ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Bá Chủ Phong Lưu Vạn Giới

Chương 3. Bị đánh lén

Bỏ mặc sự ồn áo của đường cái, Thừa Dục chạy một mạch vào rừng. Hắn không có thời gian rảnh đâu mà tham quan ngắm cảnh đường xá, hắn cần phải nhanh chóng tăng tiến thực lực của chính bản thân mình để có thực lực bảo vệ và sửa chữa những sai lầm nhỏ trước kia của hắn.

Vũ Thiên thành nằm ngay cạnh Hoang Long Sơn Mạch, một trong những sơn mạch nguy hiểm nhất Nam Việt tinh. Nơi này từng ghi nhận đã có rất nhiều cường giả Thiên Thánh và Thiên Thần đi vào mà chưa thấy ra.

Bất quá mấy nơi như vậy cũng ẩn chứa rất nhiều thiên tài dị bảo. Người xưa có câu, song hành cùng nguy hiểm thường có rất nhiều kì ngộ, vậy nên dù có những người đi trước vẫn lạc trong đó nhưng số lượng người tiến vào Hoang Long Sơn Mạch thám hiểm, tìm kiếm kỳ ngộ vẫn rất nhiều.

Thừa Dục cũng vậy, hắn hiện tại không có linh căn, việc hấp thu thiên địa linh khí và tiến cấp tu vi vẫn còn chậm, vậy lên hắn cần tiến vào Hoang Long Sơn Mạch tìm kiếm thiên dị tài vật để trợ giúp cũng như tạo linh căn riêng cho mình.

Con đường thành tiên có muôn vàn kiểu cách, bất quá linh căn chính là thứ phổ thông và dễ dàng nhất lúc này.

Đi vào Hoang Long Sơn Mạch, Thừa Dục gặp rất nhiều nhóm người đang ở khu ven rừng săn giết những yêu thú Phàm Cảnh

Yêu thú thường mạnh hơn tu sĩ cùng cấp rất nhiều lần, vậy lên việc một tiểu đội mấy người đi săn một con yêu thú nhỏ là không hề hiếm. Cũng chỉ có các thiên tài của các cao cấp thế lực mới có khả năng khiêu chiến đồng cấp thậm chí là vượt cấp với yêu thú mà thôi.

Thừa Dục càng không phải nói, khi mà hắn kiếp trước từng đạt đến cảnh giới viễn siêu mọi loại cảnh giới. Vậy nên việc hắn chỉ đi một mình là việc vô cùng bình thường, đây còn chưa kể đến những yếu tố tác động khác như Bá Lực hay thể chất nữa.

Thừa Dục tìm một đường không có bóng dáng tu sĩ tiếp tục đi vào sâu trong. Ở phía bên ngoài chỉ có vài con yêu thú nhỏ nhoi không đủ cho hắn làm thịt, chưa nói đến mục đích hắn đi vài nơi đây chỉ để tìm kiếm thiên dị tài vật đúc tạo linh căn cho bản thân của mình.

Trên đường đi phía bìa rừng, không một cọng linh thảo hay có bất cứ một con yêu thú nào xuất hiện. Có thể thấy yêu thú nhỏ bé và linh thảo ven rừng đã bị ngươi ta nhổ tận diệt tuyệt rồi.

Thừa Dục lại tiếp tục đi sâu vào, với sức mạnh của hắn hiện tại việc sảy ra một trận chiến cùng với một Tứ Giai yêu thú vẫn có phần dư dả sức để chạy thoát.

Bá Lực tuy không phải loại lực lượng mạnh nhất nhưng theo Thừa Dục đong đếm nó không dưới tốp 5 trên Lực Lượng Bảng. Có điều loại lực lượng này không một ai biết đến để có thể đưa lên lực lượng bảng.

Đi vào sâu bên trong Hoang Long Sơn Mạch, Thừa Dục bắt đầu nghe thấy được tiếng gầm rú của yêu thú, các cây linh thảo nhỏ bé chỉ vài năm tuổi. Các cây linh thảo này sẽ không đủ lượng linh khí và độ tinh thuần để cho Thừa Dục có thể đúc tạo linh căn cho mình.

Bỗng lúc này, từ trong bụi dậm phi ra một sử tử. Thân nó được bao phù một lớp lông màu lâu, móng vuốt sắc bén cùng với bộ hàm chắc khỏe. Thân dài 4m, cao đến 3m, khí tức Nhị Giai Tam Tinh yêu thú phát ra trấn áp về phía Thừa Dục.

