Chương 11
Diệu Dương giới
Lúc này, Cơ Thiên Vân đang đứng trước một tòa thành to lớn, phía trên là ba chữ to hắn nhìn không hiểu, muốn đi lại dò hỏi, nhưng do dự, hắn nghe Triệu Thanh Thanh nói hệ thống ngôn ngữ ở đây khác với Lam Tinh nên hắn không chắc mình có thể an toàn quay lại hay không.
Được một lúc, Cơ Thiên Vân vẫn quyết định là không vào thành, mà ẩn núp gần đấy suy nghĩ cách, dù gì như thế, theo hắn cũng an toàn hơn.
Cơ Thiên Vân đang suy tính kế hoạch tiếp theo, thì bỗng nhiên, có bóng người đột ngột xuất hiện trước mắt hắn.
Cơ Thiên Vân giật mình lùi về phía sau.
Người nam tử đó nhìn hắn, thủ thỉ vài câu.
Nghe không hiểu, Cơ Thiên Vân lắc đầu, ra hiệu không hiểu.
Chợt, người nam tử mỉm cười, trên tay xuất hiện một ngọc giản, ném tới trước mặt hắn.
Ngọc giản lơ lủng không trung, đợi hắn bắt lấy, người nam tử ra hiệu.
Cơ Thiên Vân nhìn hắn, rồi dùng tay bắt lấy ngọc giản. Một tin tức khổng lồ xông vào não bộ của hắn.
Không đợi hắn xử lý hết tin tức, người kia nói:
“Ta là Trường Minh, một trong mười hai phong chủ, Thiên Cẩu Phong!”
“Thiên mệnh nhân, chào mừng tới Diệu Dương giới,ngươi có duyên với Ngự ThúTông ta !”
Nói rồi không đợi Cơ Thiên Vân phản ứng, hắn phất tay.
Trời đất quay cuồng, trước mắt Cơ Thiên Vân là một mảnh hỗn độn, mắt của hắn không nhìn thấy chuyện gì xảy ra, hắn không đứng vững được nữa, ngã bịch xuống đất.
Chẳng mấy chốc, Trường Minh đã đưa hắn tới Ngự Linh Lâu, đưa cho hắn một lệnh bài, rồi nói:
“ Đi thôi, sau khi nghỉ ngơi thì cầm lệnh bài này đưa cho chưỡng quỹ, nói hắn dẫn đi gặp ta..” Lời ít ý nhiều, Trường Minh để hắn ở lại, bước đi.
Bước vào phòng, Cơ Thiên Vân quan sát lệnh bài mà Trường Minh phong chủ đã đưa.
Phía trước lệnh bài là hình một con chó ngửa đầu lên mặt trời, làm vẻ muốn nuốt nó. Càng nhìn hắn càng cảm thấy sống động, lúc này trong mắt hắn, con chó hóa thân thành Thiên Cẩu, thân hình nó vĩ đại, uy nghiêm. Không còn là hình khắc họa trên lệnh bài, hắn đã lạc vào mộng cảnh, nơi hắn thật sự thấy “Thiên Cẩu thôn nhật, nhật quang ảm đạm, thiên địa hỗn mang.”
Lật lại đằng sau, phía sau khắc hai chữ: Thiên Cẩu. Hai chữ uy nghiêm, mãnh liệt đâm vào mắt hắn, khiến hắn không dám nhìn nhiều.
Vội bỏ lệnh bài trên mặt bàn, Cơ Thiên Vân suy tư lại lời nam tử, cầm ngọc giản, con mắt chớp lóe.
Không nghĩ nhiều, hắn nằm trên giường, nhắm mắt, ngắm nhìn truyền thừa của hắn một lần nữa.
Khai Thiên Pháp đến từ Ngự Thú Tông, Diệu Dương Giới. Lời giới thiệu quen thuộc, có điều bây giờ hắn đã hiểu được ý nghĩa.
Xem một lúc, phát hiện lời Triệu Thanh Thanh nói không sai, hiện tại hắn vẫn chưa tu luyện được pháp này.
Trong đầu Cơ Thiên Vân lúc này tràn ngập những từ ngữ trong Phá Hạn Ngự Linh Kinh: Linh trị, thiên, bản mệnh linh thú…
Hắn chỉ biết môn công pháp này yêu cầu linh trị khá cao, ngoài ra khi bắt đầu khai thiên lần thứ hai trở đi sẽ xuất hiện nguy hiểm.
Muốn hiểu rõ hơn, e là phải hỏi Trường Minh nam tử mới được!
“Yêu cầu cao như vậy chắc sẽ là một công pháp cực mạnh !” Cơ Thiên Vân có chút hưng phấn nghĩ ngợi.
Cơ Thiên Vân bắt đầu nghĩ về tương lai tươi đẹp: trảm yêu trừ ma, tiêu diêu tự tại bay khắp thế giới, trở về Lam Tinh, hay thậm chí ! Là hồi sinh phụ mẫu!
Có chút mệt Cơ Thiên Vân nằm xuống, sau đó ngủ lúc nào không hay.
…...
Sáng hôm sau.
Cơ Thiên Vân tỉnh dậy, mặc dù đây là nơi xa lạ nhưng giấc ngủ hôm qua là giấc ngủ an ổn nhất đối với hắn.
“Có lẽ là do cái bình kia, và cái giường này chất liệu cũng không tầm trường.” Cơ Thiên Vân liếc mắt nhìn cái bình tỏa ra mùi hương kia, thầm nghĩ.
Bước ra khỏi cửa, đi tìm chưỡng quỹ, hắn đưa lệnh bài cho chưỡng quỹ.
