Chương 7
Tiệc biển
Thành Phố Y
Học Viện Chiến Đấu Cao Cấp Quốc Gia Liên Tinh
Phân chia thành các lớp : Chiến Binh, Sát Thủ , Pháp Sư , Tu Sĩ , Cung Thủ , Giả Kim.
Học viên sẽ được đào tạo kĩ năng mỗi lớp rồi sau đó dựa vào thiên phú và năng lực để học viên chọn lớp chuyên môn.
Mà tiến vào học ở nơi này cũng chẳng khác trước là mấy, chỉ cần kết quả, không quan tâm quá trình !
Và thế là...
- Anh thấy chỗ này thế nào ?
Thế Kiệt cũng liếc nhìn xung quanh rồi chẳng nhìn thêm một chút nào, toàn bộ sự chú ý dồn vào Hồng Nguyệt ngồi bên cạnh.
- Cũng được...
Thế Kiệt phán một câu chung chung quen thuộc.
Hồng Nguyệt khẽ cười, nàng cũng biết Thế Kiệt chỉ quan tâm mình nàng, càng vui vẻ tươi cười.
- Chồng,...
Để Thế Kiệt ngồi vào lòng, ngọc thủ vươn tới gắp lấy thức ăn cho hắn.
Hai người vừa bước ra khỏi phòng vip của nhà hàng, 1 người đã bay văng tới.
Hồng Nguyệt nhanh hơn, 1 cước liễn tên kia xuống sàn, đá ngược lại.
Thế Kiệt ôm lấy eo nàng, hơi nhéo .
- Em còn đang mặc váy đấy !
- Nha,...em sẽ chú ý hơn mà !
Mà tên vừa bị Hồng Nguyệt đánh thêm kia lồm cồm bò dậy, rên lên :" Chúng mày mau bắt lấy 2 đứa nó nữa !!! "
Đám người áo đen từ trong những căn phòng ồ ạt lao ra ngoài, hung hãn xông tới, phải đến cả trăm người đó chứ, bọn họ đứng kín hết cả 2 đầu, 1 màu đen xì ah...
Chỉ là, trong chớp mắt, cái nhiệt độ lạnh thấu xương khiến người ta run lên cầm cập lan tỏa, buốt giá da thịt không ngừng được.
- Đừng tức giận, sẽ rất xấu đấy vợ !!!
Thế Kiệt ôm eo, dựa cằm vào vai , thủ thỉ vào tai nàng.
- Ân...
Không khí thoáng chốc liền dịu xuống, đám người kia 2 chân mềm nhũn, ngã ngửa ra đất, thẫn thờ như người mất hồn.
Hồng Nguyệt khoác tay hắn , đi tới trước mặt kẻ nàng vừa đá đi kia .
Gã ta không ngừng lết lùi lại ra sau, chạm đến cả chân tường .
Rắc rắc !!!
Bàn tay bị nàng dẫm nát, tiếng xương vỡ nát , tên kia gào lên thảm thiết.
- Cẩn thận cái đầu ! Nếu không thì lần sau nó không nát thành như thế thôi đâu...
Bàn tay đã biến thành 1 bãi bầy nhầy máu thịt nát bét, cước nàng đạp đầu gã ép vào tường.
Từ trong phòng gần đó dìu dắt nhau ra là 2 nữ cũng dính chút máu me, kinh ngạc nhìn tình cảnh bên ngoài.
- Ư..ưm....chồng...
Thế Kiệt đã nhanh tay bế lấy Hồng Nguyệt vào lòng, thời gian của hai người tốt hơn là không nên dành cho những vấn đề không đâu làm lãng phí thời gian!
- Không nên lãng phí thời gian với bọn chúng làm gì.
- Ân...vâng !
Hồng Nguyệt khẽ gật đầu,ôm lấy cổ hắn , để Thế Kiệt bế lấy nàng.
Hai người rời đi rồi để lại 1 mảng không khí trầm tĩnh. Đội cảnh vệ cũng ập tới, bắt giữ đám người kia.
