Chương 3
Chương 3 : Khám Phá Và Nguy Cơ
Do chỗ ở của bộ lạc nằm giữa một ngọn núi nên cả đám phải xuống dưới núi, thật ra trên núi vẫn có thức ăn nhưng ở đó những người trong bộ lạc đang hái lượm thức ăn, nếu bị phát hiện thì đám mồ côi sẽ bị trục xuất khỏi bộ lạc mất, vì dám cả gan dắt con tộc trưởng ra ngoài.
Đi dọc theo lối mòn của nhóm thợ săn bộ lạc để lại, Ain lúc này trên đường đi phát hiện thế giới xung quanh mình thật hùng vĩ, từ cửa hang hắn thấy mấy cái cây nhỏ bé nhưng khi xuống chân núi mới biết cái cây ấy to đến cỡ nào, còn có vô số cây cối lạ lẫm, động vật như biến dị lâu lâu xuất hiện qua, làm cả đám khiến mấy đứa nhỏ hoảng sợ, sau vài lần từ hoảng sợ chuyển sang tò mò thích thú.
Dần dần cả đám đi sâu hơn trong rừng mà quên mất mục đích ban đầu của cả bọn, ngay cả Ain mang linh hồn người lớn cũng dần hòa theo tụi nhỏ dù gì cơ thể Ain mới 1 tuổi nên tâm trí vẫn bị ảnh hưởng bởi sự tò mò của trẻ nhỏ.
Càng đi sâu càng gặp được nhiều thứ lạ lẫm như nấm phát quang dù ban ngày, con thằn lằn tàng hình, cây lạ phát ra mùi thối,... Càng nhiều thứ lạ cả bọn càng thích thú cho đến khi gặp thỏ một sừng.
Loài thỏ này nó to như con chó cỏ kiếp trước của Ain, sinh sống theo bầy đàn qua quan sát cả bọn thấy chúng khá hiền, chúng ăn đa phần là các trái cây chín rớt xuống, thấy vậy Ain mới nghĩ tới việc mang chúng về nuôi nhốt, thịt có thể không ăn được nhưng bộ lông dày dặn đó vẫn có tác dụng cho đám con nít trong mùa đông.
Nghĩ là làm Ain nói với đám trẻ :
"Bắt...nuôi...ấm."
Rồi chỉ đám thỏ khiến đám trẻ hơi hoang mang, tụi nó đứa lớn nhất 3 tuổi chưa trải qua học cách săn bắt thì làm sao bắt được những con thỏ này, từ ngoại hình đến tốc độ có cái nào mà tụi nó hơn đâu thì làm sao mà bắt.
Khi còn đang mải nghĩ biện pháp bắt đám thỏ thì trên trời vang lên một tiếng ‘chíu’, cùng lúc này trong đầu Ain vang lên hai chữ 'nguy hiểm', ngay lập tức hắn kéo đám nhỏ chạy đi nhưng khổ nỗi thân hình nhỏ nhắn ấy mang chóng bị tụt ra sau, thấy vậy đứa lớn nhất chụp Ain bỏ lên lưng.
Chạy theo bản năng nên chưa kịp nhìn địa hình xung quanh, khi yên vị trên lưng đứa trẻ kia Ain mới thở ra một hơi, hắn bắt đầu quan sát thấy một cái hốc cây đại thụ khá to nhìn của con nào đào ra, Ain liều lĩnh chỉ cho cả bọn chạy vào đó :
”Cây...an toàn.”
Để đề phòng còn động vật trong hang, ba đứa trẻ to nhất lấy dao đá ra chạy lên trước nhưng vận may đã mỉm cười, bên trong có dấu hiệu con vật đã bỏ đi rất lâu rồi, vừa vào trong hốc cây Ain kêu cả đám nằm sấp xuống, còn hắn đưa mắt ra nhìn chỗ đứng quan sát bầy thỏ hồi nãy của cả đám.
Lúc cả bầy thỏ mới nhận ra nguy hiểm nhưng đã không kịp, có một con do chạy không kịp nên đã bị một con chim đâm xuyên qua, ở bên trong gốc cây Ain còn nghe tiếng 'phập' rõ ràng thì hiểu lực tác động lên con thỏ xấu số lớn đến cỡ nào, từ đó hắn mới nhận ra con chim này nhanh kinh khủng, nếu nãy không có tiếng cảnh báo đó, có lẽ giờ này cả đám đã nằm trong bụng con chim rồi.
