Chương 32
Thánh địa diệt
Trận chiến kinh thiên bắt đầu, Lăng đế là người đầu tiên xuất thủ, hắn một thân chiến y vàng óng, sử dụng hư không, bàn tay hóa thành hắc động đánh về phía nam tử.
UỲNH
Hư không tại đó nổ tung thành từng mảnh, một lỗ đen to lớn hiện ra, thôn phệ hết thảy lực lượng. Thế nhưng, nam tử kia đã tránh được, y tiến công, thân thể hóa thành một tôn cự nhân. Hướng về phía Lăng đế đấm trả một quyền. Đại địa nứt toát, hỗn độn khí mịt mù, đấu chuyển tinh di, cảnh tượng vũ trụ đổ nát hiện ra, cả một mảnh sơn mạch đều bị hóa thành bột mịn.
Bỗng một tia chớp đánh tới, tử lôi mênh mông, Lôi đế cũng đã xuất thủ. Hắn là sáng tổ của Hạ Viên Thiên giáo, sử dụng lôi thuật thần thông cái thế, oanh kích vào địch thủ tầng tầng lớp lớp lôi điện. Chỉ có điều người kia cũng không hề hấn gì, toàn thân y tỏa ra một lớp hào quang màu đỏ, chặn đứng toàn bộ lôi điện bên ngoài.
Không để y làm ra chuyển động, lại một đòn nữa giáng xuống. Một chiếc đỉnh sáng rực, mang theo ngập trời ánh lửa như vầng thái dương đâm mạnh tới, trực tiếp trấn trụ y. Bên trên chiếc đỉnh là một cái nữ tử xinh đẹp tuyệt vời, nàng là Chu tước nữ đế, mang theo huyết mạnh của chu tước thần điểu, một tiếng chim hót vang tới tận trời xanh, khiến cho nhiều tu sĩ cũng đều bị chấn động.
Sau khi nam tử bị đình chỉ tấn công, một bông hoa sen chín màu xuất hiện, hương thơm tỏa ra ngào ngạt, một tia sáng mãnh liệt từ nó bắn về phía y. Trước thế khó, sắc mặt nam tử vẫn lạnh như băng không chút biểu hiện, y gầm lên một tiếng, thân thể bùng phát quang huy cao vạn trượng, huyết hải cuộn trào không ngừng. Phía sau lưng, một khung cảnh mờ ảo dần hiện lên. Trong đó là một vầng huyết nguyệt treo lơ lửng trên bầu trời, bên dưới là một đại dương mênh mông đỏ lòm đang không ngừng chảy ào ạt, rồi một cánh đồng hoa bỉ ngạn mọc lên không ngừng trên các mảnh đại địa, trông vô cùng rực rỡ mà thê lương.
Quả thật ... rất là thê lương, hơn nữa còn kinh dị. Bởi vì những hình ảnh đó hiện ngày một rõ ràng thì càng khiến cho bất cứ ai nhìn thấy cũng phải lạnh tóc gáy. Mặt trăng đỏ như máu thực ra bị phản chiếu bởi chính hải dương bên dưới, một mùi máu tanh nồng bốc lên khiến ai ngửi thấy cũng thấy gay mũi, xung quanh đó, đất đai ốc đảo đều chính là thi thể tạo thành, cỏ dại chính là binh khí vỡ nát. Bỉ ngạn hoa thì mọc trên từng bộ thi thể, tỏa ra mùi hương thơm dịu nhẹ nhưng hít vào lại cảm thấy buồn bã vô cùng. Khung cảnh thê thảm như vậy, lại được nam tử đó hóa thành dị tượng của bản thân, biết nó thành đạo quả để trở thành đại đế.
