ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 14
Hương diễm trừng phạt!

- Làm sạch nó, sau hãy nhớ lấy đừng để ta phải nhắc!

Hoàng Vũ nắm tóc nàng, chỉ thần thương đầy thánh tinh lẫn máu trinh nói.

Thạch Thuần nhìn thần thương hỗn tạp như vậy thì có chút muốn ói, nhưng nàng vẫn nhịn được:

- Vâng, tiện ... tiện thiếp nhớ rồi!

Nàng lại quỳ xuống, tay cần thần thương vuốt vuốt 1 chút, liền mở miệng nuốt vào ... liếm rất sạch, ngay cả túi cà cũng hút vào.

- ... Được rồi đó!

Hoãng Vũ nhìn thần thương đã bị liếm bõng nhẫy thì mới bảo nàng dừng lại.

- V - Vâng.

Thạch Thuần thấy thần thương vẫn còn cứng ngắc, tưởng hắn muốn làm tiếp, nhưng chỉ thấy Hoàng Vũ tiến lại gần nữ nhân kia ...

Nàng mới theo 1 nhóm nhỏ được tìm thấy đưa vào trạm được 5 ngày, tuy không quen thuộc nhưng cũng biết cô ta tên Trâm Quả, gần như là người đứng đầu trạm này, uy danh có chút lấn át Phương An.

- Ngươi, đứng ra đằng sau bẻ quặt 2 tay cô ta ra sau, đừng để tuột mất! Con tiện tì này dám đánh ta, ta liền phải trả cả gốc lẫn lãi ...

- ... Vâng!

Thạch Thuần cảm thấy Hoàng Vũ thực sự rất ác độc và ích kỷ, chắc chắn sẽ hành hạ Trâm Quả tàn nhẫn, nhưng nàng từ khi đeo mỹ nhân chỉ vào, liền cả đời này buộc phải nghe theo chủ nhân.

- Trước hết lột quần áo ả ra.

Trâm Quả đang ngất nằm xõng xoài ra đất, Thạch Thuần liền nâng nàng ta lên, bắt đầu thoát quần áo, xong trế trụ 2 tay nàng ta từ phía sau, cho đứng lên ...

Thạch Thuần cẩm thấy cơ thể Trâm Quả đẹp hơn mình nhiều, có chút lo sợ Hoàng Vũ sẽ không thích mình nữa.

Phi, phi, phi ... ta đang nghĩ vớ vẩn gì!

Hoàng Vũ điểm chỉ vào trán Trâm Quả, nàng ta lập tức liền muốn tỉnh dậy, mơ mơ màng màng ...

- Ngươi ...

Trâm Quả vừa mở mắt liền thấy Hoàng Vũ đang cười lạnh nhìn mình, cúi nhẹ đầu liền thấy 2 bầu ngực lộ thiên ... chính xác cả người đều không mảnh vải che thân, lại thấy Hoàng Vũ cũng trần chuồng ... nàng muốn giết tên này!

- Ngươi làm gì ta? Muốn chết ...

" Chát "

Hoàng Vũ thẳng tay tát cực mạnh vào miệng nàng. Trâm Quả bị tát đến choáng váng, đầu lệch sang bên, miệng rỉ cả máu tươi.

" Chát ... Chát " !!

Lại 2 vả cực mạnh.

- Tiện tì, ngươi dám đánh ta hôm trước, dám chửi ta đúng không? Ta đánh cho ngươi nhớ, ta thù dai như thế nào.

" Chát " ... " Bụp "

Hoàng Vũ đấm mạnh vào bụng khiến nàng đau đớn, ruột co thắt nôn ra nước lẫn máu tươi.

Nàng muốn co người lại ôm bụng, nhưng Thạch Thuần giữ rất chặt làm nàng không thể động đậy.

- Aaaaa ...

Trâm Quả đau đớn rên rỉ, nàng trừng mắt nhìn Hoàng Vũ.

- Hahaa ... còn lườm ta?

" Bộp " " Bộp "

Hoàng Vũ lại thúc 2 phát vào bụng nàng, Trâm Quả đau đớn vặn vẹo ... ói ra cả đống nước dãi đấy đất.

Hoàng Vũ túm tóc nàng nâng đầu lên, mặt nàng giờ xưng vù, đầu tóc rối bời, trông rất thảm hại, còn đâu ra bộ dáng nữ quân nhân uy phong, thiên kim của Đại tướng quát lớn quát nhỏ.

- Chỉ cần ngươi chịu mở miệng gọi ta là chủ nhân ... ta tha cho ngươi.

Trâm Quả thở hồng hộc, nàng thốt ra 1 câu:

- N ... N - Nằm mơ!

- ... Tốt! Rất tốt ...

Hoàng Vũ cười cười, lấy trong bọc ra 1 con dao nhỏ.

- A!!

Thạch Thuần kêu khẽ, nhắm mắt lại, nàng cũng không dám nhìn tràng cảnh sắp tới.

- Mở mắt ra cho ta, ngươi sau này có thể thay chủ nhân làm nhiều việc, không thể nhát gan!

- V - Vâng ạ!

Thạch Thuần liền mở mắt ra, làm bộ dáng rất chăm chú.

- Trâm Quả, ta cho ngươi cơ hội, có gọi không?

Hoàng Vũ dơ con dao trước mặt nàng.

Trâm Quả nhìn thấy con dao bấm sắc nhọn cũng rất sợ, người nàng run lẩy bẩy, nhưng vẫn mạnh miệng:

- K ... K ... Không!!

- Vạy sao?

