ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 44
Ám sát, thần thông đại dụng.

Hơn mười người chia đều trong sáu lều trại, nhiệm vụ ban ra từ trước tuyệt đối không được riêng lẽ hành động nên bọn chúng một nhóm hai tên không thể tách rời. Mỗi đêm đều cắt cử một người canh phòng nhưng nuối tiếc thay kẻ vừa đau bụng kia chính là đệ tử canh gác đêm nay.

Linh Xà Bộ im ắng tiến lại gần, ngoài trừ lều trại nằm ở giữa nơi tên đệ tử Vũ Binh hậu kỳ say ngủ thì những nơi khác đều được Huỳnh Tảo âm thầm thăm hỏi. Hắn không muốn đánh động kẻ mang thực lực mạnh nhất kia, nếu một tên Vũ Binh hậu kỳ Huỳnh Tảo còn có cơ may đối phó nhưng lại thêm vài tên nhảy vào tham chiến thì Huỳnh thiếu gia dù có ba đầu sáu tay cũng phải tìm đường rút lui.

Chứng kiến hai tên Vũ Binh vẫn còn đang say giác nồng, Huỳnh Tảo âm thầm dùng một tay bịt miệng hắn, tới khi tên đó nhận ra có điều bất ổn thì chủy thủ sắc lẻm lạnh lùng đâm xuyên qua tim.

-Xoạt…phụt…(dễ hiểu lầm VL)

-Hai tên đầu tiên đã chết, đêm nay hẳn còn rất dài đây.

Rút ra chủy thủ, lau đi huyết dịch trên mặt, Huỳnh Tảo lại âm thầm lướt sang nơi khác lều trại, từ từ hái xuống bọn chúng tính mạng.

-Cuối cùng chỉ còn lại mình ngươi a.

Trung niên dù say ngủ nhưng vẫn mang trên người võ phục, chứng tỏ hắn là một kẻ vô cùng cẩn trọng. Huỳnh Tảo không hay biết vẫn cứ chậm chạp tiến vào.

-Keeng…keeng…

-Là kẻ nào?

Tiếng động vừa vang lên Huỳnh Tảo ngay tức khắc nhận ra kế hoạch ám sát của hắn thất bại vào phút cuối. Không một chút chân chừ, Linh Xà Bộ được thi triển cả người lướt nhanh ra ngoài.

-Văn Tiễn, Văn Lệ, Văn Tú…các ngươi đâu hết rồi a, còn không mau lăn ra đây cho ta.

Trung niên giận dữ phá nát lều trại, mắt thấy Huỳnh Tảo đứng đó, hắn phẫn nộ không ngờ một tên lạ mặt lại có thể vô thanh vô tức tiếng vào tận nơi hắn nghĩ ngơi. Không một lời đáp lại dù hắn đã hét đến khản giọng, những lều trại quanh đó như thể bên trong không có người, một sự im lặng tới đáng sợ.

-Tiểu tử là do ngươi gây ra đúng không? Khai ra mau ngươi đã làm gì người của Văn gia ta.

-Không phải tự ngươi có thể kiểm chứng sao?

Trông thấy hắn cười khẩy, trung niên cảm thấy có điều không đúng vội vàng tháo ra xung quanh lều trại.

-Không…không thể nào ta tộc đệ…

-Bên này…bên này cũng vậy…không một ai sống sót.

Trung niên điên cuồng giật lên hết mảnh vải, hắn tộc đệ vẫn còn ở bên trong nhưng lại chưa hề tỉnh giấc, đúng hơn là đã không thể nào tỉnh giấc. Hơn mười vũ giả đều trợn mắt dữ tợn, một nhát trí mạng ngay tim. Bọn chúng không kịp thống khổ kêu lớn vì Huỳnh tảo đã nhanh tay bịt miệng trước khi chúng có cơ hội.

-Ác ma, ngươi không phải nhân loại, chừng này niên kỷ nhưng tâm tính độc địa giết người không gớm tay.

