ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Về quê, đi học, trường mới, bạn mới.

Cả gia đình chuyển về Hải Phòng vì lý do có người chiếm đoạt đất nhà tôiVương. Ngày xưa cả nhà đi Miền Nam nhưng đất vẫn còn. Bây giờ về lấy lại thôi. Đi về, đất ở Đắk Lắk thành rẫy, để đó gửi hàng xóm trông hộ. Bố mình về Hải Phòng xây cái nhà cấp bốn. Ông ấy bảo xây cái nhà ở được là được rồi. Tiền để ăn chơi, con cái sau này tự kiếm ăn chứ bố không cho. Và sự thật sau này đúng là như vậy.

Hàng xóm láng giềng quanh nhà toàn thanh niên ngang tuổi. Toàn bạn bè. Về Hải Phòng mình mới được xem tivi. Đã gần chục năm từ 1996-2003 mới được xem tivi. Ngố như thằng trên núi xuống, mà cũng đúng là từ trên núi xuống, ha ha. Hồi trước ở trong Đắk Lắk đi học, nghe bọn con gái nói chuyện cô tếch(diana gì đó) cô tác gì đó mà chả biết chúng nó nói cái gì. Về đây xem tivi mới biết. Hại não thật đấy.

Vào đầu năm học, mình vào lớp 8A4. Cũng lại là lớp cá biệt đặc biệt. Thành phần gì cũng có. Lớp này có 51 bạn. Con trai có 33 thằng, con gái 18 đứa, toàn em xinh tươi. À các bạn hoa khôi của khối cũng là của trường. Về đây mình lại được làm lớp phó lao động. Cái tội khỏe nhất lớp. Bọn trẻ ở thành phố yêu sinh lý, có 20kg mà không nhấc nổi trong khi mình có thể vác được hơn 60kg. Mỗi bữa mình ăn khoảng 8-10 bát. Ở xóm mình, mình được mệnh danh là thần ăn.

Đi học hay có kiểu ma cũ bắt nạt ma mới, mà ma mới là mình. Bị các đầu gấu trong lớp hỏi thăm. Ngay tuần đầu tiên mình đã được viết bản kiểm điểm vì hành vi phá hoại cửa kính của lớp. Chuyện là thế này, thằng tên Phạm Văn Lưởng, nó chào hỏi mình bằng cái cặp sách đập thẳng vào mặt. Mình chào lại bằng cái ghế dài 4 người ngồi ấy thẳng vào lưng nó. Rồi nó bỏ chạy. Mình đuổi theo đấm. Chạy ngang qua chỗ cánh cửa sổ bên ngoài lớp, mình đấm, nó kéo cánh cửa ra chắn. Kết quả vỡ kính, tay mình chảy máu, mặt nó cũng chảy. Để tuy tuyên dương cho hành động đó, cô giáo trao tặng cho nhiệm vụ viết bản kiểm điểm. Vâng, nhưng mình không viết, thứ nhất không biết viết như thế nào khi mình không sai, thứ hai, ngu gì viết. Viết rồi cin chữ ký để bố biết rồi mình ăn no đòn à? Mình ngố chứ đâu có ngu.

Sau sự kiện ấy, các bạn cũng chùn bước. Chưa có hành bi quá khích nào hỏi thăm. Đi học như vậy khoảng hai tuần. Có thằng chuyên gia xin tiền học sinh đến hỏi mình "có tiền không cho mượn mấy nghìn". Mình bảo "tao không có, mà có thì tao cũng không cho tao không quen mày". Nó cầm con dao bấm chìa ra, cái kiểu dọa nạt, đe dọa. Đang trong lớp, mà ở lớp học có cái thước kẻ của giáo viên bằng gỗ lim, dài 80cm, to cỡ ba ngón tay, dày tầm 1cm. Mình lấy luôn, không nói câu nào mình rút thước phang luôn. Vã thẳng vào đầu nó. Mình toàn phang chỗ hiểm thôi. Sau trận này, trong lớp mình không có đứa nào dám ho he "chào hỏi" mình. Thứ nhất mình "rất hiền", thứ hai là trong trường có rất nhiều "đàn em" gấu thật sự. Bọn nó là cháu họ của mình.

Đi học mình đi đến nơi về đến chốn, không la cà tí nào cả. Ở nhà cũng rất ngoan, không chửi tục, không đi chơi, không tụ tập, không đua đòi. Bố thì nhiều tiền mà không mua được cái nồi cơm điện đàng hoàng. Đang nấu nhiều khi nó nóng lên rồi bật khi gạo còn chưa thành cơm. Không để ý cái là bị bố đánh ngay. Ngày ăn đòn ăn chửi như ăn cơm.

Năm lớp 8 của mình chả có gì ấn tượng đẹp cả, rất bình thường. Năm lớp 9, cuối cấp, mình được kết nạp đoàn, bắt đầu nổi loạn. Cuối cấp nên cũng biết quậy phá chút ít. Có hôm đang nô đùa với lớp mình, tự nhiên có thằng lớp khác đi ngang qua cầm cái huy hiệu đội đã tô mực lên mặt huy hiệu, nó ấn vào mặt mình. Mình túm nó lại đấm luôn. Nó chạy về lớp, mình phi vào lớp nó vã luôn. Cả lớp nó có 12 thằng con trai, bọn nó xông vào đánh mình, 3 thằng ôm mà không giữ nổi mình. Bọn con gái lớp mình thấy đánh nhau nó về gọi lớp mình qua đánh lại. Sau khi kết thúc sự kiện ấy, cả hai lớp đều được chào cờ trước toàn trường. Mà mình còn nói với lớp bọn nó, nói trước toàn trường "cả lớp chúng mình đánh tao không bằng bố tao đấm tao một phát". Sau đó, mình rất nổi tiếng. Chả ai dám động. có vui đùa cũng phải hỏi.

Đi học chả thèm chơi bời với bạn bè, cục tính. Lại còn không đi họp lớp bao giờ. Thành ra không có bạn. Suốt 9 năm đi học, được 2 thằng bạn. 1 thằng học chung lớp 1+8+9. Nhà nó ngay gần nhà mình. Thằng nữa là thằng Lưởng, tuần đầu tiên đã solo. Thằng này sau này nó bị nghiện nhẹ.

Trong thời gian đi học lớp 9, có 1 cô bạn thích mình mà mình không biết. Nó yêu mình mà mình có biết yêu là gì đâu. Sau này khi biết yêu mới hiểu là ngày xưa có người yêu thích mình. Tuy mình rất ác nhưng mình rất bảo vệ lớp. Đố lớp khác dám đi ngang cửa lớp mình mà cười đùa khi mình đang đứng trước cửa. Thật ra mình rất hiền đấy chứ, tại bọn nó không biết cách chơi thôi. Ở nhà bị đánh nhiều, nên bực bội nhiều. Trêu mình khác gì để mình trút giận đâu.

Sau nghỉ học chục năm, bọn nó gặp mình còn sợ bị đánh. Thật là oan uổng. Mình rất hiền và ngoan. Rất hay giúp đỡ bạn bè đấy chứ. Ngay cả cách quay cóp mình cũng dạy tụi nó mà.

21

2

3 tuần trước

1 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.