ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4
Ước định năm năm

"Ừm, cũng có đạo lý."

Lục Trường An mỉm cười, cũng không phủ định Lý Nhị Cẩu.

Đối với một người xuất thân nông hộ như Lý Nhị Cẩu mà nói, có thể cưới vợ sinh con đã là kẻ chiến thắng nhân sinh rồi, khả năng tu tiên chỉ là tiện thể mà thôi.

Lục Trường An thì nhìn trúng đạo tràng linh mạch của Mộ gia, đối với chuyện lấy vợ sinh con lại không có chút hứng thú nào.

Ở kiếp trước, hắn xuất từ tu tiên thế gia, tu tới Kết Đan đỉnh phong, thê thiếp như mây, dòng dõi đông đảo.

"Lục tiểu hữu có thể thử suy nghĩ. Bây giờ Lương quốc tu tiên giới cũng không yên ổn, Mộ gia chúng ta là gia tộc tu tiên chính đạo, có danh tiếng tín dự."

Mộ gia chủ cũng không cưỡng cầu mà chuyển hướng các thiếu niên khác.

Lục Trường An không có kết luận, trước tiên phải hỏi thăm tình huống Mộ gia cái đã.

Tiểu hầu gia Lâm Dịch tin tức linh thông nên Lục Trường An tìm hắn ta hỏi thăm.

Lâm Dịch không chối từ, trầm ngâm nói: "Mộ gia Phỉ Nguyệt Hồ, hình như ta cũng có nghe nói. . ."

"Đừng vội, ta hỏi giúp ngươi."

Lâm Dịch để lại một câu sau đó lẫn vào trong đám người tìm những gia tộc tu tiên mà nghe ngóng.

"Lục đại ca, tiểu hầu gia sao giờ lại dễ nói chuyện vậy?"

Lý Nhị Cẩu thầm nói.

Lúc trước, Lâm Dịch ỷ vào thân phận mình, lại thêm tu vi cao nhất nên cũng không nhiệt tình với hai người, thậm chí có một chút khinh thường.

Lục Trường An cười cười, Lâm Dịch đang thích ứng làm nhân vật tu tiên thôi.

Mọi người đều bị tông môn đào thải, cùng ở tầng dưới chót tu tiên giới.

Một khi Lục Trường An cùng Lý Nhị Cẩu gia nhập gia tộc tu tiên, chí ít tương lai sau này sẽ tốt hơn nhứng tán tu tầng dưới chót.

Có thể kết thiện duyên, dù sao vẫn tốt hơn đắc tội với người khác.

. . .

Chốc lát, Lâm Dịch vội vàng chạy về, nghiêm mặt nói:

"Ta đã nghe ngóng được, Mộ gia Phỉ Nguyệt Hồ là một gia tộc tu tiên nghiêm chỉnh, không có danh tiếng xấu."

"Vài năm trước đây gia tộc này tranh đoạt quyền sở hữu linh quáng thạch cùng Trịnh gia, tổn thất gần một nửa thanh niên trai tráng tu sĩ. Lại thêm hai năm nay Mộ gia không có nhiều tu sĩ linh căn được sinh ra, cần cấp bách bổ sung luồng máu mới!"

Lục Trường An nghe xong, trong lòng hiểu rõ.

Những mầm tiên bị đào thải như bọn họ, trừ có được linh căn cũng không có giá trị gì để câu kéo.

Mộ gia chủ tự đến dưới chân Kim Vân cốc mời chào trước mặt mọi người, cũng không đến mức làm ra hành vi ác liệt.

"Nghe đồn, lão tổ Trúc Cơ kỳ duy nhất của Mộ gia, mấy năm trước bản thân bị trọng thương lúc đấu pháp, chỉ sợ sống không quá mười năm."

Lâm Dịch bỗng nhiên hạ giọng.

Nói giảm nói tránh chuyện tương lai tiền cảnh của Mộ gia cũng không lạc quan.

"Ta hiểu rõ, đa tạ Lâm huynh đã nhắc nhở."

Lục Trường An cũng không ngại.

Nếu không có loại tình huống đặc biệt này, những nhân sĩ ngoại tộc bọn hắn há có cơ hội tiến vào gia tộc tu tiên?