Hắn ngón tay run run chỉ vào Huỳnh Tảo, lần đầu trong đời hắn thấy được trong một đêm mà chỉ còn bản thân là người sống sót sau cùng. Mà kẻ thủ ác này diện mạo chỉ là một tiểu tử a.

-Ác ma? Bản thiếu chủ là ác ma thì Văn gia ngươi cũng không phải thiện nhân gì. Cách đây ba ngày một nhóm bốn người là Huỳnh gia đệ tử không phải bị các ngươi mai phục sát nhân thậm chí là cắt đi bọn họ đầu lâu đem về lãnh thưởng sao. Ta không có tư cách nhận lấy hai từ này, nhất là từ miệng Văn Biểu ngươi.

-Ngươi biết ta?

Không ngờ cả bản thân tính danh cũng bị lộ, hành động này chính là cực hạn bí mật, nếu như lộ ra bên ngoài Văn gia sẽ hứng chịu mối họa diệt tộc.

-Ha ha ha của ngươi tộc đệ Văn Viễn quả nhiên không hổ là Văn gia người, chỉ một chút tra tấn hắn liền phun ra tất thảy bí mật. Tiếc thay chính cái thứ báo động kia hắn cũng không biết a.

Nói tới đây Huỳnh Tảo lắc đầu tỏ vẻ tiếc nuối, chỉ một chút nữa thôi hắn đã dễ dàng diệt sát Văn Biểu, giờ đây hắn tỉnh giấc việc này hẳn không dễ làm rồi.

-Ta thề với ông trời sẽ khiến ngươi sống không bằng chết, xé xác ngươi ném cho yêu thú an ủi vong linh của những tộc đệ bị ngươi sát hại.

-Tàn Ảnh Miêu Cốt Tủy.

Hư ảnh hắc miêu kì dị, chính là Văn Biểu Vũ Thú. Hắn từ đầu đã xuất ra toàn lực muốn dùng tốc độ nhanh nhất giết Huỳnh Tảo, bí mật này không thể để lộ ra bên ngoài.

-Cốt Trảo Thủ.

Quen thuộc vũ kĩ lại lần nữa được xuất ra, quả không hổ danh là quốc dân vũ kĩ a.

-Là nhị thành Cốt Trảo Thủ.

-Hắc Xà Cốt Tủy.

Uy lực so với Cốt Trảo Thủ khi bản thân thi triển vượt qua không chỉ gấp đôi, Huỳnh tảo liền nhận ra nhị thành Cốt Trảo Thủ đã gần như cùng đỉnh cấp Xích vũ kỹ đánh đồng.

-Keeng…

-Khá khen cho ngươi nhìn ra ta vũ kỹ thực lực, nhưng ngươi đã phạm phải sai lầm lớn, đó chính là khiến ta phẫn nộ.

Hữu thủ ghì chặt chiến đao, tả thủ không ngờ cũng chuyển thành Cốt Trảo Thủ muốn bóp nát hắn đầu lâu.

-Linh Xà Bộ Pháp.

-Xoẹt…

Một chiêu này với Huỳnh Tảo không hề xa lạ, đương nhiên là đã có phòng ngừa từ trước. Hắn không khác gì đầu lươn trơn trượt, bộ pháp biến ảo bất ngờ nương theo Văn Biểu lực đạo nhanh chóng xoay người khiến trung niên quá đà ngả nhào về phía trước.

-Sát.

Huỳnh Tảo làm sao có thể bỏ qua cơ hội trời cho này thân thể ngay tức khắc ổn định, Đoạn Thủy Đao Pháp mạnh mẽ chém tới âm mưu một đao liền đoạt đi hắn tánh mạng.

-Miêu Tẩu.

Khoảng khắc tưởng chừng như cái chết cận kề, Hỏa Vân Đao trảm xuống kết thúc hắn tánh mạng thì đột nhiên nhát chém như cắt vào không khí.

-Tàn ảnh?

Huỳnh Tảo không tin vào mắt mình, nơi mà Văn Biểu ngã xuống chỉ là hư ảnh của hắn, còn nhục thể thì đã không còn.

