ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Biện pháp giành chiến thắng

Nguồn: TruyệnYY.

Dịch: Infinity.

Lý Tuấn vừa xuất hiện liền đối với mọi người tung ra một cái nụ cười tự cho là đẹp trai:

– Chào mọi người, nhiều ngày không gặp, không biết mọi người có nhớ tôi hay không?

– Tuấn ca! Là Tuấn ca!

– Tuấn ca! Cuối cùng anh cũng xuất hiện, bọn em đều nhớ anh muốn chết!

Vừa nhìn thấy Lý Tuấn, các cô gái trẻ trong sàn nhảy nhất thời hoan hô, riêng mấy cô nàng ngay từ đầu không ngừng hỏi thăm về Lý Tuấn với tên phục vụ viên kia, reo lên vô cùng vui sướng.

– Ha ha, xem ra tất cả mọi người vẫn còn nhớ tôi nha!

Nhìn thấy độ hot của mình cao như thế, trên mặt Lý Tuấn toát ra một nụ cười đắc ý, chợt nhìn Tiết Mai Yên đang đứng trên đài DJ một chút. Trong ánh mắt hắn chứa đầy sự âm độc, giả bộ ra một bộ dáng bi thương, khổ sở nói:

– Có điều, về sau mọi người muốn nhìn thấy tôi ở quán bar Dạ Mị, có lẽ là không thể, bởi vì tôi đã bị cho nghỉ việc.

– Cái gì? Tuấn ca lại bị đuổi việc?

– Bà chủ của quán bar Dạ Mị này cũng quá không có hiểu biết đi! Vậy mà dám đuổi việc Tuấn ca anh? Thật sự là mù mắt!

– Tuấn ca đừng sợ, anh đi đâu chúng em liền theo đó. Em tin tưởng với bản lĩnh của Tuấn ca, đi tới bất cứ quán bar nào, chủ quán sẽ vô cùng hoan nghênh!

– Không có Tuấn ca, về sau em sẽ không tiếp tục đến loại quán rượu đẳng cấp thấp như quán bar Dạ Mị này!

Nghe xong lời này, nhóm fan nữ của Lý Tuấn như ong vỡ tổ, nhao nhao hét ầm lên.

– Thằng Lý Tuấn này!

Tiết Mai Yên làm sao không biết thằng Lý Tuấn này cố ý, nhìn thấy hắn làm cho tình cảm quần chúng kích động, trong giây lát tức đến mức khuôn mặt tái nhợt. Nhưng tức thì tức, hiện giờ nàng cũng không tiện nói thêm điều gì.

Đúng vào lúc này, bên cạnh Lý Tuấn lại vang lên một giọng nói thờ ơ:

– Lý Tuấn, gọi mày ra đây để tranh tài, không phải để nghe mày nói nhảm. Được rồi, thời gian đã đến, tranh thủ thời gian bắt đầu đi.

Nghe được đạo âm thanh này, mọi người mới phát hiện bên cạnh Lý Tuấn còn một bóng người trẻ tuổi đang đứng đó, không là ai khác, chính là Diệp Phù Đồ.

Mấy cô fan nữ trung thành nhất của Lý Tuấn nghe thấy Diệp Phù Đồ nói vậy với Lý Tuấn, nhất thời bất mãn kêu lên:

– Nhóc kia, nhóc là ai? Cũng dám đối với Tuấn ca của chúng ta nói chuyện kiểu đó hả?

– Tôi là Diệp Phù Đồ, phục vụ viên quán bar Dạ Mị, cũng là người so đấu với Lý Tuấn tối nay.

Diệp Phù Đồ nói từ tốn.

– Cái gì? Nhóc chính là người so đấu với Tuấn ca của chúng ta?

– Tôi còn tưởng rằng so đấu với Tuấn ca là vị cao thủ pha chế rượu nào đâu, kết quả lại là một phục vụ viên, cái này là thứ đồ gì vậy!

– Tuấn ca, chuyện gì vậy anh? Làm sao lại cùng một loại chó không ra mà mèo cũng không ra tiến hành so đấu? Đây thật sự là hạ thấp đẳng cấp của anh mà.

Diệp Phù Đồ không nói câu nào thì thôi, vừa nói một cái đã bị nhóm fan nữ kia công kích tơi bời.

