Chương 1
Giấc mơ
“Chạy, nhất định phải chạy, ta nhất định sẽ chạy thoát được.”
“Không, không... đừng lại đây, cứu, cứu tôi.. a a a..”
Reeeeeeeg..
“ Dậy, dậy ngay, Tuấn, Mày tính không cho ai ngủ ak”.
/Thở hổn hển/
“Thì ra là mơ ak. Umk”.
“Không mơ chả nhẽ là thật ak. Thôi dậy rửa mặt đi cho tỉnh”.
Tuấn sau đó rời gường trong tâm trạng tồi tệ. Từ một tuần nay những cơn ác mộng bắt đầu ùa về với Tuấn. Người ta hay nói nằm mộng là do suy nghĩ căng thẳng mệt mỏi nhưng Tuấn đang có cuộc sống rất thoải mái thì căng thẳng sao được. Hắn vừa đi vừa suy nghĩ đến một tus mà hắn đọc tối qua. Liệu giấc mơ có phải điềm báo cho một tương lai đang đến. Nếu thật là vậy thì sẽ thật kinh khủng.
“Nhanh lên Tuấn ơi, trễ giờ học tới nơi rồi.”
“Được rồi, xong rồi đây”.
Lại nói đến Tuấn, một thanh niên 21 tuổi nhà giàu, đẹp trai học giỏi. Cuộc sống của Tuấn từ nhỏ đến nay thật êm đẹp. Hiện tại hắn đang học một trường đại học danh tiếng của thành phố. Còn người vừa nói chuyện với Tuấn là Khải, một người bạn cùng phòng. Khải sinh ra trong một gia đình nông dân, nhưng rất có nghị lực. Hắn thi đậu vào trường với số điểm cao nhất và giành được học bổng của nhà trường. Ba hắn mới mất 2 năm nên Khải vừa phải đi học vừa phải đi làm phụ mẹ. Cứ ngỡ hai người 2 thế giới sẽ chẳng thể là bạn được nhưng không. Khải có lẽ là thằng bạn thân nhất của Tuấn, không chỉ nói chuyện hợp nhau mà Khải còn là ân nhân của Tuấn.
Trên đường đến trường.
“ Này Tuấn, hay mày đi khám bác sĩ tâm lý đi. Tao thấy không ổn đâu. Sức khỏe của mày gần đây sa sút lắm.”
“ Umk. Tao cũng đang định đây. Tao thật không hiểu nổi tạo sao cuộc đời tao lại phải trải qua thứ kinh khủng như vậy. Tao đã cố để không ngủ, nhưng mỗi khi biết chuyện gì xảy ra thì tao đã ở trong cơn ác mộng đó rồi.”
2 ngày sau, Khoa tâm thần học Bệnh Viện X.
“ Chào cậu, tôi là bác sĩ Chiến người đã có 10 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực tâm lý học. Không biết tôi giúp gì được cậu.”
“ Em chào bác sĩ. Em muốn tư vấn về giấc mơ anh có giúp được không.”
“ Thú vị nhỉ. Nói cụ thể nào” Chiến nói trong sự hưng phấn. Giải thích giấc mơ là một chủ đề mà Chiến đang nghiên cứu. Theo nhiều giả thiết khoa học thì giấc mơ có thể là cầu nối giữa ý thức và tiềm thức của con người, có người còn cho rằng giấc mơ chính là giác quan thứ 7 giúp kết nối hiện tại với tương lai. Nếu mà giải thích được giấc mơ chẳng phải sẽ giải thích được tương lai hay sao..
“ Từ một tuần nay, Em bắt đầu có những cơn ác mộng. Khi tỉnh giấc em không nhớ nhiều nhưng đại khái là như vầy:”
“ Mặt trời đỏ, bầu trời đầy màu máu, mưa cũng là máu. Em thấy mình đang chạy, chạy rất nhanh. Phía trước hình như có người, không rõ lắm. Đúng rồi, nó không có đầu, nó đi lại phía này. Lúc đấy em chạy, em chỉ biết chạy ... rồi em không nhớ rõ nữa. Cuối cùng em chỉ nhớ một thứ gì đó giống cánh tay đâm vào người mình. Đến lúc đấy là em tỉnh giấc.”.
