Chương 77
Đột phá Vũ Binh trung kỳ.
Mời trời còn chưa ló dạng, Huỳnh Tảo rời khỏi giường, mặc lên võ phục đây là thói quen suốt bao năm qua của hắn. Nhưng khiến Huỳnh Tảo dỡ khóc dỡ cười là bên tai lại nghe thấy tiếng ngáy rất lớn. Mạnh Lực này quả nhiên không quen dậy sớm, đêm qua tên thiết hán này vì đề phòng Tiểu Hắc mà gần như không ngủ.
Bình minh chính là thời điểm hoàn hảo nhất để luyện võ, Huỳnh Tảo đương nhiên sẽ không bỏ lỡ thời khắc này. Thu Tiểu Hắc vào trong tay áo Huỳnh Tảo nhẹ nhàng bước ra không muốn là kinh động đến Mạnh Lực.
-Tiểu Tảo Tảo đêm qua vi sư đã nhìn qua hai quyển vũ kĩ kia rồi, mặc dù chỉ là Xích vũ kĩ nhưng uy lực không tệ. Vũ giả luyện chúng sẽ dễ dàng vững chắc căn cơ, đặc biệt là khi luyện chúng đến cảnh giới cuối cùng có uy lực ngang hàng với hoàng cấp vũ kĩ.
Kim Vận đại sư tôn quả nhiên đã khích ra được lòng hiếu thắng của hắn. Đi đến diễn võ trường nơi dành cho các đệ tử tự thân rèn luyện, tại đây được cắm xuống không ít mộc nhân là loại mộc nhân chế tác từ Tử Mộc Thụ vô cùng cứng rắn.
Không cần lão sư ra mặt, hắn cũng chẳng cần nhìn qua quyển phổ. Trong đầu lúc nào cũng vang lên tiếng nói của nhị vị sư tôn. Từng bước tấn, từng đường quyền đều được hai nàng tỉ mĩ quan sát không thể sai dù chỉ một li.
-Mãnh Hổ Quyền có ba trọng, đệ nhất trọng Mãnh Hổ Trảo Ưng. Song quyền tựa như cự thạch công kích, đồng thời thế tấn cùng Cốt Lực phải được vận hành đúng thời khắc quyết định.
Ầm… trên mộc nhân bóc lên làn khói nhè nhẹ, dựa theo từng lời đại sư tôn nói ra. Huỳnh Tảo lưu chuyển Cốt Lực trong nội thể, ngay tại thời khắc bùng nổ mà tung ra trảo thủ.
-Thì ra là vậy, Mãnh Hổ Trảo Ưng là tuyệt chiêu nhằm vào thời khắc kẻ địch lơ là mà tung ra đòn phản kích. Quả là đòn thế hay.
Huỳnh Tảo cười ngây ngô nhưng nào biết rằng nhị vị sư tôn của hắn đều tròn mắt kinh ngạc, dù đây chỉ là Xích cấp vũ kĩ nhưng chỉ làm một lần đã thành công quả là một chuyện khó tin nổi.
-Chỉ là tình cờ thôi… chắc chắn là vậy. Tiểu Tảo mau đánh lại cho vi sư xem xét.
-Đồ nhi tuân mệnh.
Theo lệnh của nhị sư tôn. Một cước lùi về phía sau, hạ thấp thế tấn. Huỳnh Tảo đã có kinh nghiệm đánh ra một lần khiến hắn dễ bề thi triển hơn trước.
-Mãnh Hổ Trảo Ưng.
Ầm… lại thi triển thành công, lần nầy không chỉ đơn thuần là để lại dấu vết. Trước một chiêu toàn lực của hắn, mộc nhân rung rung như muốn gãy ngang.
-Ah… khốn kiếp, mộc nhân này không khỏi quá cứng đi. Quyền đầu của ta thật sự bị người làm muốn phế rồi.
Song quyền đầy rẫy vết xước, một kích vừa rồi quá mạnh mẽ đã vượt qua giới hạn nhục thể.
-Là do cơ thể này không đuổi theo kịp thiên phú của Tiểu Tảo Tảo, tỉ e rằng Tiểu Tảo Tảo nên sớm ngày đột phá Vũ Binh trung kì nếu không muốn tự mình làm bị thương chính mình.
Một lần có thể trùng hợp nhưng hai lần liên tiếp thì không thể coi là vận khí tốt a. Huỳnh Tảo từ nhỏ sớm đã theo phụ thân luyện quyền cước, đối với quyền pháp so ra còn thông thuận hơn đao pháp nhiều lần. Nghe thấy khẩu quyết được đại cao thủ như Kim Vận suy diễn càng khiến Huỳnh Tảo tựa như cá gặp nước mọi chuyện đều thông thuận vô cùng.
Vì không muốn tự mình nhận thêm thương tích vào người, Huỳnh Tảo tìm một nơi tương đối vắng vẻ. Chậm rãi đem từng tia tinh hoa vẫn còn cất trữ dần dần tiếu hóa thành Huyết Lực…
-Huyết Lực đột phá Vũ Binh sơ kì đỉnh phong. Đem tam lực cùng một chỗ dung hòa trở thành Nguyên Lực xung kích Vũ Binh trung kì.
