Chương 23
Nhận Chức & loli ngực bự
Từ khi cuộc chiến thú triều kết thúc đã qua 7 ngày, người dân Nha Trang thành vui mừng vì thành không bị phá, vì có Nguyễn Long bỏ một số tài nguyên lớn ra bù đắp cho những gia mình mất người thân trong trận chiến mà họ đã bớt đau thương.
Nguyễn Long từ ngày đó cũng trở nên nổi tiếng và được người dân ca tụng là anh hùng của Nha Trang thành, tất nhiên chuyện thú triều là do hắn thì bị người Phạm gia giấu đi.
Nguyễn Thanh Tuyết đã tìm được hạnh phúc nên nàng liền từ chức trung đoàn trường và ở bên Nguyễn Long, các nàng khác cũng dọn đến ở cùng hắn.
Mấy ngày Nguyễn Long không quan tâm đến chuyện gì cả, hắn chỉ cùng chúng nữ đi chời và hưởng thụ hạnh phúc.
Hôm nay là ngày mà lão đại tướng Nguyễn Thành Đạt hen gặp Nguyễn Long để đưa hắn tới gặp những người của hội đồng Hộ Quốc.
Lúc này Nguyễn Long đang cùng chúng nữ đứng dưới một chiến thuyền lớn và trước mặt hắn là lão đại tướng Nguyễn Thành Đạt, lão đích thân đi đón hắn.
- Con rể, đã chuẩn bị xong chưa...
Lão đại tướng cười nói và cũng liếc qua Nguyễn Thanh Tuyết khiến nàng đỏ mặt, mấy ngày trước nàng bị Nguyễn Long ôm cứng bên người không có thời gian đi gặp lão.
Nguyễn Long thấy nàng xấu hổ liền cười ôm nàng vào lòng nói.
- Đã chuẩn bị xong rồi, cha vợ...
- Hahaha vậy chúng ta đi thôi...
Lão đại tướng cười lớn dẫn cả đám đi vào chiến thuyền.
Nguyễn Long cùng chúng nữ tạm biệt người thân một chút rồi đi vào chiến thuyền.
Phạm Văn Chiến nhìn chiến thuyền bay đi thì thở dài nói.
- Haizz...hi vọng thằng nhóc đó không phụ lòng con gái ta...
Lão than một câu rồi quay người đi về, trên chiến thuyền Nguyễn Long đang cũng Nguyễn Thành Đạt nói chuyện.
- Cha vợ, có thể giải thích cho con một chút về hội đồng Hộ Quốc không.
Nghe Nguyễn Long hỏi thì lão gật đầu trả lời.
- Hội đồng Hộ Quốc là tổ chức lớn nhất Việt Nam, nó gần giống với bộ quốc phòng vậy, bên trong hội đồng đều là cấp Chiến Đế, họ chịu trách nhiệm giải quyết những chuyện mà quân đội hoặc bộ quốc phòng không giải quuyết được và họ cũng là đại diện cho sức mạnh lớn nhất của Việt Nam, trong đó có đủ loại người, quân nhân có, người dân có, chính trị gia có và người các môn phái cũng có, nhưng họ đều có chung một mục đích là thủ hộ Việt Nam.
Nghe lão kể thì Nguyễn Long thấy cái hội đồng này khá thú vị liền hỏi.
- Vậy hiện tại trong hội đồng có bao nhiêu vị Chiến Đế...
Nguyễn Long biết con số 7 vị trong tư liệu không phải là con số thật, nếu chỉ có 7 người thì Việt Nam sớm đã bị ma thú sang bằng rồi, Nguyễn Thành Đạt nghe hắn hỏi thì cười đáp.
- Đúng là không qua mắt được cậu, thật ra Việt Nam có 19 vị Chiến Đế tính thêm cậu là 20, mà hầu hết là Chiến Đế sơ cấp mới xuất hiện mấy năm gần đây, họ hầu hết đều ẩn thân trong xã hội, chỉ khi có nhiệm vụ họ mới đi làm.
Nguyễn Long gật đầu tiếp tục hỏi.
- Vậy họ đều có quân hàm đại tướng à...
- Đúng vậy, tuy có chút không thỏa đáng nhưng hồi đồng chỉ có cách này để chứng thực thân phận và mời họ gia nhập hội đồng.
Nguyễn Thành Đạt nói, Nguyễn Long gật đầu hỏi tiếp.
- Vậy tình hình hiện tại trong nước thế nào.
Nguyễn Thành Đạt thỏ dài đáp.