– Hôm nay là mời mọi người xem so đấu, để cho mọi người làm trọng tài. Về phần tại sao tranh tài, mọi người cũng không nên hỏi nhiều, chuẩn bị xem so tài đi.

Lý Tuấn mỉm cười, tuyên bố:

– Hôm nay tôi muốn pha chế loại rượu tên là “Tình Xanh Sâu Thẳm”.

(Chú thích: Nguyên văn là “Xanh Thẳm Chi Yêu”.)

Dứt lời, Lý Tuấn cũng trở nên nghiêm túc. Từ trong tủ rượu lấy ra các loại rượu và bình lắc pha chế, sau đó đổ vào theo thứ tự, liền bắt đầu công việc pha chế rượu, bình lắc pha chế trong tay hắn xoay tròn một cách cuồn cuộn, làm mọi người nhìn hoa cả mắt.

Rất nhanh thì rượu đã được pha chế xong, Lý Tuấn chậm rãi rót vào một cái ly chân cao, loại rượu này có màu xanh thẳm, hơn nữa còn có từng tầng xếp lên nhau, làm cho nó mang lại cảm giác rất tầng thứ, màu sắc đi từ cạn tới sâu, cùng một dạng với đại dương. Sau cùng, Lý Tuấn lấy ra một viên thạch hình trái tim, đặt ở trên ly rượu.

– Oa… Thật đẹp nha!

– Không hổ là Tuấn ca của chúng ta, kỹ thuật pha chế rượu quả nhiên là hạng nhất!

– Thằng nhãi gọi là Diệp Phù Đồ kia, nhìn thấy kỹ thuật pha chế của Tuấn ca chưa? Đây cũng không phải là loại phục vụ viên như nhóc có thể so sánh, nếu chị là nhóc, chắc chắn sẽ nhận thua là tốt nhất, để chút nữa khỏi bị mất mặt.

Rượu vừa được pha chế rượu xong thì đã đến một trận tiếng than thở, còn có mấy người vọt lên trước khiêu khích Diệp Phù Đồ.

Nhưng mà Diệp Phù Đồ cũng không để ý những sự khiêu khích này, vẻ mặt hắn thờ ơ, không có hành động gì.

– Ly Tình Xanh Sâu Thẳm này, là một ly rượu cuối cùng mà tôi pha chế ở quán bar Dạ Mị, hôm nay tôi sẽ đưa tặng nó cho một người hữu duyên.

Lý Tuấn bưng ly Tình Xanh Sâu Thẳm kia lên, liếc nhìn toàn trường, chợt hắn phát hiện cái gì, ánh mắt trong giây lát sáng lên.

Nơi ánh mắt Lý Tuấn nhìn tới, là một cái ghế dài trong góc quán bar Dạ Mị, trên ghế sô-pha bên trong hàng ghế dài này, có một bóng người xinh đẹp đang ngồi.

Nàng có một bộ tóc dài đen nhánh được búi cao lên phía sau, lộ ra đoạn cổ thon dài giống như thiên nga, dáng người nàng cao gầy, mặc một bộ váy đầm màu đen, vóc dáng xinh đẹp và đầy đặn, được chiếc váy đầm hơi bó sát phác họa ra một cách hoàn mỹ.

Đầm váy hơi bó sát như vậy, không chỉ làm cho người đẹp này càng thêm sự gợi cảm, hơn nữa còn tản mát ra khí chất lãnh diễm cao quý, mang theo cảm giác người lạ đừng tiếp xúc. Mà thật sự cũng là như thế, người phụ nữ này đã tới quán bar Dạ Mị được một lúc, trong thời gian đó, không biết thu hút được bao nhiêu ong bướm, nhưng đều không có ngoại lệ bị đuổi đi.

Nhưng mà càng như vậy ong bướm lại càng nhiều, bởi vì nói theo tâm lý đàn ông, nếu có thể tán tỉnh thành công người đẹp lạnh lùng cao quý này, thì chắc chắn sẽ rất thỏa mãn được dục vọng chinh phục của đàn ông.

Lý Tuấn nâng ly Tình Xanh Sâu Thẳm, hướng về phía vị mỹ nữ lãnh diễm cao quý này ném ra một nụ cười mà hắn tự cho là “đẹp trai chết người”, nói một cách nho nhã lịch sự:

– Ly rượu này, thì tặng cho quý cô mỹ lệ này! Không biết quý cô xinh đẹp đây có thể hay không nhận lấy hảo ý của tôi?

