Chương 20
Chương 20: Bản Sao Của 260 – Bí Ẩn Trong Quá Khứ
''Cậu tra hỏi cô ấy kia đi nha Linda ,tụi này đi tìm dấu vết về cô gái bí ẩn kia?'' Akkio và Xavier đồng thanh nói
''Được''
Linda ngoái đầu. Elena. Đôi mắt người phụ nữ ấy rực lửa, đỏ quạch như dòng nham thạch cuồn cuộn, thiêu đốt. Mái tóc dài của Elena, dường như đã bị lửa thời gian liếm láp, cháy sém và khô khốc. Linda chưa từng gặp ai như vậy, một sinh vật tựa hồ sinh ra từ chính lòng núi lửa đang gầm thét này.
"Ta đã chờ rất lâu rồi," Elena trầm giọng, mắt cô không rời khỏi Linda.
Linda nuốt khan, cảm nhận sức nóng bao trùm. "Chờ ta? Vì sao?"
"Ngươi đến đây vì viên ngọc Lửa, đúng chứ?" Elena cất giọng trầm khàn.
Linda gật đầu, nhưng trong lòng vẫn còn hàng loạt câu hỏi. "Cô là ai? Tại sao lại bị mắc kẹt ở đây?"
Elena thở dài, đôi mắt ánh lên vẻ xa xăm. "Ta từng là người bảo hộ của viên ngọc này. Nhưng ta đã thất bại trong thử thách, và bị nhốt lại nơi đây như một kẻ trừng phạt."
"Thử thách?" Linda nhíu mày.
Elena gật đầu. "Chỉ những ai có sự hòa hợp tuyệt đối với viên ngọc mới có thể sở hữu nó. Ta đã nghĩ rằng mình đủ mạnh, nhưng cuối cùng viên ngọc đã từ chối ta. Sự kiêu ngạo của ta khiến ta phải trả giá."
Linda siết chặt tay. Viên ngọc Nước trong lòng cô dường như đang dao động nhẹ, như thể nó cũng phản ứng với những gì Elena nói.
Nhưng điều khiến Linda sửng sốt nhất chính là lời tiếp theo của Elena.
"Nhưng đây không phải là lần đầu tiên ta thấy ngươi."
Linda giật mình. "Ý cô là sao?"
"Vài ngày trước, có một cô gái trông giống hệt ngươi đã xuất hiện ở đây." Elena chậm rãi nói. "Nhưng ánh mắt cô ta trống rỗng… như thể cô ta không thực sự tồn tại."
Câu nói ấy khiến Linda khựng lại.
"Một người giống ta?"
Elena gật đầu. "Cô ta đến đây vài ngày trước. Và rồi, cô ta biến mất."
Linda cảm thấy rõ ràng trái tim mình đang tăng tốc, đập thình thịch mạnh mẽ trong lồng ngực. Một người giống hệt cô? Ý nghĩ đó khiến cô kinh ngạc và bối rối. Nếu có một người như vậy tồn tại, vậy thì những gì Xavier đã tận mắt chứng kiến không phải là một sản phẩm của trí tưởng tượng, không phải là một ảo ảnh do tâm trí tạo ra, mà là một sự thật. Như vậy, điều Xavier nhìn thấy thực sự là có thật, và không phải là ảo giác như cô đã nghĩ .
"Cô ấy là ai?" Linda hỏi dồn.
Elena chỉ lắc đầu. "Cô ta không nói gì . Rồi biến mất vào bóng tối."
Xavier và Akkio, thận trọng như thể bước trên vỏ trứng, men theo một nhánh hang tách biệt, một con đường khác dẫn sâu hun hút vào lòng đất. Sự tập trung của họ căng như dây đàn, mỗi giác quan đều dồn vào việc tìm kiếm và giải mã những dấu vết dù là nhỏ nhặt nhất mà kẻ đi trước có thể đã vô tình bỏ lại. Bất chợt, Akkio khựng lại. . Mảnh vải bé nhỏ ấy, dường như đã đánh thức một loạt nghi vấn gai góc, gieo rắc những câu hỏi khó nuốt vào tâm trí anh.
"Đây là chất liệu của đồng phục XS." Akkio khẽ nói.
Xavier nhíu mày. "XS đã đến đây trước chúng ta?"