Trở lại với bầy thỏ đã có con nằm xuống khiến cả bầy càng hoảng loạn hơn chạy tứ tung, điều này làm con chim kia săn dễ hơn qua khoảng 10 phút con chim kia đã giết hơn 8, 9 con thỏ thấy không còn con thỏ nào hết, nó mới dừng lại đáp xuống thưởng thức bữa tiệc.
Lúc này Ain mới có dịp quan sát kỹ con chim, do nó quá nhanh đi làm hắn theo dõi không kịp, chỉ vài tiếng 'vút, xẹt' là có một con thỏ tử nạn rồi.
Theo trí nhớ cũ Ain, có thể so sánh con chim này to hơn con kền kền một xíu, nhìn kỹ hắn thấy khá giống đại bàng nhưng bụng lại trắng, mỏ nhọn hơn, cánh cũng nhỏ mỏng hơn thì phải. Bỗng hắn phát ra tiếng 'A', trong hốc cây phát ra tiếng chẳng khác nào tự xác, độ vang lớn khiến con chim dừng ăn mà tìm kiếm chỗ phát ra âm thanh đó, nhìn một hồi nó không thấy tiếng động nào vang lên nữa mới cúi đầu tiếp tục bữa ăn.
Tiếng động vang lên khiến cả đám bất ngờ, sau đó thấy con chim tìm kiếm xung quanh càng làm cả đám sợ chết, có đứa không dám thở mạnh, có đứa cầu nguyện thần linh, nhìn cảnh cả đám trẻ thân thể run lẩy bẩy Ain hơi hối hận a vì phấn khích mà xém khiến cả đám đi tong.
Hắn phấn khích vì con chim này giống với một loài hắn từng thấy trong dịp thăm vườn quốc gia Pù Mát, hắn cực kỳ ấn tượng về loài chim này, theo hắn nhớ thì con chim kia giống đến 99% với loài cắt nhỏ bụng trắng.
Hắn không ngờ lại gặp một loài chim phân bố chủ yếu phía bắc Việt Nam ở trong thời kỳ nguyên thủy này, Ain bỗng nhớ đến con heo hươu với nai sừng tấm giờ theo con chim cắt này nữa khiến hắn buồn thúi ruột, đã kiếp trước kiến thức tự nhiên hắn đã hạn hẹp, vậy mà giờ đây những con vật này xuất hiện khiến đống kiến thức kia không còn tác dụng nữa.
Suy nghĩ vớ vẫn một hồi, Ain mới tiếp tục quan sát tình hình, qua 15 phút dường như con cắt đã no bụng chuẩn bị bay đi, Ain mới chú ý đến mớ thịt vương vãi dưới chỗ con cắt ăn, hoan hỉ hơn còn một con thỏ chưa bị con chim cắt đụng tới.
Một tiếng 'vút' vang lên lần nữa con chim cắt đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt đám trẻ, cả đám tỏ ra thèm thuồng khi thấy những trái cây của bầy thỏ bỏ dỡ cộng thêm nguyên con thỏ còn chưa ăn của chim cắt để lại, có đứa còn chảy cả dãi ra, cũng đúng thôi vui chơi từ sáng giờ chưa có bỏ gì vô bụng mà.
Mãi tới khi chim cắt xuất hiện cả đám bỏ chạy lúc này mới nhận ra mình chưa ăn gì, Ain ngó ra thấy mặt trời gần lặn mới hoảng mà giờ đây chạy về bộ lạc thì không kịp mất cộng thêm do mải chơi nên quên mất đường về nữa.
Có đứa chịu hết nổi việc đói bụng định chạy ra nhặt thức ăn thì Ain ngăn cản, vì trong đầu hắn vẫn còn đang vang lên hai chữ 'nguy hiểm' nhưng có vẻ đứa trẻ chịu hết nổi vùng lên chạy đi, hắn nhỏ nhất đương nhiên là làm sao ngăn cản đứa bé kia, may mắn vẫn có đứa trẻ 3 tuổi cõng hắn chạy lúc nguy cấp lúc trước đè đứa bé kia xuống.
