Chương 3
Cố nhân
- An Nhã, đem bọn chúng về !
- Vâng ah.
An Nhã mở ra thông đạo, kéo đôi mẹ con đi vào.
- Ha...mất công tới đây rồi...
Hắn phất tay, tẩy não toàn bộ đám người này, biến bọn họ thành thuộc hạ cho mình.
Hai Phong ngước mắt nhìn trời, thở dài ra 1 hơi.
Thông đạo lần nữa mở ra, nhưng lần này là Ngân Nguyệt chứ không phải An Nhã.
- Nhìn chồng không được vui cho lắm ?
Nàng vừa nhìn liền có thể nhận ra, hắn cũng gật đầu. Vừa thấy An Nhã mang về 2 tinh linh, còn rất nặng tay hành hạ , đoán chừng bên này cũng có chút chuyện, An Nhã cũng nói rằng có lẽ nàng tới bên cạnh hắn bây giờ thì hợp lý hơn.
Ngân Nguyệt tiến lại, chỉ đơn giản là ôm lấy hắn.
Hải Phong thoáng bất ngờ, xong cũng ôm lấy nàng , để bản thân ngã về phía sau .Ngân Nguyệt dùng ma lực đỡ lấy cả 2 người nhẹ nhàng đế hắn chạm tới nền cỏ xanh mới chịu.
Hải Phong mắt nhắm nghiền, ôm lấy eo thon của nàng trong lòng , hít thở sâu, mùi hương của nàng quanh quẩn bên người, thật nhẹ nhàng.
Ngọc thủ chạm tới dương vật hùng hổ của hắn , nhẹ vuốt.
Hắn chưa kịp phản ứng thì nàng đã nhanh nhẹn hôn nó, miệng nhỏ hé ra ,chậm rãi ngậm lấy dương vật to lớn gân guốc.
Cái lưỡi nhỏ của nàng không ngừng vuốt theo thân dương vật, tại nơi quy đầu liên tục khiêu khích đá đẩy.
- Ngân Nguyệt... Ah...
Lưỡi nàng tại tiểu lộ châm chọc, ngọc thủ săn sóc tinh hoàn của hắn , chuyển động đều đặn, mút lấy tận gốc dương vật dù cho nó có đâm sâu vào tận cổ họng nàng .
- Ngân Nguyệt...
Hắn xoa xoa bờ má nàng , nhẹ nhàng vuốt ve, nàng khẽ cười, hơi nghiêng đầu.
Hắn rút ra vừa tầm, tinh dịch xối xả bắn vào miệng nàng.
Ngân Nguyệt liên tục nuốt xuống ừng ực, cẩn thận mút lấy sạch sẽ.
Hắn kéo Ngân Nguyệt nằm xuống lòng mình, cảm giác khó chịu cũng vơi bớt đi nhiều.
- Cảm ơn em...
Nàng chỉ khẽ cười.
- Vậy chồng,...anh nghĩ nó như thế sẽ thoải mái sao ?
Nàng liếc mắt nhìn xuống dương vật vẫn còn hừng hực khí thế, không ngừng cọ vào nơi cửa mình, được nàng dùng 2 đùi kẹp lấy.
- Nhưng mà...
Ngón tay nàng chặn trước môi hắn .
- Nếu em đã đồng ý gả cho anh, vậy thì em muốn nó sớm hơn cũng được mà ? Em chẳng quan tâm mấy cái lễ cưới gì đó đâu !
Nói xong thì dương vật cũng đã nằm gọn bên trong nàng rồi.
Hắn nhéo má nàng .
- Đau lắm không ?
- Ha...không ah...em cảm thấy rất hạnh phúc!
Nàng tươi cười, mặc cho những giọt lệ tuôn rơi.
Đôi mắt long lanh như minh châu sắc đỏ , lấp lánh .
- Đau lắm chứ gì !