"Nếu XS đã đến đây... nghĩa là họ đang theo dõi chúng ta." Akkio thì thầm.
Xavier bất động, thời gian như ngưng đọng. Bất ngờ, một tia sáng vụt qua màn sương ký ức, một mảnh vỡ tưởng chừng đã tan biến vĩnh viễn hiện về, lóe lên rồi chìm nghỉm, để lại một dư âm chấn động.
Cô thấy mình còn là một thí nghiệm trong XS. Trong con đường trốn thoát lạnh lẽo của phòng thí nghiệm, cô nhìn thấy một cô gái với mái tóc xanh dương… khuôn mặt ấy… giống hệt Linda, cứu cô khỏi tổ chức. Nhưng đôi mắt của cô gái đó trống rỗng, vô hồn.
"280—Bản Sao của 260…" Xavier lẩm bẩm.
Akkio quay sang nhìn cô. "Cái gì?"
Lời chưa kịp thốt ra khỏi miệng Xavier, tiếng bước chân dồn dập đã cắt ngang. Giật mình, cả hai cùng quay phắt lại. Bốn bức tường người sừng sững hiện ra: một toán lính XS, trang bị tận răng, đang siết chặt vòng vây.
Từ hàng ngũ XS, một bóng người tách ra. Gã cao lớn sừng sững, mái tóc lam được cắt tỉa gọn gàng ôm lấy khuôn mặt góc cạnh, và đôi mắt sắc lạnh, không khác gì mắt chim ưng, ghim chặt vào mục tiêu.
Akkio siết chặt nắm đấm. "Zarus."
Zarus—Thủ lĩnh chiến đấu của XS—nhìn Xavier và Akkio bằng ánh mắt đầy thú vị. "Ta đoán rằng các ngươi đã biết một chút về câu chuyện của Linda rồi."
Xavier siết chặt nắm đấm. "Zarus… Ngươi đến đây để cản đường bọn ta?"
Zarus cười khẩy. "Không hẳn. Ta chỉ muốn cho các ngươi thấy một thứ."
Tập tài liệu cũ kỹ bay xuống, một tiếng "bịch" khô khốc. Xavier khựng lại, rồi vội vã cúi người nhặt. Từng trang giấy ố vàng lướt qua tay, và mỗi trang lật là một đòn giáng mạnh vào biểu cảm của cô. Cơn sốc lan tỏa, in hằn trên gương mặt tái nhợt.
"Thí nghiệm 280… Bản Sao của 260…
TÌNH TRẠNG: THẤT BẠI"
Ánh mắt Xavier và Akkio dán chặt vào hàng chữ, không chớp.
"Một bản sao… của Linda?" Akkio lẩm bẩm.
Zarus mỉm cười lạnh lùng. "Linda—hay chính xác hơn là Thí nghiệm 260—là một phần của kế hoạch vĩ đại của XS. Nhưng có một vấn đề: chúng ta không thể kiểm soát cô ta. Vì thế,XS đã cố gắng tạo ra một bản sao để thay thế Linda. Một kẻ có cùng ADN, cùng nguồn năng lượng, nhưng…"
''Nhưng sao ?'' Akkio hỏi , với giọng cộc cằn
Hắn nhếch môi. "…thất bại thảm hại. Cô ta không thể liên kết với các viên ngọc như Linda."
Xavier cảm thấy một luồng lạnh chạy dọc sống lưng. "Vậy tại sao XS vẫn giữ cô ta?"
Zarus cười nhạt. "Dùng cô ta để khai thác điểm yếu của Linda , dù chưa làm được gì . Nhưng ....Cô ta đã trốn thoát."
Hắn nhìn họ, đôi mắt lạnh lùng. "XS không cần bản sao thất bại. XS cần bản gốc." Xong rồi bỏ đi cùng với lính không nói gì thêm
Xavier siết chặt tay. Cô hiểu một điều: Linda không chỉ đơn thuần là một thí nghiệm trốn thoát. Cô ấy là chìa khóa của mọi thứ.
Bước ra khỏi hang, cả ba người bất ngờ chạm mặt nhau ngay ngoài cửa. Không nói một lời, Xavier trao cho Linda tập tài liệu.
