Chương 28
Địa Đồ Hoàng Liên Sơn Mạch
Sau một hồi tán gẫu mọi người cũng rời đi, Lý Băng Băng ra ngoài dạo chơi một vòng, còn Lý Trường Ca trở lại hậu viện của hắn ở Tần Phủ.
Việc đầu tiên hắn làm trong buổi sáng hôm nay chính là tắm rửa sau một đêm dài.
Ngâm mình trong bồn linh dược ấm áp cả cơ thể hắn lập tức trở nên thả lỏng và thư thái.
Dược dịch cũng theo lỗ chân lông ngấm vào cơ thể hắn, thẩm thấu đến kỳ kinh bát mạch, đem cơ thể hắn chậm rãi ôn dưỡng.
Nhu Nhi lúc này cũng đã trút bỏ y phục xong xuôi, nàng xoay người lại đối diện với hắn, tuy thật sự cảm thấy xấu hổ nhưng nàng cũng đã quen với việc này.
Toàn bộ thân thể của nàng đều phơi bày trước mặt của hắn, quả sơ ri căng mọng kia của nàng không hiểu sao cứ căng cứng lên một cách không tự chủ, làm cho thân thể nàng trở nên vô cùng khiêu gợi.
Nàng nhẹ nhàng bước vào bên trong bồn tắm, tránh cho dược thủy bị hành động của nàng mà khuấy động.
Lý Trường Ca khẽ khịt mũi, một mạch 730 năm trong Mộng Cảnh quả thực rất khô khan, đây mới đúng là mỹ vị nhân gian, cuộc sống thụ hưởng của một vị điện hạ hoàng tộc.
.
Nhu Nhi đi dần sang phía hắn, bầu ngực của nàng không ngừng rẽ nước sang hai bên.
Nàng đến trước mặt hắn, còn chưa kịp làm gì đã bị hắn mạnh mẽ ôm vào lòng.
- A ... điện hạ ...
Đôi nhũ phong của nàng gắt gao cọ sát lên ngực của hắn, nhất là cặp sơ ri kia của nàng làm hắn thấy vô cùng kích thích.
Nhưng Lý Trường Ca bằng lí trí đã dằn xuống dục vọng trong lòng, thể chất của hắn cần phải được ôn dưỡng đến khi hắn bước vào Kim Đan kỳ.
Nhu Nhi thì ngược lại, tim nàng đập thình thịch vì lo lắng, bởi nàng cũng biết rằng sớm hay muộn gì ngày nàng bị hắn phá thân cũng sẽ đến.
Những tỷ muội khác mà nàng biết cũng đều như vậy.
Lý Trường Ca tuy không thể song tu cùng nàng, nhưng hắn cũng không buông tha cho nàng, tay hắn bắt đầu sờ loạn trên cơ thể của Nhu Nhi.
Hắn dùng hai ngón tay bắt đầu se đầu ti của nàng, tia lôi điện nhè nhẹ từ tay ngón tay hắn không ngừng truyền đến làm cho Nhu Nhi càng lúc càng thở gấp.
Nhu Nhi mím chặt đôi môi đỏ mọng, cố gắng không phát ra âm thanh, tai nàng đã đỏ như hoa hồng ngoài hiên.
Lý Trường Ca càng nghịch càng tà, một tay hắn luồn xuống khe suối giữa hai chân nàng, bắt đầu khám phá bình nguyên, ngón tay hắn chạm vào hột le của nàng bắt đầu vê tròn.
Hai tay nàng không tự chủ được mà gắt gao ôm chặt lấy hắn, Nhu Nhi lúc này đã không thể nào nhịn được nữa, khẽ rên rỉ từng tiếng, bồn tắm lúc này tràn ngập xuân ý nhu tình của hai người.
Chẳng mấy chốc mà nàng đạt cực khoái, một luồng nước ấm trào ra từ khe suối nhỏ của nàng biểu thị cho sự đạt đỉnh của Nhu Nhi, lúc ấy hắn mới chịu buông tha cho nàng.
Nhu Nhi như thể bị rút cạn sức lực, gục trên vai hắn mà thở dốc từng đợt, bộ ngực nhấp nhô liên hồi.
Lý Trường Ca giữ nguyên tư thế, ôn nhu ôm nàng trong ngực. Hắn cứ vậy thống khoái ôm mỹ nhân mà ngâm linh dược.
