ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Thân Thế Khủng Của Lâm Bảo Bảo. Nhất Định Phải Trở Nên Mạnh Hơn!

Lý Quý bị chém, nhưng Vương Hằng lại thuộc về đại võ quán đối lập với bọn họ, Lý Ngọc Đình cũng không thể bắt hắn.

Bất quá, chuyện này đã khắc thật sâu vào tâm lý của Lý Ngọc Đình.

Sau sự kiện đó, bên trong Lăng Phong võ quán, rất nhiều người đều lâm vào tình cảnh tràn ngập nguy cơ, bởi vì lúc trước bọn họ đều qua lại khá thân thiết với Lý Quý, bây giờ Lý Quý phản bội Lăng Phong võ quán, nói không chừng bọn họ cũng có liên đới trách nhiệm.

Mấy ngày sau, Lăng Phong võ quán đóng chặt đại môn, ngăn cách ngoại giới và người bên trong, tiến hành chỉnh đốn nội bộ.

...

Ba ngày sau.

Lăng Phong võ quán, trong phòng Lâm Bảo Bảo.

Lâm Bảo Bảo, Lý Ngọc Đình, Ngưng Nhi, ba người ngồi quanh cái bàn ở giữa phòng, Lý Ngọc Đình và Ngưng Nhi đều tò mò nhìn Lâm Bảo Bảo, rất hiển nhiên, hôm nay bọn họ phải nói chuyện rõ ràng một chút.

Dù sao, Kình Thiên Tông cũng không phải là tiểu thế lực gì, thế nên vì sao Kình Thiên Tông lại muốn bắt Lâm Bảo Bảo đi, Lý Ngọc Đình và Ngưng Nhi đều muốn biết đầu đuôi chuyện này.

Nhưng là, vô luận Lý Ngọc Đình và Ngưng Nhi hỏi thế nào, Lâm Bảo Bảo đều không chịu nói.

Hoặc có lẽ là chính hắn căn bản cũng không biết lý do.

Vừa mới chuyển kiếp đến thế giới này, ký ức đầy đầu của Lâm Bảo Bảo đều là cảnh tượng mình bị đuổi giết, trừ bỏ ấn tượng phải tới thành Thanh Dương ra, còn lại hắn không còn nhớ việc gì khác.

Thậm chí, Lâm Bảo Bảo cũng không biết tại sao mình lại muốn tới đây.

Quá khứ của thân thể này, Lâm Bảo Bảo cũng rất muốn biết.

"Tiểu thư, chúng ta đang làm khó hắn rồi." Nhìn thấy Lâm Bảo Bảo nhăn nhó mặt mày khổ sở, hẳn là hắn cũng đang rất lo lắng và hoảng sợ.

Ta cũng thương tiếc a!

Lý Ngọc Đình cũng thấy rất bất đắc dĩ, ai mà nỡ làm khó hắn đâu. Nhưng sự tình quan trọng, nếu mà không hỏi cho rõ ràng, vạn nhất sau này Kình Thiên Tông lại phái người tới thì làm sao bây giờ?

Ít nhất, cũng phải để các nàng biết, Kình Thiên Tông đuổi giết Lâm Bảo Bảo là vì cớ gì.

Lâm Bảo Bảo yên lặng hồi lâu, sau đó mới dè dặt hỏi: "Hai vị tỷ tỷ, xin hỏi các ngươi biết linh oa không?"

Lâm Bảo Bảo thập phần bất đắc dĩ, đây là mấu chốt duy nhất trong đầu của hắn có liên quan tới việc đuổi giết mấy hôm trước.

"Không biết." Ngưng Nhi lắc đầu.

"Linh oa?" Lý Ngọc Đình kinh hãi, hai mắt trừng lớn, nhìn chằm chằm Lâm Bảo Bảo.

"Linh oa trong lời ngươi nói có phải là chỉ vì thần đồng trốn ra được khỏi Tiên Tông thánh địa không?"

