Chương 1
Từng bước truy thê
Thật ra nói nhân vật phụ si tình chính là chất xúc tác làm thăng hoa cho tình cảm nhân vật chính cũng không ngoa chút nào , chính là cái dạng dễ dùng, không lõi thời, thích hợp mọi hoàn cảnh , dễ dẫn đến lòng thương hại bố thí nhất . Có người bảo tình yêu của nhân vật phụ si tình thật thảm hại , tình yêu thật ti tiện hèn hạ đầy ích kĩ.Cũng có người lại nói tình yêu của nhân vật phụ si tình thật dũng cảm dám đánh đổi tất cả vì tình yêu của mình dám vứt bỏ bản thân vì người mình yêu rất !cool ngầu! Thế nhưng từ lúc Hiên ý thức được mình là nhân vật phụ si tình thì từ trong thâm tâm tui đã hạ quyết tâm trở thành một nhân vật phụ si tình vĩ đại , ở cảnh giới thượng thừa và phần quan trọng nhất là trở thành nhân vật phụ si tình chuyên nghiệp . Mà chuyên nghiệp theo lý giải của Hiên chính là làm người ta nhìn vào tình yêu của tui chỉ có thể thở dài thường thược bất đắt dĩ thôi chứ không thể nào bình luận được . Bám theo ngắm ngầm phá hoại hạnh phúc của nhân vật chính thấy nhân vật chính gặp khó khăn sẽ giúp đỡ hết mình như thánh mẫu tạo sự mâu thuẫn tới lúc bị vạch trần sẽ nắm tay nhân vật chính nức nở hỏi một câu hỏi huyền thoại "anh có từng yêu em không ?" sau đó bị nhân vật chính gạt tay ra trả lời một câu huyền thoại ngứa răng " tôi chỉ coi cậu là em trai " rồi phủi đít quay lưng tiêu soái nắm tay cục vợ nhỏ đi xa còn Hiên sẽ mạnh mẽ,quật cường lau nước mắt cười so với khóc còn tệ hơn nói" chúc anh hạnh phúc ,em sẽ đợi anh" .Hạ màng ,tung hoa , vỗ tay bốp, bốp, bốp, bốp......
Còn giờ Hiên đảm nhiệm chức thanh mai chúc mã với anh công chính-Trì trong một quyển tiểu thuyết ngọt sủng, vả mặt bơm bốp để xứng với cái chức thanh mai này bộ da Hiên mang cũng được lắm ,Hiên rất hài lòng ấy, tóc màu trà ngoan ngoãn rũ bên mặt ,lông mi cong dài như cánh bướm nhấp nhô bay lượng ,đôi mặt màu xanh lu như mặt hồ lắng đọng trong veo tinh khiết và làn da căng mịn hồng hào đầy sức sống, Hiên rất tự tin với bộ da này ấy .Ngoài ra gia thế để xứng với từ trúc mã của Trì thì cũng ghê gớm lắm ít ra thì sau khi hạ màng Hiên có thể tung tăng tận hưởng cuộc sống cậu ấm nhà giàu haizz ! Mong quá à .
Mấy cái mong mỏi đó để sau rồi nói , thực tế lúc này Hiên vừa xuống máy bay tư nhân về nước sau 10 năm xuất ngoại với gia đình lúc này chính là thời điểm action của nhân vật phụ si tình như Hiên á ,hít sâu cố lên nào ! Hiên kéo vali to vãi đi nhanh đến trước mặt Trì nở nụ cười rực rỡ như nắng mùa hè sức sống bắn tứ phí.
"Honey , em về rồi nè anh có nhớ cục cưng không"Hiên cất giọng trong trẻo như khe suối chảy hỏi công chính rồi lè lưỡi làm mặt quỷ
"Đừng gọi bậy" Trì mặt lạnh tanh như quan tài trả lời tui -huhu mặt lạnh sợ quá.
"Ơ, mẹ của anh cũng coi em là dâu nhỏ trong nhà rồi nhé ,em gọi anh honey thôi chứ có phải là chồng yêu đâu mà bậy nà" Hiên trống càm làm bộ suy nghĩ rồi trả lời .
Trì không trả lời mà lấy tay dây dây huyệt thái dương.
"A em biết rồi nè, kêu honey bằng tiếng Anh nghe không đủ thân mật đúng không vậy em kêu là tướng công giống hồi nhỏ nhé hi" vừa nói Hiên vừa le lưỡi liếm mép - cái lưỡi hồng phấn nộn nộn liếm đôi môi như hai cánh hoa nhạt màu làm chúng ướt át như mời gọi người nhấm nháp đầy lẵng lơ câu hồn.
" Hiên ,cậu im đi " Trì gầm nhẹ trong hết sức mất kiên nhẫn . Hiên thầm nghĩ gọi vậy tui cũng ngượng lắm á chứ bộ ở đó mà chê chê biết ngay là anh ghê tởm tui mà chỉ có cục vợ nhỏ của anh mới dễ thương mới kêu được chứ gì hứ hứ! Tui khinh thường nhưng mà diễn cái vai này tủi thân quá đi mất.
