Chương 4
Vạn đạo kinh , Nam Cung Lệ
Một màu đen thăm thẵm là cảm nhận của Lâm Thiên Tà , lúc này hắn đang ở trong một trạng thái kì lạ , hắn đang ở trong não hải của mình , từng dòng từng dòng những mảnh ghép kí ức xuyên qua người hắn , từng kỉ niệm , những hồi ức , những kí ức của hai đời mình liên tục chạy qua , khiến hắn như rơi vào một trạng thái nào đó mà chính hắn cũng không lí giải được , khi những kí ức vui vẻ chạy qua thì làm hắn bật cười còn khi những kí ức đau thương thì làm cho hắn rơi lệ . Dường như cảm xúc cả đời của hắn trãi qua đều xuất hiện lúc này , khi những dòng chảy kí ức đi qua , Lâm Thiên Tà mới thoát khỏi trạng thái kì dị này , hắn đổ mồ hôi lạnh , khủng khiếp a , một người vừa khóc vừa cười liên tục như vậy không phát điên mới lạ , trải qua mọi chuyện Lâm Thiên Tà dần bình tĩnh lại , hắn khẳng định là mình đang ở trong não của chính mình , nhưng tại sao hắn lại biết và tại sao hắn lại ở đây thì hắn không thể nào hiểu nổi , tự dưng đau đầu một cái rồi phát hiện mình ở trong não chính mình , điên thật , thế giới này toàn những chuyện điên rồ . Bỗng một ánh sáng vàng nhạt xuất hiện như muốn soi sáng cả thế giới đen tối này , tò mò Lâm Thiên Tà theo hướng phát ra tia sáng đi sâu vào trong não hải của mình . Tận sâu trong não hải Lâm Thiên Tà , một cuốn sách lơ lửng phát ra ánh sáng vàng nhạt , bìa sách cổ kính điêu khắc những văn tự cổ khó hiểu , sóng sách có điêu khắc ảnh một con rồng khí thế hung ác miệng há rộng như muốn nốt chửng thiên địa . Nhìn thấy cuốn sách Lâm Thiên Tà sửng sốt, đây không phải là cuốn sách cũ kĩ trong thư viện trường sau , chính nó là thứ đã làm mình xuyên không tới đây , rốt cuộc nó là thứ gì và tại sao nó lại xuất hiện trong đầu mình . Bước tới một bước , đưa tay ra định chạm vào quyển sách nhưng hắn bỗng do dự , liệu khi mình chạm vào nó thì có xảy ra chuyện gì không , kinh nghiệm từ lần trước khiến hắn đắn đo , lấy hết can đảm hắn chạm vào quyển sách . Rút cuộc điều hắn lo sợ đã không xảy ra , hắn vẫn đứng nguyên vị trí , ngón tay chạm vào quyển sách cảm thấy nó thật ấm , thở phào một hơi hắn đánh giá quyển sách , điều đầu tiên hắn cảm thấy chính là ấm , cuốn sách này phát ra ánh sáng màu vàng thật ấm áp , như ánh mặt trởi buổi sáng , bìa sách khắc những kí tự cổ , sóng sách thì điêu khắc một con rồng thật ấn tượng , không biết nó được làm bằng chất liệu gì , vàng không phải , cẩm thạch cũng không phải , chất là một loại vật chất nào đó mà hắn không biết . Khi hắn mở quyển sách ra thì thiên địa dừng như quay cuồng , trời đất cứ như đang đổi chỗ cho nhau , khi hắn định thần lại thì thấy mình đang đứng trong một cung điện , một cung điện xa hoa và rộng lớn so với Kinh loan điện của cha hắn thì thật là đệ tử gặp phải sư phụ mà . Cung điện như được nạm khắc bằng vàng và đá quí , mười sáu cây cột trong điện được điêu khắc mười sáu con kim long giương nanh múa vuốt phát ra khí thế hung ác , ngay vị trí giữa điện , một bảo tọa được đặt tại đó trên bảo tạo có một người đang ngồi , hắn mặc một chiếc áo màu đỏ thẫm như máu , dáng ngồi lười biếng , ngũ quan tinh xảo , mái tóc màu trắng rủ xuống như thác , trên trán có một ấn kí ngọn lửa đỏ thẳm , đôi mắt đen sâu thẳm hiện đang nhìn Lâm Thiên Tà . Lâm Thiên Tà mồ hôi lạnh túa ra như tắm , bị một nam tử đẹp như tiên nữ nhìn mình chăm chú như thế thật là không dễ chịu , không lẽ tên này là .... Ặc , tốt nhất là không nên nghĩ nữa .
