ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 169
Thủ đoạn tầng tầng lớp lớp

Lấy ra một thanh đoản đao khác, lần này, Trầm Linh Nhi không công kích vội, nàng từ từ bước quanh sân đấu, ánh mắt lạnh lùng khóa chặt Tô Thường Nguyệt.

Đổi lại phía bên kia, cô vợ trẻ chợt nheo mắt, nàng dường như lờ mờ thấy được gì đó, trong lòng cũng đoán được ý đồ của đối phương, chỉ là vì phát hiện nên nàng liền bật cười nhưng thân thể vẫn bất động tùy ý đối phương đi quanh, miệng nỉ non một câu.

"Quá ngây thơ rồi."

Ngay lúc này!

Khi thấy mọi thứ đã chuẩn bị xong.

Trầm Linh Nhi nhân lúc bản thân đã đi tới phía sau lưng đối phương liền phát động công kích.

Trước tiên là dùng ám khí để quấy nhiễu đối phương trước, Trầm Linh Nhi liền nhắm vào gáy của đối phương để công kích.

Nhưng diễn biến vẫn như vừa rồi, xoay người chuẩn xác đánh bay tất cả ám khí, không một động tác thừa, Thường Nguyệt giơ thương lên chọc tới.

Cảnh tượng sao mà quen thuộc thế, chỉ là lần này, đối mặt với công kích của đối phương, Trầm Linh Nhi không còn luống cuống nữa, nàng đưa tay khẽ giật.

Lập tức, vô số sợi tơ vô hình liền xuất hiện, không biết từ bao giờ đã dính lên bộ giáp của Thường Nguyệt, theo Trầm Linh Nhi khẽ kéo, tất cả sợi tơ đều cùng lúc phát lực, giống như một bộ hệ thống bánh răng, lực lượng được phóng đại khiến cho tay cầm thương của Thường Nguyệt bị giật ra, ngọn thương cũng vì vậy mà đâm hụt.

Ngay lúc Trầm Linh Nhi cho là bản thân đã thành công, tiếng cười nói của Thường Nguyệt liền vang lên:

"Hắc hắc ngươi nghĩ nhiều rồi."

Cánh tay chợt phát lực, Thường Nguyệt ỷ vào lực lượng vốn có của mình sinh sinh kéo ngược lại.

Lực lượng kinh khủng khiến cho thủ đoạn này của Trầm Linh Nhi vốn đã có mấy lần chiến tích giờ đây lại phản tác dụng, thân thể nhỏ nhắn của nàng tại lực kéo kinh khủng kia liền dễ dàng bị giật ngược lại.

"Kết thúc rồi!"

Nhân lúc trọng tâm đối phương chưa ổn, Thường Nguyệt nhấc thương lao tới, nhắm kỹ vai trái của đối phương nàng liền đâm.

Ngọn thương sắc bén dễ dàng liền đâm xuyên da thịt của đối thủ.

Chỉ là đã từng đâm qua không biết bao nhiêu kẻ địch, Thường Nguyệt lập tức nhận ra xúc cảm có chút không đúng.

"Có trá!"

Nghĩ như thế, Thường Nguyệt lập tức rút thương nhanh chóng lui lại, lúc này, Trầm Linh Nhi phía trước mắt nàng quả nhiên sau khi bị đâm thủng liền nhanh chóng xuất hiện dị biến, một vầng quang mãnh liệt lập tức liền từ trong thể nội của đối phương bộc phát.

Cải tiến từ thủ đoạn cũ, Trầm Linh Nhi không cần phí công sử dụng thủy linh lực để tạo ra lăng kính nữa, bởi thủy thế thân của nàng có thể đảm nhiệm chức năng của lăng kính khi mà toàn bộ thế thân đều là nước siêu tinh khiết.

Không thể không nói, Trầm Linh Nhi tính toán đã đủ kỹ càng, chỉ là nàng chung quy vẫn coi nhẹ sức phản ứng của Thường Nguyệt, cơ hồ là ngọn thương vừa đâm xuyên thế thân, cô vợ trẻ đã lập tức phát hiện có trá và nhanh chóng lui lại.

Vì thế nên dù cho ánh sáng kia có mãnh liệt tới cỡ nào cũng không có cách nào mang lại tác dụng bởi Thường Nguyệt đã nhắm mắt lại kịp.

"Quả nhiên là còn không đủ sao..."

Ẩn giấu sau bức màn ngụy trang, Trầm Linh Nhi nhíu mày thất vọng.

Cho dù nàng đã đánh giá cao hết mức sức phản ứng của đối phương, cho dù nàng đã làm đến nửa thật nửa diễn như thế thì vẫn không thể bẫy đối phương vào sát cục được.

"Phù, hú hồn thật nha, cái thân tiểu cô nương đây không cao lắm nhưng cái đầu thì dài đến có chút đáng sợ đấy, có thể thiết kế được cái bẫy tới cỡ này, không tệ không tệ."

Nhìn lại vị trí kia giờ đây đã không còn bóng dáng Trầm Linh Nhi nữa mà chỉ còn một bãi nước đọng, Thường Nguyệt liền tươi cười khen ngợi.