- Không khả quan lắm, ma thú ở các thành lớn càng ngày càng nhiều và mạnh, đặc biệt là ở Sài Gòn thành, Hải Phòng Thành, Hà Nội thành, Cần Thơ thành, Đà Nẵng thành, xung quanh những thành này đều có ít nhất 3 con ma thú cấp S, hồi đồng cũng cử Chiến Đế đến trấn thủ, nhưng dạo gần đây ma thú bắt đầu bạo động, các thành liên tiếp gặp thú triều, đặt biệt gần đây ở Hải Phòng thành ma thú tập kích thường xuyên hơn.
Nguyễn Long cau mày trầm tư, vậy lí do bọn ma thú tập kích Nha Trang thành không hoàn toàn do hắn mà còn nguyên nhân khác.
Từ lúc khởi hành chỉ có vài phút nhưng chiến thuyền đã gần đến Hà Nội thành, vì chiến thuyền này có tốc độ cực nhanh dùng trong những trường hợp khẩn cấp.
Nguyễn Thành Đạt thấy gần đến nơi thì nhìn Nguyễn Lonh nói.
- Con rể, khi gặp họ thì cứ cư xử như bình thường nhé, có ai ra oai phủ đầu thì cứ thẳng tay cho ta, có một số người bận thủ thành nên không đến được nhưng họ sẻ gặp thông qua video trực tuyến...
- Ngài yên tâm đi cha vợ, ta chưa bao giờ chịu thiệt mà không đánh trả...hắc hắc...
Nguyễn Long cười không phúc hậu nói, hắn có quy tắc người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta, ta đánh ba má nhận không ra.
- Báo Cáo..., đã đến căn cứ rồi ạ...
Không bao lâu thì chiến thuyền đã đậu xuống bãi đậu trong căn cứ ở Hà Nội thành, Nguyễn Long cùng chúng nữ theo Nguyễn Thành Đạt đi xuống chiến thuyền.
Vừa xuống họ liền thấy hai hàng lính trang nghiêm đứng hai bên cùng thãm đỏ lót đường như đón tổng thống nước khác vậy và ở giữ có 7 người mặc quân phục có quân hàm đại tướng đi đến, đến trước mặt đám Nguyễn Long rồi đưa tay lên chào theo nghi thức quân đội, Nguyễn Long cũng đưa tay lên chào, người đứng đầu trong 7 người nhìn Nguyễn Long lên tiếng cười nói.
- Hahaha..., cậu chắc là Nguyễn Long, vị Chiến Đế mới của chúng ta nhỉ, chào cậu tôi tên Võ Văn Quang, hội trưởng hội đồng Hộ Quốc, chào mừng cậu gia nhập, chung sức bảo vệ đất nước...
- Chào ngài...
Nguyễn Long thấy lão đã biết tên hắn thì không giới thiệu nữa mà chỉ bắt tay chào, đồng thời hắn nhìn thông tin lão luôn.
"Võ Văn Quang : Chiến Đế cao cấp
+SM : 4290
+NN : 4379
+VIT : 3859
+NL : 3287
+TT : 2740
(từ giờ mình bỏ phần HP với MP nhé)
Nguyễn Long nhìn chỉ số của lão mà kinh ngạc, chỉ Chiến Đế cao cấp mà chỉ số gấp đôi Chiến Đế sơ cấp như Nguuễn Thành Đạt, hắn liền hỏi hệ thống.
- Hệ thống sao chỉ số của lão lại cao như vậy...
"Điều đó là bình thường, mỗi cấp nhỏ của Chiến Đế đều trên lệch cực lớn và lão đã đạt đến Chiến Đế cao cấp lâu rồi, hiện tại lão đang luyện tích lũy cực hạng để đạt Chiến Thần, hệ thông khuyên ký chủ nên siên năng tu luyện đi, chứ cứ nhờ vào năng lượng hệ thống hấp thụ thì rất lâu mới đạt Chiến Thần và không phải lúc nào cũng có bầy quái cho ký chủ giết đâu"
Nguyễn Long nghe hệ thống nói thì gật đầu, tuy hiện tại cấp độ thật của hắn là Chiến Vương cao cấp và theo hắn tính thì đến khi đạt đến Chiến Đế cao cấp thì chỉ số vẫn chưa đủ để đạt Chiến Thần, Nguyễn Long suy nghỉ một hồi thì rất nhanh quyết định cố gắn tu luyện.
- Cậu Long, cậu không sao chứ.
Nguyễn Long đang suy nghỉ thì bị một giọng nói lôi trở về hiện thực, hắn nhanh miệng cười nói.