Hắn kéo nàng nằm xuống trở lại . Âm huyệt nàng siết chặt dương vật , thật là chật chội, muốn di chuyển một chút thôi mà cũng khó khăn, hoen nữa là Ngân Nguyệt có vẻ rất đau.
- Em vội vàng cái gì chứ !
Hắn nhẹ cắn bờ má của nàng, Ngân Nguyệt cười nhẹ,bên dưới chậm rãi động.
Nhìn Ngân Nguyệt nhăn mày, hắn liền hôn lấy nàng, tách lấy hàm ngọc , mút nhẹ lấy lưỡi nàng, cuốn lấy nó.
Lưỡi nàng lại có vị thơm ngọt quyến rũ như vậy, càng khiến hắn thích thú, đôi bàn tay cũng kéo xuống áo ngực để lộ ra gò bông đào vô cùng hấp dẫn. Nhũ hoa hồng hào khoe sắc .Nước da trắng hồng, mịn màng.
Hắn bóp lấy gò bông đào, chèn ép chúng với nhau, cùng một lúc liếm lấy đôi nhũ hoa tuyệt đẹp của nàng.
Bên dưới dịch thủy cũng đã ướt đẫm, để Ngân Nguyệt dễ chịu hơn hẳn, nàng vẫn tiếp tục thay hắn chuyển động.
Tiếng da thịt va chạm " bạch bạch bạch " đều đặn vang lên, Ngân Nguyệt rên rỉ trong cổ họng, bờ môi ngọt ngào hiến dâng cả cho hắn.
Ngân Nguyệt bị hắn đẩy xuống, 2 tay chống trên nền cỏ xanh, Hải Phong giữ lấy eo nàng, hông hắn cũng động rồi.
Nàng quay đầu lại, nụ hôn dang dở được tiếp tục .
Bờ mông mềm mại đàn hồi va chạm để hắn thích thú không thôi, mỗi lần lại muốn thúc mạnh hơn một chút, âm huyệt nàng cũng mỗi lần vào ra lại siết mạnh thêm 1 vòng , mà dịch thủy theo chuyển động của 2 người rỉ ra, vương vãi trên thảm cỏ.
Hắn nhéo đầu ti của nàng 1 cái, âm huyệt nàng bất ngờ bóp chặt hơn, khiến thúc vào có chút chật vật.
- Ư...ưm...ah...nha....ưm...ực...ư...ưm....
Hắn khẽ cười, thích thú, thi thoảng lại nhéo nàng một cái,tốc độ cũng dần dần tăng lên.
Ngân Nguyệt cũng chẳng nhịn nổi nữa, hắn thả đôi môi ngọt ngào của nàng, Ngân Nguyệt thở ra hồng hộc, gương mặt đỏ bừng.
- Ưm...nha...
Nàng kêu lên 1 tiếng , thân hình run lên nàng ôm lấy cánh tay hắn , bên dưới âm huyệt ôm chặt lấy côn thịt hơn , hắn cũng đóng mạnh 1 cái vào nơi tử cung sâu thẳm của nàng, tinh dịch chả hắn cùng âm khí của nàng hòa trộn.
Tinh dịch mạnh mẽ tràn vào tử cung nàng, nóng bỏng.
- Ah....
Ngân Nguyệt sướng khoái ngân vang .
Hắn để nàng nằm xuống, đùi thon gác lên vai mình, dương vật lại chậm rãi chuyển động khiến Ngân Nguyệt như muốn tê liệt, ôm lấy cổ hắn mà rên hừ hừ, 2 mắt mê ly say đắm không rời.
Hắn bế lấy Ngân Nguyệt trong lòng, nhìn cô nàng thiếp đi trong tay mình thì khẽ cười.
Đúng là tâm trạng hắn tốt hơn nhiều, cũng chẳng còn khó chịu khúc mắc gì cả.
