Chương 4
Nỗ Lực Phi Thường
Quảng Trường Hiên Viên
----------------------
Tộc nhân Phương gia bước xuống phi chu dưới ánh mắt đầy hâm mộ của vô vàn đứa trẻ và gia đình chúng. Những tiếng bàn tán vang lên khi Lăng Vân đi bên cạnh Hoàng Dân dẫn đầu cả gia tộc
- Uây, cậu nhóc kia là ai vậy?
- Ngươi không biết hả? Hắn là con trai thiên tài của gia chủ Phương Gia đấy
- Cái gì mà thiên tài cơ chứ. Nói nhảm!
- suỵt nói khẽ thôi. Ngươi không biết thì đừng nói bậy ….
Tiếng bàn tán vang lên ồn ã cho đến khi cả đoàn người tiến về phía trung tâm quảng trường.
- Phương huynh, Đã lâu không gặp. Dẫn tiểu Vân tham dự chiêu sinh sao? Phu nhân nhà khỏe chứ?
Một giọng nói trầm vang lên. Giọng nói pha chút mừng rỡ
- Ô lão Đặng đấy sao? Đúng vậy năm nay tiểu Vân tròn 5 tuổi rồi. Tiểu Anh vẫn khỏe.
Hoàng Dân quay lại nhìn một nam nhân mặc áo choàng dài thêu hình một đầu kỳ lân.
- Tiểu Vân, đây là bác Đặng Dung, Bạn cùng phòng với ta khi ta còn trong học viện.
Hắn cuối đầu chào Đặng Dung.
- Cháu chào bác ạ
- Chà cháu lớn nhanh thật đấy, mới năm nào… hahaha
Đặng Dung cười vui vẻ.
- Thôi mọi người vào khu kiểm tra số 1 đi. Tôi đã chuẩn bị xong cả rồi.
Hơn 20 đứa trẻ của Phương gia lục tục theo sau Hoàng Dân cùng Đặng Dung tiến về phía khu kiểm tra đầu tiên.
Hiện tại quảng trường được chia làm hơn 50 khu vực để tăng tốc độ kiểm tra cùng chiêu sinh. Mỗi khu vực đều được 5 học viện phái trưởng lão để làm thủ tục chiêu sinh, chiêu mộ.
Tại nơi kiểm tra mỗi đứa trẻ sẽ được kiểm tra sức khỏe, nghị lực và linh thể.
23 đứa trẻ của Phương gia xếp thành 1 hành dài, mỗi đứa trẻ sẽ phải đấm 3 đòn lên 1 cổ máy và lấy điểm tổng điểm. Đó là phần kiểm tra sức khỏe.
Lăng Vân đứng cuối đám trẻ nhìn từng đứa trẻ tiến lên rồi xuất quyền lên mục tiêu. Từng tiếng vang thình thịch vang lên khi nắm đấm va chạm với đệm bông của máy.
- Phương Tỉnh Hạo 98 điểm
-. Phương Tỉnh Minh 102 điểm
-...
Giọng của lão sư vang lên đều đều sau mỗi đứa trẻ. Trên đài cao vài người bắt đầu thì thẩm với nhau.
- Ghê thật đúng là tộc nhân Phương gia. Bình thường mỗi đứa trẻ 60-70 điểm đã là cao lắm rồi.
Tới lượt Lăng Vân hắn bước lên đài cao, tay nhẹ siết lại thành quyền. Hắn nhớ lại cách vận lực của VoViNam khi xuất quyền. Bước một bước lên phía trước nắm đấm nhanh chóng va chạm lên tấm đệm
- Huỵch
m thanh trầm đục vang lên nặng nề khác hẳn âm thanh của những đứa trẻ khác
- Uầy.. Cái này có khi tới 70 điểm lận đấy.
- ta cũng nghĩ vậy chỉ tầm 70 điểm mới vang lên như thế.
Phía dưới Lăng Vân khẽ lắc đầu, bước lùi lại một bước rồi tiếp tục xuất thêm 2 quyền
- Thịch, Thịch.
m thanh cuối cùng trầm trọng hơn là mọi người cảm giác kỳ lạ. Lão Sư nhìn vô máy, bất chợt mồ hôi chợt ứa ra, ánh mắt hắn nhì Lăng Vân như nhìn một quái vật. Giọng hắn cất lên run run
- Phương Lăng Vân… 3 quyền lần lượt 73, 77,85 tổng điểm 235 điểm
Cả khu kiểm nghiệm dường như tĩnh lặng lại quá khủng khiếp so với một đứa trẻ 5 tuổi. Ít nhất lực của Lăng Vân đã dần ngang một đứa trẻ 7 tuổi rồi.