"Trì ghét bỏ em sau ,anh cảm thấy một thằng con trai kêu mình như thế rất buồn nôn lắm phải không . Rõ ràng lúc nhỏ kêu nhau là thế mà , anh cảm thấy chán rồi đúng không .em biết mà ." Hiên vừa nói vừa mếu máo viền mắt hồng hồng trong lòng thì vỗ tay bốp,bốp,bốp tui diễn giỏi quá đi thế giới thiếu tui một giải thưởng ảnh đế á.
"Không phải , tôi chỉ bảo cậu gọi cho đúng đừng gọi bậy bạ , còn chuyện lúc nhỏ sau có thể áp dụng cho bây giờ được " Trì vừa nói vừa nhăn mày nói thật anh cũng không phải ghét Hiên gọi thế chỉ là gọi thế thì ra thể thống gì nữa quá mất mặt còn cái vụ Hiên tự nhận thằng con trai gọi thế thì buồn nôn thì anh chỉ có thể cười khổ ở trong lòng thôi , Hiên rất lùn lùn hơn con gái bình thường đây cũng là miếng vải ngược của Hiên chỉ cần chê cậu lùn là cậu xù lông lên ngay , thân hình thì mảnh khảnh da cậu cũng rất trắng còn gương mặt thì cậu duy trì nhiều từ mẹ nên hơi nữ nhân hóa nghe cậu gọi chỉ thấy cồn cào ruột gan thôi chứ buồn nôn cái gì , thích. thích đến muốn điên ! Tuy nội tâm sống dữ núi biển dời thì ngoài mặt vẫn bất động .
" Vậy em gọi anh là tướng công nha , anh đừng ghét bỏ mà " Hiên biết người đàn ông này chắc sẽ nhượng bộ mình thôi dù sao cũng xem mình là em trai phải biết nhiều năm qua mình cũng nghiên cứu người này rất kĩ người này là người cực kỳ cực kì bao che khuyết điểm với dung túng người nhà á- thật ra cậu không biết thuộc tính này của anh chỉ có thực hiện trên người cậu thôi nhưng do não thô với sống vô tâm vô phổi quá nên chưa phát hiện.
"Tùy cậu" Trì thở dài
" Haha biết ngay anh thương em nhất mà , em yêu anh nhất" hoan hô biết ngay cậu đoán đúng mà vừa nói cậu vừa nhào vào lòng ngực anh ra sức cọ cọ đầu ngửi ngửi như con mèo nhỏ lâu ngày gặp chủ .
" Cậu bỏ ra " anh vừa nói vừa xách cậu lên bỏ qua bên ghế còn mình thì chống tay ngắm cảnh ngoài cửa xe .
Cậu biểu môi tỏ ý không hài lòng với thái độ của anh nhưng rồi rất mau đã không quan tâm xách iPad ra bắt đầu chơi .
Dư quang anh đều để ý đến cậu thấy cậu rất mau đã không quan tâm mình thì thở dài trong lòng đừng thấy cậu cười hì hì sức sống bắn ra tứ phía hoạt bát dễ gần mà bị đánh lừa chính anh hiểu cậu hơn ai hết cậu chính là kiểu người tâm lạnh người quanh cậu luôn luôn thay đổi cậu kết giao rất nhiều có rất nhiều bạn tốt , người thích cậu nhưng không ai khiến cậu bận lòng từ trong xương đã tót lên vẻ hờ hững với mọi thứ giống như tất cả mọi việc điều không liên quan đến cậu cậu sẳn sàn bỏ đi bất cứ lúc nào nếu cậu chán nhưng lại bị vẻ ngoài và nụ cười của cậu che kín , nói thật anh rất thích cậu thích từ lúc rất bé và anh cũng hiểu rõ cậu không thích anh nhưng không hiểu sao cậu lại luôn nói thích anh anh biết lúc này thổ lộ với cậu , móc tim móc ruột dâng hiến lên cho cậu thì chính là thua ngay bước xuất phát còn bảo anh theo đuổi cậu từng bước theo phương pháp nước chảy đá mòn thì đó không phải phong cách của anh.
Phong cách của anh chính là bày 'thiên là địa võng' rồi dụ dỗ cậu từng bước từng bước lọt vào thiên la địa võng của anh để đời đời kiếp kiếp cậu không thể thoát ra luân hãm trong cái bẫy của anh
Chỉ yêu mình anh
Chỉ thuộc về mình anh
Chỉ có mình anh
Mãi mãi là của anh
Nên lúc này phải kiên nhẫn anh nhìn cậu rồi cười nhạt tự nói" chính là cậu chiêu tôi nên không trách tôi được nhé , bé cưng" . Cậu đang chơi iPad thì thấy lạnh lạnh sống lưng quay mặt lại thì thấy anh ngồi đó nhìn cậu bằng cập mắt sâu thẳm cậu thấy lạ lạ nhưng với tiêu chuẩn người nào thô nên liền vức ra sau đầu nhào đến ôm anh .