-Xì…xì…

Tiểu Hắc nhanh nhạy phát hiện ra Văn Biểu thực thể vội vàng hướng đầu về phía hắn. Huỳnh Tảo hiểu ý, không ngờ trung niên khuôn mặt dữ tợn cả người đều mọc đầy lông mao kì dị.

-Thì ra đây là thần thông thiên phú của ngươi a.

Thiếu niên chợt hiểu ra, không hề hoảng hốt bởi vì trung niên xử ra thần thông thiên phú quá muộn. Sau lưng hắn đã bị trọng thương, vết đao rợn người từ vai kéo xuống qua eo gấu.

-Tiểu tử tuy ta không biết ngươi là ai nhưng Văn gia sẽ không tha cho ngươi.

Văn Biểu quay đầu bỏ chạy, hắn biết với thương thế trên ngươi ở lại đây cũng chỉ là lao đầu vào chỗ chết. Mặc dù khi trở về sẽ không tránh khỏi tiếp nhận trừng phạt nhưng tất cả đều tốt hơn so với chết dưới đao của Huỳnh Tảo.

-Hắc Xà Thôn Thiên.

Vũ Thú miệng máu mở to, hấp lực kinh khủng tập trung trên người trung niên khiến hắn dù cước bộ không ngừng vận động nhưng khoảng cách hai bên càng lúc lại càng rút ngắn.

-Không hay, thần thông thiên phú của tên tiểu tử này quá kì dị.

-Miêu Tẩu.

Thần thông thiên phú lại một lần nữa được vận dụng, Văn Biểu cả người mọc đầy lông mao càng quái dị hơn hắn phỏng theo miêu đầu chuyển động, tứ chi chạm đất phóng người lên cao.

-Hừ đừng tưởng một tên a miêu a cẩu như ngươi có thể trước mắt ta tẩu thoát.

Hấp lực càng đè mạnh, Văn Biểu tứ chi bám trụ mặt đất thậm chí cả Cốt Trảo Thủ cũng được hắn bày ra hai tay như chôn sâu dưới mặt đất.

-Huyết…huyết dịch của ta.

Vết thương do Huỳnh Tảo ban tặng không ngừng trào ra huyết dịch, nhưng quỷ dị không dừng lại ở đó. Hắn Hắc Xà Vũ Thú không ngờ lại mở miệng thôn phệ lượng huyết dịch kia.

Huỳnh Tảo ngỡ ngàng chủ ý muốn dừng tay thì bên trong nội thể Kim Vận lên tiếng ngăn cản.

-Tiểu Tảo Tảo không được dừng tay, mau đẩy mạnh hấp lực hơn nữa.

Mặc dù hắn không hiểu ý nàng nhưng vẫn theo chủ ý đó mà làm.

-Gư…gư… tha…cho ta.

Văn Biểu dung nhan gần chuyển sắc, từ nhợt nhạt, xanh xao, trắng bệt rồi trở nên khô quắt lại. Trông thấy kết cục thảm hại của hắn Huỳnh Tảo rốt cuộc cũng dừng tay, cẩn trọng từng bước lại gần thi thể khô quắt.

-Ah…nóng quá, nhục thể của ta tại sao lại như bị thả trên chảo dầu sôi a.

Người hắn nóng bừng khiến da dẻ cũng trở nên đỏ ửng, điều này khiến Huỳnh Tảo từ trong kí ức nhớ lại lúc hắn phục dụng Toàn Cốt Sâm do tứ thúc Huỳnh Văn bất đắc dĩ trao cho hắn. Gắng gượng nhục thể bỏng rát, Huỳnh Tảo dần dần đưa bản thân bước vào tĩnh tâm trạng thái.

-Quả nhiên bên trong nội thể có một luồng khí lưu động mạnh mẽ, nếu ta không thể chuyển hóa chúng thành Cốt Lực e rằng sẽ bạo thể mà chết.

Nhận ra bản thân đang trong hiểm nguy khoảng khắc, Huỳnh Tảo nhanh chóng khống chế luồng khí cự đại vận chuyển xuống đan điền, dần chuyển hóa chúng thành bản thân Cốt Lực để tránh hiện tượng bài xích.

41

4

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.