Về phần lão tổ Mộ gia sống bao lâu, tiên cảnh tương lai của Mộ gia như thế nào?

Liên can gì đến ta chứ!

Dù sao Mộ gia chỉ là tấm bèo tạm để Lục Trường An tu hành. Nếu thật sự gặp được phiền phúc khó giải quyết, hắn sẽ lập tức chạy trốn.

. . .

"Lục tiểu hữu, suy nghĩ thế nào rồi?"

Mộ gia chủ một thân áo xanh nho nhã nhìn về phía hai người Lục Trường An vừa quay lại.

"Hai người bọn ta đồng ý gia nhập Mộ gia. Nhưng vãn bối có một yêu cầu nhỏ."

Lục Trường An chắp tay nói.

"À, ngươi có suy nghĩ gì?"

"Vãn bối thành tâm ở Tiên Đạo, giai đoanh tu hành nhập môn không muốn trầm mê ở nữ sắc. Hi vọng Mộ tiền bối có thể thư thả cho mười năm, sau mười năm vãn bối sẽ suy nghĩ thêm chuyện lấy vợ sinh con."

"Mười năm?"

Mộ gia chủ hừ lạnh một tiếng, dường như có sấm rền vang vọng trong hư không.

Thân hình Lý Nhị Cẩu lảo đảo, sắc mặt trắng bệch, bị dọa đến một câu cũng không nên lời.

Luyện Khí tầng tám, có uy lực nghiền áp tuyệt đối với Luyện Khí tầng một.

Lục Trường An cật lực giữ vững thân thể, vờ biểu lộ sợ hãi.

Nhưng cũng không thu hồi yêu cầu.

"Ý chí không tệ."

Mộ gia chủ trầm mặc một lát, nhàn nhạt đánh giá một câu, cuối cùng cho ra nhượng bộ:

"Mộ gia ta không nuôi người rảnh rỗi, cho ngươi tối đa là năm năm!"

"Năm năm. . . được rồi!"

Lục Trường An bày ra vẻ miễn cưỡng đáp ứng.

Kỳ thật hắn không có hy vọng xa vời kéo dài mười năm, chính là để lại một không gian "trả giá" mà thôi.

Thời gian năm năm, phù hợp mong muốn của hắn.

"Năm năm sau, nếu ngươi vi phạm ước định sẽ phải trả gấp ba lần tài nguyên tu tiên mà Mộ gia ta đã cung cấp."

Mộ gia chủ như có thâm ý nói.

Hắn ta cũng không ngốc, sao lại để một tên tiểu bối xài tài nguyên gia tộc miễn phí, rồi năm sau chạy trốn mất à?

Đồng ý nhượng bộ, là nể tình Lục Trường An là trung phẩm linh căn.

. . .

Một lúc lâu sau.

Mộ gia chủ chọn trúng mười thiếu niên có linh căn, bao gồm cả Lục Trường An cùng Lý Nhị Cẩu.

Đều là thiếu niên không có bối cảnh.

"Tốt, về sau các ngươi chính là đệ tử khác họ của Mộ gia ta, theo ta về Phỉ Nguyệt Hồ."

Mộ gia chủ dẫn thiếu niên xuống núi.

Trừ gia chủ Mộ Mậu Đức.

Còn có bốn tu sĩ Luyện Khí trung kỳ Mộ gia đồng hành, tu vi từ Luyện Khí tầng bốn cùng tầng sáu.

Sau khi rời khỏi Kim Vân cốc.

Đoàn người Mộ gia không phi hành, mà là cưỡi tuấn mã phàm tục.

Những tuấn mã này nghe hiệu lệnh của linh câu dẫn đầu nên dù không biết cưới ngựa như Lý Nhị Cẩu cũng sẽ không bị ảnh hưởng.

"Lục đại ca, những tiên sư này sao không dẫn chúng ta bay về trú địa gia tộc vậy?"

Lý Nhị Cẩu ít nhiều có chút thất vọng.

Lúc bọn hắn đến Kim Vân cốc khảo hạch chính là đi trên phi thuyền tiên môn.

"Ừm. . . có thể các tiên sư muốn ma luyện thể phách cùng ý chí của chúng ta suốt dọc đường đấy."

2

0

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.