Chương 5
Phòng Y Tế Kích Tình
Buổi sáng 4 tiết học Giang Bạch cứ thế cùng tiểu nha đầu Đinh Đan trong phòng y tế vượt qua. Trong ngực ôm một tiểu la lỵ vừa mềm vừa thơm ngào ngạt, Giang Bạch đã sớm hít thở khó khăn.
Tiểu Đinh Đan ngất đi một trận dài gần nửa tiếng sau đã tự nhiên tỉnh lại, sau đó nàng dường như thương tâm đã qua, bắt đầu dần dần không an phận lên. Lúc này cơ thể nàng vặn vẹo như xà nữ, trong ngực hắn bắt đầu ma sát khắp nơi. Bởi vì nàng mông ngồi trên đùi Giang Bạch, cảm nhận được thứ gì cứng rắn đã bắt đầu chỉa vào tiểu bờ mông của mình, Đinh Đan dần dần khó chịu ngọ nguậy.
Giang Bạch cảm nhận được hai mảnh mềm mềm đè vào dương vật hắn ma sát khiến cho hắn hô hấp cũng bắt đầu gấp rút. Lại nhìn về phía tiểu nha đầu gương mặt đã ửng hồng, hơi thở như lan dồn dập. Giang Bạch cười khổ đưa tay vỗ một cái mông nàng
"Bạch...". Da thịt va chạm phát ra âm thanh thanh thúy, tiểu nha đầu nháy mắt kinh hô một tiếng, thế nhưng lại càng không an phận, vặn vẹo biên độ ngày một lớn.
"Hô... Hô... Ca ca~ ... Hôn người ta một chút thôi... Ca ca~"
Đinh Đan phát ra âm thanh yêu kiều, ngước đôi mắt to đầy khát vọng nhìn hắn. Giang Bạch nội tâm hô to một tiếng "quá đáng yêu", sau đó cũng mặc kệ tất cả, cúi đầu ngậm lấy hai cánh môi mềm mại của nàng.
"Ưm...". Tiểu nha đầu được như nguyện càng phát ra âm thanh say mê, hai tay quấn chặt lấy cổ hắn, thân thể gắt gao dán vào nhau không rời không bỏ.
Giang Bạch liếm láp hai cánh môi mềm mềm của nàng một lúc, sau đó vươn lưỡi vào bên trong thăm dò, bắt lấy một chiếc lưỡi nhỏ nhắn quấn lên, trêu đùa liên tục.
Tiểu nha đầu đã ý loạn tình mê từ lâu, bàn tay nhỏ một lần nữa kéo ra khóa quần Giang Bạch, đem dương vật hắn móc ra bắt đầu hoạt động lên xuống.
Chuyện đến nước này Giang Bạch cũng mặc kệ cái gì khác, thỏa thích cùng nàng hôn môi, bàn tay lại vén lên vạt áo của nàng đưa vào trong, bắt lấy hai núm ngực hồng hồng còn chưa phát triển rõ ràng của nàng mà nhào nặn.
"Ưm~ ..." Đinh Đan trong cổ họng phát ra từng âm thanh rên rĩ động lòng người, bàn tay đang nắm dương vật của nàng lên xuống tốc độ ngày một nhanh hơn. Một lúc sau, Giang Bạch mới buông tha đầu lưỡi đã có chút sưng đỏ của nàng, ghé vào tai nàng ra lệnh một tiếng
"Tiểu Đinh Đan ngoan, mau đem váy cùng quần lót đều cởi ra, ca ca muốn cùng ngươi chơi đùa kiểu khác nha~"
Tiểu nha đầu mặt hồng hồng, thế nhưng vô cùng ngoan ngoãn bắt đầu tự thoát váy, kể cả quần lót nhỏ cũng cởi vứt sang một bên. Giang Bạch hai mắt tỏa sáng nhìn bắp đùi trắng phau xinh đẹp của nàng, âm đạo non nớt chưa trải sự đời ở trong không khí nhẹ run rẩy, phía trên đã bắt đầu rỉ ra từng giọt chất lỏng tỏa ánh sáng.
Đinh Đan vô cùng thẹn thùng khi bộ vị tư mật của mình bại lộ hoàn toàn trong không khí, bất quá nàng thấy Giang Bạch nhìn chằm chằm lại càng không dám che đậy, cứ thế bất an vô cùng.
