Chương 99
Lâu Đài
Khoảnh khắc Haruka khẽ nhíu mày, ánh mắt trầm ngâm nhìn vào khoảng không trước mặt, Băng Tử Huyên biết rằng phần tiếp theo của câu hỏi đã thực sự thách thức cô. Hắn đứng đó, không rời mắt khỏi cô, lặng lẽ quan sát từng biểu cảm trên gương mặt em gái. Trong lòng hắn là sự chờ đợi xen lẫn một cảm giác tò mò khó tả – liệu cô gái nhỏ bé này có thể tiến xa tới đâu trong bài toán mà ngay cả những bậc trí tuệ cũng khó lòng giải đáp?
Thời gian trôi qua, chậm rãi mà đầy căng thẳng. Haruka đứng đó, không một lời, chỉ có sự tập trung cao độ. 15 phút tĩnh lặng đầy trọng nặng. Bất chợt, cô mở mắt, gương mặt cương nghị, tựa như vừa xuyên qua từng lớp mê cung phức tạp của câu hỏi. Đôi mắt cô như nhìn thẳng vào Băng Tử Huyên, một cái nhìn chắc chắn và đầy tự tin, rồi cất tiếng với giọng điệu rõ ràng và rành mạch.
"Thầy Saito," cô bắt đầu, "Câu đố này ẩn chứa nhiều tầng ý nghĩa, và để giải được từng cánh cửa, em phải tìm ra ba quy luật ẩn đằng sau."
Cánh cửa thứ nhất: "Em hiểu rằng để quay lại phòng chứa chìa khóa của cánh cửa này, em phải tuân theo một thứ tự nhất định," Haruka nói, giọng điệu tràn đầy tự tin. "Vì cánh cửa yêu cầu em phải di chuyển qua các phòng theo một thứ tự vòng lặp, em đã suy luận rằng căn phòng chứa chìa khóa này phải thuộc vào một chuỗi lặp tự nhiên của hành trình qua bảy căn phòng đầu tiên. Do đó, chìa khóa này nằm ở phòng số 4, và chỉ khi em đi qua phòng 2 và 3 theo đúng thứ tự, em mới có thể quay lại phòng 4 để lấy nó mà không phá vỡ cấu trúc vòng lặp."
Băng Tử Huyên khẽ nhếch môi cười, nhưng hắn vẫn giữ sự im lặng để chờ đợi Haruka tiếp tục.
Cánh cửa thứ hai: "Em hiểu rằng tổng số bước di chuyển giữa các phòng không phải là ngẫu nhiên," cô tiếp tục, đôi mắt ánh lên sự sắc sảo, tựa như một nhà chiến lược. "Sau khi suy luận, em phát hiện rằng tổng số bước này phải là một con số liên kết với một dãy số Fibonacci ẩn. Mỗi phòng trong bảy căn phòng đầu tiên có liên kết với một số bước di chuyển theo quy tắc của dãy Fibonacci. Và con số cần tìm là 21 – đây là tổng số bước di chuyển tối thiểu để mở cả bảy căn phòng và quay lại cánh cửa thứ hai mà không phá vỡ quy tắc. Nếu con số này khớp, cánh cửa thứ hai sẽ mở ra."
Băng Tử Huyên không giấu được sự ngạc nhiên. Cô em gái của hắn đã thực sự nắm bắt được quy luật ẩn sâu trong bài toán một cách xuất sắc.
Cánh cửa thứ ba**: Đây là thử thách cuối cùng, và cũng là phần khó nhất. Haruka chầm chậm nói, nhưng giọng nói của cô không hề chùn bước, như thể đã chuẩn bị sẵn sàng đối diện với thử thách này. "Em biết chuỗi số để mở cánh cửa cuối cùng là một chuỗi Fibonacci đặc biệt, và dãy số đó phải phản ánh đúng sự liên kết giữa các căn phòng. Sau khi phân tích, em nhận thấy rằng chuỗi số cần tìm là: 1, 2, 3, 5, 8, 13, 21. Đây là chuỗi số Fibonacci tương ứng với thứ tự các phòng em đã đi qua để mở tất cả bảy căn phòng theo quy luật vòng lặp."
Haruka dừng lại, ánh mắt cô sáng ngời tự tin, đôi môi khẽ mỉm cười khi kết thúc câu trả lời. "Với chuỗi số này, em tin chắc mình có thể mở được cánh cửa thứ ba."
Trong lớp học, không khí như bị đóng băng trong khoảnh khắc. Mọi người lặng thinh nhìn Haruka, trong sự kinh ngạc không thể che giấu. Băng Tử Huyên đứng đó, lặng người một lúc lâu, rồi chậm rãi nở một nụ cười rạng rỡ đầy tự hào. Hắn nhận ra, em gái của hắn không chỉ giải được bài toán siêu khó, mà còn thấu hiểu từng lớp ý nghĩa ẩn chứa trong đó, với một logic vô cùng xuất sắc và thuyết phục.