- Không có gì, tôi chỉ suy nghỉ vài vấn đề cá nhân mà thôi...
- Vậy chúng ta vào trong nói chuyện chút chứ...
Võ Văn Quang thấy hắn nói vậy lão cũng không tiện hỏi liền nói, Nguyễn Long gật đầu rồi cùng đi với Võ Văn Quang, chúng nữ nhân của hắn thì được an bài đến biệt thự dành riêng cho hắn.
Cả đoàn đi vào phòng họp, Nguyễn Long thấy phía trên màng hình lớn có 11 người đang xem trực tiếp, hắn liền biết 11 người này chính là 11 Chiến Đế bận thủ thành kia.
Nguyễn Long ngồi lên ghế vị trí mình được xắp xếp, mới vừa ngồi xuống thì mấy người trên màng hình thay nhau nói.
- Ồ người mới đây sao, trẻ thật nhỉ...
- Này anh bạn trẻ, đến Đà Nẵng thành với chị đi, bảo đảm cưng được hưởng thụ...
- Tên nhóc này có thể đánh bại được con Lực Man Hầu biến dị một quyền đánh bại Đạt lão sao...
- Hừ, cũng bình thường thôi...
Họ liên tục hỏi nói, Nguyễn Long nhìn mà lắc đầu, thậm chí một quả phụ Chiến Đế còn đưa cái khe ngực ra câu dẫn hắn, điều khiến hắn chú ý là một bé loli có bộ ngực khủng ngang ngữa mấy nữ nhân của hắn, nàng có khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu như búp bê vậy, điều khiến hắn chú ý là nàng nhỏ thế mà đã đạt đến Chiến Đế rồi, Nguyễn Long tò mò quay qua hỏi lão Đạt.
- Cha vợ, cô bé kia là ai vậy, sao tuổi nhỏ đã đạt Chiến Đế rồi...
- À...nhóc đó là cháu gái của một Quang lão tên là Võ Mị, từ nhỏ đã thức tỉnh thiên phú tu luyện và là một thiên tài hiếm có, thân thể của cô bé rất đặc biệt, có thể hấp thụ năng lượng tinh hạch nhanh hơn người bình thường rất nhiều, cậu đừng nhìn thân hình nhóc đó mà phán tuổi tác, nàng đã 21 tuổi rồi đó.
Nguyễn Long nghe lão nói thì cảm thấy hứng thú, hắn nhìn cái thân hình nhỏ nhắn nhưng cặp ngực khủng bố và khuôn mặt đáng yêu của nàng, đây là loli ngực bự trong truyền thuyết chứ đâu, hắn quyết định thu nàng, hắn liền nhìn cô nhóc quát lên, vì chính nàng là người phê bình hắn.
- Con nhóc, khinh thường anh à, có tin anh tới đánh mông em không...
Cả đám nghe Nguyễn Long nói liền kinh ngạc quay qua nhìn hắn, ngay cả cô bé Võ Mị cũng đứng hình, sau một lúc nàng mới phản ứng liền đỏ mặt tức giận nói.
- Anh...anh..., ông nội cháu muốn khiêu chiến hắn...
Võ Mị tức giận khiêu chiến Nguyễn Long, hắn cũng làm vẻ mặt "bố không ngán" nói.
- Được, tới đây..., nếu nhóc thua thì để tôi đánh mông nhóc 10 cái...
Cả phòng không hề ngăn cản mà còn làm ra vẻ mặt hứng thú xem kịch, Võ Văn Quang nhìn cháu gái cưng của lão và tên lính mới Nguyễn Long đấu khẩu thì vổ trán thở dài, lên tiếng can ngăn.
- Tiểu Mị không được hồ nháo, còn cậu Long nữa, đây không phải cái chợ thích gì nói đó...
- Ông nội, cháu muốn khiêu chiến hắn...
Võ Mị không quan tâm lời Quang lão tiếp tục nói khiêu chiến, Nguyễn Long thì thức thời im miệng, ý định chọc giận Võ Mị đã thành và hắn bị một chút uy áp của Quang lão đè áp nên không dám nhiều lời, Quang lão nhìn cô cháu gái của lão thì thở dài, lão biết tính cách nàng muốn làm gì thì làm cho được, nhưng lão cũng thể để cho hai người này đánh nhau được, lão đột nhiên nghỉ ra cách liền nói.
- Thay vì đánh nhau thì sao chúng ta không dùng cách khác để so tài nhỉ...
Cả phòng nghe lão nói thì hứng thú đợi nghe, cả Nguyễn Long cùng Võ Mị cũng tò mò nhìn lão, Quang lão dừng một chút liền nói tiếp.