– Vậy thì xin cảm ơn.

Thực tế thì Thi Đại Hiên đang ở đây một mình ngồi uống rượu buồn, không nghĩ tới Lý Tuấn lại đột nhiên muốn tặng rượu cho mình. Khuôn mặt tinh xảo giống như một tác phẩm nghệ thuật của nàng hơi sững sờ, theo bản năng muốn từ chối, nhưng sau khi ngẩng đầu nhìn thấy ly rượu Tình Xanh Sâu Thẳm, có vẻ như uống cũng ngon, cuối cùng vẫn nhẹ gật đầu.

Đến mức cái nụ cười “đẹp trai chết người” của Lý Tuấn, trực tiếp bị nàng không nhìn. Những tay dân chơi con nhà giàu điển trai theo đuổi nàng, đều có thể xếp thành một hàng dài trăm mét như một con rồng. Dạng “mặt hàng” như Lý Tuấn này, ở đâu có tư cách lọt vào mắt xanh của nàng? Có điều, dù sao rượu vẫn là do người ta tặng cho, vẫn phải lễ phép nói câu cảm ơn.

Lý Tuấn thấy Thi Đại Hiên vậy mà nhận lấy rượu mình tặng, trong lòng hắn điên cuồng cười to, trong quán bar, một người đàn ông tặng rượu cho một phụ nữ, mà người phụ nữ ấy lại tiếp nhận, hàm ý bên trong đó đại biểu cho điều gì là quá rõ ràng.

Xem ra, buổi tối hôm nay hắn không chỉ có thể thu hoạch được 15% cổ phần quán bar Dạ Mị, còn có thể hưởng thụ người đẹp cực phẩm này một chút, do đó hắn làm sao không thể hưng phấn. Chỉ là ngoài mặt Lý Tuấn vẫn mang lấy bộ dáng nhân sĩ thượng lưu, gọi một tên phục vụ viên nâng ly đưa tới cho Thi Đại Hiên.

Không biết là may mắn hay xui xẻo cho Lý Tuấn. Hắn không biết, một là, Thi Đại Hiên không thường xuyên đến quán bar, cơ bản là nàng không hiểu những quy tắc trong quán bar kia; hai là, Thi Đại Hiên đâu có coi hắn ra cái gì. Nếu không, đoán chừng hắn sẽ cười không nổi.

– Ranh con, tao đã giải quyết xong, tiếp theo thì đến phiên mày!

Mặt mũi Lý Tuấn tràn đầy nụ cười của sự đắc ý, nhìn Diệp Phù Đồ với ánh mắt khinh miệt.

Diệp Phù Đồ không nói gì, trực tiếp đi lên đài. Có điều hắn còn chưa kịp làm động tác gì, những khách hàng ở phía dưới đã kêu lên:

– Một tên phục vụ viên pha chế rượu thì có gì hay để mà xem!

– Trận đấu này ngươi thua chắc chắc rồi, tranh thủ thời gian cút xuống đi, đừng đứng ở đây làm mất mặt xấu hổ, cũng đừng lãng phí thời gian của chúng ta!

Nếu như gặp người trẻ tuổi bình thường, gặp phải loại tình cảnh này, chắc chắn sẽ mặt đỏ tới mang tai, không cách nào tiếp tục đứng ở chỗ này. Nhưng Diệp Phù Đồ không thèm để ý tới những thứ này, vẻ mặt thờ ơ và từ trong tủ rượu lấy ra mấy chai rượu tây cùng một cái bình lắc pha chế rượu.

Mặc dù đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng Diệp Phù Đồ cũng không gấp gáp bắt đầu pha chế, mà đứng nhìn nhằm nhằm lên những vật trước mặt này, cau mày, lâm vào trầm tư.

Trước khi bắt đầu so đấu, hắn đã đọc sách một chút có liên quan tới pha chế rượu và phương diện so đấu pha chế rượu. Muốn phân ra cao thấp, một là dựa vào hương vị, hai là dựa vào kỹ thuật pha chế. Trước kia Diệp Phù Đồ chưa từng pha chế rượu, cho nên muốn trên phương diện hương vị thắng được Lý Tuấn, có lẽ rất không có khả năng, như vậy lựa chọn duy nhất còn lại, đó là dựa vào kỹ thuật.

469

8

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.