Chương 233
Giao Dịch Giá Trên Trời
"Thuỷ Sắc tiểu thư có việc gấp?". Thạch Phong kinh ngạc.
"Đúng vậy, cụ thể thế nào thì thứ lỗi ta không thể nói cho các hạ biết được, ta là Thư Sinh Đàm Tiếu - người thay thế Thuỷ Sắc tiểu thư để giao dịch với các hạ".
Thạch Phong không tin tưởng lắm.
Mỗi lần song phương giao dịch với nhau đều là giao dịch rất lớn, không có khả năng vì việc khác mà bỏ lỡ. Cho dù thật sự có thì Thuỷ Sắc Sắc Vi cũng sẽ không làm như vậy.
Tên mập mạp Thư Sinh Đàm Tiếu trước mắt tuy nhìn có vẻ hiền lành nhưng trên người toát ra khí thế thương trường, cảm giác khôn khéo đầy kinh nghiệm.
Thần Vực giả lập vô cùng chân thật, cho dù là thần thái hay bộ dáng đều sẽ mô tả chi tiết, chắc khác gì người thật bên ngoài.
Chinh chiến tại Thần Vực bao nhiêu năm, Thạch Phong có thể nhìn ra tên mập này đang mừng thầm, thậm chí là có một chút bối rối.
"Thuỷ Sắc tiểu thư đã bận việc, vậy giao dịch này đợi đến lần sau đi". Thạch Phong cười nhạt một tiếng, đột nhiên đứng lên: "Ta còn có việc khác, xin phép đi trước".
Nghe được Thạch Phong muốn bỏ đi, nụ cười trên mặt Thư Sinh Đàm Tiếu bỗng nhiên biến đổi, trong lòng có chút lo lắng.
"Hắc Viêm đại sư đừng gấp nha, tuy Thuỷ Sắc tiểu thư không đến được, nhưng công hội Hoàng Hôn Hồi Tưởng của chúng ta rất thành ý giao dịch này nha, chúng ta ra giá so với trước kia cao hơn 30%". Thư Sinh có chút gấp gáp, vội đứng lên giữ chặt Thạch Phong.
"30%? Xem ra thành ý này không nhẹ nha, chúng ta trước nói sơ qua chút đi". Thạch Phong dừng bước, hướng về phía Thư Sinh nói.
"Đương nhiên, đương nhiên". Tên mập Thư Sinh liên tục gật đầu, lần nữa mỉm cười.
Hai người lần nữa ngồi xuống đối diện nhau.
"Những thứ mà ta muốn trước đó, không biết ngươi có đem tới không?". Thạch Phong hỏi
"Hắc Viêm đại sư, ngươi xem". Thư Sinh Đàm Tiếu lấy bao khoáng thạch ra, đa số đều là kiên cố thạch đầu, cũng không thiếu tài liệu hi hữu.
Hơn nữa tên mập lấy ra là loại túi có có thể chưa 400-500 khoáng thạch, ngoài ra còn một balo đen bên ngoài đầy phù văn, không phải vật đơn giản.
"Không hổ là Hoàng Hôn Hồi Tưởng, ngay cả Ma Văn Khoáng Thạch cũng có thể lấy ra". Thạch Phong thầm giật mình.
Ma Văn Khoáng Thạch là vật phẩm huyền thiết dùng để chứa khoáng thạch, so với loại túi thông thường thì tốt hơn nhiều, trong đó không gian chứa lớn hơn nhiều, lên đến 1200 ô.
Bất quá muốn có thứ này cũng không dễ dàng, phải kích sát quái Lĩnh Chủ trong quặng mỏ.
So với lần trước thì giao dịch lần này lớn hơn nhiều, Thư Sinh Đàm Tiếu chuẩn bị 2000 tổ kiên cố thạch đầu. Còn có 300 tổ tinh thiết, 400 tổ quặng bạc, 200 quặng bí ngân, 100 quặng vàng - thứ này Tinh Nguyệt vương quốc cũng không có.
Để có số lượng khoáng sản này cần lượng lớn nhân lực mới có thể đem ra. Đây là sức mạnh của nhất lưu công hội, công hội bình thường đúng là không chạm đến được.
"Được, đây là những thứ mà trước đó Thuỷ Sắc tiểu thư yêu cầu, trừ giá khoáng thạch và tăng giá 30% thì ngươi chỉ cần đưa ta 120 triệu điểm tín dụng là được". Thạch Phong lấy ra một tờ giấy đã được mã hoá, chỉ có người được chỉ định mới có thể xem được, người khác căn bản là không thấy được gì.
Nghe được 120 triệu điểm tín dụng, Thư Sinh Đàm Tiếu ngẩn cả người, ngụm nước đang uống thiếu chút nữa là phun ra ngoài.