Thổ Hung Sư, yêu thú thuộc tính thổ, khi trưởng thành có thế đạt đến Tứ Giai yêu thú. Nổi tiếng với sự tàn ác cực kỳ, tốc độ nhanh nhẹn và lớp phòng thủ mà khó có yêu thú cùng giai nào có thể bằng được. Nó được coi là thiên địch của các đoàn đội nhỏ yếu khi đi săn yêu thú vì sự khủng bố tàn ác và sự khôn lanh của mình.

Bất quá lúc này, có thể nói nó đã gặp phải thiên địch, Thừa Dục chính là một lão quái vật chuyển thế, làm sao với kinh nghiệm chiến đấu của nó bằng được hắn. Cái nó hơn Thừa Dục lúc này chỉ về mặt tu vi mà thôi. Nhưng Bá Lực sẽ giúp Thừa Dục kéo ngắn khoảng cách thậm chí bỏ xa nó lại phía sau.

Chỉ thấy lúc này, Thổ Hưng Sư đã lao vọt về hướng Thừa Dục, tốc độ nhanh chóng vô cùng. Dường như nó muốn vồ một phát chết luôn con mồi của nó vậy.

Thừa Dục vẫn bình tĩnh không vội không hoảng, hắn bắt đầu lục ký ức của mình về các loại vũ kỹ đã từng sử dụng. Từng đợt, từng đợt ký ức khổng lồ truyền về đầu não, hơn triệu, tỷ cuốn công pháp ồ ồ chảy qua đầu hắn. Bất quá không có lấy được cuốn công pháp nào phù hợp với đẳng cấp của hắn hiện tại lúc này.

Bỗng nhiên lúc này, một dòng ký ức bỗng chợt ùa về đầu não của hắn. Đây có lẽ là cuốn công pháp đã đi theo hắn từ lúc còn nhỏ yếu đến khi cường đại mà hắn vẫn còn sử dụng. Bất quá bây giờ đẳng cấp của nó quá cao do Thừa Dục chỉnh sửa cũng như nâng cấp nó lên một tầng cao mới.

Dục Thanh Thần Quyền.

Quyền pháp này do chính Sở Thanh Thủy truyền dạy cho Thừa Dục, dù lúc đầu nó cũng chỉ có đẳng cấp là Phàm Phẩm Ngũ Tinh mà thôi. Bất quá Thừa Dục theo năm tháng tu vi tăng lên cuốn công pháp này cũng được hắn nâng cấp, bổ sung đến mức độ đỉnh cao mà ai cũng muốn trành dành đến đồ tinh diệt thế.

Dục Thanh Thần Quyền được lấy theo tên của Thừa Dục và Thanh Thủy tạo nên, lúc đầu nó được coi là vũ kỹ phế phẩm khi mà Sở Thanh Thủy tùy ý nghĩ ra để dạy cho nam sủng của mình nhằm mục đích tăng lên tình cảm hai ngươi.

Vậy nên sự đa dạng về cách chiến đấu của nó quá kém, mỗi quyền pháp tung ra chỉ có gấp hai lần lực lượng mà thôi, bất quá qua cải tạo của Thừa Dục, nay nó cũng đã thể hiện ra sức mạnh khủng bố của chính nó rồi.

Dục Thanh Thần Quyên có bốn tầng.

Tầng 1. Địa Chấn

Tầng 2. Động Thiên

Tầng 3. Một Đấm Chết Luôn

Tầng 4. Dục Thanh Trấn Thần

Không chần chờ, khẩu khuyết công pháp liên tục lặp đi lặp lại trong não bộ của Thừa Dục. Bất quá bản này chỉ là dạng nâng cấp đầu tiên của Dục Thanh Thần Quyên nhưng nó cũng đạt đến Trung Cấp Thượng Phẩm vũ kỹ.

Từng dòng pháp quyết chạy trong não của Thừa Dục, nó nhanh tới mức hoàn toàn không có từ nào có thể so sánh được.

Bỗng, Bá Chủ Thể của Thừa Dục ong ong cộng hưởng, một thân ảnh xuất hiện trong ý chí của Thừa Dục liên tục lặp đi lặp lại tầng 1 của Dục Thanh Thần Quyền trong đầu hắn nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi. Bất quá mỗi một động tác quyền pháp như một cách thần kỳ nào đó in ấn vào đầu Thừa Dục.

Đây là sự nghịch thiên của Bá Chủ Thể. Khi tu luyện bất ký loại công pháp nào đều có thể ngay lập tức học được tầng 1 hoặc có thể học được luôn công pháp đó. Nghịch thiên vô cùng, bất quá nó chưa phải tất cả của Bá Chủ Thể.

"Haha, không hổ là Bá Chủ Thể. Hổ con, thì ra ngươi đã chọn cái chết". Tự yy trong đầu một lát, Thừa Dục bùng nổ chiến ý.

Thừa Dục ngay lập tức lao về phía Thổ Hùng Sư, một chọi một với nó.

