ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Phản Bội

Ầm ầm !!

Tiếng sấm rung trời phảng phất còn vang vọng bên tai, Mộ Nhan từ hoảng hốt tỉnh táo trở lại. Cơ thể bị bỏng truyền đến từng trận đau đớn làm nàng không nhịn được rên rỉ. Nàng chậm rãi mở mắt ra mới phát hiện mình đang nằm trong một không gian phong bế đen nhánh, nhỏ hẹp. Chóp mũi thoang thoảng mùi thuốc.

Đây là đâu ?

Mộ Nhan thử vận huyền khí. Tiên thiên võ giả, có thể thấy mọi vật dù ở trong bóng đêm. Nhưng mà, đột nhiên một trận đau đớn xuyên tim truyền tới . Kinh mạch toàn thân dường như bị lực lượng nóng cháy nào đó xé rách, có thể đứt gãy bất cứ lúc nào.

- A A!

Mộ Nhan đau đớn kêu lên rồi ngã xuống, đau đớn kịch liệt khiến toàn thân nàng đều bị mồ hôi lạnh tẩm ướt. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nàng nhớ rõ chính mình vừa mới đạt tới Tiên thiên đại viên mãn. Bạn tốt Cung Thiên Tuyết vì nàng tìm tới một viên Đoán thể đan, trợ giúp nàng phá tan cảnh giới đầu tiên bước vào con đường tu tiên – Đoán thể (rèn luyện thân thể). Thiên Tuyết làm bạn cùng nàng lên Lôi Minh phong, lần lượt vận chuyển huyền khí, Cửu Thiên lôi kiếp tiến đến. Mộ Nhan nhớ rõ nàng thừa nhận tám đạo thiên lôi, chỉ cần ngăn trở được đạo thiên lôi thứ chín là có thể tiến vào Đoán thể cảnh. Nhưng sau đó nàng liền cảm giác toàn thân đau nhức, ngất đi. Chẳng lẽ là nàng độ kiếp thất bại sao?

Mộ Nhan đang sợ hãi, đột nhiên ánh sáng chói mắt từ phía trên chiếu xuống. Nàng khó khăn ngước mắt nhìn lại, đợi thấy rõ một khuôn mặt mỹ lệ xuất hiện lập tức kinh hỉ nói: “Thiên Tuyết!” Nhưng Cung Thiên Tuyết không tươi cười đón chào nàng như thường lệ, mà là khinh thường từ trên cao nhìn xuống nàng. Mộ Nhan cảm giác không được thích hợp. Nàng nhìn quanh bốn phía mới phát hiện bản thân đang ở trong một cái đan lô. Mà gương mặt của Cung Thiên Tuyết lại vọng vào từ lỗ thủng phía trên đan lô.

- Thiên Tuyết, Chuyện gì vậy? Chẳng lẽ do ta độ kiếp thất bại nên ngươi đang suy nghĩ phương pháp trị liệu cho ta sao?

Cung Thiên Tuyết ngẩn người ra, sau đó không nhịn được cười ha ha

- Quân Mộ Nhan, ngươi thật là ngu hơn heo, đến giờ này vẫn nghĩ ta muốn tốt cho ngươi.

- Ngươi… Ngươi có ý gì?

- Có ý gì? Ha ha, ngươi cho rằng ta cho ngươi Đoán thể đan là vì muốn giúp ngươi vượt qua lôi kiếp? Ngu xuẩn! Thành thật mà nói , ta cho ngươi biết, viên Đoán thể đan kia đích thực có thể giúp ngươi độ lôi kiếp, nhưng bên trong lại trộn lẫn kịch độc. Khi ngươi trải qua chín đạo thiên lôi, bắt đầu đoán thể luyện hồn, kịch độc sẽ phát tác.

- Không cần nói giỡn nữa. – Mộ Nhan giãy giụa muốn bò dậy, thanh âm nghẹn ngào mà vội vàng – Thiên Tuyết, ta biết ngươi thích cùng ta nói đùa, đây không phải sự thật đúng không? Không phải ngươi từng nói, ta là bạn tốt nhất của ngươi sao?

- Bạn tốt nhất? Chỉ với ngươi, một nữ tử đê tiện xuất thân từ hạ đẳng quốc cũng xứng đáng sao ?! - Cung Thiên Tuyết cười nhạo nói – Ngươi cho rằng vì sao ta phải hao hết tâm tư, dùng huyền dược tốt nhất giúp ngươi đạt tới Tiên thiên đại viên mãn? Đó là bởi vì thân thể của ngươi chứa một tia tiên nguyên, mà luồng tiên nguyên kia chỉ có trải qua cửu trọng lôi kiếp mới có thể được kích phát. Ha ha, như ngươi hiện tại, chính là nguyên liệu luyện đan tốt nhất cho ta.

- Nguyên liệu luyện đan?

Mộ Nhan cả người ớn lạnh, chỉ cảm thấy thế giới của mình giờ phút này hoàn toàn sụp đổ. Từ sau biến cố kia, nàng không tin bất cứ người nào trên đời, nhưng lại coi Cung Thiên Tuyết là người thân, là người bạn tốt nhất. Vì Cung Thiên Tuyết, nàng học tập phối trí huyền dược, học tập y thuật. Vì Cung Thiên Tuyết, nàng vào sinh ra tử thay nàng , xông pha bí cảnh nguy hiểm, đơn giản là vì nàng nói bên trong có thứ nàng cần. Nhưng hôm nay, Cung Thiên Tuyết lại nói cho nàng, hết thảy đều là giả dối! Nàng đối tốt với chính mình chỉ là muốn lấy thân thể của mình tới luyện đan?!