Nửa canh giờ sau, linh dược đã hoàn toàn bị Lý Trường Ca và Nhu Nhi hấp thu, hắn mới bế nàng ra khỏi bồn tắm.
...
Trở lại thư phòng, Lý Trường Ca bắt đầu nghiên cứu địa hình của sâm lâm phụ cận dãy sơn mạch Hoàng Liên.
Sơn mạch Hoàng Liên là một dãy núi rộng lớn, trải dài hơn trăm dặm đường bộ, núi lớn núi nhỏ xen kẽ không đếm xuể, địa hình thung lũng và sâm lâm xen kẽ với đồi núi liên tục vô cùng phức tạp.
Nguy hiểm nhất là trường hợp hắn bị dịch chuyển ngẫu nhiên đến các thung lũng nằm sát dãy sơn mạch Hoàng Liên này.
Thứ nhất là địa hình trống trải, rất khó để ẩn nấp hoặc tẩu thoát.
Thứ hai, vùng thung lũng là nơi Hắc Ma Báo thường xuyên lui tới nhất, Hắc Ma Báo không những sở hữu tốc độ nhanh mà còn có sức bền vượt trội, nếu bị đàn Hắc Ma Báo truy sát, mười phần hết chín phần nguy hiểm.
Tiếp theo chính là các sườn núi dọc theo dãy Hoàng Liên sơn mạch này, đây là nơi cư ngụ của Phi Dực Mãng Xà, chỗ này hiểm trở cheo leo, cho dù hắn có thể phi hành đi chăng nữa cũng rất khó thoát khỏi sự truy đuổi gay gắt của Phi Dực Mãng Xà, bởi loài này vô cùng hung hãn, một khi đuổi theo con mồi liền là không chết không thôi.
Tuy có thể lợi dụng địa hình để tẩu thoát hoặc ẩn nấp, nhưng ngược lại địa hình hiểm trở cũng sẽ gây trở ngại cho việc chạy trốn.
Và lý tưởng nhất là khi hắn được dịch chuyển đến sâm lâm, nơi này cách chân núi dãy Hoàng Liên sơn mạch khá xa, ma thú cũng chỉ ở đẳng cấp Luyện Khí kỳ đỉnh phong trở lại, hơn nữa còn có nhiều chỗ ẩn nấp.
Nhưng thực tế, khi tính toán lại cần người ta suy tính đến trường hợp xấu nhất mà chuẩn bị, vì vậy hắn mới phải nghiên cứu kỹ địa hình của Hoàng Liên sơn mạch, đánh dấu những chỗ có thể giúp hắn thoát hiểm, đem nó khắc sâu vào trong thức hải phòng trường hợp cấp bách cần dùng đến.
Liễu Mi thực sự đánh giá cao hành động này của hắn, đúng là con nhà binh nghiên cứu trận địa rất tỉ mỉ và bài bản.
Nàng dùng ngón tay chỉ đến một bãi loạn thạch, nằm ngoài phạm vi của lễ hội Liệp Ma Thú cho hắn.
Lý Trường Ca nương theo ngón tay tròn trịa như múi măng cụt của Bạch Hồ mà nhìn sang bãi Loạn Thạch, hắn như đại ngộ.
- Chậc, tỷ xem là ta hồ đồ, đem chính mình bó buộc vào phạm vi của lễ hội ... ha ha
- Xem như tiểu đệ nhà ngươi thông minh!
Nàng chỉ điểm một chút hắn liền hiểu, quả thực là đa mưu túc trí.
Hắn bắt đầu đánh dấu những vùng lân cận phạm vi lễ hội Liệp Ma, đem điểm "cờ xanh" nhanh chóng gia tăng gấp bội.
"Hoàn hảo!"
Cuối cùng hắn cũng ngưng tay, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc này mặt trời đã ngự trên thiên đỉnh, ánh nắng chói chang chiếu khắp mọi nơi.
Hắn đem địa đồ này sao chép ra thành mấy bản hòng đưa cho Lý Băng Băng, Gia Cát Thường Hi, Tần Khang và Tần Huệ An phòng khi bọn họ gặp hiểm cảnh còn có cái để thoát hiểm.
Thu lại ngọc giản vào trong túi trữ vật hắn mới rời khỏi thư phòng, đi ra bên ngoài.
Hắn nhớ khi sáng có thấy Gia Cát Thường Hi ngồi ở một tiệm trà, liền thử vận may đi đến đó tìm nàng.
p/s: chương này sắc tý nhé anh em :3
16
4
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