Lâm Bảo Bảo nghe vậy, chợt ngẩng phắt đầu lên, dồn dập hỏi: "Ngươi biết linh oa là cái gì à? Tiên Tông thánh địa lại là chuyện gì?"

Nghĩ tới đây, thân thể Lý Ngọc Đình kịch liệt run lên, chẳng lẽ Lâm Bảo Bảo là linh oa trong truyền thuyết?

"Không thể nào!"

"Ngươi là Tiên Nhân đời sau?"

"Khó trách thiên phú tu võ của ngươi lại cao như vậy, nếu như ngươi là linh oa trong lời đồn kia, xem ra hết thảy đều có thể giải thích rõ ràng rồi." Thanh âm Lý Ngọc Đình run run theo.

Ngưng Nhi mờ mịt nhìn cả hai người, đoạn hỏi: "Tiểu thư, người đang nói về chuyện gì vậy, muội nghe không hiểu gì hết."

Dù sao Lý Ngọc Đình cũng đã đi ra ngoài lịch luyện ba năm, trong ba năm này nàng đã trải qua rất nhiều việc, những truyền thuyết và truyền kỳ ở trên đại lục, cơ hồ nàng đều đã nghe qua.

"Linh oa chỉ là một truyền thuyết, ta vẫn cho rằng lời đồn đấy là giả. Người ta kể rằng, ba trăm năm trước, có một nơi gọi là Tiên Tông thánh địa từ trên trời hạ xuống một viên Thánh Quả, lời đồn nói, chỉ cần ăn viên Thánh Quả đó là có thể phá Tiên thành Thánh. Dần dần, chuyện này truyền tới tai một tên La Sát Tán Tiên, vì lòng tham nổi lên, gã đã tấn công Tiên Tông thánh địa. Ngày hôm đó, sơn mạch sụp đổ, giang hà chảy ngược, không ngờ Tiên Tông thánh địa lại không thể địch lại một tên La Sát Tán Tiên, cuối cùng trong thánh địa, có một đứa bé vì không để cho La Sát Tán Tiên đoạt được Thánh Quả, chính mình đã nuốt Thánh Quả vào rồi chạy trốn với Nguyệt Thần trên đại lục."

Tiên Tông thánh địa!

La Sát Tán Tiên!

Thông Thiên Thánh Quả!

Chờ chút đã!

Những từ ngữ này tại sao lại quen thuộc như vậy?

Con ngươi Lâm Bảo Bảo chợt lóe lên, trong nháy mắt, vô số ký ức bỗng ào ào xuất hiện ở trong đầu Lâm Bảo Bảo, đến nỗi khiến cả thần kinh của hắn tê dại vì đau đớn và nhức nhối.

"Aaaa..."

Hai tròng mắt của Lâm Bảo Bảo hoàn toàn đỏ ngầu.

Mà hình ảnh trước mắt Lâm Bảo Bảo đã không còn là Lăng Phong võ quán, mà là khói lửa chiến tranh đang thiêu đốt Tiên Tông thánh địa!

"Là nhà của ta..."

Trí nhớ của Lâm Bảo Bảo dần dần khôi phục. Trong trí nhớ của hắn, hắn đang nhìn thấy một khung cảnh máu tanh đầy trời, một người đàn ông mặc áo bào tím, tay cầm lưỡi hái khổng lồ đang khệnh khạng bước đi, theo phía sau ông ta là ngàn vạn Tiên Binh.

Tiên Nhân hỗn chiến, chạm một cái liền bùng nổ!

Toàn bộ đất trời đều bao phủ năng lượng Thông Thiên Triệt Địa Tiên Pháp bên trong.

Trận chiến không biết đã kéo dài bao lâu.

Chỉ thấy bên trong Tiên Tông thánh địa đang thiêu đốt hừng hực ngọn lửa chiến đấu.

Mà ở bên ngoài Tiên Tông thánh địa...

