Chương 79
Chương 79 : Tai Nạn Không Đáng Có
Sau khi ghi chép xong, bốn người trồng trọt vội lui ra, để cho 3 người thuộc nhóm xây dựng bắt đầu dùng xẻng, cuốc để đào những cây mới lên mang về bộ lạc. Sau khi đào khoảng 14 cây, cả nhóm mới tiếp tục đi tới chỗ kia bắt đầu công việc.
Khi tới chỗ cây cuối cùng mà Ain phát hiện, cả bọn nhanh chóng bắt tay đào hai cái cây mang về. Một bên đào, một bên quan sát ghi chép, do tổng thể cây khá to nên nhóm người đành phải vác vai mang về.
Phải đến khi trời rất tối, nhóm người kia mới trở về tới bộ lạc, thấy cái cây to lớn trên vai của họ, nhiều tộc nhân vội vàng chạy lại phụ đỡ nhóm người kia. Còn mấy người họ thì quỳ xuống thở hổn hển, dù mệt mỏi công việc vẫn chưa hết, những người nhóm trồng trọt vội vàng mang những ghi chép vào ngôi nhà tổng hợp.
Đây là nơi tổng hợp mọi thông tin về cây trồng của bộ lạc, kể cả kiến thức từ chỗ ngọn đồi cũng được ghi chép ở đây. Khi vào bên trong rồi, mấy người họ ghim những tờ ghi chú lên một cái bảng, rồi bắt đầu dùng mực vẽ phác họa sơ bộ của cái cây.
Sau khi làm xong, mấy người họ mới đi ăn tối rồi nghỉ ngơi sau một ngày làm việc.
Ngày hôm sau, Ska nhìn mấy cây mới hôm qua được trồng sơ bộ rồi nhìn vào những tờ ghi chú, nó cố gắng ghi nhớ rồi cùng các thành viên tiếp tục công việc thu hoạch của mình.
Đây là thời điểm thu hoạch những cây mía, nên nhóm chế tác đang thử làm một dụng cụ có thể nghiền ra nước để tạo thành đường, còn có một số quả dại hay trái cây khác để làm rượu trái cây.
Ain sau thời gian dài, cũng đã cho rượu trái cây được sử dụng ở bộ lạc nhưng với điều kiện, một tuần chỉ một lần ở ngày chủ nhật. Lần đầu uống thử các tộc nhân nhanh chóng say mê cảm giác đó, chính vì vậy rất nhiều tộc nhân làm việc hết sức chỉ muốn tới ngày chủ nhật để uống rượu.
Mà làm rượu cũng không dễ, nên Eny nhờ nhóm chế tác làm một công cụ nghiền nhưng họ dường như lạc lối không biết phải làm sao, Pu phải chịu khó hỏi ý kiến của Ain, sau khi được gợi ý Pu hứng khởi trở về.
Sau hôm đó, nhóm chế tác có được sự gợi ý, họ nhanh chóng thử nghiệm những ý tưởng của mình nhưng có vẻ mọi thứ không khả quan lắm. Pu thử sang phương án dùng vật liệu bằng đá nhưng cũng không khả quan hơn bao nhiêu. Rồi cuối cùng Pu lại đi tìm Ain dò hỏi :
“Ain này, vụ làm công cụ nghiền ấy, mày có cách nào khác không?”
Đang ngồi chăm chú vẽ những thứ hắn thấy trên đường khám phá, Ain bỗng nghe từ đằng cửa hỏi, Ain quay qua thấy Pu vò cái tổ quạ trên đầu bước vào hỏi, hắn chỉ cười rồi hỏi :
“Sao vậy vẫn chưa làm xong à?”
“Uhm, làm thì vẫn được nhưng nó quá khó, cũng như thành viên của tao báo nếu ít thì không sao, chứ nhiều quá làm không nổi.“
Pu bước lại bàn, ngồi rót một chén nước trà rồi mệt mỏi than thở, Ain bỗng dừng tay lại lắc đầu lẩm bẩm :
“Nghiền…phải nghiền nhiều…hmm.“
Sau một hồi lâu suy nghĩ thì Ain mới cười nói :
“Vậy mày thử dùng dòng nước xem.“
Pu nghe thấy Ain có cách thì quay qua nhìn hắn, ánh mắt đầy sự chờ mong nhưng lại nghe hắn nói dùng nước, càng làm cho thằng Pu khó hiểu mà hỏi ngược lại :
“Là sao?”
“Uhm là như vậy, mày tạo một thứ có thể dùng dòng nước như vầy, nước sẽ chảy theo hướng này rồi những cái kia cũng sẽ mang nước theo tạo thành một vòng tuần hoàn, rồi mang cho kết nối với trục nó sẽ đập xuống theo vòng quay. Còn lại, mày chỉ cần đặt vật liệu cần nghiền vào cối, sau một thời gian sẽ xong.“
Ain vừa vẽ, vừa mô tả cho Pu xem, thằng nhóc ngồi nghe đầy chăm chú như thể nếu nó bỏ lỡ chi tiết nào sẽ không thành công mất. Chỉ sau một giờ, thằng nhóc hí hửng chạy về nói cho các thành viên.
