ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19
Liễu Hạ Quân!

Đợi tới hơn 12 giờ đêm, Hoàng Vũ mới đưa 2 nữ nhân đi xuống khách sạn. Dù sao ban đêm zombie hoạt động đông đảo hơn, rất thích hợp để trà trộn thăm dò.

Nếu có thể tìm kiếm được vài nữ nhân phẩm chất tốt thì quả là may mắn, hắn thực sự có chút chờ mong.

Hắn nhìn nhìn mảng thực vật phía xa, hắn không có đủ thực lực, cũng không muốn trực tiếp đối đầu với người bí ẩn kia.

- Ủa, xe đâu rồi?

- Xe đâu?

Khi cả nhóm xuống bên dưới thì thấy chiếc Hummer vậy mà đã không cánh mà bay ...

Hoàng Vũ tức giận:

- Khi lên ngươi không cầm chìa khóa sao?

- C-chuyện này!

Trâm Quả có chút ngẩn ngơ, nàng cũng không nghĩ tới thời buổi này còn bị trộm xe, đúng là bất khả tư nghị.

" Bộp "

Hoàng Vũ vỗ mạnh vào mông Trâm Quả làm nàng lảo đảo thiếu chút nữa ngã. Hắn vậy mà lại bị cướp a. Bị cướp đó!

- Thần thiếp sẽ không bỏ qua cho chúng, chính tay sẽ phanh thây chúng.

Trâm Quả cũng thực sự tức giận. Chiếc Hummer quân đội này được chế giảm tải tiếng ồn, lại được gia cố vô cùng chắc chắn, có thể chống đạn. Bên trong cũng có kha khá thiết bị hữu dụng ... giờ kiếm đâu ra 1 chiếc xe tốt như vậy chứ.

3 người bất đắc dĩ đành lẽo đẽo đi bộ dọc con đường lớn.

Bên trong khuôn viên của 1 khu cư xá nhỏ cách đại học Quảng An 2 không xa, bên trong có đỗ 2 chiếc xe, 1 chiếc chính là chiếc Hummer của Trâm Quả đỗ ngay ngắn ở đó.

Cư xá chỉ rộng gần hai trăm mét vuông, tường rào thép gai rất cao nên rất an toàn. Ngoài sân cư xá, có 8 người đang ngồi quanh chậu mỳ được đung trên bếp ga. Tuy chỉ là loại mỳ cởi chuồng rẻ tiền mà bình thường chẳng ai muốn nhìn đến, nhưng lúc này nó lại thơm ngon đến lạ lùng.

Người đàn ông nấu mỳ lấy đâu ra 1 nắm rau thơm ném vào, lập tức hương thơm tỏa ra ngào ngạt, làm đám ngưòi ngồi xung quanh chảy hết cả nước miếng ra ngoài.

- Chu thúc, đã chín chưa?

Cô gái tóc vàng hỏi, nàng thực sự đói đến không nhịn được nữa. Đã rất lâu rồi ngày nào cũng phải ăn bánh quy với lương khô hết hạn ... lấy đâu ra mỳ thơm ngon như vậy.

- Tốt lắm, xem ra có thể ăn được rồi!

Chu thúc đảo đảo mỳ cười nói.

- Mọi người liền đưa bát ra a, ta sẽ chia đều.

Mọi người đều nhao nhao đưa bát của mình ra. Chu thúc mỉm cười, hắn lấy đũa gắp mỳ vào bát, rồi lấy muỗng chan nước dùng lên ... ai cũng vậy.

- Chu thúc, Lê Hoa bị ốm ở phòng không ra được, ta đem cho nàng 1 bát về.

1 nữ nhân trẻ tuổi nói. Nàng tên Liễu Hạ Quân, 21 tuổi, là sinh viên khoa âm nhạc của đại học Quảng An 2.

- Được thôi, cháu mang về cho cho Tiểu Hoa, bảo con bé nếu mai ta đi ra tìm nhu yếu phẩm, nếu thấy thuốc có thể mang về cho nó!