Chưỡng quỹ cầm lệnh bài, xem xét, một lúc sắc thần sắc kinh ngạc nhìn Cơ Thiên Vân, sau đó gật đầu, thần sắc cung kính nói: “Theo ta.”
Cơ Thiên Vân gật đầu vội vàng bước theo chưỡng quỹ, trên đường Cơ Thiên Vân thấp giọng hỏi: “Không biết ngươi tên là?”
“Tại hạ họ Diệp tên Trường Thanh, họ Diệp ở Thiên Ngự Thành này không ai không biết, không người không hay.” Diệp Trường Thanh ngữ khí có chút tự hào nói.
“Ngươi là đệ tử khóa này sao? Không đúng, cho dù là đệ tử mới cũng biết điều này chứ…” Diệp Trường Thanh có chút nghi hoặc nói.
Cơ Thiên Vân cười trừ, không biết trả lời thế nào, cũng may, hai người lúc này đã thấy Trường Minh.
Không để Cơ Thiên Vân trả lời, Diệp Trường Thanh thấp giọng nói, rồi bước đi thật nhanh để lại Cơ Thiên Vân.
“Chú ý mồm miệng, nói ít hiểu nhiểu.”
Trường Minh gật đầu, ra hiệu Cơ Thiên Vân ngồi xuống, chậm rãi nói:
“Giới thiệu một lần nữa, Bản tọa tên Trường Minh, đạo hiệu Vọng Nguyệt chân tiên, bản tọa chấp chưởng Thiên Cẩu Phong đã hơn ngàn năm, đến nay đã hơn 7500 tuổi”
Cơ Thiên Vân ngồi xuống, căng thẳng nói:
“Ta tên Cơ Thiên Vân, 15 tuổi, đến từ Lam Tinh.”
Trường Minh ánh mắt suy nghĩ, tiếp tục lên tiếng:
“Nói đi, ngươi có nghi hoặc gì hôm nay bản tọa sẽ giải đáp hết cho ngươi.”
Cơ Thiên Vân mở miệng, nhưng không nói gì, nơi đây có quá nhiều điều không biết, hắn thắc mắc không biết bắt đầu từ đâu.
“Thôi được, để bản tọa giới thiệu lại vậy.” Thấy Cơ Thiên Vân chần chờ không quyết, Trường Minh mở miệng.
Trường Minh chậm rãi nói:
“ Vũ trụ ngươi ta đang sinh sống tên là Quần Tinh vũ trụ, bao gồm nhiều đại vực khác nhau, trong đó Thánh vực là nơi đản sinh những cường giả mạnh nhất, không có thứ hai.
Ngoài Thánh vực ra thì chỉ còn lại 5 vực: tiên vực, siêu phàm vực, phàm vực, tân sinh vực, tử vực. Tử vực là tên gọi chung của các vực đã bị chiến bại, phần lớn là đất chết, hoặc là chiến trường, tên như ý nghĩa, bước vào đây cũng mang tâm lý là phải chết.”
Dừng lại, nhìn xem Cơ Thiên Vân, hắn nói tiếp:
“Tiên Vực là chỉ một khu vực tất cả các hệ hằng tinh đều tu luyện tiên lực, xếp trong Quần Tinh vũ trụ thì lực chiến tiên vực đứng thứ hai, chỉ sau Thánh vực.”
“Kế đó là siêu phàm vực, ở đây hệ thống tu luyện đa dạng, ma pháp, đấu khí, thần hồn, võ phu, nho đạo,… không gì không có, tuy nhiên, khuyết điểm cũng có. Đó là chiến lực không đồng đều, do đó chỉ đứng thứ ba.”
“Còn Phàm vực, có thể nói là thất bại phẩm, ở Phàm vực không có bất cứ thế giới nào có năng lượng đặc biệt, người ở thế giới đó vĩnh viễn cũng không thể tu luyện…. Bất cứ hệ thống tu luyện nào.” Trường Minh lắc đầu, đặc biệt nhấn mạnh.
Tiếp đó, Trường Minh cầm chén trà, lắc đều rồi nhấp một ngụm, nói tiếp.
“Tân Sinh vực… tên như ý nghĩa, Tân Sinh vực đản sinh vẫn chưa hết, nên không ai biết đặc tính nó là gì, tuy nhiên mỗi một thế giới trong Tân Sinh Vực đều rất đặc biệt, rất có thể thế giới cũ của ngươi là ở Tân Sinh Vực.”
- Tân Sinh vực sao… Cơ Thiên Vân thầm ghi nhớ cái tên này trong đầu.
“Nói về Tiên Vực, hệ thống tu luyện ở Diệu Dương giới có lẽ là đặc biết nhất trong toàn Tiên vực. Diệu Dương lão tổ đã khai sáng pháp môn mới, ban ân cho toàn bộ Diệu Dương giới, nhờ Diệu Dương lão tổ mà thiên hạ tu tiên giả có thể như dị chủng, thiên phú không còn là xiềng xích .”
“Hiện nay, thiên hạ 9 thành pháp môn đều từ Diệu Dương lão tổ khai sáng mà ra, ngươi nên nhớ, là người Diệu Dương giới, trước kính Diệu Dương, sau kính tông môn.” Trường Minh mặt nghiêm túc lại, trầm giọng nói.
Cơ Thiên Vân gật đầu,ngữ khí nghiêm túc:
“Ta đã biết.”
P/s: hệ thống tu luyện sẽ giống các truyện tu tiên khác nhưng các thiết lập võ kỹ sẽ khác biệt rất nhiều, anh em đoán thử xem khác chỗ nào nhe^^.
8
0
2 tuần trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