“Sao! Hết rồi ak. “
“Vâng. Em kể hết rồi, anh có biện pháp nào không.”
“À. Được rồi, với trường hợp của cậu theo tôi nghĩ có thể là giấc mơ được xây dựng từ các hình ảnh mà cậu đã từng thấy trước đây. Khi cậu trải qua giấc mơ đầu tiên làm cậu bị ám ảnh dẫn đến những đêm tiếp theo cậu sẽ mơ đến những giấc mơ tương tự.” Chiến nói trong sự hụt hẫng. Thật sự giấc mơ của Tuấn chẳng có gì là đặc biệt mà khiến Tuấn khiếp sợ cả. Mặc dù vậy Chiến vẫn suy nghĩ về những điều trong giấc mơ này. Chiến nói:
“ Để chắc chắn thì bây giờ tôi sẽ sử dụng phương pháp thôi miên để kích thích cậu vào lại trong giấc mơ của mình.”
Thôi miên bắt đầu. Tuấn nhìn vào quả lắc và đầu óc hắn dần mơ hồ.
Căn phòng bỗng tối sầm. “ Chuyện gì thế này”: Chiến nói trong hốt hoảng. Một bóng đen xuất hiện mờ nhạt nơi góc tường và đó cũng là điều cuối cùng mà hắn biết.
“Khôngggggg”. Tuấn giật mình tỉnh dậy, mặc dù vẫn luôn là những cơn ác mộng đấy. Nhưng mỗi lần trải qua cảm giác vẫn rất chân thật như ngày đầu tiên.
“ Cậu không sao chứ, tôi thấy cậu kêu gào thảm thiết quá” Chiến hài hước nói.
“ Bác sĩ rốt cuộc tôi có sao không vậy” Tuấn nôn nóng, cứ mỗi lần như thế này thật sự Tuấn sắp không chụi được nữa.
“Cần phải thêm một thời gian nữa. Cậu hãy cho tôi số của cậu, chúng ta sẽ cần thường xuyên trao đổi để tôi có thể đưa ra một kết luận chính xác được.”
“ Vâng, cảm ơn bác sĩ.”. Tuấn ra về trong hụt hẫng, cậu biết cơn ác mộng trong cậu đang ngày càng đáng sợ hơn. Nó đã giết chết cậu trong mơ và cũng sắp giết chết cậu ngoài đời thật.
..........................................................
Trung tâm nghiên cứu các hiện tượng siêu nhiên – Hoa Kỳ.
“Jack lại đây xem này. Các tế bào này đang phân chia. Tốc độ phân chia thật nhanh ”
“Đúng rồi. Không thể tin được. Dù đã bị hóa thạch hàng tỷ năm nhưng chúng vẫn sống được.”
Hai nhà khoa học đầy kích động với thành quả của họ. Tế bào này là một loại vi khuẩn cổ xưa đã có trên Trái Đất hàng tỷ năm trước. Chúng mới được phát hiện sau một đợt phun trào núi lửa ở Alaxca gần đây. Với Jack và John mà nói, có lẽ thành quả nghiên cứu lần này đã đủ để họ tự hào đến suốt cuộc đời.
“ Giáo sư Jack, mời ngài lại đây xem. Biểu đồ năng lượng của các mẫu vật đang thay đổi một cách bất thường.” Một thư kí nói.
“ Sao có thể thế này, chúng đang phát ra tia hồng ngoại cực mạnh. Nhanh bật máy giám sát năng lượng cao nên.”
Bỗng ánh sáng đèn cả căn phòng chớt nháy liên hồi rồi phụt tắt. Cả căn phòng chìm vào bóng tối.
“ Có chuyện gì xảy ra vậy.”
Bịch.. Bịch.. Bịch..
Những tiếng động phát ra như có vật gì lần lượt rớt xuống. Đèn phòng bùng sáng trở lại nhưng đã không còn thấy một ai nữa. Không, nơi góc cuối phòng dường như có những bóng người nhưng rất mờ ảo.
/* Cảm ơn mọi người đón đọc. Trân trọng*/
16
1
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