Hoàng Vũ cầm ngực nàng, ngực nàng rất lớn, ít nhất gấp hơn 2 lần của Thạch Thuần. Đầu ngực rất đẹp, đỏ tươi, quầng hồng nhạt ... Trâm Quả chính là hoa khôi của quân khu 5, không đẹp sao được.

Hoàng Vũ có chút thèm, liền áp miệng vào, ngậm lấy đầu ngực nàng, mút " chùn chụt " giống như em bé bú sữa mẹ vậy.

- A ... ưmm ...

Trâm Quả cắn răng rên rỉ, ngực nàng rất nhạy cảm.

Nàng còn chưa hưởng thụ được bao lâu thì Hoàng Vũ đã lấy dao bấm dạch 1 vết dài ở ngực nàng.

- Gaaa ... Gaaa ... Á ... Á ...

Trâm Quả hét thảm, nàng dãy dụa cực mạnh nhưng vẫn không thoát nổi Thạch Thuần khống chế.

Hoàng Vũ kéo ngực nàng, lại chọc con dao bấm vào làm ra 2 lỗ máu ... vậy là tên ngực nàng liền xuất hiện 1 hình mặt cười ...

- Áaaaa ... á ... hix hix ... hixx ...

Trâm Quả không nhịn được tra tấn đâu đớn liền nước mắt nước mũi chảy dàn dụa ... nàng vậy mà trực tiếp ngất đi.

Máu theo các vết thương chảy dọc cơ thể nàng chạy xuống ...

- Haha ...

Hoàng Vũ cười như ác ma, hắn lè lưỡi liếm quanh, uống máu nàng ... máu mỹ nhân nha, vị không tệ lắm.

Hắn liếm qua liếm lại vết thương, vết thương liền khép lại ngay lập tức.

Xong hắn lại " chát " " chát " 2 cái vả tỉnh Trâm Quả, rồi lại tiếp tục rạch vú nàng ... Trâm Quả trầm thống đau đớn, đau đến chết đi sống lại, nàng ngất, Hoàng Vũ lại làm nàng tỉnh, làm lành vết thương rồi lại tiếp tục ... tra tấn hành hạ tâm linh thể xác nàng cả tiếng trời.

Trâm Quả trước nay đều sống vô cùng thuận lợi, vô cùng ngạo kiều ... nào đã phải chịu kiểu hành hạ kinh khủng này, nàng ... nàng quả thực sợ hãi Hoàng Vũ, hơn nữa tên này rõ ràng không phải người thường, lại có thế liên tục chữa lành vết thương ...

Nàng không thể chịu đựng được nữa:

- D - Dừng lại ... xin ... xin dừng lại đi ...

- Ngươi nói gì cơ?

- ... Dừng ... dừng lại1

- Gọi ta chủ nhân!

Hoàng Vũ nói. Trâm Quả môi mấp máy ... thấy con dao như muốn tiếp tục rạch ngực mình, nàng vội la lên:

- C - Chủ ... chủ nhân.

Trâm Quả khóc lóc khuất phục. Nàng bị đánh, bị rạch, bị đâm tan vỡ da thịt cả giờ đồng hồ ... dù sao nàng cũng chỉ là 1 đại tiểu thư nhà quân đội, tuy khá quật cường nhưng tra tấn như vừa rồi cũng làm nàng hết chịu nổi, buông bỏ ...

- Thả con tiện tì này ra.

- ... V - vâng!

Thạch Thuần buông nàng ta ra, tuy không phải trân tấn mình nhưng nàng cũng thật sợ, thủ đoạn chủ nhân này quá tàn ác.

- Đeo thứ này vào, thề trung thành với ta.

Hoàng Vũ để mỹ nhân chỉ vào tay nàng, hắn có thể lấy thứ này ra từ đầu để dụ dỗ, đoán chừng Trâm Quả sẽ lập tức chấp thuận theo hắn ... nhưng hắn không làm vậy, trước hết phải trả đũa vụ Trâm Quả đánh chửi hắn đã.

Trâm Quả tâm linh cảm ứng với Mỹ nhân chỉ, nàng nhíu mày 1 chút liền lập tức không do dự đeo vào cổ ... Mỹ nhân chỉ là bảo vật vô giá của nữ nhân, nàng tất nhiên cũng muốn.

Hoãng Vũ chân dẵm lên đầu nàng, thần thương đang teo lại lập tức hóa lớn lên, chỉ vào trán nàng.

Trâm Quả tâm có chút rối loạn, nàng vuốt veMỹ nhân chỉ, nó cũng liên tục phát ra ánh sáng nhè nhẹ đáp lại nàng ... nàng cắn chặt răng, hạ quyết tâm:

- Ngươi ... ngươi ... chuyện cũ ngươi sẽ không nhắc lại chứ?

- Tất nhiên ... còn nữa, gọi chủ nhân!

Hoàng Vũ uốn nắn.

- Tốt, ta gọi ... c - chủ ... chủ nhân.

Nàng nhìn thần thương ngay trước mặt, cố giấu sự ghê tởm ... mở miệng ngậm vào, ôn nhu mút mút ... Thạch Thuần cũng được gọi đến phía sau, ôm lấy lưng chủ nhân, hôn hôn, chà xát, vuốt ve ...

........

Cả đêm hôm ấy Hoàng Vũ đều nằm trên người 2 nữ nhân, thần thương càng chiến càng mạnh, tinh lực vô hạn ... dâm mỹ cực điểm.

( Truyện càng về sau càng hay ... càng nhiều nhân vật độc lạ, boss bá nha anh em, nhớ đọc và bình luận tao đổi để tớ có thêm chút động lực viết tiếp nha ^^)

645

12

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.