Chương 119
Tiêu diệt oán linh
Nguyên Dao không hề chần chừ, nàng lui nhanh ra phía sau, đứng ngang hàng với Lam Đông Doanh.
Muốn giúp Lý Trường Ca thì nàng phải nhanh chóng cắt đứt được liên hệ giữa đại trận và oán khí ở trong hang động.
Lúc nãy khi chiến đấu ở bên trong lãnh địa, nàng đã tranh thủ quan sát trận văn ở bên dưới, tìm được trận văn liên kết với oán khí ở bên ngoài.
Bây giờ nàng chỉ cần bố trận, đem trận văn đó hoàn toàn khóa lại là có thể làm suy yếu oán linh tân nương kia.
Nàng liên tục vẽ trận văn lên pháp khí, nhanh chóng thi pháp.
Liễu Mi cả kinh nhìn Nguyên Dao.
"Thập Nhị Tinh Giáp trận!"
Liễu Mi không cách nào nghĩ tới, ở tuổi của Nguyên Dao có thể bày ra Thập Nhị Tinh Giáp trận.
Nhưng đây là sự thật không thể chối cãi, nó đang diễn ra trước mắt nàng một cách vô cùng chân thực.
Càng là lúc cấp bách, càng phải bình tĩnh.
Bây giờ chỉ còn lại một mình Lý Trường Ca ở bên trong lãnh địa của oán linh tân nương thu hút sự chú ý của nó, tranh thủ thời gian cho Trần Duệ và Nguyên Dao thi pháp ở bên ngoài.
Cũng may hắn có Lam Đông Doanh hỗ trợ, trong những tình huống nguy hiểm cấp bách hắn cũng có thêm trợ thủ để xoay sở.
Oán linh tân nương rít lên một tiếng vang tận cửa hang, toàn bộ lãnh địa của nó bị một loại sương mờ màu xám đen bao phủ.
Oán Khí Vụ Sương!
Loại vụ sương này không chỉ ăn mòn thần trí của tu sĩ mà hàn khí của nó còn xâm nhập vào cơ thể, không ngừng thẩm thấu vào xương cốt, làm chậm lại hành động của kẻ lạc vào sương mù, đồng thời gây ra thương tổn đến kinh mạch.
Lý Trường Ca lập tức điều động hỏa năng của dị hỏa bên trong đan điền, kháng cự lại sự xâm nhập của hàn khí.
Còn về vấn đề ăn mòn thần trí, dưới sự bảo hộ của Thiên Cung, hắn còn cần phải lo lắng đến chuyện này hay sao?
Sương mù ngăn cản tầm nhìn của Lam Đông Doanh, làm nàng rất khó khăn trong việc hỗ trợ hắn.
Lam Đông Doanh hạ cung xuống thấp, nhắm mắt tĩnh tâm, bắt đầu cảm nhận môi trường xung quanh bằng chân khí cảm quan, nàng hy vọng có thể dùng nó nhìn xuyên qua lớp sương mù dày đặc phía trước.
Oán linh tân nương như thể biến mất ở bên trong sương mù, nàng chỉ cảm nhận được sự hiện diện của Lý Trường Ca thông qua dương khí mà hắn tỏa ra.
Bên trong sương mù, một mình Lý Trường Ca đối mặt với oán linh tân nương.
Hắn hoàn toàn có thể rút lui khỏi oán linh lãnh địa, nhưng làm như vậy, oán linh tân nương sẽ đuổi theo hắn ra ngoài, ảnh hưởng đến tiến độ thi pháp của Trần Duệ và Nguyên Dao.
Oán linh tân nương đạt trạng thái mạnh nhất ở lãnh địa của nó, nhưng không có nghĩa là nó chỉ có thể hoạt động ở bên trong lãnh địa, thực tế nó có thể truy sát bọn họ đến tận cửa hang vào ban ngày, thậm chí là truy đuổi ra bên ngoài hang động khoảng hai trăm trượng tính từ lãnh địa của nó vào ban đêm.
Do vậy, hắn chỉ có thể cố gắng cầm cự cho đến khi mọi người thi pháp xong.
