Chương 43
Người nhà cũng phải trả lương (2)
Matthew khẽ gật đầu.
Thật ra cậu cũng chẳng muốn giữ bí mật gì gì đấy. Chẳng qua là dựa vào quy tắc thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện nên mới luôn cố gắng, làm việc kín tiếng nhất có thể.
“Được rồi Matthew, không nói nhảm nữa. Cậu có thể đưa ra một yêu cầu, trong phạm vi khả năng của mình, chắc chắn là ta sẽ khiến cậu hài lòng.
Reiga nhìn chằm chằm vào Matthew, ánh mắt rất chi là bất thiện: “Ta sẽ không nợ ân tình của Tử Linh Pháp Sư!”
Matthew nghĩ ngợi một lát, dứt khoát nói rõ chuyện mình muốn trồng cây trên mảnh đất phía tây bắc.
Tuy Lizz đã giúp cậu lo xong việc này nhưng Matthew là người biết điều.
Suy cho cùng, mảnh đất kia vẫn là tài sản riêng của Reiga. Để tránh những tranh chấp không cần thiết, có cơ hội thì vẫn nên xác nhận lại với vị lãnh chúa đại nhân này mới được.
“Chỉ trồng mỗi cây thôi à?” Reiga cau mày.
Matthew thẳng thắn vô tư nhìn ông: “Thi thoảng cũng sẽ chôn thêm mấy người.”
Trong mắt Reiga hiện lên vẻ chán ghét sâu sắc: “Quả nhiên, Tử Linh Pháp Sư đúng là thứ khiến người ta chán ghét nhất!”
“Nhưng mạng Siv không hề rẻ mạt như vậy, ta tặng mảnh đất kia cho cậu! Từ đây chúng ta không ai nợ ai!”
Matthew có hơi kinh ngạc.
Không chờ cậu mở miệng.
Reiga đột nhiên đứng phắt dậy:
“Tử Linh Pháp Sư, hãy nhớ cho kỹ: sau này ta không nợ nần gì cậu nữa.
Còn nữa, ta muốn khuyên cậu một câu: tránh xa con gái ta ra!”
Nói xong, ông hung ác trừng mắt nhìn Matthew rồi phớt lờ tất cả, đi ra ngoài.
Rầm!
Ông đóng sầm cửa lại.
Tiếng bước chân xa dần.
Thật lâu sau, cái đầu nhỏ xíu của Siv mới ló ra từ phòng bếp.
Cô lo lắng nhìn Matthew: “Toang rồi! Matthew, thầy sẽ không xa lánh em thật đấy chứ?”
Matthew buồn cười nhìn cô: “Ngài ấy cố ý nói cho em nghe đấy, đừng làm ngài ấy khó xử.”
Siv lộ vẻ kinh ngạc.
Thế là Matthew dẫn cô đến bên cạnh cửa sổ.
Phía ngoài hàng rào được Ngọn Lửa Pháp Sư chiếu sáng.
Người đàn ông trung niên mặc áo choàng đỏ thẫm vẫn đứng yên ở đó.
“Ngài ấy đang chờ em. Có lẽ từ khi em xảy ra chuyện, ngài ấy vẫn luôn âm thầm bảo vệ em. Trong mắt ngài ấy hằn lên rất nhiều tơ máu, hẳn là đã thức trắng mấy hôm rồi.
Matthew dịu dàng nói: “Ngài ấy là một người cha tốt.”
Hốc mắt Siv thoáng chốc đỏ hoe.
Cô mím môi nhỏ giọng nói: “Em biết chứ, em vẫn luôn biết... Sau khi mẹ bỏ đi, ông ấy đã khổ sở rất lâu rất lâu. Xin lỗi thầy Matthew, ông ấy không nhằm vào thầy đâu ạ.”
Đôi mắt Matthew ánh lên ý cười, ra hiệu mình không để ý.
Siv im lặng một lúc, sau đó vung nắm đấm nhỏ trước ngực: “Em sẽ nghĩ cách giúp ông ấy gỡ bỏ nút thắt trong lòng. Em biết cha là người tốt nhưng cũng không muốn vì vậy mà phải tránh xa thầy. Matthew, thầy hiểu ý em chứ?”
Thiếu nữ ngẩng đầu nhìn Matthew, lông mi cô khẽ run rẩy, ánh mắt sáng tỏ.
Matthew không nói gì.
Đúng lúc này, có giọng nói truyền đến từ phía phòng bếp: “Có khi cô nên thử tìm cho mình một bà mẹ kế xem sao. Mọi người đều nói chỉ có tình yêu mới mới có thể đập tan nỗi đau tình cũ. Lời này không phải không có đạo lý.”
Siv ngạc nhiên nhìn Xương Khô Nhân Ngưu không biết chui từ cái xó nào ra.
“Matthew, đây là vật triệu hoán của thầy ạ?” Siv thấp giọng hỏi.
Matthew nhận thấy vẻ tò mò trong mắt cô còn vượt qua cả nỗi sợ hãi.
Thế là cậu giới thiệu: “Đây là Paige… ừm, cô ấy là người nhà của tôi.”
Paige nghe cậu nói vậy, đầu tiên là hí hửng, sau đó lại lập tức xụ mặt: “Matthew, cảm ơn ngài nhưng tôi phải thân thiện nhắc nhở: người nhà cũng phải trả lương đấy!”
...
Một tuần sau.
Sâu trong rừng sồi.
Một căn nhà gỗ nhỏ mới được dựng lên.
Matthew ngồi trên mép giường gỗ nhìn thành quả lao động mới nhất của mình:
[Một Phần Cày Cấy, Thu Hoạch Nhân Đôi: Tổng cộng đã nhận được 83 điểm kinh nghiệm cường hóa, có thể cường hóa 8 lần]
Mời lựa chọn xương khô bạn muốn cường hóa!]
...
Một tuần vừa rồi, Matthew khá bận rộn nhưng mà cuộc sống cũng rất phong phú.
Ban ngày trồng cây, buổi tối thì minh tưởng và học tập pháp thuật.
Cậu còn tranh thủ thời gian tìm người xây một căn phòng nhỏ giữa rừng nữa cơ. Diện tích không lớn lắm nhưng nội thất bên trong thì cần gì có nấy, đầy đủ hết.
Ngoài những khu chức năng cần thiết ra thì hai thợ mộc còn dựng cho cậu căn gác nhỏ và một cái hàng rào rất đẹp.
Matthew ngồi trên giường, mũi miệng đều loáng thoáng ngửi được mùi hương gỗ mới
Cậu mơ hồ cảm nhận được tốc độ gia tăng của năng lượng xanh lục trong < Đạo Truyền Kỳ: Tự nhiên> đã tăng thêm được vài phần.
Mà tiến độ của phần <B;ất Tử> thì lại chết máy, rơi vào trạng thái trì trệ.
Cái này chắc là có liên quan đến việc dạo gần đây cậu không triệu hoán sinh vật Tử Linh, cũng chẳng giết chóc gì mấy.
Thế nhưng lúc này, thứ Matthew quan tâm nhất vẫn là <C;ường Hóa> mà bản thân đã trông mong từ lâu.
1
1
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