"Dục Thanh Thần Quyên. Địa Chấn".

Ngay lập tức, một quả đấm mang theo một luồng lực lượng bàng bạc bá đạo vô cùng đấm về Thổ Hùng Sư.

Thổ Hùng Sư cũng không có kém, chỉ thấy nó ngay lập tức đưa móng vuốt sắc lẹm vả về hướng Thừa Dục.

RẦM

Quyền vuốt giao nhau, ngay lập tức áp xuất từ hai đòn công kích gây ra tạo thành từng luồng cuồng phong thổi bay mọi thứ bụi bặm xung quanh.

Cảnh tại lúc quyền vuốt giao nhau, lực phản chấn khiến Thừa Dục và Thổ Hùng Sư bay mạnh ra phía sau.

Cánh tay Thừa Dục lúc này đã tàn tạ không ra hình thù, sương cánh tay lát bấy nhìn kinh khủng vô cùng. Bá Lực trong trái tim của Thừa Dục lại điên cuồng đập nhanh như người cao huyết áp, nó liên tục hấp thu thiên địa linh khí sau đó hóa thành Bá Lực hồi phục cho Thừa Dục. Cánh tay Thừa Dục nhờ Bá Lực lại nhanh chóng hồi phục như thường.

Thổ Hung Sư cũng không có tốt đẹp là mấy, móng vuốt tưởng chừng cứng như cốt thép kia của nó đã có dấu hiệu lung lay rời rạc, sương cốt cả cánh tay đó đã có đoạn đứt vỡ khiến nó đau đớn thê thảm không kém Thừa Dục.

Địa Chấn là dạng quyền pháp công kích sau trong cơ thể đối thủ, nó chỉ có thể ngăn chặn bằng cách linh khí phòng hộ hay lé tránh nó hoặc dùng nhục thân cường ngạnh đối kháng với nó. Nếu đối đầu trực diện mà thực lực yếu kém tuyệt sẽ không có quả ngon để ăn. Thổ Hung Sư cũng không phải loại yêu thú kinh khủng gì vậy lên cứng đối cứng với Địa Chấn chỉ khiến nó nhận thêm tổn thương mà thôi.

Chưa kể đến Thừa Dục sử dụng chính là Bá Lực, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần với linh lực, lại thêm Địa Chấn chính thức là khắc tinh của thổ hệ linh lực. Bất quá tu vi của Thừa Dục lúc này chỉ là Nhân Giai Nhất Tinh, lại không có linh căn nên sức mạnh giảm sút nghiêm trọng dù có Bá Lức. Đây chính là sự khác biệt lớn về người có linh căn và không xó linh căn. Nếu mà Thừa Dục có một loại Linh Căn bất kỳ, thì một quyền Địa Chấn vừa rồi có thể phế bỏ cái móng vuốt của Thổ Hung Sư, thậm chí có thể đưa nó về chầu ông bà.

Bất quá cũng không còn bất quá, Thổ Hung Sư đã điều chỉnh lại trạng thái và tiếp tục lao vào Thừa Dục. Sau đợt trao đổi chiêu thức vừa rồi, nó biết đối thủ của nó không phải là quả hồng mềm vậy nên nó sẽ dùng toàn lực.

Chỉ thấy lớp lông nâu đất trên cỡ thể nó đã biến mất lúc nào, nay nó được bao bọc bởi một lớp Thổ Linh Lực cứng rắn vô cùng. Đôi mắt đỏ thẫm hung tàn. Đây chính là trạng thái mạnh nhất của Thổ Hung Sư, Hung Tàn.

Thổ Hung Sư lao về phía Thừa Dục, mang theo đó là sự tức giận tuột cùng. Tốc độ chỉ có tăng không giảm.

Thừa Dục cũng không đơn giản, hắn thân kinh bách chiến vô số năm làm sao có thể để một chút thủ đoạn nhỏ bé này của một con yêu thú rác rưởi đem mình treo lên đánh.

Đôi tay hắn lúc này đã được bao phủ một lớp Bá Lực mỏng manh nhưng quyết không thể xem thường, hai cánh tay lại ẩn ẩn di chuyển quyết pháp Dục Thanh Thần Quyền, Địa Chấn.

Thổ Hung Sư lại không cảm thấy quái dị từ Thừa Dục, nó vẫn điên cuồng dùng tốc độ nhanh nhất lao đến Thừa Dục. Hai bộ móng vuốt sắc bén bao phủ thổ linh lực lại thêm Chiến Thân Hung Tàn càng khiến nó sắc bén cứng chắc hơn bao giờ hết hướng về phía Thừa Dục công kích. Nó muốn một kích này ngay lập tức sẻ Thừa Dục làm chục mảnh.