"120 triệu điểm tín dụng? Để trao đổi với tờ giấy này?". Thư Sinh Đàm Tiếu nhìn tờ giấy trắng trên bàn, sắc mặt có chút khó coi, trừng mắt nhìn Thạch Phong, có chút lạnh giọng nói: "Hắc Viêm đại sư, ngươi có phần quá đáng rồi đó, chúng ta 10 phần thành ý với ngươi vậy mà ngươi lại coi thường chúng ta?".
Thư Sinh Đàm Tiếu cho dù có ngu ngốc cỡ nào đi chẳng nữa thì hắn cũng biết rõ một điều là giao dịch này không thể đạt tới 100 triệu điểm tín dụng. Số tiền này đủ cho người khác tiêu cả đời, ngay cả hắn còn không kiếm được số tiền này.
Chỉ có thể là Thạch Phong đang đùa giỡn hắn, hay nói cách khác là nhìn ra hắn là kẻ giả mạo, cho nên hắn mới lôi Hoàng Hôn Hồi Tưởng và Thuỷ Sắc Sắc Vi ra.
Thạch Phong cười nhạt một tiếng, không thèm để ý ánh mắt lạnh lẽo của Thư Sinh, chầm chậm nói tiếp: "Thư Sinh các hạ sao lại nói thế, không phải ngươi vừa nói đồng ý tăng 30% giá sao".
"Ta hoàn toàn làm theo ước định với Thuỷ Sắc Sắc Vi, nếu như ngươi đại diện thì phải hiểu chuyện này chứ, có khi nào người là kẻ giả mạo không?". Thạch Phong loé ra hàn mang, lạnh lùng chất vấn.
"Ngươi!!".
Thư Sinh Đàm Tiếu tức giận nghiến răng nghiến lợi.
"Hắc Viêm đại sư, ta đương nhiên là người đại diện cho Thuỷ Sắc tiểu thư, ngươi cũng đừng thử dò xét ta, Thuỷ Sắc tiểu thư căn bản không có đáp ứng giao dịch này". Thư Sinh cũng không phải đần, cho là Thạch Phong đang dò xét hắn nên lập tức bình tĩnh lại.
"Thử? Ta thử ngươi làm gì?". Thạch Phong cười nói: "Ta đang nghiêm túc, giao dịch quan trọng như vậy mà Thuỷ Sắc không hề nói cho ngươi biết, xem ra ngươi thật sự là giả mạo, xin lỗi, giao dịch này đến đây là kết thúc".
Nói xong Thạch Phong liền đứng lên, xoay người rời đi.
"Chẳng lẽ ta đoán sai? Bọn họ quả thật là giao dịch tờ giấy này?". Thư Sinh có cảm giác choáng váng, hoàn toàn không đoán ra Thạch Phong đang nghĩ gì.
Lúc nãy đang có vẻ mặt hứng thú, giờ lại lạnh lùng bỏ đi, rốt cuộc là hắn muốn thế nào?
Lợi ích to lớn từ những giao dịch của Thuỷ Sắc Sắc Vi hắn cũng biết rõ, nếu những giao dịch thế này cứ tiếp tục diễn ra, những nhất lưu công hội khác căn bản sẽ không thể nào cạnh tranh với bọn họ, Hoàng Hôn Hồi Tưởng sẽ trở thành bá chủ của vương quốc.
Nếu có thể trở thành bá chủ của vương quốc thì những tập đoàn lớn sẽ không ngại bơm tiền vào, đừng nói là 100 triệu, cho dù la 10 tỷ cũng có thể. Để trở thành bá chủ vương quốc, cần hơn 10 tập đoàn đầu tư vào, điểm tín dụng chảy vào có thể đạt đến con số thiên văn, 100 triệu lúc đó chỉ là sợi lông.
Thế nhưng hiện nay 100 triệu điểm tín dụng không phải con số nhỏ, hơn nữa số khoáng sản đó rất khó khăn mới gom góp được. Nếu như đưa hết cho Thạch Phong, có thể nói động gân động cốt để hình dung.
Đương nhiên cái giá lớn như vậy thì lợi ích cũng khỏi phải bàn. Việc này hết sức quan trọng, Thư Sinh Đàm Tiếu không dám đánh cuộc.
"Hắc Viêm tiên sinh, xin chờ một chút, xin đợi ta hỏi Thuỷ Sắc Sắc Vi tiểu thư một chút, nếu như không có vấn đề thì 120 triệu điểm tín dụng này sẽ là của ngươi". Thư Sinh quyết định trấn an Thạch Phong một chút, sau đó báo cáo lại với cấp trên, điều này sẽ giúp hắn thoát khỏi rất nhiều trách nhiệm.
EnTiTi
89
1
3 tuần trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