- Hai người làm rất tốt, không ngờ 2 người có thể xử gọn băng Gấu Mèo này !
2 nữ nhân nhìn nhau, cùng lắc đầu.
- Không phải do chúng tôi làm...
Đội trị liệu đã tới, giúp 2 người chữa trị thương thế.
- Không phải 2 người ? Vậy là ai ? Đám côn đồ này đều là hạng A cả đấy !!!
- Ah....
- Làm sao....trong hồ sơ tại sao chỉ là hạng C ?
- Đó chỉ là xếp loại băng đảng mà thôi, để xử lí 1 băng hạng C cỡ này chí ít cũng phải cần 1 đội khoảng 10 người chuyên nghiệp như các cô là ít.Vậy ... Là tổ chức nào làm ?
- Không...là 1 cặp vợ chồng...còn rất trẻ, có thể còn mạnh hơn cả chúng tôi nữa...
- Cô nghiêm túc chứ, tôi thà tin 2 người các cô gắng gượng hạ đám này hơn là 2 người lạ ?
- Chẳng phải thẩm tra là rõ rồi sao ?
3 người đồng loạt nhìn về những kẻ đang bị lực lượng bắt trói , trầm ngâm, mỗi người một suy nghĩ.
...
- Chồng à... Anh chắc chứ ?
- Ừm....
- Vậy, để em chuẩn bị!
- Làm sao có thể bỏ lỡ một chuyến đi biển với vợ yêu đây !
Thế Kiệt ôm lấy eo nàng, nằm vật xuống giường, không làm gì cả, cũng chẳng để nàng làm gì cả, chỉ đơn giản là ôm lấy nàng mà ngắm nhìn thôi.
- Hì hì...không chút thành thật gì cả...
Hồng Nguyệt khẽ cười, ngọc thủ mơn trớn dương vật cương cứng rắn chắc , vuốt ve âu yếm.
- Anh thất bại đến vậy à ...
Thế Kiệt khẽ nói.
- Không, chỉ là anh không cần phải kiềm chế nó làm gì cả, có em mà, hãy làm gì anh muốn ...
Thế Kiệt siết lấy eo nàng ,tiếp lời :" Thực sự thì anh không muốn để em nghĩ rằng anh háo sắc tối ngày....ưm...."
Hồng Nguyệt chủ động bịt miệng hắn bằng nụ hôn của nàng, nhu hòa nói :
- Không, với em , anh là điều tuyệt vời nhất, anh luôn tin tưởng em mà, phải không ? Vậy nên tại sao em không thể tin tưởng anh chứ ? Như anh , em sẽ trao hết những gì em có cho người mình yêu...ừm thỏa mãn nó cũng là nghĩa vụ của vợ mà , phải không ? Chẳng thể trách được tình yêu của chồng dành cho vợ ...và em sẽ luôn đón tiếp nó, chỉ cần đó là anh...
Thế Kiệt khẽ cười, Hồng Nguyệt thật ngọt mà.
Thế Kiệt xé chiếc quần tất nàng đang mặc, vén chiếc váy ngắn của nàng lên, để Hồng Nguyệt ngồi vào lòng, dương vật được âm đạo nóng ẩm ôm khít.
Hắn ôm lấy nàng .
- Vợ...anh ra !!!
Hồng Nguyệt khẽ cười, có lẽ Thế Kiệt ra theo cảm xúc của hắn ah, tuy ngọc thủ nàng âu yếm vuốt ve trước, nhưng huyệt động vừa bảo bọc kín kẽ, chạm tới sâu thẳm, tinh dịch liền không ngừng được phóng xuất vào trong nàng, nhiều vô cùng !
- Chồng, cảm xúc của anh mãnh liệt ah...
Hồng Nguyệt vuốt ve gương mặt hắn, Thế Kiệt ôm lấy nàng, ma thủ ôm lấy ngực sữa mịn màng, dựa vào vai nàng.