Giang Bạch cười hắc hắc hai tiếng, mình cũng vội vàng cởi quần, sau đó bế tiểu nha đầu lên, đặt nàng lại ngồi lên người mình, khiến cho âm đạo của nàng đè lên dương vật hắn. Giang Bạch ôm chặt nàng vào ngực, tiến tới bên tai nàng nhỏ giọng dụ dỗ
"Hắc hắc tiểu Đinh Đan nha~, chúng ta hai người còn nhỏ tạm thời không chơi được càng kích thích hơn, bây giờ chỉ có thể ma sát một chút qua đỡ nghiện a, ngươi nói có phải hay không".
"Ân... Đinh Đan đều nghe ca ca". Tiểu nha đầu đã hiểu hắn muốn làm gì, thế là nàng bắt đầu điều khiển vòng eo của nàng qua lại ma sát lên. Âm đạo trần trụi của nàng đè lên dương vật hắn, nàng chỉ nhẹ nhàng hoạt động một chút đã bị khoái cảm như nước thủy triều đánh úp lại, thân thể triệt để mềm nhũn ra.
"Ân~... Ca ca... Đinh Đan không được... Sướng... Sướng quá a~"
Nàng bắt đầu yêu kiều rên rĩ, dâm thủy từ sâu trong âm đạo chảy ra khiến cho nàng ma sát ngày càng trơn trượt, khoái cảm cũng càng lúc càng lớn. Giang Bạch hai tay nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng cũng ra sức giúp nàng hoạt động. Lưỡi lại tìm tới bờ môi hồng hồng của nàng bắt đầu một vòng mới hôn ngấu nghiến.
"Ân~... Ca ca thật... thật sướng..."
"Tiểu Đinh Đan lại nhanh... nhanh hơn chút nữa"
"Không... Ca ca... Đinh Đan... Có thứ gì muốn ra... Ưm~..."
Thân thể nàng thế mà cong lên, toàn thân như bị điện giật run rẫy dữ dội, một dòng nước ấm theo hạ thân hai người trào ra, làm ướt một mảng lớn giường nệm. Tiểu Đinh Đan bởi vì còn nhỏ tuổi, lại là lần đầu cao trào, nên lúc này đã mất hết sức lực, như một bãi bùn nằm trong ngực hắn thở hổn hển.
Giang Bạch cười khổ nhìn nàng một chút, lại nhìn dương vật mình vẫn còn cứng rắn như trụ chống trời, hắn không thể không cảm thán, thế giới này nam nhân cũng quá dũng mảnh a.
Tiểu Đinh Đan say mê ngắm nhìn gương mặt Giang Bạch một hồi, sau đó rất tự giác cúi đầu, mở ra cái miệng nhỏ nhắn ngậm lấy dương vật hắn bắt đầu liếm mút.
"Tê...". Giang Bạch rùng mình sảng khoái, nhìn Đinh Đan cái đầu nhỏ nhấp nhô lên xuống một cách thuần thục, hắn chợt sinh ra một ý nghĩ hoang đường
"Thế giới này nữ hài tử không phải là từ nhỏ đã phải chịu giáo dục làm sao thỏa mãn nam nhân đi ?"
Mặc dù đối với hắn điều này rất hoang đường, thế nhưng 90 phần trăm điều này rất có thể là sự thật, nghĩ đến đó Giang Bạch không biết là nên thấy vui vẻ hay là buồn rầu đây.
Giang Bạch tựa lưng vào tường thoải mái nhắm mắt lại hưởng thụ tiểu Đinh Đan quỳ dưới chân hắn phục vụ. Đang lúc hắn sảng khoái đến bay lên thì cửa mở, tiểu Huyên từ bên ngoài bước vào. Nàng liếc mắt nhìn thấy tình cảnh trong phòng, gương mặt như thường phảng phất đây vốn là chuyện đương nhiên.
Nàng bước nhanh đến bên cạnh Giang Bạch nhỏ giọng lên tiếng: "Thiếu gia buổi sáng khóa đã kết thúc, phu nhân căn dặn chúng ta phải ngay lập tức trở về".
Giang Bạch không nói gì, tiểu nha đầu cũng không dừng lại động tác, vẫn tiếp tục say mê liếm mút. Mà tiểu Huyên nói một tiếng sau lại im lặng đứng một bên, cũng không thúc giục hắn. Nhiệm vụ của nàng là nhắc nhở Giang Bạch, còn hành động như thế nào là dựa theo ý của hắn, nàng không có quyền ý kiến.