" Tướng công~ mình đến nhà anh đúng không ạ ? " Cậu chớp chớp đôi mắt to
" Không , đi nhà cậu " anh lạnh mặt trả lời
" Không muốn , không muốn nhà cũ em còn chưa kêu người dọn nữa không ở được chẳn lẻ anh muốn em ngủ khách sạn sao ?" Cậu to tiếng hỏi móng túm lấy tay anh
" Mẹ tôi kêu người dọn dẹp rồi về là có thể vào ở được"
" Anh muốn em ngày đầu tiên trở về ở cái nhà 10 năm thiếu hơi người đó một mình sao , sao anh vô tâm thế có biết em tủi thân không hả?" Thấy lời nói chưa đủ thuyết phục cậu hít hít mũi muốn khóc để trong đáng thương xíu- mà nào đâu bị gương mặt phản bội không những không đáng thương mà cực dễ thương như thể cầu người đến trêu ghẹo .
" Vậy cậu muốn thế nào" anh nhăn mày hỏi
" Em muốn anh đưa em về nhà anh ở ,anh ở đâu đưa em đi đó nếu không thì em không chịu" cậu hắt cằm nhỏ vênh váo ra điều kiện trong cực ngứa đòn
" Cậu ở đây lâu dài nên tôi nghĩ tốt nhất nên về nhà cậu ở đi , ở chỗ tôi sẽ rất bất tiện"
"Không bất tiện bất tiết gì cả anh ở đâu em ở đó không thì em bám theo anh miết luôn không cho anh đi đâu cả không cho anh làm gì luôn phiền chết anh"
"... tùy cậu" anh suy nghĩ một tí rồi nhăn mày đáp ứng
" Anh tài xế nghe thấy rồi đó đưa tui về chỗ ở của Trì ca đi " cậu hưng phấn gọi tài xế. Tài xế được huấn luyện liếc mắt nhìn ông chủ thấy anh gật đầu thì quay đầu xe lại chạy về căn hộ của ông chủ đang ở . Anh tài xế cũng dựt mình lắm chỉ tại được huấn luyện nên không để lộ ra ngoài mặt thôi anh theo ông chủ nhiều năm thế mà chưa thấy ai phi lễ náo loạn thế với ông chủ mà còn khiến ông chủ phải nhượng bộ nữa chàng thanh niên này thật lợi hại á
Vì để tiện cho việc đến công ty anh mua căn hộ gần công ty để ở chứ không quay về nhà chính ở anh không mua biệt thự bởi nó rất to làm anh cảm thấy tịch mịch và nhớ cậu anh chỉ mua căn hộ vừa phải nhưng giá cả không hề rẻ gần bằng giá năm căn biệt thự . Anh đang suy nghĩ làm sao lừa cậu vào ổ của mình thì cậu đã tự buộc mình dâng tới cửa rồi thật đỡ tốn sức .
Sau khi tới nơi thì cậu đã tung tăng háo hức ra xe trước kéo tay anh chạy đi ấn thang máy quăn đóng hành lý cho vệ sĩ và tài xế của anh xử lý.
"Anh ơi em hồi hộp quá vậy là từ giờ mình ở chung với nhau phải không ạ"
Anh vẫn im lặng lấy trầm mặc để trả lời cậu
"Anh ơi anh hôn em một cái được không ạ. 10 năm rồi mình mới gặp nhau mà anh chẳn hôn em một cái ,hồi nãy trên xe có người nên em không đồi hỏi nhưng giờ không có người em không biết anh phải bồi thường cho em hôn em hai cái á nhanh nhanh lên" cậu hớn hở nhón chân nhắm mắt chu mỏ
" Cậu đừng rộn" gân xanh thái dương anh dựt dựt
" Em không biết ,không chịu, anh không hôn em lát nữa có người em sẽ đồi hôn sâu trước mặt người khác đó ăn vạ luôn " cậu lém lỉnh chớp mắt một cái
Anh cũng chịu thua cúi xuống hôn nhanh cậu hai cái rồi nhanh chóng tách ra giữ khoảng cách - anh nghĩ nếu không tránh xa ra anh không biết mình có thể kiềm chế được không . cậu nghĩ quả nhiên thằng đàn ông thúi ghét bỏ mình ,anh giỏi lắm, chờ đó.
Cậu nhanh vào nhà rồi xấp sắp đồ của mình chen vào đồ anh, chen vào tủ quần áo anh ,chen chỗ vệ sinh,chen giường để mỗi góc trong nhà anh điều có bóng dáng cậu xem như trả thù cái vụ dám ghét bỏ cậu - cậu nghĩ mấy thằng công chính thuộc dạng tổng tài bá đạo này ý thức lãnh thổ nghe nói lớn lắm để lãnh thổ anh dính mùi kẻ anh ghét coi anh có khó chịu không haha- ai đó tự chui đầu vào rọ mà không hay biết .
Anh ngồi quầy bar nhỏ nhấm nháp ly rượu vang đỏ vào nở nụ cười ánh mắt sâu thẳm nhìn cậu bận rộn xâm chiếm lãnh thổ của mình
"Bước 1 hoàn thành "-anh tự nhủ trong lònglòng
0
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