Một hắc y thiếu nữ từ trên trời dần dần đáp xuống, trông nàng sạch sẽ, tinh khiết tựa như một vị thiên sứ, phảng phất như hết thảy ô trọc xung quanh đều vô cùng xa lạ với nàng, không thể nhúng chàm nàng dù chỉ một chút. Dáng vẻ vị hắc y thiếu nữ đó trông cực kỳ thần thánh và trang nghiêm. Tuy nhiên, sau khi xuất hiện, nàng lại nhanh chóng tiến đến gần Lâm Bảo Bảo, kéo tay hắn, nghiêm túc nói: "Bảo Bảo, ngươi đã đáp ứng ta, sau khi ta tìm được mười hai tiên châu thì ngươi sẽ cưới ta!"

Nói xong, hắc y thiếu nữ thâm tình nhìn Lâm Bảo Bảo thêm một lúc rồi mới lưu luyến bay ngược lại lên trời.

"Hả? Con mẹ nó, ta chính là Tiên Nhân chi tử?" Lâm Bảo Bảo nhớ tới một ít chuyện, nhất thời hắn liền bị dọa đến ngây người.

Có lầm hay không a?

Bất quá, cũng có chút chuyện tốt. Nhớ tới hình ảnh cuối cùng kia, cô nàng hắc y thâm tình nắm tay hắn, Lâm Bảo Bảo không khỏi kích động một phen.

"Nghe lời muội tử đó thì hẳn là vị hôn thê chưa cưới của ta."

"Ta có thể lấy một vị lão bà là tiên tử ư?"

"Một lần ‘tiếp xúc’ với tiên tử có thể mang lại cho ta bao nhiêu kinh nghiệm đây?"

Lâm Bảo Bảo hết sức tò mò.

Tiên nữ tỷ tỷ! Khi nào mới có thể nhìn thấy ngươi?

Lâm Bảo Bảo không chịu nổi, còn chưa gặp đã bắt đầu âm thầm tương tư người ta.

Về phần Tiên Tông thánh địa, La Sát Tán Tiên, Lâm Bảo Bảo mới không thèm quan tâm.

Hắn cũng không bởi vì những thứ đó từng cùng thân thể của hắn có liên hệ gì mà quá để ý.

Tuy nhiên có một điều mà Lâm Bảo Bảo khá để tâm, hóa ra hắn chính là linh oa đã ăn Thánh Quả.

Lâm Bảo Bảo khẽ mỉm cười, kể tiếp đoạn sau mà Lý Ngọc Đình chưa nói tới:

"Sau khi tiểu hài tử nọ ăn Thánh Quả thì liền trở thành linh oa của Nguyệt Thần đại lục trong miệng mọi người, lời truyền nói rằng, chỉ cần uống máu của linh oa là có thể nhanh chóng tăng tu vi võ đạo, nếu là cường giả Võ Cực Điên Phong mà uống máu linh oa thì thậm chí còn có thể bước vào cảnh giới Tiên Đồ."

"Cho nên, ở Nguyệt Thần đại lục rất nhiều người đều điên cuồng tìm kiếm linh oa, chỉ cần nuôi dưỡng linh oa cho tốt thì đó chính là thánh dược tốt nhất trong thiên địa."

Lý Ngọc Đình há to miệng, ngây ngẩn nhìn Lâm Bảo Bảo.

Ngưng Nhi bên kia lại xem như hắn đang nói nhảm, khúc khích cười trêu: "Bảo Bảo, ngươi làm thế nào mà biết những chuyện này, những việc ngươi vừa nói ta chưa từng nghe qua a."

"Bởi vì… Ta chính là linh oa, là người đã từng ăn Thánh Quả, cũng bởi vì vậy mà mấy trăm năm trôi đi, ta vẫn một mực duy trì hình dáng của tiểu hài tử, chưa bao giờ thay đổi qua."

"Hoặc có lẽ nên nói chính xác hơn thì ta đã bảy tuổi được mấy trăm năm rồi."