Rốt cuộc 20 phút sau, Giang Bạch run lên, tinh dịch bắn thẳng vào cổ họng tiểu nha đầu. Nàng rất tự nhiên nuốt hết, sau đó tiếp tục giúp hắn liếm sạch sẽ dương vật, mới ngẩng đầu lên trông mong nhìn hắn, như thể con mèo nhỏ đang chờ chủ nhân khích lệ.
Giang Bạch mỉm cười niết niết cái mũi của nàng một chút, sau đó mới lên tiếng: "Thật ngoan~, ngươi thu thập một chút sau đó theo ta trở về a".
Nghe hắn nói như vậy, tiểu Huyên ánh mắt lóe lên, có chút hâm mộ nhìn sang tiểu nha đầu. Mà Đinh Đan nghe thế lại ngẩn ra, sau đó trên mặt bắt đầu mừng như điên. Nàng không dám tin run giọng hỏi lại
"Ca ca, ngươi... ngươi muốn Đinh Đan đi theo ngươi sao ?"
Giang Bạch mỉm cười gật đầu, sau đó trong ánh mắt ướt át của nàng một lần nữa khẳng định: "Đúng vậy, từ hôm nay về sau ngươi không cần về Nữ viện nữa, đi theo ta a, đợi khi ta đủ tuổi sẽ giúp ngươi đăng ký cái thân phận, làm ngoại thiếp của ta nha".
Đinh Đan hoan hô một tiếng nhào tới ôm chầm lấy hắn, thân thể run rẫy của nàng đã nói lên giờ phút này nàng hạnh phúc đến mức nào.
Mà một bên tiểu Huyên nghe đến Giang Bạch vậy mà muốn thu Đinh Đan làm ngoại thiếp, có chút muốn nói lại thôi, ánh mắt bắt đầu phát ra nồng nặc ghen tị, bất quá nàng cũng không dám nhiều lời cái gì, chỉ cúi đầu đầy thất lạc.
Trên thế giới này một khi có được ngoại thiếp thân phận, vậy đi tới đâu cũng được hưởng tốt hơn đãi ngộ, có chút quần áo, trang sức xinh đẹp nàng cũng có thể mua mặc lên người, có chút công việc nàng cũng có thể rất dễ dàng lấy tới. Mà những thứ này thân là hầu gái tiểu Huyên là không có quyền được hưởng.
Hầu gái chỉ có thể ăn mặc quần áo dành cho hầu gái trở xuống, đeo trang sức không thể quá xinh đẹp, nếu phải ra ngoài công tác cũng không thể nhận được công việc quá cao.
Mặc dù trên xã hội, hầu gái đãi ngộ đã tốt hơn đám nữ nhân không có nam nhân vô số lần, nhưng so với những nữ nhân khác, các nàng địa vị lại là thấp nhất.
Gia Thất - Chính Thê - Nội Thiếp - Ngoại Thiếp - Hầu Nữ
Đây chính là địa vị xã hội từ cao đến thấp mà một nữ nhân có thể dựa vào nam nhân đạt được. Ngoài ra địa vị thấp hơn cả hầu gái chính là những nữ nhân còn chưa tìm được nam nhân của mình. Trong đó lại chia thành hai loại:
Thiếu Nữ cùng Lưu Lạc Nữ
Thiếu nữ chính là tên gọi chung của các nữ nhân thân thể còn trong sạch, chưa từng tiếp xúc bất kỳ nam nhân nào. Trong đó bất kỳ độ tuổi, chỉ cần thân mình vẫn trong trắng đều gọi chung là thiếu nữ. Các nàng sẽ được chính phụ cho nhất định trợ cấp, ra ngoài cũng có thể tìm được một phần công tác, đủ để nuôi sống bản thân.
Lưu lạc nữ đã nói qua. Một khi trở thành lưu lạc nữ, các nàng trên người sẽ bị xăm lên hai chữ: "vứt bỏ". Không được hưởng bất kỳ trợ cấp nào, cũng không có bất kỳ nơi nào sẽ thuê mướn các nàng. Nói thật các nàng làm như thế nào sống sót, Giang Bạch cũng không hiểu được, chỉ có thể nói không đành lòng nhìn thẳng.
370
9
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