Quả thật là một dị tượng đáng sợ, mỗi thứ hiện hữu bên trong đều có thể là đại sát khí, dù cho đó có là âm thanh đi chăng nữa. Có thể tạo ra một dị tượng như vậy, người này hẳn là trải qua chiến cùng loạn, máu và nước mắt chảy sạch mới có thể bước lên ngôi vị đại đế. Chỉ riêng năm đó, một thân đơn thương độc mã chinh chiến tứ phương trời đủ để thấy cuộc đời y chứa đựng bao nhiêu gian khổ.
" Thi sơn hải huyết, bỉ ngạn thăng minh nguyệt. Không ổn rồi". Lão chí tôn khiếp sợ nhìn dị tượng trên bầu trời.
Từng bông hoa bỉ ngạn bay lên rồi kết thành những sợi xích hà đỏ rực, chúng tựa như những con mãng xà xông tới quấn lấy các vị chí tôn bên dưới. Bọn họ dù đã cật lực phản kháng nhưng vô ích, tất cả đều bị đâm xuyên qua, trói chặt rồi ghim trên bầu trời. Chưa hết, từng tiếng trống trận hào hùng, tiếng hô giết hừng hực chiến ý, tiếng gào khóc tang thương vang vọng khắp nơi, xuyên qua tâm thần tất cả mọi người khiến ai nấy đều cảm nhận được một trận tê dại. Tựa như có thiên quân vạn mã đang đuổi giết, không ngừng chém chết sinh linh tứ phương.
Bên trong dị tượng càng lúc càng giống như sâm la địa ngục, nam tử ấy tựa như hóa thân thành một vị ma thần vương. Y ngồi trên một chiếc ngai nhộm máu, lạnh lẽo ngước nhìn chúng sinh. Bốn vị đại đế không biểu lộ chút cảm xúc vẫn tiếp tục công đến, đế binh phát sáng, uy thế ngập trời, xông thẳng vào bên trong dị tượng đáng sợ kia.
Nam tử ngồi yên trên ngai, một tay ấn xuống một chưởng. Không gian chấn động, lôi vân ngập trời bị đánh tan ngay lập tức. Vị Lôi đế kia cũng vị đánh cho bay ngược ra sau. Sau đó, nam tử lại dùng tay đấm một quyền vào đại đỉnh, quyền không hề có bất kì lực lượng khác thường nào nhưng lại đấm lõm cả một góc của kiện đế binh. Tất cả mọi người đều há họng trân trối, một kiện đế binh thế mà bị một đấm đơn giản làm cho lõm cả vào.
Y lại liếc về Lăng đế đồng thời gầm lên một tiếng, âm ba xuyên thủng cả trời mây, tan ra từng chiếc hắc động do vị đại đế này diễn hóa. Sau đó, một cái tát vung tới, người này ngay lập tức bị đánh bay ra ngoài, thoát ly khỏi dị tượng và rơi thẳng xuống vực sâu. Chưa hết, y lại điểm ra một chỉ tới một cây cửu thải thần liên khiến cho nó nổ tung thành từng mảnh. Ngay cả người bên cạnh đóa sen đó cũng rạn nứt một chút.
Ai ai cũng kinh ngạc khiếp sợ, dù sao cũng là Liên Hoa đại đế, thế mà một chỉ của ma đầu kia đã khiến thân thể người rạn nứt, đế binh cũng nổ tung. Thế nhưng lúc này, từng đạo thánh qua chín màu dần hợp lại, hóa thành một cây hoa sen chín màu. Kiện đế binh này thực chất lại chính là bản thể của vị đại đế kia, nguồn gốc của người này lại chính là một tinh linh tộc. Dù đã sớm tọa hóa theo năm tháng, nhưng có tin đồn rằng kiện đế binh kia có thể tái sinh thành một vị Liên Hoa đại đế mới, dung hợp với ấn ký cũ của người mà trở nên mạnh hơn.
Lúc này, ba kiện đế binh khác cũng đã xông tới trấn xuống, một cái la bàn không ngừng diễn dịch pháp tắc không gian, một chiếc đỉnh đỏ rực hừng hực ánh lửa và một thanh tầm sét phát ra lôi quang dữ dội.