Đúng lúc này. Bên ngoài đan lô truyền tới thanh âm ôn hòa của một nam tử.

- Sư muội, huyền dược đều đã chuẩn bị đầy đủ hết.

- Phiền sư huynh rồi! – Thanh âm Cung Thiên Tuyết từ chanh chua lập tức biến thành mềm mại, vui sướng cảm kích.

Quân Mộ Nhan thấy được khuôn mặt nam tử lộ ra tới qua lỗ thủng trên đan lô. Nàng nhận thức nam tử này! Hắn là sư huynh của Cung Thiên Tuyết ở Thiên Đạo tông, Kiếm Phong, là một thiên tài luyện đan sư. Chỉ thấy Kiếm Phong đem huyền dược trong tay ném vào đan lô, lành lùng trào phúng lại thương hại mà nhìn nàng một cái.

- Sư huynh, lần này luyện đan có giống luyện chế tiên thai 10 năm trước không? Tiên lực quá mức dư thừa làm tạc lò, cuối cùng ta chỉ hấp thu được có một phần vạn tiên lực từ tiên thai.

- Ha ha, sư muội yên tâm đi, có kinh nghiệm lần trước, lúc này nhất định sẽ không thất bại nữa. Huống chi, nàng chỉ là cơ thể mẹ của thiên thai mà thôi, trong cơ thể ẩn chứa tiên nguyên chi lực không thể so với tiên thai được.

Nghe hai người đối thoại, Quân Mộ Nhân trợn to đồng tử sung huyết. Tiên thai, mười năm trước, cơ thể mẹ… Không! Không phải như nàng nghĩ! Tiên thai bị lấy tới luyện dược không có khả năng là hài tử của nàng! Chính là, trong đầu lại có một thanh âm điên cuồng mà kêu gào nói cho nàng, đó chính là hài tử của nàng, hài tử của nàng bị Cung Thiên Tuyết luyện thành đan dược!

- Cung Thiên Tuyết!! – Mộ Nhan đột nhiên từ đan lô đứng lên, tựa như điên cuồng, không ngừng giãy giụa muốn ra ngoài – Cung Thiên Tuyết, tiên thai mà ngươi nói, là từ đâu ra?!!

Ánh mắt oán độc của Cung Thiên Tuyết đảo qua khuôn mặt thanh lệ tuyệt diễm của Quân Mộ Nhan, trong lòng ghen ghét dường như lại muốn tràn ra. Nàng không ngờ một nữ tử đê tiện từ hạ đẳng quốc như Quân Mộ Nhan vì sao lại có thể hoài tiên thai? Tiên thai kia cường đại như vậy đủ để thấy được phụ thân của hắn chí cao vô thượng thế nào. Quân Mộ Nhan dựa vào cái gì?! Nhưng mà không sao! Dù sao tiên thai cũng bị nàng ăn, hiện giờ ngay cả chính Quân Mộ Nhan cũng sẽ trở thành đá kê chân của nàng. Cung Thiên Tuyết lộ ra một nụ cười tràn ngập ác ý, để sát bên tai Mộ Nhan thấp giọng nói:

- Tiên thai, đương nhiên là mười năm trước mổ ra từ bụng ngươi! Ha hả, trẻ con bảy tháng tuổi, lúc đào ra khỏi bụng ngươi, vẫn còn sống đó. Lúc bị ta ném vào lò luyện đan còn sẽ kêu oa oa, như là kêu mẫu thân nha!

Mộ Nhan lắng nghe một cách ngơ ngác , bên tai phảng phất có tiếng hài tử khóc tê tâm liệt phế. Đau đớn trùy tâm thực cốt từ trài tim nàng lan ra từng căn kinh mạch khắp toàn thân. Hài tử của nàng, nàng cho rằng là bị người thân cực phẩm của nàng hại chết, hóa ra hung thủ thực sự lại là Cung Thiên Tuyết! Theo sau đó là cừu hận thấu xương điên cuồng thiêu đốt.

- Cung Thiên Tuyết! Cung Thiên Tuyết!! Ta phải giết ngươi!!! Ta nhất định sẽ đem ngươi băm thây vạn đoạn!!

- Chờ ta đem ngươi luyện thành đan dược, nuốt vào trong bụng, là có thể luyện thành tiên linh với thân thể ngàn năm khó gặp. Ngươi muốn giết ta? Chờ kiếp sau đi! Ha ha ha ha!

Đan lô bị đóng lại, phía dưới đan lô bốc cháy lên đan hỏa hừng hực. Cung Thiên Tuyết mong chờ nhìn về phía Kiếm Phong: “Sư huynh, làm phiền ngươi!”. “Yên tâm đi, sư muội” – Đáy mắt Kiếm Phong chợt lóe thâm tình rồi biến mất – “Ta nhất định sẽ làm ngươi được như ước nguyện.”

Đúng lúc này, từ trong lò luyện đan truyền đến một tiếng vang lớn “Phanh”. Cung Thiên Tuyết thét chói tai, chỉ cảm thấy cả người đau nhức, bị quăng thật mạnh ra ngoài. Mơ hồ, nàng phảng phất nghe được Mộ Nhan thê lương điên cuồng kêu to: “Cung Thiên Tuyết, dù hóa thành lệ quỷ ta cũng tuyệt đối không bỏ qua ngươi!!”. Ánh lửa tạc nứt, toàn bộ phòng luyện đan lay động kịch liệt vài cái, sau đó hoàn toàn sụp đổ.

30

0

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.