Haruka vừa dứt lời trả lời xong, cả lớp chìm trong sự kinh ngạc. Nhưng trước khi mọi người kịp thốt lên lời tán thưởng hay ngợi khen, cô đã ngay lập tức quay sang Băng Tử Huyên, đôi mắt sắc sảo, giọng nói nghiêm túc và đầy kiên định: "Saito-sensei, em biết chắc rằng câu hỏi này vẫn còn một phần cuối. Hãy nói cho em biết phần đó đi, phần thực sự của câu đố."
Băng Tử Huyên hơi ngạc nhiên khi thấy cô không hề bộc lộ chút niềm vui hay thỏa mãn nào với phần trả lời vừa rồi, mà ngược lại còn muốn đẩy bản thân đi xa hơn, đối diện với thử thách tiếp theo. Hắn khẽ nheo mắt, và rồi, một nụ cười nở trên môi hắn – một nụ cười không chỉ là sự hài lòng, mà còn xen lẫn chút thách thức thật sự. Có vẻ như Haruka đã sẵn sàng để tiến vào tầng sâu hơn của câu đố này.
Hắn trầm ngâm trong giây lát, trong lòng thoáng qua bóng dáng của Nhược Thanh Thanh, người đã từng khiến hắn phải khâm phục khi có thể giải được câu hỏi này. Ngay cả Băng Tử Huyên, cũng chưa chắc dám nói mình có thể giải đáp toàn diện câu hỏi cuối cùng này một cách hoàn hảo.
Nghĩ vậy, hắn nhìn Haruka với ánh mắt khích lệ nhưng đầy nghiêm nghị, rồi chậm rãi đọc ra câu hỏi cuối cùng, từng chữ như được thốt ra từ đáy sâu của sự thách thức. Hắn biết rằng câu hỏi này là sự kết hợp hoàn hảo của cả hai phần trước, đòi hỏi không chỉ khả năng suy luận mà còn phải có tư duy đột phá – một câu hỏi sinh ra để đánh đố những bộ óc thiên tài.
---
"Câu hỏi cuối cùng của tòa lâu đài bảy căn phòng"
"Em đã mở hết bảy cánh cửa, nắm trong tay các chìa khóa và tìm ra quy luật của từng căn phòng. Nhưng để đạt được kho báu thật sự, em phải trả lời câu hỏi này – câu hỏi cuối cùng, câu hỏi quyết định.
Trước mặt em là một cánh cửa thứ tám. Cánh cửa này không giống những cánh cửa trước, nó không cần chìa khóa mà chỉ cần một mật mã, một dãy số duy nhất và hoàn hảo. Dãy số này là chìa khóa để mở cánh cửa cuối cùng và là đáp án thực sự ẩn chứa trong toàn bộ cấu trúc của tòa lâu đài.
Gợi ý duy nhất là: Dãy số này có độ dài bằng số lượng các phòng, và mỗi số trong dãy đại diện cho một phòng mà em đã đi qua.**
Điều kiện quan trọng:**
Mỗi số phải đại diện cho thứ tự phòng theo đúng quy luật em đã tìm ra ở phần trước.
Dãy số phải thỏa mãn quy luật đối xứng, sao cho dãy số từ trái qua phải và phải qua trái phải trùng khớp với nhau – một dạng chuỗi tuần hoàn phản ánh hành trình khép kín của các căn phòng.
Đặc biệt, tổng của các số trong dãy này phải chia hết cho số bảy để mở ra căn phòng thứ tám.
Câu hỏi đặt ra: Dãy số bí mật đó là gì?"
---
Khi Băng Tử Huyên đọc xong câu hỏi, không khí trong lớp học dường như lắng đọng lại, như thể từng chữ của hắn là một tảng đá nặng nề đè lên vai của Haruka. Câu hỏi cuối cùng này không chỉ là một câu đố, mà là một thách thức thực sự, một bài kiểm tra mang tính đỉnh cao về tư duy và khả năng liên kết thông tin từ những gì cô đã giải đáp trước đó.
Băng Tử Huyên đứng đó, quan sát Haruka với ánh mắt chờ đợi, xen lẫn sự lo lắng và hy vọng. Liệu em gái của hắn có thể vượt qua giới hạn của chính mình, mở cánh cửa cuối cùng của lâu đài bảy căn phòng, và đạt đến đỉnh cao mà chỉ những thiên tài thực thụ mới chạm tới?
Hắn biết rằng, nếu Haruka có thể tìm ra đáp án cho câu hỏi này, thì trí tuệ của cô đã vượt qua ranh giới của những gì người ta gọi là xuất sắc – cô đã bước vào ngưỡng cửa của những thiên tài bẩm sinh.
0
0
1 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