Các thành viên nghe đội trưởng nói về vật dụng mới vội vàng chạy lại lắng nghe, sau khi nhận được các sự gợi ý, các thành viên cố gắng suy nghĩ làm cái trục sao cho nó có công dụng như gợi ý.
Ngày hôm sau, bên bờ sông nhiều các thành viên nhóm chế tác bắt đầu khảo sát nơi làm vật dụng, các chi tiết kế hoạch được cả nhóm bàn bạc thảo luận rôm rả tại bờ sông, làm cho các tộc nhân khác khó hiểu.
Nhưng thảo luận thì sẽ có tranh cãi, mà tranh cãi ở nhóm chế tác lại gay gắt hơn các nhóm khác. Chính vì thế dù bận rộn ở ngọn đồi nhưng Pu cũng ráng chạy về, giải quyết nội bộ nhà mình.
Mãi sau một tuần thì các chi tiết mới được thống nhất với nhau, có người buồn khi đóng góp của mình chưa thành công, có người vui khi ý kiến của mình được ghi nhận, nhưng tất cả đều được mọi người đồng thuận dựa trên tinh thần đóng góp cho bộ lạc.
Vì sao họ phải cố gắng như vậy, vì trong mùa đông họ được trả lại những sự đóng góp không ngừng nghỉ cho bộ lạc. Bạn tưởng tượng mình không cần đi săn, chỉ cần ở nhà suốt ngày nung sắt làm đồ đi săn thôi, mà tới khi lễ tế mình được tăng cấp sức mạnh không thua kém gì một người đi săn.
Không hỏi làm sao, tất cả tộc nhân sau lễ tế luôn cố gắng hết sức, nhưng tất cả cũng chỉ tới mức Chiến Sĩ 3 đầu mà thôi muốn lên Đấu Sĩ thì cần đi săn. Vì thế nhóm đi săn mới có lợi thế cao hơn các nhóm còn lại, nhưng rồi sao các nhóm có buồn không? Không họ vui còn đằng khác, chỉ cần Chiến Sĩ 3 đầu thôi họ đã vui rồi.
Suốt năm tháng ở bộ lạc cũ, ai dám nghĩ những kẻ yếu đuối năm ấy lại đạt được sức mạnh hằng mong ước chứ.
Sau khi thống nhất bản thảo mọi công việc được nhanh chóng làm ra, nào cần sức mạnh thì họ nhờ nhóm xây dựng hỗ trợ.
Dù nhóm xây dựng công việc cũng không ít, nhưng với sự nịnh nọt cũng như chờ những công cụ hỗ trợ mới thì Dio đành cử vài người chạy qua hỗ trợ. Với sự giúp đỡ của nhóm xây dựng thì sau một tháng, cối xay nước đầu tiên của bộ lạc cũng được làm xong.
Pu bắt đầu thử nghiệm cái cối xay nước này, những dòng nước chảy đi làm cho cái máng nước bắt đầu chuyển động theo, cứ như vậy cái trục gỗ ở giữa bắt đầu chuyển động theo chậm rãi, từ cái trục qua một loạt chi tiết khác một cái chày gỗ lớn bắt đầu đập xuống cái cối ở dưới.
Những tiếng đập, tiếng nước chảy róc rách, làm cho mọi người xung quanh thích thú kể cả Pu đang ở bên.
Bỗng nhiên lúc này một sự cố đáng tiếc xảy ra, cái cối nước vốn cao khoảng 3m như bị gì mà ngã ập xuống, tiếng la hét vang lên kèm theo một tiếng “rầm” nhức óc.
Ở tít bên này, mà Ain vẫn nghe một tiếng lớn, hắn vội vàng chạy ra thì thấy bên kia sông cái cối nước đã sập xuống. Ngay lập tức hắn chạy tới, vội vàng cố gắng nâng cái cối lên, vô số thành viên xây dựng ở gần đó chạy tới phụ tộc trưởng.
Những người còn lại thì tranh thủ lúc mấy người mạnh mẽ đang nâng cái cối nặng nề lên, họ chạy vào kéo những người bị thương ra. Eny nhìn khung cảnh mà hoảng sợ, con bé lúng túng không biết làm sao cho đúng. Rin ở trong phòng khám cũng nghe thấy tiếng lớn chạy ra xem thử.
Nhận tình hình, cô vội chạy vào nhà kho lấy thảo dược mang ra cầm máu cho người bị thương, hai lão Vu còn đang ở đây giúp Rin cũng chạy ra giúp, những người còn lại ai cũng tất bật giúp đỡ nhau.
Sau khi những người bị thương đã kéo ra ngoài hết rồi, Ain mới cùng tộc nhân hạ xuống đất rồi ngã gục xuống mà thở, sức nặng của cái cối này quá lớn, thậm chí mạnh như hắn là Đấu Sĩ 2 đầu mà còn chịu không thấu.
