ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 45
ĐỘNG PHỦ CƯỜNG GIẢ

Ngô Bá đáp: "Đúng là đang đi đến đó, thế nào ngươi cũng muốn đến đó à?"

Trần Quân cười trả lời : "Không, ta chỉ đi qua thôi, hiện tại cơm no rượu đủ rồi, tiểu đệ đi trước một bước, ngày khác có duyên lại gặp. Cáo từ" Nói xong để một nắm bạc vụn lên bàn, hắn liền rời khỏi.

Nhìn Trần Quân đi xa, Lý Tiêu nói: "Ngươi coi người này thế nào, có phải vì chuyện đó mà đến không?"

Ngô Bá đáp: "Điều này rất khó nói, tên Trần Quân này có chút cổ quái, không những danh tự quái mà người cũng có vài phần quái, đáng tiếc ta nhìn không thấu hắn, về sau gặp hắn phải cẩn thận. Đừng để hắn phá hoại hảo sự của bọn ta."

Trần Quân thuận theo đường lớn hướng về Hoa Lư đi tới. Hắn không nghe thấy hai người Ngô Lý nói thầm, cũng không biết hai người nói về việc gì.

Trời chiều, khách đi đường qua lại rất ít, trên mặt Trần Quân hiện ra nụ cười tươi , thi triển chân khí phiêu dật tiến về trước. Rời khỏi quán rượu không đến năm dặm, sau lưng bỗng chốc có hơn hai đàn  yêu thú bay đến, coi bộ là đang rất gấp .

Trần Quân nhìn những người này, toàn là người trong tu chân còn giắt theo Pháp khí . Bọn họ gấp rút như thế không biết là tìm bảo vật gì ? Nghĩ hoài không ra, rốt cuộc vẫn tiếp tục lên đường.

Lần này mình đi Hoa Lư thứ nhất là vì tìm nơi mua lô luyện đan ,thứ hai là điều tra tin tức hai nhà Đoàn và Mộ, cuối cùng là tùy tiện đến Hoa Lư coi thử, chính là có thể xem đệ nhất mỹ nhân trên mười người , vừa có thể nghĩ ra biện pháp trả thù hai nhà vừa luôn tiện thu Mỹ nữ . 

Sau khi Trần Quân đi không đến mười dặm nữa lại có ba đội phi hành yêu thú bay gấp qua, xem ra đúng là có chuyện gì rồi.

Khi trời tối, Trần quân đi thêm được năm dặm đường thì đến một tiểu trấn, nơi này cách "Dải Núi Mã Yên" chưa tới một trăm dặm . kiếm được một Quán trọ , hắn lên ngồi gần cửa sổ trên lầu hai.Quan trọ buôn bán không tệ, lầu hai có mười hai bàn thì chín bàn đã ngồi đầy người, tỏ ra ồn ào náo động. Trần Quân lặng lẽ ăn uống, tai chú ý lắng nghe mọi người trên lầu nói chuyện, hắn biết ở đây rất dễ nghe ngóng tin tức quanh vùng, bởi vậy hắn mới đến đây.

Trần Quân nghe một hồi, kết cuộc trong mớ âm thanh ầm ĩ hỗn tạp hắn nghe được tiếng nói chuyện rất nhỏ, làm nảy sinh hứng thú của hắn. Chỉ nghe một người khẽ nói:

"tiểu đệ có biết gần đây Hoa Lư phát sinh đại sự gì hay không?"

Một người khác cất lời:""Phát sinh chuyện gì?"

Nhìn thấy người bên cạnh hiếu kỳ đặt câu hỏi,  người kia nói:"Có biết dãy núi ngăn cách giữa Hoa Lư và các thành thị khác không?"

"Dãy núi Mã Yên ? Nơi đó xảy ra chuyện gì?"

Người bên cạnh có chút kinh ngạc hỏi.

"Có người phát hiện một cái Động Phủ ở Dãy núi Mã Yên ."

Ps: Hoa Lư có Hai núi. Một núi MÃ Yên và Núi Một Cờ. Các bạn muốn biết thêm thì GG tìm 🙂.

Trần Quân nghe bọn họ nói chuyện, cũng đang nghĩ Động Phủ đáo để có vật gì mà nhiều người muốn đi tới như thế, trong lòng cũng có hơi hiếu kỳ, hắn quyết định phải đi xem coi náo nhiệt . Lúc này bên tai lại vọng đến thanh âm của hai người.

Chỉ nghe người thứ hai nói:"Động phủ? Của ai?"