Linda cầm và nhìn vào tập tài liệu mà Xavier đưa cho cô. Xavier và Akkio nhìn Linda, chờ đợi phản ứng của cô. Họ nghĩ cô sẽ bàng hoàng, tức giận, hoặc thậm chí hoảng sợ. Nhưng Linda chỉ đứng đó, mắt dán vào tập tài liệu mà Zarus để lại, ánh lửa từ viên ngọc trong tay phản chiếu lên khuôn mặt cô.
Sau một lúc im lặng, cô ngẩng đầu lên. "Vậy... đó là tất cả sao?"
Xavier nhíu mày. "Cậu không thấy sốc sao? Họ đã tạo ra một bản sao của cậu. Họ muốn thay thế cậu!"
Linda lắc đầu, giọng cô nhẹ nhàng nhưng kiên định.
"Họ thay thì kệ họ, sao mình phải tức giận khi có người thế chỗ mình cho đám người tàn độc kia chứ , mình còn đang mừng nè.Họ tạo ra bao nhiêu bản sao thì kệ họ... nhưng chỉ có tớ mới là người nắm giữ viên ngọc này."
Akkio khoanh tay, ánh mắt sắc bén nhìn Linda. "Vậy cậu định làm gì tiếp theo?"
Linda siết chặt viên ngọc Lửa trong tay. Cô cảm nhận được luồng năng lượng nóng bỏng của nó hòa vào dòng nước lạnh lẽo trong cơ thể mình. Một sự cân bằng mong manh giữa hai thái cực.
"Chúng ta phải ra khỏi đây trước. Sau đó... tớ sẽ khiến hắn ta phải hối hận." Cô nói với chất giọng trầm, không gợn một chút cảm xúc nhưng lại mang theo sự đe dọa lạnh sống lưng.
Xavier cười. "Tớ thích cái cách cậu nghĩ đấy"
Từ phía xa xôi, một tiếng động mơ hồ vọng lại, lan truyền trong không gian tĩnh lặng. Có lẽ đó là âm thanh của những bước chân, bởi vì ngay sau đó, những bước chân vội vã, gấp gáp, dường như đang chạy trốn hoặc đuổi theo một điều gì đó, cũng vang lên một cách rõ ràng hơn.
Akkio hất cằm về phía đường hầm phía trước. "Không còn thời gian đâu, XS đang đến!"
Linda ném tập tài liệu xuống đất. "Đi thôi!"
Cả ba người không chút do dự, lập tức lao đi, chân dẫm mạnh trên nền đất ẩm ướt. Hang động giờ đây rung chuyển dữ dội, những chấn động mạnh lan tỏa khắp không gian. Dung nham nóng chảy, thứ chất lỏng chết chóc từ các vách đá cao chót vót bắt đầu tràn xuống, nhỏ giọt rồi chảy thành dòng, đe dọa nuốt chửng mọi thứ. Tiếng nổ lớn vang vọng liên hồi, dội vào vách hang, tạo ra những âm thanh chói tai, vọng lại từ mọi ngóc ngách. Những tảng đá khổng lồ bất ngờ rơi xuống từ trần hang, tạo ra những cơn rung chuyển dữ dội, mỗi lần chạm đất lại khiến cả hang động rung lắc thêm một lần. Phía xa, nơi bóng tối bao trùm, ánh đèn đỏ đáng sợ chớp nháy liên tục—XS đang đuổi sát họ, không hề có ý định buông tha.
"Chặn chúng lại!" Một giọng nói vang lên, ngay sau đó là hàng loạt tia năng lượng đỏ rực bắn về phía họ.
Xavier lách qua những tảng đá, đôi mắt cô sáng lên khi nhìn thấy một lối rẽ nhỏ. "Bên này!"
Không một khắc do dự, Linda giơ tay, một bức tường nước dựng lên sừng sững phía sau. Nhưng hơi nóng điên cuồng từ miệng núi lửa phả tới, liếm láp bức tường, biến nó thành một làn sương mỏng tang trước khi kịp làm gì.
Akkio nghiến răng. "Mẹ kiếp, chúng ta không thể tiếp tục chạy thế này mãi!"
Linda quay lại, nhìn hắn một lần cuối. "Tôi sẽ không để XS quyết định vận mệnh của mình!"
0
0
12 giờ trước
12 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