Rồi hắn nhìn lại số người bị thương mà lắc đầu buồn phiền, nếu không có người chết là sự kỳ tích với bộ lạc hắn a, nhưng sự kỳ tích này lần không hiện ra với bộ lạc Lạc Việt.
Hơn 30 người tham gia chứng kiến hạng mục mới, trong đó có 17 người chế tác, 5 người xây dựng, 4 người trồng trọt và 4 đứa trẻ, khi tai nạn ập tới dù muốn hay không thì kết quả cũng không làm tâm trạng của Ain tốt hơn.
Tổng cộng có 4 người chết, trong đó có một đứa trẻ, còn lại là người bị thương nhưng lại có 5 người không còn khả năng làm việc thời gian ngắn. Theo lời lão Quy thì nếu bộ lạc phát triển hơn nữa, bức tượng mới có thể giúp họ hồi phục như trước.
Có được sự câu trả lời mong chờ từ lão Quy, Ain đi thăm các người bị thương và tổ chức chôn cất cho người mất, Sau khi tai nạn xảy ra, không khí của tộc nhân bộ lạc chùng đi trông thấy, Rin thời gian này bận rộn hơn bao giờ hết.
Ở chỗ mộ của bộ lạc, Pu nhìn những ngôi mộ mới mà lặng im, trên trán của nó vẫn còn băng một lớp lá thuốc, nó ngay khi tỉnh dậy liền hỏi Rin tình hình. Nghe được thông tin không mong muốn, nó cảm thấy cơ thể mình vô lực ngã xuống, rồi sau khi khỏe nó vội đi ra đây.
Thời gian dần trôi qua, tới khi buổi chiều sụp tối thì từ đằng xa vang lên những tiếng bước chân sau lưng Pu, nhưng nó không chú ý tới. Vì nó đang chìm vào sự dằn vặt của lương tâm, Ska thì tình cảnh của Pu mà thở dài. Ska đi lại ngồi xuống kế bên rồi nói với Pu :
“Vẫn đau buồn à.“
“....”
“Haiz, y như tao năm đó nhưng mày không cần quá đau buồn, lúc tao như mày bây giờ thì biết ai kéo tao ra khỏi tình cảnh này không?”
“....”
“Là Ain, lúc đó nó nói với tao rằng nếu muốn bù đắp cho những người đã chết thì hãy sống vui lên. Mày phải sống cho họ những hy vọng sống đó được truyền cho mày thì mày phải mang theo và làm cho sự hy vọng thành hiện thực. Nếu mày cứ sống như vậy thì họ cũng đâu có sống lại được đâu.“
“...”
Ska nhìn thằng bạn chí cốt của mình vẫn im lặng, nó không biết phải làm sao, nó không được như Ain lúc nào cũng có thể an ủi người khác, nhưng nhìn thằng bạn của mình cứ như vậy thì làm sao nó chịu được. Thở dài, Ska định bước ra ngoài thì lúc này Pu mới khó khăn nói :
“Mày có biết có một đứa trẻ trong đó không, nó là tương lai của bộ lạc đó chỉ vì tao…vì tao mà….oa…oa….hic…oa.“
Càng nói Pu càng nức nở khóc ào lên, Ska đi lại ngồi xuống ôm thằng bạn vào lòng rồi vỗ về nó. Hai đứa cứ như vậy, tới khi Ain cầm ngọn đuốc đi ra chỗ mộ đá đít hai đứa rồi nói :
“Mẹ tụi bây ngồi ở đây làm biếng à, lo mà về cải tạo lại đi. Mẹ nó, đã bảo thử nghiệm an toàn trước rồi còn…”
Nói nữa chừng, hắn đi ra ngoài, giọng nói cứ như vậy mà văng vẳng trong đầu của Pu, thằng nhóc dường như nhận ra gì đó mà đứng dậy lủi thủi đi về. Ở bên ngoài, Ain cũng bình thản dựa lưng vào một thân cây nhưng ánh mắt nhìn ra xa đầy đau đớn.
Hỏi hắn có buồn không? Buồn chứ, đau chứ, dù mới sinh sống cùng nhau một thời gian nhưng tình cảm của hắn dành cho bộ lạc này lớn hơn ai hết. Nhìn tộc nhân của mình mất đi, bảo hắn cười làm sao được nhưng là tộc trưởng, hắn phải giữ hình tượng cứng rắn đi đầu cho bộ lạc mà thôi.
(có hai thứ tui khó tả là tình yêu và mất mát, vì nó là cảm giác khó tả bằng lời, mọi thứ cảm nhận là tùy mỗi người nên có thể đối với người này là như thế này, người kia là như thế kia. Chính vì vậy mong mọi người đừng áp đặt suy nghĩ của mình vào tình thế của truyện tránh mất đi sự hứng thú vốn có của truyện mang lại cho mọi người)
Tấu chương xong
1
1
2 tuần trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
