Chương 83
Bán ra Hỏa Cầu Phù.
Mười ngày không ngừng luyện chế, nhìn qua ba phù lục tinh quang Huỳnh Tảo không khỏi dâng lên cảm giác tự hào vô hạn. Nhất phẩm Hỏa Cầu Phù uy lực không hề thua kém Vũ Binh hậu kì một kích toàn lực. Hắn đã nhiều lần dò xét qua mỗi phù lục này giá trị lên tới ngàn lượng. Vì thời gian qua vẫn còn nhiều tài liệu chưa tiêu hao hết nên Huỳnh Tảo liền nhẫn nhịn không mang chúng bán ra ngoài.
-Ba quyển Hỏa Cầu Phù, ba ngàn lượng. Tiểu gia lần này hốt bạc rồi.
Nhị vị sư tôn trông thấy biểu hiện của Huỳnh Tảo không khỏi phì cười, thì ra tên đồ đệ này của nàng còn có bộ mặt hám tài này đi. Suốt từ đêm qua hắn ôm khư khư lấy phù lục không khác gì tình nhân, nếu không phải phù lục bất phàm e rằng cũng bị nước dãi của hắn làm cho hoang phế.
-Khà khà khà bản thiếu bán đi hai phần lấy chút kinh phí, một phần còn lại dùng để phòng thân. Cuối cùng bản thiếu cũng trở thành kẻ có tiền.
-Đừng mừng vội, ngươi ăn mặc kiểu này không thể đi ra ngoài được đâu.
Cửa phòng mở toang, Huỳnh Tảo khoát lên người hắc bào che kín từ đầu đến ngón chân. Giọng nói trở nên khản đặc, hắn lượn vài vòng rồi mới tiến về hướng phường thị.
-Sư tôn, không phải chỉ bán ra nhất phẩm phù lục thôi sao? Bọn chúng có tham tài cũng không thể giết người diệt khẩu chứ?!
Đệ nhất nơi buôn bán tại Chiến Thiên Phường, Ngũ Oa Lâu. Huỳnh Tảo bước chân vào chính điện, đệ tử bước ra tiếp đón hắn liền không khỏi hiếu kì.
-Tiểu đệ là người tiếp dẫn ở đây, không biết sư huynh cần tài liệu, binh khí hay đan dược Ngũ Oa Lâu sẵn sàng đáp ứng.
-Không cần, ta muốn bán bả phù lục này. Ngươi định giá mau đi.
Giọng nói khản đặc khiến cho tên đệ tử nãy sinh nghi ngờ.
-Bán ra phù lục… vị này không lẽ là lão sư?
-A… thì ra là tiền bối, kính mong tiền bối tha tội cho đệ tử. Phù lục là vật phẩm đặc thù tiểu bối bẩm báo lên, lão bản sẽ đích thân cùng tiền bối bàn luận.
Tên đệ tử ba chân bốn cảng chạy đi. Không lâu sau đó, trên lầu đi xuống một nam nhân tầm tứ tuần hướng Huỳnh Tảo chấp tay hành lễ.
-Tiền bối thật sự muốn bán phù lục?
-Ta đã mang hàng tới đây còn có thể giả được sao?
Khách khí tức là ngươi e sợ, nếu vậy có khác nào tiết lộ một phần thân phận cho đối phương. Huỳnh Tảo lời nói liền ngập tràn khí phách, giọng điệu pha lẫn một chút lớn lối quả nhiên lập tức thái độ của trung niên kia đối với hắn liền thay đổi.
-Là ta lỗ mãng, mời tiền bối lấy phù lục ra để ta kiểm chứng.
Huỳnh Tảo gật đầu hài lòng, trung niên thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhõm. Chiến Thiên Học Viện này long ngư hỗn tạp không thể vì một khắc bất cẩn mà gây ra đại họa. Kẻ mang hắc y này có thể lấy ra phù lục lai lịch khẳng định không nhỏ, nếu đã vì lợi nhuận sinh tồn thì cần gì tranh chút khí mà tự gây thiệt vào thân.
-Ngươi nhìn cho rõ a.
Phù lục bề ngoài vốn không khác gì thông thương thư lục, một cuộn giấy có chút mỏng manh dù sao đây cũng chỉ là nhất phẩm phù lục. Nhưng không phải vì vậy mà khiến kẻ khác xem thường, chân chính uy lực là khi ngươi kích phát văn tự được phù sư lưu lại trong đó mà kích phát vô vàn dị tượng.
Cẩn trọng tiếp lấy.
-Là nhất phẩm Hỏa Cầu Phù, định giá một ngàn năm trăm lượng một tấm. Tiền bối thấy ta ra giá đã thỏa mãn đi.
-Được, ở đây ta có hai tấm tổng cộng ba ngàn lượng. Thành giao.
Nhận lấy phù lục sắc mặt của trung niên đã không còn hòa hoãn như trước, hắn lộ ra vẻ kinh nghi trong đầu suy diễn một hồi.
-Họa trận nét bút liền mạch lại có điểm đồng nhất đây là do cùng một người làm ra. Nếu quả thật như vậy thì vị tiền bối này tám thành là Họa Phù Sư không giả. Nếu như ta được hắn ưu ái sau này liên tục có phù lục chảy ra nói không chừng…
Trung niên trong lòng nói thầm. Trong khi Huỳnh Tảo nhấp một ngụm trà thì trên bàn được đặt một vật phát ra hào quang sáng lấp lánh.
-Thứ này là…
Huỳnh Tảo nghi hoặc.
-Đây là tín vật của Ngũ Oa Lâu chúng ta. Chỉ cần tiền bối cầm thứ này đến đây mua sắm thì bất kỳ bảo vật gì cũng có thể khấu trừ một thành giá cả.
Trung niên khẩn thiết nói.
-Hình như lão phu còn chưa biết qua danh tính của ngươi đi?
-Vãn bối họ Mạc, tên độc nhất chữ Kỳ.
Mạc Kỳ trong lòng mừng rỡ.
-Được. Lão phu cũng không muốn nợ bất kỳ nhân tình của kẻ nào. Sau này khi có phù lục, lão sư sẽ cân nhắc đến ngươi đầu tiên.
-Tạ ơn tiền bối cân nhắc.
Huỳnh Tảo nói là hắn chứ không phải Ngũ Oa Lâu. Ý vị này rất rõ ràng. Sau này chỉ có hắn mới xuất ra phù lục chứ không phải bất kỳ tên đồng sự nào khác. Vị trí của hắn khẳng định sẽ thăng tiến như diều gặp gió không gì có thể cản trở.
24
7
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