Hồng Nguyệt đùi thon khép chặt , giữ lấy dương vật bên trong mình, tách ma thủ hắn để xuống eo nàng, ngực sữa thơm mịn áp vào gương mặt hắn.
- Thật ấm áp mà...tuyệt lắm vợ à...
Thế Kiệt kêu lên.
- Anh ngủ một lát đi...
- Cảm ơn em...
Thế Kiệt thiếp đi trong vòng tay nàng, hạ thân không rời một chút, nàng để hắn nằm xuống, bản thân cùng nằm xuống cạnh Thế Kiệt ôn nhu mà cười.
- Yêu chồng..., dù trước dù sau,anh vẫn yêu em như vậy... Em phải là người cảm ơn anh mới phải.
Nàng khẽ cười, hôn lên bờ môi hắn 1 cái, hạnh phúc ôm lấy Thế Kiệt gần thêm.Thế Kiệt bất giác nở nụ cười vui vẻ, nhẹ nhàng.
Liên Tinh.
Bãi biển phía nam, thành phố Z.
Một bãi biển hàng đầu thu hút rất nhiều người tới, có đầy đủ tầng lớp người ở đây.
Biển xanh cát trắng, gió thổi rì rào, mát mẻ , một thiên đường nghỉ dưỡng tuyệt vời.
Một khách sạn cao cấp gần kề với biển, chiếm vị trí tuyệt đẹp, sau đó là nhũng khách sạn khác , thứ hạng giảm dần.
- Ah....
Thế Kiệt rên lên, 2 mắt nhắm hờ, ngọc thủ của nàng xoa khắp người hắn, dịu mát.
- Vợ ~
Hồng Nguyệt ngồi lên băng ghế, để hắn gối đầu lên đùi thon .
Làn da trắng mịn , mát mẻ của nàng phô diễn sức hút, bikini trắng gợi cảm quyến rũ.
Dường như ai nhìn qua cũng phải nán lại một chút, một cô gái trẻ đẹp thu hút cả ánh nhìn của nam lẫn nữ.
Nàng chẳng quan tâm đám người kia, ôn nhu vuốt ve cho Thế Kiệt.
Phần lớn người xem qua rồi thôi, dù sao thì hoa đã có chủ , nàng biểu hiện rõ ràng như vậy rồi, không cần cố gắng vô ích.
Tuy nhiên cũng có những kẻ cố gắng đập chậu cướp hoa đây !
- Chào 2 vị, tiểu thư chúng tôi có lời mời ! Mong 2 người có thể tới góp vui...
Hồng Nguyệt liếc nhìn thiệp mời, lại quay xuống nhìn hắn.
- Chồng, anh muốn đi không ?
Người hầu gái kinh ngạc, nhan sắc, sức mạnh đều vượt trội so với nam nhân còn chưa bằng mình kia ... Bất quá, nàng ta cũng chẳng dám nghĩ lung tung nữa.
- Cũng được... Người ta mời tận cửa, không đi lại có vẻ coi thường bọn họ ....
Hồng Nguyệt khẽ gật đầu.
Nữ hầu đi rồi, nàng mới nói :" Vốn thì anh không cần quan tâm bọn họ, chẳng đáng coi trọng như vậy..."
- Ừm...vợ...chúng ta về phòng trước chứ ?
Hồng Nguyệt khẽ nhìn hắn, ôn nhu gật đầu.
- Vâng.
...
- Vợ...em thật...yêu nghiệt ah...
Tinh dịch ồ ạt bắn xuống họng nàng, Hồng Nguyệt hơi nhíu mày, đón nhận.
Nàng nuốt xuống từng đợt tinh dịch, ngọc thủ không quên bôi xà bông lên khắp người, vệ sinh một chút, nàng liền chà thân thể tuyệt mĩ lên người hắn.
Trơn trượt, mịn màng khiến hắn ngây ngất, khoái cảm ồ ạt đánh lên não.