Tuy thực lực của oán linh mạnh, nhưng tính toán của nó trong chiến đấu lại vô cùng dễ đoán, thua xa ảo ảnh chiến thần cao cấp, cho nên việc đối phó nó, thực tế mà nói cũng không phải là chuyện quá khó khăn với Lý Trường Ca.
Nói cho dễ hiểu, ngoài chiến lực mạnh mẽ ra thì nó hoàn toàn không có trí tuệ, càng giao chiến lâu, Lý Trường Ca càng có lợi thế, bởi hắn sẽ càng lúc càng nắm rõ được bản năng chiến đấu của nó.
Khổ chiến với ảo ảnh Chiến Thần cao cấp đã cho Lý Trường Ca một sức chiến đấu vô cùng bền bỉ và dẻo dai, mọi hành động của hắn đều được tính toán hợp lý và kỹ lưỡng để tiết kiệm thể lực và chân khí, cũng như hạn chế thụ thương nhiều nhất có thể.
Mặc dù liên tục trúng phải kiếm chiêu của Lý Trường Ca nhưng oán linh tân nương lại tỏ ra không hề hấn gì, bởi thương tổn của nó liên tục được oán khí ở bên trong cái hang động này hồi phục một cách nhanh chóng.
Cảm giác như thể hắn đang phải xa luân chiến với một binh đoàn oán linh vô tận vậy.
Trải qua năm phút thời gian, Nguyên Dao cuối cùng cũng khắc xong trận văn của Thập Nhị Tinh Giáp Trận lên mười hai thanh pháp khí.
Bây giờ nàng cần vẽ trận văn hình thành trận mạch đem mười hai pháp khí liên kết lại với nhau.
Để làm được điều này, nàng cần phải hoàn toàn khôi phục lại chân khí trong cơ thể, quá trình này sẽ tiêu tốn ước chừng năm phút thời gian cộng thêm khoảng năm phút để đại trận hình thành, tổng cộng là mười phút.
- Sư huynh, cố gắng cầm cự thêm mười phút nữa!
- Được!
Nghe Lý Trường Ca trả lời một cách chắc chắn, Nguyên Dao rốt cuộc cũng an tâm mà tập trung vào phần việc của mình.
Sương mù có xu hướng bành trướng ra bên ngoài, dường như con oán linh đã chú ý đến ba người còn lại.
Lam Đông Doanh liên tục dùng hỏa tiễn để ngăn chặn sương mù đang lan ra kia.
Nhận thấy điểm dị thường của sương mù, Lý Trường Ca liền tế lên Thiên Hỏa Minh Đăng, thi triển đạo thuật pháp Hỏa Quy Tường.
Phừng một tiếng vang vọng cả không động, hỏa tường lập tức bao vây sương mù vào bên trong, oán khí và hỏa năng không ngừng giao phong, triệt tiêu lẫn nhau.
Oán linh tân nương giận dữ, nó thi pháp, đem oán khí ở bên ngoài điên cuồng hút lấy, lần nữa hóa thành vô số đầu lâu, lao vào Hỏa Quy Tường như thiêu thân.
Cứ theo cái đà này, Hỏa Quy Tường tuyệt đối không thể chống đỡ được thêm bảy phút như mong đợi.
Lý Trường Ca phun ra một đạo hỏa diễm liên hoa, mang theo hỏa năng của ba loại hỏa chủng dung nhập vào bên trong Thiên Hỏa Minh Đăng, gia tăng uy lực của Hỏa Quy Tường.
Oán linh tân nương rít lên một tiếng dài, vô số dải lụa đỏ tuôn trào ra từ phía sau lưng nó, lao đến như đại hồng thủy hung hăng muốn nhấn chìm Lý Trường Ca vào biển máu tanh tưởi.
Lý Trường Ca hừ lạnh, chân khí trong nội thể ồ ạt chuyển động, lục đạo luân quang nhanh chóng huyễn hóa thành hình.
Sương mù ở chỗ của hắn hoàn toàn bị luân quang chấn tan, để lộ ra thân ảnh của hắn một cách rõ ràng.
Lam Đông Doanh cũng nhờ vậy mà cảm nhận được vị trí của hắn, nàng lập tức hỗ trợ hắn tranh thủ thời gian súc thế.
