Chương 24
Hiệu ứng liên kết của ba lá bài
Nhìn mãi nhìn mãi, đạo diễn Lý càng nhìn càng thấy không ổn, cứ cảm thấy có một loại cảm giác không ổn ở đâu đó nhưng nhất thời lại không tìm ra được.
Đến khi anh ta lật đến cảnh quay phía sau, nhìn thấy mấy vị giám khảo đang nếm thử món tiểu long bao của nam diễn viên số ba, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, hạnh phúc, sau đó khen ngợi nam diễn viên số ba một hồi, rồi tuyên bố anh ta chiến thắng.
Đạo diễn Lý đột nhiên vỗ mạnh vào đùi, phản ứng lại.
Vãi thật!
Đây không phải là tấm màn đen à?
Cuối cùng anh ta cũng biết cảm giác không ổn đến từ đâu rồi.
“Anh biên kịch ơi, biên kịch lại đây một chút.”
Đạo diễn Lý hét lớn.
“Đạo diễn Lý, anh tìm tôi có chuyện gì vậy?” Một biên kịch mặt đầy râu quai nón, đeo kính, mặc áo ghi lê, nhanh chân chạy tới.
“Anh xem đoạn này đi.” Đạo diễn Lý mở lại cảnh quay, ra hiệu cho biên kịch xem kỹ.
Biên kịch tiến lại gần, đẩy đẩy gọng kính, xem kỹ.
“Anh thấy đoạn này thế nào?” Đạo diễn Lý nghiêm mặt hỏi.
“Quay đẹp lắm.” Biên kịch giơ ngón tay cái, cười nịnh nọt: “Đúng là đạo diễn Lý, kỹ thuật quay một cảnh này đỉnh thật, đánh bại 99% đạo diễn trong nước.”
“Tôi hỏi anh cái này à?” Đạo diễn Lý không hề nể tình, tức giận nói: “Dù nhìn từ góc độ nào thì vai Ngô Vĩnh Quang do Thịnh Nhất Hạ diễn cũng thể hiện kỹ năng nấu nướng vượt xa nam số ba nhưng bây giờ nam số ba lại thắng, anh không thấy vô lý à?
Anh không thấy mấy vị giám khảo đó, trông giống như nhận hối lộ để điều khiển cuộc thi sao?
Nam số ba thắng chẳng có sức thuyết phục gì cả!”
“À cái này...” Biên kịch ngơ ngác, nhỏ giọng biện giải: “Nhưng kịch bản và thiết lập chỉ là viết như vậy mà, hay là mời anh Thịnh quay lại, diễn tiết chế hơn?”
“Ha hả!” Đạo diễn Lý nhìn lạnh lùng: “Anh đúng là biết đạp hư người khác.”
“Vậy phải làm sao giờ?” Biên kịch yếu ớt hỏi: “Kỹ năng nấu nướng của nam số ba trong thời gian ngắn cũng không thể nâng cao được.”
“Đổi kịch bản.” Đạo diễn Lý dứt khoát nói: “Để Ngô Vĩnh Quang thắng, loại nam số ba.”
“???” Biên kịch kinh ngạc nhìn đạo diễn Lý.
Có phải tên cẩu đại diễn này có độc không, thật sự muốn phun lên mặt anh ta, bảo anh ta muốn đổi thì tự đổi đi.
“Có vấn đề gì à?” Đạo diễn Lý liếc nhìn anh ta.
“Không có vấn đề gì.” Biên kịch vỗ ngực: “Tôi sẽ đi đổi ngay.”
Anh ta chạy vụt đi, nhanh chóng cầm laptop lạch cạch lạch cạch sửa đổi.
Thực ra sửa đoạn cốt truyện này cũng không khó, chỉ cần đổi lời thoại của hai người cho nhau, kết quả đổi một chút, quá trình ở giữa không cần động vào.
Nhưng cốt truyện tiếp theo thì phải sửa nhiều hơn, sau khi Ngô Vĩnh Quang thắng ván này, phải đối đầu với phản diện, phải biên soạn lại cốt truyện.
Biên kịch sửa đổi kịch bản liên tục, tay gõ phím nhanh đến mức chỉ còn thấy bóng mờ.
Còn bên kia, Thịnh Nhất Hạ đang nhanh chóng hấp thụ kiến thức về làm bánh của sư phụ Lý Xương Thuận giống như một miếng bọt biển, nhìn thấy phó đạo diễn tìm đến cũng ngơ ngác: “Ơ kìa, không phải tôi đóng máy rồi à, còn có thể làm thế nữa á?”
“Anh Thịnh cứ yên tâm, tiền thù lao chúng tôi sẽ không bớt của anh đâu.” Phó đạo diễn vỗ ngực nói chắc nịch: “Chúng tôi sẽ ký thêm hợp đồng bổ sung với chị Trương Tình.”
Ặc... thế này...
Thịnh Nhất Hạ không nói nên lời, đây là chuyện tiền bạc à?
Nhưng, sau một hồi do dự, Thịnh Nhất Hạ vẫn đồng ý thử xem sao.
Anh cũng muốn xem, lần thứ hai vào vai cùng một nhân vật, hệ thống sẽ phản ứng thế nào?
Rất nhanh, Thịnh Nhất Hạ lại thay quần áo, trang điểm lại vào phim trường.
Kết quả vừa vào, anh đã bắt gặp ánh mắt sâu kín của nam ba đang nhìn mình.
Cũng không trách nam ba lẩm bẩm trong lòng, ai mà đang diễn thì phát hiện vai nam ba của mình bị cắt mất, đều không nhịn được mà phải lẩm bẩm trong lòng vài câu.
Đạo diễn nói gì mà tất cả đều là vì cốt truyện hợp lý, hợp lý cái nỗi gì!
Là một diễn viên tuyến mười tám, các người có biết tôi đã nỗ lực thế nào không?
Vì vai nam ba này... tôi, hu hu~~ tôi... hu hu hu~~
Thịnh Nhất Hạ khựng lại một chút, cũng chỉ có thể nhìn anh ta với ánh mắt đầy áy náy.
Rất nhanh, bên trọng tài đã nói lại lời thoại, lại quay một cảnh Thịnh Nhất Hạ vui mừng chiến thắng. Sau đó, là cảnh nam ba trước kia thua cuộc, đi đến trước mặt Thịnh Nhất Hạ, giọng điệu vừa uất ức vừa chân thành chắp tay nói: “Anh nấu ăn giỏi, tôi tự thấy không bằng.”
“Cảm ơn, cảm ơn.” Thịnh Nhất Hạ khiêm tốn nói.
Đến đây, cảnh quay sửa đổi đã quay xong.
Tiếp theo sẽ quay cảnh Thịnh Nhất Hạ đấu với phản diện, ai thắng sẽ vào chung kết.
Rất nhanh, một phản diện tóc bạc trắng, mặc áo dài Trung Quốc bước vào trường quay theo tiếng nhạc nền.
Ánh mắt khinh thường liếc nhìn Thịnh Nhất Hạ, anh trực tiếp vào thẳng phần nói lời cay nghiệt: “Nghe nói cậu là truyền nhân của danh sư làm bánh cổ truyền Ngô Bân Xương, đặc biệt giỏi làm bánh bao nhỏ?”
2
1
2 tuần trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
