ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
CƠN NÓNG ĐỈNH ĐIỂM

[Một thế giới ngập tràn thây ma – Ngày thứ 10.]

Takemura Yusuke, 25 tuổi, và đã từng là một nhân viên làm công ăn lương.

Công ty mà anh ta làm đã phá sản một năm trước.

Công cuộc tìm kiếm việc làm không thành công, và cách đây không lâu đã trở nên khép kín, anh ta dần cắm đầu vào việc chơi game.

Hơn nữa nó còn là một tựa game bắn zombie.

Say mê ngập tràn trong nó, hàng tiếng đã trôi qua.

Sau khi nghỉ ngơi và sửa soạn, cạo râu tử tế, anh ta đi ra ngoài để mua đồ ăn.

Và ở giữa hành lang chung cư, anh ta bị tấn công bởi một người đàn ông lạ mặt.

Chỉ hình dung lại chuyện đó cũng đã rất kinh hoàng.

Một người đàn trung niên mặc vest, vừa chảy dãi, vừa nhảy chồm lên anh ta với khuôn mặt méo mó.

Nhìn anh ta cứ như bị bệnh dại vậy.

Nhanh chóng đạp người đàn ông ra, anh ta ném một chậu cây gần đó vào cái thứ trước mặt ấy, và chạy vội vào trong nhà. Người đàn ông kia đuổi theo, và đập vào cửa liên hồi. Yukuse run rẩy, cố gắng gọi cho 110 – nhưng lại không có kết nối.

Và khi cuối cùng tâm trạng đã trở nên nặng nề hơn khiến anh không còn sức lực để đứng vững. Anh dùng chút sức lực cuối cùng của mình để khóa cánh cửa của mình trước khi ngã xuống tấm nệm của mình. Ý thức của Yusuke đã dừng lại hoàn toàn.

Có vẻ như anh ấy đã ngủ khoảng 3 ngày.

Mặc dù đã tỉnh dậy trong cơn choáng váng, anh ấy đã làm dịu cơn khát của mình bằng trà lúa mạch trong tủ lạnh, và nó đã khiến anh sảng khoái hơn. Anh ấy cảm thấy thoải mái một cách lạ thường.

Lại nhớ đến người đàn ông đã tấn công mình đêm trước, anh hoảng hốt chạy ra kiểm tra cánh cửa, không hề có dấu vết của bất cứ thứ gì bị phá vỡ.

Mặc dù có chút nhẹ nhõm trong lúc này, anh vẫn do dự không muốn ra ngoài.

Yusuke khởi động máy tính của mình, tìm kiếm sự việc trên mạng. Tên điên đó, chả biết đã bị bắt hay chưa ?

Và bây giờ, thế giới không còn như những gì mà anh biết.

“ Không đùa chứ .. “

Xảy ra đồng thời ở mọi nơi trên toàn thế giới, một dịch bệnh bí ẩn.

Với tỉ lệ tử vong là 100%. Não bộ sẽ trải qua cơn sốt cao, những người nhiễm bệnh sẽ chết ngay trong ngày đầu tiên.

Sau đó, xác của họ sẽ bắt đầu di chuyển trong 24 giờ và chúng – những cái xác biết đi ấy – sẽ bắt đầu tấn công con người một cách bừa bãi.

Những người bị chúng cắn cũng sẽ bị lây bệnh mà tử vong, rồi trở thành “bạn đồng hành” của chúng.

“ Không thể nào là zombie được .. “ – Yusuke lẩm bẩm trong mơ hồ.

Mặc dù anh ấy đã tìm kiếm ở nhiều trang khác nhau, nhưng nửa đống đó chả liên kết với nhau tí nào cả. Phần còn lại cũng đã ngừng cập nhật 4 ngày trước rồi.

Tuy rằng vẫn có những trang tiếp tục đưa tin tức thường xuyên trong thời gian thực, mọi thứ trên đó đều vô vọng cả.

Chính phủ không hoạt động, mặc dù các hoạt động cứu hộ tập trung xung quanh các thành viên hội đồng cấp tỉnh và Lực lượng Phòng vệ vẫn tiếp tục ở nhiều nơi, nó đã không diễn ra tốt đẹp. Các con đường bị chặn bởi những chiếc xe bỏ hoang, những người tị nạn bị bỏ lại ở nhiều nơi khác nhau.