Ánh mắt Hoàng Dân không thay đổi. Hắn biết Lăng Vân đã nỗ lực thế nào, từ tập kiếm đến dùng phụ trọng leo núi, bơi lội đã làm cơ thể của một cậu nhóc 5 tuổi trở nên săn chắc và tràn đầy lực lượng.
23 đứa trẻ dần tiến về phía khảo nghiệm thứ 2. Đây là một con đường dài khoảng 1000m nhiệm vụ là phải chạy về tới đích.
23 đứa trẻ cùng nhau xuất phát. 100m đầu mọi thứ đều ổn cho tới khi họ vượt qua vạch 100m. Trọng lực bất ngờ gia tăng là vài đứa trẻ chạy nhanh mém tí té ngã. Cả đám dần chạy chậm lại, riêng Lăng Vân vẫn tiếp tục chạy như không có gì xảy ra.
Cứ thế trọng lực dần tăng lên 200m trọng lực tăng lên gấp đôi. 300m trọng lực tặng gấp 3, 500m trọng lực tăng gấp 4 lần. Lúc này 1 số đứa trẻ đã mệt, hơi thở hổn hển cùng khuôn mặt đỏ bừng ướt đẫm. Lăng Vân cũng không còn chạy nhanh như trước nhưng khuôn mặt cậu cũng đỏ dần lên.
600m trọng lực không còn tăng nữa nhưng lại có 1 áp lực vô hình áp lên. Lúc này đã có 8 đứa trẻ gục xuống và được đưa ra ngoài.
700m áp lực lại tăng lên 10 đứa trẻ lần lượt gục xuống không còn sức lực
800m chỉ còn 5 đứa trẻ trên đường chạy thì 3 đứa gục xuống
900m khi Lăng Vân cùng một cậu nhóc khác vừa qua vạch thì áp lực cũng không tăng nữa nhưng cả hai như chạm một vũng lầy lội. Bước chân nhất lên cũng vô cùng khó khăn.
910m cậu nhóc cuối cùng gục ngã trong sự chú ý cùng mỉm cười của 5 trưởng lão trên cao
- Phương gia có 5 mầm móng quá tốt. 830 , 845 , 870 , 910m đều là người có nghị lực phi thường. Để xem cậu nhóc cuối đi bao xa.
Phía trên đường chạy, ánh mắt của Lăng Vân mơ hồ dần. Đôi chân nặng trĩu nhưng cậu vẫn ráng bước lên phía trước.
950m mọi áp lực, khung cảnh biến mất. Hắn thấy mọi thứ biến mất liền nhẹ thở phào.
- Con trai nằm xuống nghỉ ngơi đi.
Giọng mẹ hắn vang lên trong đầu làm hắn như muốn gục xuống. Cả thân hình mỏi mệt làm hắn muốn gục ngã.
Nhưng hắn vẫn ráng bước lên phía trước. Hắn biết khảo nghiệm chưa kết thúc.
Tiếng mẹ hắn vẫn vang lên phía sau. Dụ dỗ. Cầu xin, la mắng hắn. Nhưng hắn vẫn ráng bước. Đôi chân như đeo chì vẫn ráng lết lên mà không gục xuống.
Ảo cảnh chỉ có trong đầu hắn làm hắn cảm giác không còn áp lực. Nhưng sự thật thì áp lực đã tới mức khủng bố.
995m Lăng Vân đứng lại, lung lay sắp ngã nhưng cuối cùng hắn vẫn lảo đảo bước thêm 1 bước.
998m Ánh mắt hắn mơ hồ nhưng vẫn bước tiếp nhưng mỗi bước chỉ còn vài chục cm mà thôi
999.5m hắn đứng lại lần thứ 2. Theo tính toán hắn còn cần 2 bước nữa mới cán đích. Hắn ngã xuống nhưng tay lại chống đất không cho thân hình nằm rạp xuống.
Lúc này áp lực đã mạnh hơn bao giờ hết. Ảo cảnh cũng biến mất để hắn thấy sự thật phũ phàng.
Vài tiếng thở dài tiết hận vang lên. Nếu hắn bước qua vạch 1000. Hắn sẽ càng có lợi hơn nữa.
Hắn gồng lên rồi bắt đầu bò lên phía trước 1 bước. Tay hắn đã qua vạch 1000. Nhưng chân hắn thì chưa. Chỉ còn lại vài phân mớ qua mốc
Hơi thở nặng nhọc. Hắn gần như gục ngã.
- không được, ta không được gục.
Hắn gầm lên. Tia sức mạnh cuối cùng tràn vào cơ thể hắn. Hắn lảo đão nghiên ngả bò lên một bước cuối cùng.
- Ầm…
Mọi áp chế biến mất khi hai chân hắn cũng vượt qua vạch cuối. Hắn gục xuống rồi ngủ ngon lành.
42
4
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
