhiên vang lên, đá Diệp Phù Đồ ra khỏi cơn tự sướng.
Diệp Phù Đồ lấy lại tinh thần, đã thấy Tiết Mai Yên đang đứng ngay trước mặt mình, hai tay khoanh trước ngực, đang dùng ánh mắt hình viên đạn chĩa vào hắn, điệu bộ này sao trông có vẻ giống giống cô tình nhân bé cưng đang ghen tuông?
– Sao vậy? Rất thất vọng?
Tiết Mai Yên lạnh lùng hỏi, giọng nói chua lè chua lét.
– Thất vọng cái gì?
Diệp Phù Đồ cảm thấy ngu ngơ, có chút không hiểu bài.
Tiết Mai Yên hừ nhẹ một tiếng:
– Vừa rồi không phải em suýt chút nữa được ôm ấp thân mật với cô nàng kia sao? Chuẩn bị được hưởng thụ diễm phúc, đáng tiếc lại bị chị cắt ngang, em làm sao có thể không thất vọng?
Nghe vậy, trên mặt Diệp Phù Đồ toát ra sự xấu hổ, cảm thấy lúng túng.
– Tiểu Diệp à, Yên tỷ làm người từ trước tới giờ rất công bằng. Chuyện tốt của em bị Yên tỷ phá đám, Yên tỷ có thể bồi thường cho em nha.
Thấy bộ dáng như vậy của Diệp Phù Đồ, trong đôi mắt của Tiết Mai Yên lướt qua vẻ ranh mãnh, nhẹ nhàng bước tới trước mặt hắn, cười tủm tỉm.
– Bồi thường? Bồi thường cái gì?
Diệp Phù Đồ tiếp tục làm học sinh dốt, không hiểu bài chút nào.
– Người đẹp tóc tím kia, không phải là chưa được ôm sao? Vậy thì Yên tỷ cho em ôm một cái đi! Chuyện này là em kiếm lời đó nha, cô nàng tóc tím đó không những dáng người không đẹp bằng Yên tỷ, hơn nữa còn từng phẫu thuật thẩm mỹ. Mà dáng người Yên tỷ lại là hàng thật giá thật, chắc chắn sẽ mang lại xúc cảm miên man…
Tiết Mai Yên cười, quyến rũ không nói nên lời.
Trong khi nói chuyện, nàng chống cánh tay ngọc ngà trên bắp đùi tròn trịa thon dài, được bao bọc trong tất chân màu đen, thân nhìn như rắn nước hơi cúi xuống, dùng ánh mắt đầy sự khiêu khích nhìn Diệp Phù Đồ.
Tư thế hiện giờ của Tiết Mai Yên, thật đúng là cực kỳ kích thích và nóng bỏng, không chỉ có thể bày ra những đường cong hoàn mỹ của cơ thể mềm mại, mà còn bởi vì chiếc cúc nơi cổ áo không cài lại, dẫn dến lộ ra phong cảnh cao vút và uyển chuyển nhưng vẫn trơn bóng mềm mại, có thể làm cho tất cả giống đực điên đảo thần hồn.
Từng hơi thở kiều diễm làm cho người ta hồn xiêu phách lạc, tràn ngập trong căn phòng làm việc.
695
9
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