Người kia nói:"Năm Tuổi của cái Động phủ kia quá xa xưa, nhưng mà nghe nói đây là Động phủ của một cường giả Địa Hoàng ."

"Địa.. Địa Hoàng"

Hai chữ tưởng chừng như đơn giản, nhưng lại khiến cho người bên cạnh sững sờ, sau đó hít một hơi thật sâu, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ nhìn về phía người kia, nói:

"Sao có thể như vậy được?"

Số người có thể bước chân vào Địa Hoàng cảnh ở Đế quốc Đại Cồ Việt ít tới hiếm hoi, mà những cường giả này ai chẳng có thanh danh hiển hách, tại sao đột nhiên lại mọc ra một cái động phủ của cường giả Địa Hoàng Cảnh?

"Việc này đúng là khó tin, nhưng lại là thật, Cổ Việt Hội Buôn chúng ta đã dò hỏi một số thế lực khác, được biết cường giả Các Quận đang kéo tới đây, ngay cả người của năm dòng họ lớn cũng tới. "

Người kia nói.

"năm dòng họ lớn..."

Người ngồi cạnh hai mắt giật giật, sắc mặt hơi cứng lại, động phủ của cường giả Địa Hoàng Cảnh không phải là chuyện bình thường, di vật lưu ở trong đó đủ làm cho vô số người điên cuồng.

"Thảo nào gần đây có rất nhiều người thực lực không kém xuất hiện ở tiểu trấn này , hóa ra họ toàn vì chuyện này."người ngồi cạnh bàn chậm rãi gật đầu, lúc này mới hiểu.

" tiểu đệ, nếu như ngươi có hứng thú thì cũng có thể đi xem, biết đâu cơ duyên tốt chiếm được truyền thừa của vị cường giả Địa Hoàng Cảnh kia, chậc chậc, tới lúc đó sẽ giống như cá chép hoá rồng ."

"Chỉ sợ ta không có năng lực tranh đoạt trong động phủ của cường giả Địa hoàng Cảnh."người ngồi cạnh cười khổ lắc đầu, tuy rằng hắn có chút danh tiếng ở trong hội , nhưng mà bảo vật trong động phủ sẽ khiến cho các cường giả của các Quận, thậm chí là các thế lực đen tối các nước khác kéo tới, với thực lực của hắn có đi cũng chẳng được gì.

"Được rồi tiểu đệ, chẳng phải ngươi đang muốn tìm dị Hỏa hay sao, ở trong động phủ hình như là có đấy..."người kia làm như chợt nhớ ra điều này, trầm ngâm một chút, nói.

"Cái gì?"

"U Minh Ly Hỏa"

"Tê.."

Người ngồi cạnh liền nói :"Nói ở đây dễ bị nghe, chúng ta để về phòng rồi nói"

Dị Hỏa gì khiến người Tu chân chú ý, đáng tiếc lại không nói ra hết , trong lòng Trần Quân thầm nhủ đáng tiếc.

Thực lực mình bây giờ chưa thể thu dị Hỏa với lại mình cũng chưa vào đan thất bên trong Thần Trúc nữa. Thôi vậy.

""Hắc hắc!! Tên nhóc , đây chính là một lần kỳ ngộ, đừng có bỏ qua một cách lãng phí như vậy."

Trong lúc Trần quân than thở thì tiếng của Thần nữ trong Thần Trúc lại vang lên.

"Cường giả Địa hoàng chết đi , Nguyên Lực sẽ không biến mất, thời gian qua đi nó sẽ ngưng tụ lại một chỗ, chính thứ này đã hình thành nên hạt châu một đời của cường giả Địa Hoàng Cảnh, người ta gọi nó là Hoàng Đan Châu ."

"Người bình thường mà có được Hoàng Đan Châu , chỉ cần thiên phú không quá thấp như ngươi, sẽ có tiềm lực để đột phá tới Vương Giai Cảnh , còn đối với kẻ thiên phú hơn người, nếu có được loại hạt châu này thì việc tiến vào Địa Hoàng Cảnh không phải là chuyện không thể."

"Đối với ngươi, nó chính là báu vật lúc này." 

"Tuy rằng ta không dám khẳng định trong động phủ kia có Hoàng Đan Châu hay không, nhưng mà ngươi có thể thử một lần, hì hì , thuận tiện tìm xem trong động Phủ có thứ gì có thể khôi phục linh hồn hay không."

Trần Quân nghe thấy thanh âm quen thuộc này thì khinh bỉ nói :

" ngươi chỉ biết lợi dụng ta. "

" Thôi vậy dù sao ngươi cũng là con gái giúp ngươi cũng được "

33

1

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.