Tất cả đồng loạt công tới nam tử, muốn cùng với đóa cửu liên kia trấn áp y. Thế nhưng vô ích, một thanh kiếm đột nhiên từ bên trong hải dương đỏ thẫm lao vút lên trời, chỉ mới xuất hiện nhưng nó đã quét bay cả ba kiện binh khí kia ra. Trong một khoảnh khắc đó, trời đất đảo lộn, từng dãy núi chia năm sẻ bảy, sát ý lạnh lẽo thấu xương khiến cho khắp nơi như rơi vào hầm ngục băng giá. Tất cả tu sĩ đều cảm nhận được có một lưỡi kiếm sắc chọn kề vào cổ mình, ai ai cũng đều run rẩy, có người ngất ngay tại chổ, không thể chống chọi lại được sát ý khủng khiếp kia.
Lúc này, vị lão nhân đang bị trói chặt giữa hư không tiếp tục tỏ ra khiếp sợ, lão cảm nhận từng cơn ớn lạnh chảy dọc khắp thân thể.
" Đó là... Tu la đế kiếm."
Thanh kiếm tản ra ánh sáng đỏ rực nhưng thập phần lạnh lẽo, chuôi kiếm chạm khắc hình rồng, lưỡi kiếm mang một màu đỏ sậm được nhộm bởi máu huyết theo thời gian. Vô số người đều có thể nghe được những tiếng kêu ai oán, tiếng khóc thương cầu xin tha mạng, tiếng phẫn hận không cam lòng của những người từng bị thanh kiếm giết chết. " Đây là đệ nhất đế binh cực đạo ... Tu la đế kiếm". Một vị giáo chủ si mê với kiếm tiếc lộ về thân thế của nó. Ngày xưa thanh kiếm ấy từng có tên gọi là Tu la ma kiếm, lúc đó nó đã vô cùng nổi danh trong thiên hạ, không ai không biết. Sử sách cổ xưa dù đã thất truyền gần hết nhưng vẫn lưu lại một chút thông tin về danh kiếm đệ nhất này. Từ sau khi nam tử ấy bước lên ngôi vị đại đế, thanh kiếm cũng được gọi là Tu la đế kiếm.
Mặc dù danh kiếm thì rất nổi tiếng, thế nhưng người sở hữu nó là ai thì lại không hề rõ, từ sớm đã bị thất truyền cái tên của người này. Chỉ biết đó là một vị kiếm đế, từng tung hoành trên đại lục hơn 30 triệu năm về trước. Đến lúc này, mọi người mới sực tỉnh, người đang đứng trước mặt kia hẳn là một đại đế còn sống bằng xương bằng thịt.
Tất cả mọi người đều vô cùng khiếp sợ không thôi, dù có nhiều người đã nghi ngờ thân thế của y, nhưng lão chí tôn chỉ truyền âm cho các vị chí tôn khác, còn bọn họ thì hoàn toàn mù tịt. Giờ đây, chứng kiến thanh kiếm huyền thoại thì câu trả lời đã được sáng tỏ. Vốn dĩ nó ngủ sâu bên trong dị tượng của y nhưng mà và nay lại thức tỉnh khi dị tượng ấy lần nữa được triển khai. Thanh kiếm này đã trải qua máu cùng loạn, một đường cùng vị ma tôn kia chinh chiến khắp thiên hạ. Chính là đầu lâu của đại đế, nó cũng chém xuống không dưới năm người.
Tu la đế kiếm hiện, bốn kiện đế binh khác đều run rẩy không thôi. Cùng là đế binh nhưng thanh kiếm này có đẳng cấp hoàn toàn khác biệt, trải qua bao nhiêu trận chiến khốc liệt, tắm trong vô số máu tươi của thiên kiêu tuyệt đại, thậm chí là đại đế đã rèn lên nó một cỗ sát niệm mạnh mẽ. Dù đã trải qua vô số năm tháng dài đằng đẵng ngủ yên thì sát ý trên thanh kiếm này tỏa vẫn dày đặc, độ hung sát chỉ có tăng chứ không hề giảm chút nào. Nam tử cầm lấy thanh kiếm của mình, bàn tay vuốt nhẹ, miệng lẩm bẩm:
" Người chiến hữu."