Hắn hôn lên môi hồng ngọt của nàng, liếm nhẹ vị ngọt cuả mĩ nhân. Mái tóc đỏ rực quyến rũ của nàng lất phất trong gió, gương mặt hiện rõ ý cười vui vẻ và hạnh phúc.
Ngân Nguyệt là ma cà rồng tối thượng, nàng và nhân tộc bình thường vẻ ngoài chẳng có gì khác nhau cả, có chăng khi thực sự nghiêm túc thì có thêm đôi cánh phía sau lưng ,nanh nhọn vuốt sắc mà thôi.
- Chồng ưm....chúng ta đang đi đâu vậy ?
- Em tỉnh rồi sao... Chỉ là ghé nơi tham vọng và dục vọng lớn nhất ! Để xem , chúng ta có những gì nào !
Hắn hôn nhẹ lên trán nàng, nhìn xuống nơi cung điện bên dưới.
Ngân Nguyệt nhìn xuống , cũng không khỏi khẽ cười :" Không ngờ lại có kẻ tham lam thật đấy !"
Hắn cười tà :" Chẳng phải chúng ta nhắm vào lòng tham của bọn chúng hay sao ?"
- Chồng, chẳng lẽ anh định trực tiếp... Ah...
Hắn nhéo nàng một cái mới chịu.
- Nào có chuyện dễ dãi thế được, để 1 tên quỷ tướng đến là được rồi !
- Ân ! Vậy không phải chúng ta tới đây sao chồng ?
- Ừ, tới đây, nhưng là phía bên này.
Hắn nhìn phía hoàng thành tấp nập đông người qua lại.
- Ah, chẳng lẽ anh muốn tìm thêm thông tin ?
- Ừ..ừm ?
Hắn gật đầu, Ngân Nguyệt nhìn thấy 1 tên ăn xin khốn khổ, liền để quỷ lực xâm chiếm lấy gã biến thành 1 con quỷ điên cuồng ở trên đường lớn giết người.
Cả 1 khu vực la hét ầm ĩ, máu chảy dài 1 con phố mới có thể nhìn thấy 1 đám kị binh tới hiến mạng.
Con quỷ điên cuồng gào thét vài tiếng đã khiến bọn họ chân nhũn ra hết cả, hoảng sợ cắm đầu bỏ chạy.
- Vô dụng thật, chẳng lẽ bọn chúng đã suy yếu tới mức này ?
Con quỷ 1 đường giết tới Tòa Thánh mới chịu sự ngăn cả của đám kị sĩ bảo vệ, trong khi đó đám mục sư, giáo sĩ đã chạy trốn phân nửa. Thật mất mặt thay.
- Cái giá của nàng trả, để đổi lại những gì ?
Hắn thở dài, buồn bã mà nhìn bên dưới.
- Chồng, có tâm sự sao ?
- Ha...ừm...
Hắn xoa đầu nàng.
Làm người nhân duyên không tốt , làm quỷ, quỷ duyên cũng có đớn đau, càng là giữa ma thần và thánh kị sĩ.
Để rồi đớn đau thay khi nàng vẫn cắm thanh kiếm thánh trên ngực hắn. Nước mắt nàng đã rơi.
Ải mĩ nhân quả thực luôn là ải khó khăn và nguy hiểm . Hắn cũng chẳng trách nàng , bởi vì kiếm thánh cắm vào ngực hắn chứ chẳng phải tim.
Bất chợt, hắn mở to mắt, không tin vào mắt mình nữa.
Rồi lại cảm thấy thật nực cười, thật nực cười làm sao , kị sĩ thánh vĩ đại 1 thời lại có 1 bộ dạng thật thảm hại , chân gồng tay xích, tuy chẳng già nua đi nhưng sức mạnh chẳng còn bao nhiêu, hơn nữa, trong người nàng còn pha trộn máu quỷ tạp nham.
Nào còn sức mạnh thánh khiết như lúc ban đầu , để đối phó một con quỷ bị biến đổi thôi cũng khó khăn.