Đồng thời khống chế Cốt Lực, Huyết Lực, Bì Lực không phải là chuyện đơn giản. Tựa như ta dùng hai tay viết hai chữ khác nhau cùng một lúc, tình cảnh của Huỳnh Tảo thậm chí còn nan giải hơn. Thông thường khống chế một dòng chảy qua từng kinh kì bát mạch đã không đơn giản, sau nhiều lần thất bại cuối cùng hắn cũng đã thành công dẫn dắt ba giọt tụ tập lại một nơi.
Toàn thân ướt đẫm mồ hôi, Huỳnh Tảo song mục khai mở. Cảm nhận lực lượng do đột phá mang tới.
-Do cảnh giới của ngươi còn thấp kém nên chỉ cần dung hòa ra một giọt Nguyên Lực cũng đủ lực lượng kích phá giới hạn. Sau này thực lực càng mạnh, đòi hỏi dung hợp càng lớn Nguyên Lực.
-Nhưng đây là lần đầu nha, Tiểu Tảo Tảo sớm như vậy hợp thành Nguyên Lực đã không tệ rồi.
Thu lại pháp môn, Thiên Mạch Thần Quyết này không hổ là pháp môn tuyệt phối cho Tam Linh Thần Thể. Những đường kinh mạch được pháp môn thắp sáng không khác gì đá từ trường, chúng dường như tự mình hấp nạp tam lực khiến Huỳnh Tảo tiết kiệm không ít sức lực.
Thùng… thùng… thùng…
-Đây là tiếng trống triệu tập.
Đêm qua từ trong miệng Mạnh Lực hắn đã biết thêm rất nhiều tin tức trọng yếu, tựa như lần này. Tân đệ tử buộc phải thức dậy khi nghe thấy tiếng trống triệu tập này, nếu kẻ nào dám đến muộn thì…
-Đại ca, ta ở đây. Lúc ta tỉnh dậy thấy giường trống không liền biết đại ca đã sớm tới đây a.
-Lỗi tại ngươi đêm qua ngáy lớn quá hại ta không thể ngủ được nên mới phải thức sớm như vậy.
-Ta không có… ngáy a.
Mạnh Lực vô tội vò đầu bức tai, cả đêm canh phòng đầu Hắc Xà kia khiến hắn cả tinh thần lẫn thể xác đều mệt mỏi. Ngay khi tiếng trống triệu tập vang lên bất đắc dĩ hắn mới mò ra khỏi giường.
Tân đệ tử quân số lên tới hàng trăm người vậy mà không chút hỗn loạn tiến tới nơi triệu tập đứng vào một hàng thẳng tắp. Huỳnh Tảo hòa mình vào đám đông chọn lấy một góc khuất nhìn lên vị giáo quan tay mang trường đao.
-Bẩm giáo quan, quân số đã tới đủ.
-Được. Các ngươi cho người mang Vạn Cân Chung ra đây.
Giáo quan thần sắc uy nghiêm nhìn xuống, ánh mắt của hắn đáng sợ đến mức không có mấy người dám trực tiếp đối đầu. Bọn chúng đều cố tình lờ đi hay thậm chí yếu ớt đên mức vội vàng cúi đầu.
-Có phải khảo thí của ta quá dễ đi? Đám đệ tử lần này không tìm thấy được mấy tên bản lĩnh a. Chỉ dựa vào đám gà chết này thì làm sao lão tử có cơ may tranh giành quân công với đồng liêu chứ.
Mặt đất bỗng run lên nhè nhẹ, chiến xa do tám đầu chiến mã kéo đi đây chính là hung thần trên chiến trường không kẻ nào dám không run sợ. Nhưng thứ khiến Huỳnh Tảo kinh ngạc lại đặt ở trên chiến xa. Đại chung màu đồng, cao hơn ba thước, to lớn mười người ôm cũng không hết.
Giáo quan không nói nữa lời, hắn từ trên bệ cao nhảy xuống. Song thủ nắm lấy đại chung, trước ánh mắt sợ hãi của bọn người Huỳnh Tảo đại chung bị hắn nâng lên qua đầu.
Ầm…
-Cự lực này ít nhất cũng phải vạn cân a.
-Vạn Cân Chung này được rèn đúc cách đây hơn ba trăm năm, dùng Thủy Thiết Thạch dưới đáy biển sâu mà làm thành. Tương truyền năm xưa Đại Chung Thần Tướng dùng Vạn Cân Chung này làm binh khí xông pha trận mạc bách chiến bách thắng. Chiến tướng không còn nhưng uy nghiêm lại không thể mất.
Hắn nở nụ cười tàn độc.
-Kẻ nào không thể khiến Vạn Cân Chung cất lên tiếng vang lập tức cút xuống làm thí luyện đệ tử cho ta.
Bọn chúng không khỏi hoảng hốt nhìn nhau, thí luyện đệ tử xem như chỉ tính nữa phần là người của Chiến Thiên Học Viện. Sinh hoạt sau này sẽ vô cùng hà khắc, không như ngoại môn đệ tử được Chiến Thiên Học Viện chu cấp. Thí luyện đệ tử chỗ nghĩ lại so ra vẫn còn không bằng khất cái ngoài đường, ngoài ra còn làm rất nhiều tạp vụ khổ không thể nói.
25
4
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
