Chương 16
Công ty giải trí Thượng Hải 2
Ngoài ra, còn có đủ loại huy chương của các cơ quan chính phủ, ảnh chụp chung với lãnh đạo và các loại cúp giải thưởng thành tựu văn học nghệ thuật... Đây đều là kỹ năng truyền thống của các công ty giải trí, sẽ thể hiện hết mức các dự án và nguồn lực của mình cho mọi khách hàng đến công ty thấy, truyền đạt một khái niệm: "Chúng tôi rất mạnh, chúng tôi có rất nhiều dự án thành công".
Như vậy, trong quá trình đàm phán hoặc hợp tác tiếp theo, có thể nắm giữ nhiều quyền chủ động hơn.
Thịnh Nhất Hạ không xem nhiều những thứ này, đi thẳng đến trước một văn phòng, nhẹ nhàng gõ cửa.
"Vào đi." Bên trong truyền ra một giọng nói trong trẻo của phụ nữ.
Thịnh Nhất Hạ đẩy cửa bước vào, nhìn thấy một người phụ nữ trưởng thành khoảng ba mươi bốn mươi tuổi, mặc bộ đồ công sở chỉnh tề, vẫn còn phong vận, đang lạnh mặt gọi điện thoại: "Không được, chuyện này không có gì để thương lượng, cứ như vậy đi, tôi còn có việc, cúp máy trước."
Người phụ nữ này, tất nhiên chính là người quản lý hiện tại của Thịnh Nhất Hạ - Trương Tình.
Sau khi cúp điện thoại, Trương Tình quay sang nở nụ cười với Thịnh Nhất Hạ: "Nhất Hạ, cậu đúng là giỏi thật. Cậu không nói một tiếng nào, lại bày cho tôi một trò lớn như vậy."
Thịnh Nhất Hạ tất nhiên hiểu chị đang ám chỉ điều gì, anh mỉm cười e thẹn: "Chị Trương Tình à, em thấy chị Chu sốt ruột quá nên muốn hỗ trợ tăng cường sức mạnh tuyên truyền, không ngờ video em quay ngẫu hứng lại nổi tiếng."
"Được rồi, đừng khiêm tốn nữa." Trương Tình phẩy tay, cười nói: "Tối qua, Chu Thục Nguyệt đã oanh tạc tin nhắn WeChat của tôi, suýt nữa thì thổi phồng cậu lên tận trời rồi. Nhưng mà video của cậu đúng là rất ngầu, đến cả tôi cũng không kìm được mà muốn hâm mộ cậu."
Nói rồi, chị lấy một tập tài liệu dự án phim ảnh từ ngăn kéo bàn làm việc, ném cho Thịnh Nhất Hạ: "Cậu xem thử dự án lớn này, ban đầu tôi còn đang do dự không biết nên triển khai thế nào. Nhưng với chất lượng và độ hot của video cậu đăng hôm qua, chúng ta có thể liều lĩnh một phen rồi."
Thịnh Nhất Hạ cầm lấy tập tài liệu dự án, trước tiên nhìn vào tiêu đề dự án.
<Đoàn trộm thế kỷ thời Dân quốc>.
Chỉ cần nhìn cái tên này, khóe miệng anh đã không khỏi giật giật.
Nghe cái tên này, cứ như là đang nhắm đến bộ phim bom tấn Hollywood <Phi; vụ thế kỷ> vậy.
Đây chính là dự án lớn mà chị Trương nói à?
Sao dự án lớn của chị không phải là đạo nhái phim Hồng Kông thì cũng là đạo nhái phim Hollywood vậy?
Quả nhiên.
Trên trang bìa của dự án có một câu giới thiệu rất nổi bật, ghi rõ ràng là <Phi; vụ thế kỷ> phiên bản Dân quốc.
Nhưng sau khi mở ra xem, anh mới phát hiện ra rằng dự án này do công ty điện ảnh Hồng Quả Quả khởi xướng, nhà sản xuất là Vu Hải Dương, tổng vốn đầu tư lên tới hai mươi triệu.
Thịnh Nhất Hạ gần đây đã tham gia hai bộ phim chiếu mạng, có thể coi là đã hiểu biết đôi chút về ngành. Công ty điện ảnh Hồng Quả Quả là một công ty rất thành công trong ngành, đã làm nên nhiều bộ phim chiếu mạng và phim truyền hình chiếu mạng ăn khách.
Vu Hải Dương cũng là một nhà sản xuất nổi tiếng trong ngành, nhiều bộ phim chiếu mạng ăn khách đều do ông chỉ đạo giám sát.
Ngoài ra, đạo diễn của dự án này cũng là một đạo diễn nổi tiếng trong giới phim chiếu mạng.
Cũng chính vì vậy mà dự án này rất dễ dàng hoàn thành việc huy động vốn giai đoạn đầu và các nhà đầu tư đều là những công ty hoặc cá nhân nổi tiếng trong ngành, ngay cả công ty giải trí Ma Đô mà Thịnh Nhất Hạ đang làm việc cũng đã đầu tư ba triệu.
Tóm tắt câu chuyện cũng rất đơn giản.
Thời Dân quốc, một quân phiệt địa phương nào đó gây họa khắp nơi. Sau khi cướp bóc một lượng lớn vật tư đã đổi thành vàng bạc châu báu, hắn chuyển số tài sản đó ra nước ngoài dưới sự bảo vệ của một số thân tín và binh lính.
Một người có chí bí ẩn đã tập hợp một nhóm người kỳ lạ, lên kế hoạch cẩn thận cho một hành động giống như một màn biển diễn ma thuật hoành tráng trước sự chứng kiến của mọi người, cướp sạch tài sản của tên quân phiệt và khiến những kẻ dưới trướng hắn phải trả giá đắt.
Cuối cùng, người có chí đó đã quyên góp toàn bộ số vàng bạc châu báu này cho tổ chức kháng chiến, đóng góp một phần sức lực cho dân tộc.
Tất nhiên, để phù hợp với văn hóa bản địa và để phân biệt với nhóm trộm cắp thế kỷ, ở đây sử dụng thuật ngữ ảo thuật sư truyền thống.
Sau đó, Thịnh Nhất Hạ lại lướt qua một số phần kịch bản, lời thoại và nhân vật đều khá thú vị, có thể coi là một tác phẩm không tệ.
Nhưng trong giới điện ảnh, không ai dám đảm bảo rằng một bộ phim chắc chắn sẽ ăn khách, kết quả cuối cùng vẫn phải được thị trường kiểm chứng bằng tiền thật.
Đợi Thịnh Nhất Hạ xem xong, Trương Tình mới hỏi: "Nhất Hạ, cậu thấy dự án này thế nào? Cạu hứng thú với vai diễn nào?"
3
0
2 tuần trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