Hải Phong thả người như thái sơn giáng xuống, 1 chân giẫm nát bét con quỷ kia , đứng đối diện ngay trước mắt nữ nhân kia... Cũng chẳng nhiều lời liền bắt lấy nàng, Ngân Nguyệt mở ra thông đạo, theo hắn trở về.
- Tuệ Lan ! Nàng cố gắng như vậy, cuối cùng để rồi ?
Hắn nhìn nữ nhân nọ, nàng cũng nhận ra hắn, nhưng cũng chẳng thể nói chuyện được nữa.
Khi cần, người hùng đáng tôn vinh , và khi không cần nữa, nó trở thành sự đe dọa.
Thánh kị sĩ vĩ đại của nhân tộc sau khi chiến thắng ma thần đã nhận được những gì ?
Sự tôn vinh, trân trọng trong phút chốc, thay vào đó, những kẻ thao túng muốn biến nàng trở thành 1 huyền thoại mà thôi. Sức mạnh và sự ảnh hưởng của nàng khiến vị trí của bọn họ bị lung lay.
Bị cầm tù hết năm này qua năm khác, nhưng nàng vẫn chẳng có 1 chút thay đổi, dần dần ,bọn chúng để cho máu quỷ xâm chiếm nàng , hủy đi sức mạnh thần thánh kia , từ đời này qua đời khác, chẳng biết bao nhiêu năm cầm tù, cho tới khi chẳng có ai nhận ra kị sĩ thánh năm nào, có chăng chỉ là sự trùng hợp về ngoại hình.
Từ 1 người cao quý được tôn vinh , ngày tháng trôi qua chỉ là 1 đứa nô lệ câm không hơn không kém.
Hải Phong không nói gì nữa, nhìn thân thể tàn tạ của nàng không khỏi thương xót, ma lực chậm rão bao bọc lấy nàng.
Hắn xé bỏ lớp vải rách rưới trên người nàng , trên tay xuất hiện 1 thanh đao nhỏ, mặc cho nàng có đồng ý hay không vạch xuống vài đường.
Máu quỷ ô uế hóa thành khí độc và máu đen, bị hắn đẩy ra khỏi người nàng theo những vết cắt.
Hai hàm nghiến chặt, cảm giác thống khổ lan tỏa khắp người nàng.
Hắn cũng xóa đi dấu ấn nô lệ trên người nàng.
Nàng thở ra hồng hộc như trải qua chết đi sống lại mấy kiếp , liếc trộm nhìn hắn, chẳng biết nên nói lời gì.
- Ha, lần này sẽ không buông tha cho nàng đâu...trừ khi nàng sẵn sàng đâm chết ta không chút do dự...
Hắn khẽ cười, hôn lên trán đẫm mồ hôi của nàng.
Hai mắt lấp lánh sáng vàng , thần trí lanh lẹ trở lại mà lệ tuôn tràn.
Nàng ôm lấy hắn mà khóc, rất thương tâm, những người khác đứng bên ngoài cũng phải mủi lòng.
Được một hồi , hắn dùng phép khiến nàng ngủ đi, như vậy cũng tốt hơn.
Hắn vừa bước ra ngoài, không khí có phần nặng nề. Hắn nhìn chúng nữ đầy đủ ngồi đó , liền hướng các nàng đi lại.
- Ân, chồng không cần phải nhắc lại đâu ah...
An Nhã vội xua tay, các nàng đồng lòng gật đầu.
Hải Phong cũng cười nhạt.
- Ah, cũng chỉ là thêm 1 người tỷ muội thôi mà ? Em cũng chẳng để tâm đâu !
Tuyết Dạ chuyển đổi bầu không khí.
Các nàng cũng thay nhau xua đi bầu không khí nặng nề kia.
- Cảm ơn các em...
Hắn lặng nhìn các nàng , trước khi bị các nàng dẫn dắt vào những câu chuyện xa xăm không hồi kết.
43
1
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