- A ... cháu, cháu xin thay mặt cảm ơn Chu thúc.

- Không cần khách khí với Chu thúc.

- Dạ!

Liễu Hạ Quân mang 2 bát canh mỳ về phòng, đám ngưòi ở lại ăn xong mỳ còn thèm thuồng vô cùng, ngay cả 1 chút cặn đáy nồi đều bị họ vét sạch sẽ mới thôi.

- Đông Tài, chiếc xe kia cháu lấy ở đâu vậy?

Chu thúc hỏi 1 thanh niên cao lớn ngồi phía đối diện.

- Nói ra thật trùng hợp, bọn cháu lái xe đi kiếm vài siêu thị tìm đồ ăn, bị zombie đuổi chối chết, vậy mà dọc đường thấy chiếc Hummer kia, cháu liền liều mạng xuống xe chạy lại ... haha, bên trong vậy mà còn nguyên chìa khóa ... chiếc Hummer này đúng là 1 con quoát vật, nghiền nát zombie cứ như thịt vụn vậy.

- Tốt, rất tốt. Có thứu này, việc đi kiếm nhu yếu phẩm, thức ăn của chúng ta sẽ dễ dàng hơn nhiều a. Cháu đã lập công lớn rồi đó.

- Dạ dạ, không có gì ạ!

Đông Tài cười như nở hoa. Hôm nay thực ra là lần thứ 2 bọn họ ra tìm kiếm thức ăn nước uống, lần trước đi đã chết mất 2 người, nên cũng không có ai dám ra ngoài tiếp. Nhưng thức ăn ngày càng cạn kiệt, không ra ngoài thì sẽ chết đói hết.

Vậy nên Đông Tài dẫn theo 2 người liều mạng ra ngoài ... thức ăn chỉ lấy được 1 chút, nhưng lại mang về được 1 chiến lợi phẩm lớn. Chiếc Hummer mày chính là bùa hộ mệnh của họ a. Từ nay ra ngoài xoát nhu yếu phẩm cũng dễ dàng hơn nhiều.

Liễu Hạ Quân mang bát canh về phòng mình, người cùng phòng với nàng Liễu Hoa, cũng là bạn học cùng trường với nàng. Sinh hóa nổ ra, các nàng may mắn đến thăm người quen gần đây, trong lúc hỗn loạn thì gặp bạn học Đông Tài, được hắn cứu vào trong cư xá này.

Ngưòi đứng đầu cư xá hiện tại là Chu thúc, cũng không biết tên hắn là gì, chỉ biết là 1 thầy giáo về hưu. Hắn rất được lòng đám ngưòi ở đây, nên ở đây ai cũng cung kính gọi Chu thúc, nghe lời của hắn.

- Lê Hoa, hôm nay có món ngon đây! Dậy ăn chút đi.

Liễu Hạ Quân phảy phảy hương mỳ vào mũi Lê Hoa.

- M-Mỳ sao?

Lê Hoa ngửi thấy mùi thơm thì sáng mắt. Nàng vẫn đang sốt nặng 3 ngày, rất yếu ớt.

- Đúng vậy, là mỳ nha.

Liễu Hạ Quân đỡ Lê Hoa ngồi dậy, lấy thìa đút mỳ cho nàng.

- Khụ khụ ...

- Ăn từ tốn thôi! Ngày mai liền sẽ có đồ ăn nữa mà.

- Thật sao?

Lê hoa ngạc nhiên hỏi. Liễu Hạ Quân lau mồ hôi ở trán nàng, nói:

- Đông Tài kiếm đâu được chiếc xe bọc thép, có lẽ đi kiếm đồ ăn sẽ dễ dàng hơn nhiều.

- Aa ... Đông Tài thật giỏi nha.

- Đúng, hắn rất giỏi.

Liễu Hạ Quân bĩu môi, xong lại dục Lê Hoa tiếp tục ăn cho khỏi bệnh.

173

7

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.