Lâm Bảo Bảo điều chỉnh xong trạng thái, rất không tình nguyện nói.

Người ta rõ ràng mới 18.

Thế nhưng, có lẽ đây chính là sự thật.

Chủ nhân của thân thể này chính là một kẻ bất tử.

"Bảo Bảo, ngươi thật sự là một tiên nhân, cũng là linh oa đã nuốt Thánh Quả?" Càng nói, thanh âm của Lý Ngọc Đình lại càng trở nên run rẩy.

Lâm Bảo Bảo bật cười: "Đúng vậy! Sau này các ngươi chỉ cần đúng giờ lấy máu của ta phục dụng là có thể sở hữu được vô cùng vô tận lực lượng."

Lý Ngọc Đình và Ngưng Nhi nhất thời ngẩn ra.

Trong cơ thể của Lâm Bảo Bảo có lực lượng của Thánh Quả, đồng thời trên người hắn lại có huyết mạch tiên nhân, chỉ cần các nàng hơi chút quyết tâm là có thể bớt đi mấy trăm năm, thậm chí là mấy ngàn năm vất vả tu luyện.

Nhưng liệu... Lý Ngọc Đình có nguyện ý không?

Lão Thiên mang ngươi tới bên cạnh ta, chính là ngài hướng ta ban cho, ta như thế nào lại nhẫn tâm hại ngươi?

Đối mặt với Lâm Bảo Bảo, Lý Ngọc Đình chỉ muốn dùng hết sức mình, mang toàn bộ lực lượng trợ giúp cho hắn, bảo vệ hắn, không muốn Lâm Bảo Bảo bị thương tổn dù chỉ là một chút.

"Đừng nói nữa, ta sẽ không làm như vậy, vô luận ngươi là ai, chỉ cần ngươi không ngại ta, ta nguyện ý một mực bồi ở bên cạnh ngươi."

Vừa nói, Lý Ngọc Đình vừa ôm Lâm Bảo Bảo vào trong ngực, coi như Lâm Bảo Bảo đã sống qua mấy trăm năm thì sao? Lý Ngọc Đình nàng tuyệt đối không quan tâm.

Việc nàng muốn làm, không người nào có thể ngăn cản.

"Ta cũng giống như tiểu thư." Ngưng Nhi đứng ở một bên, cười khanh khách nói.

Lâm Bảo Bảo nhìn chằm chằm hai vị thiếu nữ, tâm lý thậm chí đã muốn mắng: "Cả người ta chính là một viên thánh dược quý hiếm, các ngươi sẽ không động tâm sao?"

Làm thế nào mà các ngươi lại ngu như vậy!

"Bảo Bảo, ngươi còn có thể gọi ta là tỷ tỷ không?" Lý Ngọc Đình ôm Lâm Bảo Bảo, dùng sức khảm hắn thật chặt vào trong người, nàng thật sự sợ hãi sẽ mất đi hắn.

Lâm Bảo Bảo ho khan.

Lý Ngọc Đình tiểu tỷ tỷ, ngươi có thể ngưng đáng yêu một chút được không vậy?

Lâm Bảo Bảo yên lặng một lát, sau đó mới ngẩng đầu lên nói: "Tỷ tỷ, Bảo Bảo quyết định ngày mai sẽ cùng các ngươi đi tu luyện!"

Nghe được hai chữ 'tỷ tỷ', tâm tình Lý Ngọc Đình thỏa mãn cực kỳ, nàng mỉm cười thật tươi, vui vẻ hỏi: "Tại sao vậy?"

"Bởi vì Bảo Bảo muốn mình phải trở nên mạnh hơn." Nói tới đây, trong ánh mắt của Lâm Bảo Bảo đều là hình ảnh của vị tiên nữ tỷ tỷ mặc đồ đen kia.

-----------

Chương sau: Thôn Phệ Yêu Hạch Sẽ Có Điểm Kinh Nghiệm - Cấm Địa Thần Bí

1,270

18

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.