Dương vật lại được đùi thon của nàng kẹp lấy, âm đạo láng mịn chà xát liên hồi, dâm thủy ướt đẫm rỉ ra.
Từ phía sau, dương vật theo ngọc thủ thúc vào âm đạo ướt át của nàng.
- Ưm...
Hồng Nguyệt khẽ kêu lên 1 tiếng, dương vật ấm nóng bất ngờ lấp đầy âm đạo khiến nàng tạm chưa thích ứng kịp.
Thế Kiệt nắn đầu ti của nàng, xà bông phủ khắp bầu vú, trơn mềm khó nắm bắt, hắn thúc nhẹ.
Hồng Nguyệt rạo rực , 2 chân thả lỏng, thân thể mềm mại dựa vào Thế Kiệt.
- Vợ à....em tuyệt nhất !!!
Hồng Nguyệt run run, âm đạo càng thêm chật chội như muốn khắc mỗi tấc da tấc thịt vào trong não hắn.
- Chồng yêu...của em....
Hồng Nguyệt như bạch tuộc, cuốn lấy Thế Kiệt, hắn lại càng ra sức, nhấp mạnh vào âm đạo như sinh ra để dành cho hắn vậy.
- Ưm...chồng....em...sướng quá....ah....yêu anh chết mất...chết em....
Hồng Nguyệt rên rỉ , gương mặt hồng nhuận, mê ly nhìn Thế Kiệt.
Hắn càng gia tốc, nhấp thật mạnh, thật sâu hơn, tốc độ càng nhanh .
- Vợ...ah....ở bên cạnh anh như vậy, hay là em biến lại thành chính em đi... Anh muốn được ngắm nhìn em chân thật hơn...
- Vâng...chồng....
Hồng Nguyệt khẽ gật đầu, hôn lấy hắn, trở về nguyên bản của nàng chuẩn nữ nhân tuyệt sắc .
- Yêu em...
Thế Kiệt khẽ cười, dương vật cuồng nhiệt hơn điên cuồng đâm tới.
Hồng Nguyệt bấu lấy vai hắn, phối hợp nhịp nhàng, khoái cảm lấp đầy tâm trí hai người.
Thế Kiệt chăm sóc cày cuốc ruộng vườn, càng nhìn Hồng Nguyệt càng mê đắm.
Hồng Nguyệt tắm gội cùng Thế Kiệt, chuẩn bị lại một chút trang phục.
Thế Kiệt cùng Hồng Nguyệt mang 1 bộ đồ đôi short ngắn áo thun đơn giản cùng giày thể thao, nàng khoác tay hắn đi tới địa điểm được ghi trên thiệp.
Bữa tiệc không quá lớn, nhưng hẳn là quy tụ những người nổi bật.
Hắn nghĩ vậy.
Nơi này cũng có bảo vệ , an ninh kiển tra cẩn thận, có thiệp mời mới được tiến vào.
Mùi thịt nướng, cá , mực, hải sản thơm ngon được những tay đầu bếp thượng hạng chế biến đem tới phục vụ.
Hương rượu nồng nàn lan tỏa.
Thế Kiệt rót thử lấy 1 ly rượu. Hồng Nguyệt liền giành lấy.
- Chồng...anh không uống rượu, được chứ ?
- Ừm, nghe vợ hết...
Hắn khẽ cười, bỏ chai rượu xuống.
- Anh uống rượu vào, sẽ không tốt...
- Không cần giải thích đâu vợ...
Hắn khẽ cười, Hồng Nguyệt lưỡng lự, cũng gật đầu, mỉm cười nhìn hắn.
- Với lại, trong rượu này..., quả thực không tốt !
Thế Kiệt khẽ gật, liếc nhìn ly rượu .
Hai người ngồi xuống 1 bàn nhỏ nơi xa, Hồng Nguyệt bóc hoa quả cho hắn, tình tứ thân mật, cũng chờ mong xem có điều gì bất ngờ.
45
2
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