Hỏa Tiễn Liêu Nguyên trút xuống như mưa làm thế công của dải lụa máu kia chậm lại đôi chút.
Nhưng như vậy là đã đủ, lục đạo luân quang sau lưng Lý Trường Ca cấp cấp luân chuyển tỏa ra uy áp vô cùng vô tận.
Thái Dương Toái Lạc Trảm!
Kiếm trong tay hắn chém ra một đạo Nguyệt Quang, ánh sáng của nó lập tức bao phủ cả không động, đem toàn bộ động nhấn chìm vào kim quang rực rỡ.
Đạo Nguyệt Quang kiếm chiêu kia bay đi vô cùng chậm rãi, nhưng hễ nó bay đến đâu dải lụa đỏ như máu kia tiêu tán đến đó.
Bằng cảm khí thông thường, ba người Lam Đông Doanh, Trần Duệ và Nguyên Dao cũng có thể nhận thấy oán khí trong hang động giảm xuống nhanh chóng.
Oán linh tân nương điên cuồng vận chuyển oán khí chống đỡ một chiêu này của Lý Trường Ca.
Không hổ là oán linh, ngay tại khi Nguyệt Quang chạm vào người nó đã bị oán khí hoàn toàn tiêu hao hết, chỉ gây ra cho nó thương tổn nhẹ.
Hồn thể của nó không ngừng được oán khí hồi phục.
Nguyên Dao hô lớn một tiếng.
- Khởi!
Nàng vừa dứt lời, Hỏa Quy Tường cũng lập tức tiêu tán vì cạn kiệt hỏa năng.
Nhưng sương mù cũng không cách nào lan ra nữa, vì nguồn cung oán khí đã bị Thập Nhị Tinh Giáp trận hút lấy, không ngừng luyện hóa thành năng lượng cho đại trận.
Thời khắc phản công rốt cuộc cũng đã đến!
Nguyên Dao vô lực lảo đảo ngã bệch ra đất, dùng tu vi Trúc Cơ kỳ thi triển Thập Nhị Tinh Giáp trận đối với nàng mà nói là vô cùng miễn cưỡng.
Oán linh tân nương cảm nhận được nó đã mất đi liên kết với nguồn oán khí của dưỡng quỷ đại trận, nó rít lên vì giận dữ, tiếng rít của nó vô cùng chói tai.
Trần Duệ hô lớn.
- Chết đi!
Hắn thả tay ra, đạo Hỏa Liên cấp tốc bay nhanh về phía của oán linh tân nương, rồi sinh sinh va chạm với ngực của nó, tỏa ra hào quang rực rỡ.
Hỏa Liên không hề bạo nổ, nó nở rộ ngay tại ngực của oán linh tân nương, không ngừng tiêu hao oán khí của kẻ địch.
Theo sự bành trướng của Hỏa Liên, hồn thể của oán linh tân nương càng lúc càng mờ nhạt, tiêu tán trong thiên địa.
Muốn giết chết oán linh trong đại trận dưỡng quỷ, tuyệt đối phải trong một chiêu hoàn toàn giết chết nó, giết cho đến khi không còn sót lại một tia oán niệm nào thì mới có thể chân chính giết chết nó.
Nếu không, nó sẽ dựa vào tia oán niệm còn sót lại này và dưỡng quỷ trận, liên tục tái sinh.
Đó là lý do Trần Duệ cần bọn họ hỗ trợ hắn câu kéo thời gian để tích tụ một đóa Hỏa Liên có uy năng lớn đến như vậy.
Kết hợp với đại trận của Nguyên Dao, quá trình tiêu diệt oán linh tân nương diễn ra vô cùng nhanh chóng và dễ dàng.
Oán khí trong hang động hoàn toàn bị hai người bọn họ thanh tẩy.
Trong đôi mắt của Lý Trường Ca, một thân ảnh nữ tử xinh đẹp dần xuất hiện.
Nàng nhìn bọn họ, nở một nụ cười thanh thản, rồi nàng cúi đầu như thể thay lời cảm ơn bọn họ đã giải thoát cho linh hồn của nàng.
Một màn này cũng chỉ có hắn nhìn thấy, bởi hắn là kẻ duy nhất ở đây sở hữu Âm Dương Trùng Đồng.
1
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