Giống như cả thế giới đã phải hứng chịu một thảm họa vậy.

Trong một căn phòng tối yên tĩnh, ngay cả khi bạn đang nhìn vào tình hình đó khi đang ngồi trước PC, nó không hề có cảm giác thực tế chút nào.

Nhớ tới cái tivi, cái kênh màn hình trò chơi chuyển sang chương trình quảng cáo, với những dòng điện tĩnh chập chờn.

Yukuse đứng dậy và đi đến cái cửa sổ hiên. Vén tấm mèn một chút sang bên, nheo mắt lại vì chói, anh lén nhìn ra ngoài.

Khung cảnh nhìn từ tầng 5 của chung cư, cùng một con phố như mọi khi. Chỉ có thể nhìn thấy các tòa nhà ở phía xa, không có bất kỳ điều gì đặc biệt bất thường.

Anh mở cửa sổ và ra ngoài hiên.

Ngó nhìn xung quanh, tình trạng phía dưới con đường đập vào mắt. Một số chiếc xe bị bỏ rơi trong tình trạng hỗn loạn. Bị mắc kẹt trên vỉa hè, một số thì tông vào các cửa hàng.

Có bóng người ở phía bên kia. Tuy nhiên - loạng choạng không có hướng đi cụ thể - nó dường như lang thang. Đó có phải là một con người bình thường không ? Yusuke không thể đưa ra câu trả lời.

“ Chúng ta gặp phải vấn đề lớn rồi đây. “ – Anh ta lẩm bẩm khi đang ngồi trên ghế sau khi đã quay trở lại phòng.

Ít nhất, đúng là có điều gì đó đã xảy ra.

Sự lây lan bệnh bắt đầu diễn ra, ngay đúng vào khoảng thời gian Yusuke đắm chìm trong trò chơi. Và sau đó 2,3 ngày đã quét qua toàn bộ Nhật Bản.

Vậy có nghĩa là, người đàn ông đã tấn công hôm đó cũng là một thây ma? Anh tự hỏi.

Nghĩ đến đó, Yusuke sững người.

Hốt hoảng cuộn tay áo bên phải lên, đó bộ phận mà anh bị tấn công.

Ở ngay chỗ đó, xuyên qua quần áo và lớp da, có những vết cắn của người đàn ông.

“............”

Máu đã ngừng chảy và nó đã đóng vảy, Yusuke hốt hoảng đi tìm một phương pháp điều trị trên mạng.

Tuy nhiên : Nếu bạn bị cắn, thì mọi thứ kết thúc – Là thông tin duy nhất được đưa ra.

"Thời gian ủ bệnh……? Nhưng, người ta viết rằng bạn sẽ chết trong một ngày. Sốt cao …… đến mức độ đó, không cần biết bạn nghĩ thế nào.. ”

Cơn ớn lạnh sau khi bị cắn bởi người đàn ông đó, những triệu chứng khi bị nhiễm bệnh.

Tuy nhiên, Yusuke vẫn còn sống.

“ Người đàn ông đó không phải là zombie, chỉ là một người điên, một vi khuẩn lạ xâm nhập vào vết thương sao? …… Tôi không hiểu. “

Để đề phòng, anh tra số điện thoại của các bệnh viện gần đó trên mạng. Mọi nơi đều không thể kết nối. Cả cảnh sát và cấp cứu đều như vậy.

Mặc dù anh ta vẫn cảm thấy chuyện này không thật một chút nào cả, nhưng có vẻ như thực tế là xã hội đã dừng lại.

---------------------------------------

[𝔗𝔯𝔞𝔫𝔰𝔩𝔞𝔱𝔦𝔬𝔫 𝔱𝔢𝔞𝔪:𝔈𝔡𝔢𝔩]

Bạn nhớ ủng hộ nhóm dịch để Edel có động lực ra tiếp chap mới^^

Đọc thêm truyện tại: https://www.facebook.com/jnovelcommunity/

4

0

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.