Ngay lập tức, huyết quang chói lòa bùng lên, tứ đại đế ngay sau đó tựa như không rõ bị đánh văng ngược ra ngoài, ngay cả những kiện đế binh cũng rung lên bần bậc, thân thể xuất hiện vài vết rạn. Thế nhưng chưa hết, trên bầu trời đỏ thẩm, nam tử kia ngạo nghễ, tay vung xuống từng đạo ánh kiếm, mang theo hàn ý vô tận, phá hủy đi mọi sinh cơ trong phạm vi chúng quét qua.
UỲNH
Cả tòa đại trận cũng bị phá hủy, năng lượng cung cấp cho các tàn thức của các vị đại đế bị cắt đức. Bọn họ không thể duy trì lâu thêm được nữa, đành cùng huy động bốn kiện đế binh, muốn kích phát một đòn toàn lực. Bốn đạo ánh sáng bắn về phía nam tử, nhưng y hoàn toàn không có ý tránh né, thay vào đó vung kiếm chém ra một đường sáng.
" PHÁ"
KENG
Toàn bộ chùm tia năng lượng tan rã, một tiếng nổ vang dội đất trời, từng ngọn núi trong dãy sơn mạch bị quét thành đất bằng. Đại địa kịch chấn, muôn thú tháo chạy, người người khiếp đảm. Chỉ trong một khoảng khắc, lực xung kích quá lớn khiến cho không còn ai trong đại trận có thể sống sót. Tất cả đều như các vị đại đế kia, biến mất vào trong năm tháng lịch sử, hóa thành khói bụi theo làn gió bay vào không trung.
Xung quanh, từng làn sóng năng lượng không ngừng cắn nuốt như những cái hắc động, lục địa bị xé toạc thành nhiều phần, những chiếc hố sâu và rãnh dài chảy dọc theo sơn mạch. Một mình nam tử đứng đó, tóc hắn tung bay trong gió, sát ý lạnh lẽo vẫn bao trùm khắp nơi. Chỉ vừa mới xuất hiện chưa được một canh giờ, hắn đã quét sạch sẽ thánh địa tồn tại hơn vạn năm. Toàn bộ chí cường giả đều chết sạch sẽ, dù là các kiện đế binh của tứ đại gia tộc cũng tan nát không còn hình dạng.
Thánh địa xừng xững hơn trăm vạn năm, nay đã hóa thành tro bụi. Sau đó, sẽ là một thời kì đi xuống của tứ đại thế lực cũng như là cả tu sĩ nhân loại. Bánh xe quyền lực và sinh tồn lần đầu tiên có sự xoay chuyển sau hàng trăm vạn năm. Sự xuống cấp của một thế lực này sẽ là cơ hội để vươn lên của nhiều thế lực khác, bọn chúng sẽ không ngần ngại như những bầy sói đói ngấu nghiến lấy vài con sư tử bị trọng thương. Chiến tranh sẽ diễn ra, kéo theo đó chính là sự sinh tồn, hỗn loạn, nhân gian lầm than, vạn vật điêu linh. Thế nhưng, tất cả những biến động này sẽ chỉ là một sự thanh toán nhỏ, chưa thể bằng một góc so với thời thái cổ, càng không bằng một hạt cát của đại thanh toán trong tương lai.
Nam từ kia sau khi dừng một chốc thì liền biến mất, tin đồn về y sẽ được lan rộng từ nay về sau. Một vị đại đế đã trở lại, một mình hủy diệt đi thánh địa, thế gian rồi sẽ bước vào một thời đại loạn lạc.
0
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