Đứa trẻ 3 tuổi kia nhận ra rằng trước khi chim cắt xuất hiện thì Ain đã kéo cả bọn đi, khi trên lưng nó còn tìm ra chỗ núp nữa nên khi Ain có ý định ngăn cản, nó liền tin tưởng đối phương.
Lúc này dị biến xảy ra, một con thỏ một sừng thấy chim cắt đã rời đi nên nó định tiếp tục ra ăn trái cây rớt kia, thấy con mồi xuất hiện không biết từ đâu chim cắt xuất hiện bay vèo qua thân thể con thỏ, do chủ quan nên con thỏ cứ như vậy bị đâm xuyên qua.
Lần này chim cắt bay xung quanh vài vòng, rồi mang cái xác mới săn đi mất cả đám chờ thêm 15 phút nữa, thấy bầy thỏ chạy ra ăn bình thường mới bước ra khỏi hốc cây.
Mặt đứa nào cũng sợ hãi nếu 15 phút trước bước ra thì xác định chết rồi, đặc biệt đứa trẻ kia hai mắt ngấn lệ nó nhìn Ain với ánh mắt cảm ơn, cả bọn mon men đến chỗ thịt còn sót xác nhận an toàn mới chạy lại dùng dao đá cắt thịt ra.
Thấy mặt trời đã gần lặn nên không còn cách nào khác cả đám chia nhau gom củi, nhặt ít trái cây còn sót lại mang về chỗ hốc cây, Ain lấy ra hai hòn đá lửa rồi nhờ đứa 3 tuổi đánh dùm, hai viên đá này hắn chôm được của mẹ trước khi ra ngoài, đứa 3 tuổi dùng sức chín trâu hai hổ mới đánh ra được lửa.
Ánh lửa sáng lên cũng thắp lên hy vọng cho cả đám sống qua đêm nay, khi này Ain mới có cơ hội nhìn kỹ hốc cây tuy khá lớn vừa đủ cho cả đám ngủ nhưng không có con thú nào chú ý đến khá là lạ.
Mùi thịt chín khiến hắn trở về thực tại, ăn uống no say cả đám chia ra trực đêm, ban đêm trong rừng cực kỳ nguy hiểm đặc biệt cả đám nhóc không có bao nhiêu chống cự này là mồi ngon béo bở.
Đứa trẻ chết hụt kia lúc giải quyết may mắn thế nào tìm được cây thảo chuyên trị loại côn trùng, xua đuổi một số động vật, riêng Ain được đặc cách khỏi trực đêm nên hắn ngủ thẳng cẳng tới sáng.
Đùa à, Ain là con tộc trưởng chưa hết còn là đứa nhỏ nhất, cho trực đêm bọn trẻ cũng không dám, để đảm bảo an toàn tuyệt đối tụi nó dồn Ain vô trong góc của hốc cây.
Sáng sớm, Ain dù đã thức dậy sớm, nhưng hắn vẫn đứng ở cửa hốc đợi thêm hai ba đứa tỉnh dậy rồi cùng nhau đi kiếm ít trái cây xung quanh đem về ăn lót dạ trước khi trở về bộ lạc. Sau khi đem trái cây về rồi cả đám ăn uống đợi thêm 2,3 tiếng cho tóp trực đêm cuối cùng dậy.
Giải quyết xong xuôi hết, cả đám bắt đầu di chuyển về bộ lạc, Ain trước khi đi nhìn hốc cây hồi lâu rồi mới đi nơi này chắc chắn là kỷ niệm đầu tiên của hắn ở thế giới này những kinh nghiệm về các loài động thực vật mới lạ. Cũng nhắc hắn rằng thời đại nguyên thủy không có nơi nào là an toàn, nguy hiểm luôn rình rập xung quanh nếu như ban đầu hắn không rủ đám nhỏ đi cùng mình, nếu như không có sự may mắn nào thì hắn sẽ hối hận về quyết định của mình, có lẽ đây là bài học đắt giá nhất cuộc đời hắn kiếp này.
May mắn cũng là một dạng kỹ năng a.
tấu chương xong
44
0
2 tuần trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