_" Ờ .. Ờ chào đằng ấy , chúng ta có quen biết nhau không nhỉ !" Lâm Thiên Tà nở nụ cười khổ , không nói thì không biết tên này còn ngồi đó nhìn mình tới khi nào nữa , nam tử áo đỏ vẫn im lặng nhìn hắn , Lâm Thiên Tà muốn ngửa mặt lên trời chửi lão thiên , tại sao ta toàn gặp những chuyện như thế này chứ , bị xuyên không xong , lại ở một thế giới xa lạ , đau đầu té xỉu thì lại xuất hiện trong não của chính mình , xong lại bị một cuốn sách đưa đến cái cung điện , giờ lại bị một thằng đàn ông nhìn chằm chằm như thể muốn ấy ấy với hắn vậy , ta xin a lão tử còn đồng tử á .
_" Này này ta nói , dù ngươi là ai thì cũng đừng nhìn ta như thế chứ , đây là đâu , đừng làm ta sợ a , lão tử đẹp chứ không dễ dãi đâu "
Nam tử áo đỏ nhìn Lâm Thiên Tà thật sâu , lần đầu tiên mở miệng :
_" Bao lâu rồi ! Ta cũng chẳng nhớ , trăm năm hoặc vài ngàn năm đã qua rồi , ngươi là người đầu tiên đến đây "
_" Ta là người đầu tiên đến đây ? " Lâm Thiên Tà ngạc nhiên
_" Đúng , ngươi là người đầu tiên , năm đó ta chiến đấu với chín vị đế cấp cường giả , thời khắc tử vong chính nó đã đưa hồn phách ta bỏ trốn " Nói đoạn nam tử áo đỏ xè tay ra , ngón tay hắn thật mảnh khảnh , một vật được hắn cầm trong tay , nhìn kĩ đó chính là cuốn sách cổ
_" Hả ! Lại chính là nó , nó rốt cục là vật gì , tại sao nó lại ở trong người ta " Lâm Thiên Tà hỏi dồn dập
_" Nó là một vật mà ta vô tình có được, tên nó là Vạn Đạo kinh , nó từng là của ta nhưng nay nó là của ngươi , nó đã chọn ngươi như khi xưa nó chọn ta " nam tử áo đỏ nhìn quyển sách với vẻ đầy hoài niệm, nó thứ khiến hắn đứng trên đỉnh cao của đại lục , là thứ cứu hắn khi hắn sắp chết .
_" Nó , thứ này chọn ta ? Tại sao lại chọn ta ? "
_ " Ta không biết ! Vật này có linh , tự nó chọn theo ngươi thì nó là của ngươi , đó là một phần cơ duyên lớn lao đó "
_" Vạn đạo kinh ! Một phần cơ duyên ! Người là ai , tại sao lại biết những việc này " Lâm Thiên Tà trầm mặc , hắn không tin một cái bánh thơm như vậy lại rơi trúng đầu hắn được .
Nhìn vẻ mặt của Lâm Thiên Tà , nam tử áo đỏ bật cười , thật là một tiểu tử đa nghi , sao vài trăm năm trầm luân lại xuất hiện một tiểu tử như thế , thú vị a
_ " Ta là ai ư ! Nói ra sợ tiểu tử như ngươi cũng không biết , cứ gọi ta là Nam Cung Lệ đi , còn về việc tại sao lại biết những việc này thì như nãy ta đã nói , ta từng là chủ nhân của nó , đừng xem thường nó , bệnh của ngươi nó có thể chữa khõi a " bệnh tình của Lâm Thiên Tà hắn liếc mắt là đã nhận ra , phế kinh mạch đúng là trị rất khó nhưng đối với vạn đạo kinh thì quá dễ dàng.
_" Cái gì , nó có thể chữa khỏi bệnh cho ta , ngươi nói thật chứ , nhưng ta nghĩ ngươi không phải dễ dàng giúp ta phải không , nhìn ngươi cũng không giống người tốt cho lắm " Nghe được có phương pháp chữa khỏi bệnh cho mình Lâm Thiên Tà mừng rỡ , nhưng hắn vội thanh tỉnh lại , nhìn Nam Cung Lệ hắn biết trên đời này không có bữa ăn nào miễn phí cả .
_ " Ha ha ha ! Ngươi nói đúng , trị hết bệnh cho ngươi là chuyện chắc chắn, nhưng ngươi phải giúp ta một chuyện !"