Vừa rồi quả thật cũng rất là đủ kịch tính, nàng rất thích cảm giác như vậy, đó mới là cảm giác mà nàng thường tìm kiếm trong chiến đấu.

Chỉ là đối với lời khen của cô vợ trẻ, Trầm Linh Nhi lại cười không nỗi.

Sắc mặt nàng giờ đây càng thêm lạnh lùng, trong mắt nàng, đối phương vừa rồi là đang giễu cợt và thương hại cho những nổ lực đó của nàng.

Vì vậy Trầm Linh Nhi giờ đây quyết định sẽ làm thật.

Nàng phải xé rách cái gương mặt đáng khinh đang ẩn sâu cái mũ sắt đấy để giễu cợt nàng.

Mặc dù lực lượng của nàng không đủ, nhưng Trầm Linh Nhi lúc này cũng không phải là không có lợi thế.

Từ nãy đến giờ nàng không chỉ liều mạng xông lên để đánh chay mà còn âm thầm giăng ra linh tơ đặc biệt của mình.

"Huyễn Ảnh Linh Tơ" có thể mô phỏng môi trường xung quanh từ đấy có thể tạo ra hiệu quả ẩn thân và che dấu những thứ nấp phía sau, vì vậy nên ám khí của nàng từ lúc phóng ra cho tới khi bay tới vị trí của đối phương sẽ có một đoạn thời gian vô hình, chỉ cần tận dụng thời gian trống này nàng có thể mở ra một cơ hội, một cơ hội để dồn đối phương vào chổ chết.

"Đi!"

Ẩn sau bức màn vô hình, Trầm Linh Nhi ném ra vô số ám khí, số lượng không chỉ đa dạng mà ngay cả chất lượng cũng cao hơn trước một bậc.

Mà đang là mục tiêu công kích, Thường Nguyệt cũng nhạy cảm phát hiện có thứ gì đó đang bay tới.

Lại nhớ đến trong trận đấu giữa đối phương và Doãn Thiên Kỳ, ám khí của đối phương dường như cũng có thể bị che dấu tung tích, Thường Nguyệt liền biết hiện tại đối phương đang dùng lại chiêu cũ rồi.

Chỉ là một chiêu này có hiệu quả với người khác nhưng không có hiệu quả với nàng rồi.

Bởi đống tơ kia chỉ che dấu thị giác nhưng cũng không có ẩn được thính giác.

Tiếng xé gió của ám khí bay tới tại trong tai nàng trở nên rõ ràng vô cùng, Thường Nguyệt không chỉ trong chớp mắt phát hiện ám khi đang bay tới mà nàng còn bắt được phương hướng đối thủ đang đứng để ném ám khí.

"Tóm được ngươi rồi!"

Thấy trận đấu này đánh nãy giờ cũng lâu rồi, Thường Nguyệt dự định kết thúc sớm chuyện này.

Nàng nhấc thương lao tới, trên đường trở tay đánh bật vô số ám khí.

Mặc dù thị giác lúc bấy giờ khó mà phát huy tác dụng, nhưng Thường Nguyệt cứ như nhìn xuyên thấu được mọi bức màn ẩn thân mà nhanh chóng phóng tới chổ Trầm Linh Nhi.

Phát giác được đối phương lao tới, Trầm Linh Nhi ngừng ném ám khí sau đó nhanh chóng lui lại trốn tránh.

Lại đánh bay mấy thanh phi đao, rồi xé toạc tấm màn mỏng trước mắt, Thường Nguyệt nhíu mày khi mà thân ảnh Trầm Linh Nhi giờ đã không thấy đâu.

Đối phương ngừng ném ám khí thì nàng cũng không cách nào dựa vào thính giác để khóa chặt đối phương được nữa.

Nhưng cô vợ trẻ cũng không phải là không có cách.

Thường Nguyệt hít một hơi sâu sau đó giải phóng linh lực.

Nồng đậm hỏa linh lực tuôn ra khỏi thân thể nàng khiến không khí bỗng chốc nóng lên, vô số sợi tơ ở gần Thường Nguyệt nhanh chóng bốc cháy.

Chỉ là khoảng cách cần để làm bốc cháy toàn bộ tơ trên sân đấu còn xa lắm, Trầm Linh Nhi cũng không biết đối phương hiện tại giải phóng linh lực ngoại trừ lãng phí ra thì có để làm gì.

"Khặc khặc, "thấy" ngươi rồi nhá."

Đột nhiên, Thường Nguyệt xoay người, hai mắt nheo lại nhìn về một phương hướng, nàng liền tươi cười, không chậm trễ, Thường Nguyệt lập tức lao lên.

Ở nơi kia nàng cảm nhận được thân nhiệt bất thường chênh lệch với nhiệt độ của linh lực nàng.

Thấy mình thế mà bị phát hiện, Trầm Linh Nhi cũng có chút kinh ngạc nhưng tuyệt không hoảng hốt, bởi nàng giờ đây cũng đã chuẩn bị xong.

Giây phút quyết định thắng bại chỉ ở ngay lúc này đây.

0

0

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.