- Tuy Nguyễn Long mới cấp Chiến Đế sơ cấp nhưng lại chủ tu sức mạnh thân thể nên để hắn đến Hải Phòng thành cũng là chổ cháu, giết ma thú đang bạo loạn, nếu cậu ta vượt kỷ lục của cháu thì xem như cậu ta thắng, còn nếu không vượt qua hay ngang bằng thì tính cậu ta thua, cháu nghỉ thế được không...
Cả phòng ngạc nhiên nhìn Quang lão với ánh mắt lão già khôn lỏi, nếu không phải người ngu thì cũng nghe ra được lão đang bênh vực cháu lão với điều kiện vô lý như thế.
Nguyễn Long cũng cảm thấy vậy nhưng hắn âm thầm cười, nó giết ma thú thì không ai qua hắn, cho dù kỹ lục của nàng có là gì thì hắn vẫn là người thắng chắc, lão đâu thể biết được Nguyễn Long mang hack trong người chứ.
- Hay...ý này hay đó..., đến lúc đó anh thua thì phải để tôi đánh anh 10 quyền...
Võ Mị thấy ông nội đang giúp mình thì vổ tay cười nói mà hai quả bưởi trước ngực nảy liên tục khiến Nguyễn Long thèm chảy nước miếng, hắn cũng đứng lên nói.
- Vậy như Quang lão quyết định đi, đến lúc đó ngài phải làm chủ để ta đánh mông nàng đấy...
Cả phòng nghe liền bật cười, còn Võ Mị vừa tức vừa xấu hổ nghiến răng, Quang lão cũng thở dài lắc đầu than, "tên nhóc này thật là không biết nể mặt ai, thôi thì cho hắn ăn chút thiệt thòi vậy, giảm nhuệ khí của hắn một chút vậy", lão liền đứng lên cười nói.
- Vậy quyết định như thế đi, nhưng trước tiên phải làm thủ tục nhận chức cho cậu đã...tất cả nghiêm...
Quang lão vừa hồ thì tất cả 7 người có mặt trong phòng và 11 người trên video đều đứng nghiêm đưa tay lên trán làm động tác chào của quân đội, Nguyễn Long cũng bị không khí thay đổi đột ngột ảnh hưởng đứng nghiêm trang, Quang lão lấy từ trong hộp ra cặp tiếp quâm hàm đại tướng ra đi đến trước mặt Nguyễn Long nói.
- Đồng chí Nguyễn Long...
- Có...
Nguyễn Long nghe lão nói liền lớn tiếng đáp và đưa tay làm động tác chào theo nghi thức quân đội, lúc trước thời còn trẻ hắn từng đi nghĩa vụ quân sự nên cũng học được một chút lể nghi quân đội, nên khi nghe lão mới hắn liền phản ứng theo thói quen lúc trước.
Quang lão nhìn Nguyễn Long mà hài lòng gật đầu đeo cặp tiếp lên vai hắn, vì lúc trước khi còn trên chiến thuyền hắn đã thay quân phục, lão đeo xong liền chào Nguyễn Long nói.
- Đồng chí Nguyễn Long, từ hôm nay đồng chí sẻ trở thành một trong những người thủ hộ đất nước và nhân dân, hy vọng đồng chí cố gắn ra sức thủ hộ đất nước và nhân dân...
- Rõ...tôi nhất cống hiến sức mình để thủ hộ đất nước và nhân dân...
Nguyễn Long đưa tay lên chào lớn tiếng đáp lại, vì chuyện này là cơ mật nên làm trong âm thầm, chỉ có người trong hội đồng mới được biết, làm xong thủ tục nhận chức thì Quang lão cười nói.
- Được rồi, vì chuyện này là cơ mật nên chỉ làm đơn giản như vậy, cậu không phiền chứ.
- Không sao, tôi cũng không quan trọng hình thức lắm, bây giờ chúng ta đi đến Hải Phòng thành luôn chứ...
Nguyễn Long liếc mông Võ Mị mà xoa tay cười nói, Võ Mị không hiểu cảm thấy mông mình nóng lên liền che mông đỏ mặt tức giận trừng Nguyễn Long, những người khác cười hùa theo.
- Hahaha...đồng chí Long, khi đánh mông nhỏ thì cho ta xem với nhé...
- Tiểu Mị...nhớ đánh cậu ta mạnh tay vào nhé...
- Tuổi trẻ thật tốt...
Nguyễn Long cười lớn cùng Quang lão và những người khác đi ra ngoài lên chiến thuyền bay đến Hải Phòng thành.
467
20
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