_" Chuyện gì ! Ta nói trước mấy chuyện giết nam hiếp nữ lão tử không làm đâu đấy ! Ngươi biết một người gương mẫu tuấn tú như ta đây thì không thể nào làm mấy chuyện như thế được " nói xong hắn ngửa mặt lên trời , hai tay chắp sau lưng ra vẻ quân tử . Nam Cung Lệ một đầu đầy hắc tuyến , hàm dưỡng như hắn mà muốn đứng lên tát cho tiểu tử vô sỉ này vài cái , cố kềm chế dục vọng đó xuống , hắn nói :
_ " Ta không cần gì cả , chỉ cần ngươi giúp ta một chuyện , giúp ta trả thù " nói xong bàn tay hắn khẽ siết lại , không khí quanh điện đột ngột lạnh đi khiến Lâm Thiên Tà một trận rùng mình .
_" Ầy ta nói ngài nghe nè , nhìn sơ thôi là biết ngài mạnh rồi , thù ngài không trả nổi thì hạng tôm tét như ta đây sao giúp ngài được " Lâm Thiên Tà ta đâu có ngu , thù ngươi trả không nổi thì kêu ta đi để chịu chết sao, đã bảo là đẹp chứ không dễ dãi mà .
_ " Ta nói ngươi sẽ giúp được ta là ngươi sẽ giúp được , vì ta tin nó , nó chọn ngươi thì ta tin ngươi , nói cho cùng ngươi muốn khỏi bệnh , muốn mạnh mẽ hơn không , nếu không thì cút , ta đã đợi được vài trăm năm rồi , đợi thêm ngàn năm nữa cũng không sao ! " Nam Cung Lệ nhìn thẳng Lâm Thiên Tà vừa nói , cử chỉ thì hùng hồ như thể nếu hắn không đồng ý thì sẽ sút hắn ra khỏi đây vậy
_" Ấy ấy đừng nóng đừng nóng , ta đồng ý là được rồi , giỡn chút thôi mà ngài khó tính quá " Hắn ngu sau mà không đồng ý , cơ hội chữa khỏi bệnh , trở nên mạnh mẽ, sao hắn có thể từ chối được còn cái hứa hẹn gì gì đó thì để sau này tính .
_ " Tốt mong ngươi đừng khiến ta thất vọng . Bây giờ ta sẽ truyền cho ngươi khẩu quyết ta luyện Vạn đạo kinh , đừng kháng cự ,thả lỏng toàn thân đi " Nói xong chưa đợi Lâm Thiên Tà chuẩn bị , hắn đã xuất hiện trước mặt Lâm Thiên Tà ngón tay giơ lên chỉ vào thẳng trán , một luồn tin tức khổng lồ tràn vào đầu Lâm Thiên Tà khiến đầu hắn muốn nổ tung , cơn đau từ từ giảm dần , trong đầu hắn giờ đây xuất hiện nhiều văn tự cổ , lúc trước hắn xem không hiểu chúng là gì thì nay lại hiểu rõ mồn một , từng văn tự cổ sắp xếp lại với nhau thành một đoạn kinh
_Đạo từ thở hồng hoang đã xuất hiện
_ Từ không sinh có , từ một sinh hai , từ hai sinh ba , từ ba sinh vạn vạn
_ Thế gian vạn đạo đều là một
_ Đạo là thuận tâm , thuận tâm thì thuận thiên , thiên cũng nào trong đạo
_ Tu Đạo là đoạt tạo hóa , xóa vận thiên , nghịch thiên mà đi lên
_ Tu Vạn Đạo Kinh như tu vạn đạo
Khi Lâm Thiên Tà thoát khỏi trạng thái cảm ngộ , thì đã nhìn thấy Nam Cung Lệ đã quay trở lại bảo tọa , hắn chống tay dáng vẻ lười biếng nhìn Lâm Thiên Tà
_" Khẩu quyết tu luyện thì ta đã truyền cho ngươi rồi , ra sao thì tùy thuộc vào ngươi thôi , hi vọng rằng người nó chọn không khiến nó hay ta phải thất vọng , cho ngươi 3 ngày điều chỉnh trạng thái , 3 ngày sau ta sẽ dùng vạn đạo kinh giúp ngươi tái tạo kinh mạch , hiện tại ta rất yếu nói chuyện với ngươi nãy giờ làm ta rất mệt , bây giờ thì ngươi có thể ...CÚT "
Không đợi Lâm Thiên Tà trả lời hắn đã phất tay , không gian xung quanh lại biến đổi , Lâm Thiên Tà lại trở về thân xác mình .
20
1
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