Thổ Hung Sư nhưng chỉ là yêu thú Nhân Giai Tam Tinh yêu thú, linh trí đã mở bất quá có phần non kém lên khí nó chưa thể nhận ra được nguy hiểm sắp tới.

Môi Thừa Dục hơi nhếch lên cười kinh bỉ, hắn vẫn đứng đó không làm gì nhưng Địa Chấn Quyền trên tay đã tích tụ lượng Bá Lực mạnh mẽ đến không thể tả. Thân hình Thổ Hùng Sư chỉ còn cách hắn 3m, không biết từ lúc nào, một quyền Địa Chấn đã được Thừa Dục đấm thẳng xuống đất.

Lấy nắm tay hắn làm trung tâm, xung quanh bán kính 5m đất đá đã lún xuống thành một vòng tròn, đại địa rạng nứt. Thân hình Thổ Hung Sư cũng từ đó mà bị hất tung lên trời.

Chừa dừng lại ở đó, thân ảnh Thừa Dục đã nhảy vọt lên không, lại tiếp tục một quyền địa chấn đám thẳng vào mi tâm của Thổ Hùng Sư.

Thổ Hung Sư dù đã nhận ra nguy hiểm khi lại gần Thừa Dục nhưng bất quá đã chậm, giờ nó hiện tại chỉ có thể nhận lấy công kích của Thừa Dục mà thôi.

Một kích Địa Chấn vào đầu, Thổ Hung Sư có cảm giác toàn bộ sương sọ vỡ vụn, đến óc bã đậu trong lão cũng bị rung chuyển kịch liệt. Từ khoang miệng, Thổ Hung Sư nhổ ra một ngụm máu, nó như diều đứt dây lao thẳng xuống đất in xuống đó là một cái lỗ to hơn 3m, chết không thể chết lại.

Thân thể Thừa Dục nhẹ nhàng đáp xuống đất, Bá Lực trong cơ thể cạn kiệt không còn một mống, trái tim lại tiếp tục đập rộn vang để bổ sung Bá Lực cho hắn nhưng lại chậm chạp vô cùng. Có lẽ đây chính là di chứng dùng Bá Lực quá độ đi.

Bất quá đúng lúc này, một bóng đen bỗng xoẹt qua cơ thể Thừa Dục, nối theo đó là một đường chém ngang lưng cắt đứt da thịt đụng chạm đến sương sườn của Thừa Dục. Máu đỏ chảy xuống ướt đẫm vạt áo của hắn.

Cơ thể Thừa Dục vô lực ngã xuống, hắn nhìn về phía bóng đen vừa rồi. Đây là một nam tử gầy gò như da bọc xương khuôn mặt hèn mọn cùng ánh mắt rắn độc nhìn đến độ chướng mắt vô cùng.

"Tiểu tử, mau giao toàn bộ đồ đạc trên thân ra đây, lão tử vui vẻ sẽ cho ngươi một viên Phục Thương Đan".

Âm thanh quái khí, nghe đến chán ghét vô cùng. Thừa Dục không hề trả lời lại hắn mà im nặng vận chuyển công pháp trị thương. Trái tim của hắn lại tiếp tục đập như người huyết áp cao, Bá Lực trong cơ thể liên tục hồi phục cũng như giúp hắn trị vết thương trên thân của chính mình.

Thừa Dục bắt đầu đánh giá lấy nam tử, hắn một thân tu vi Siêu Phàm Nhất Tinh lại thêm lời nói vừa rồi. Thừa Dục đã nhận ra tên này cướp bóc thành quen.

Đơn giản tu vi thấp, hắn chỉ có cách đánh lén đối thủ, mà vừa rồi thấy Thừa Dục một thân không thấy rõ tu vi chiến Nhân Giai Tam Tinh khiến hắn đã nổi lòng tham mà tiến hành ám sát.

Hắn không giết Thừa Dục bởi vì hắn hiểu, những thiên tài như Thừa Dục tuyệt đối sẽ có cường giả chống lưng, giết chết hắn thậm chí có thể đưa đến họa sát thân cho chính mình. Chi bằng đánh hắn bị thương sau đó cướp toàn bộ tài sản trên người hắn rồi chuồn đi biệt tăm là sẽ bảo toàn được tính mạng.

Hắn đã lấp rất kỹ, quan sát Thừa Dục từng góc cạnh một. Tay Thừa Dục không có giới chỉ, lại không có túi không gian, nên chứng tỏ Thừa Dục có pháp bảo chứa đựng vật phẩm cao giai.

Lại thêm một thân quần áo dù cũ kỹ nhưng không phải của gia nhân, thêm cả khuôn mặt khí chất này tuyệt đôi không phải kẻ tầm thường. Nên tên nam tử gày gò này tuyệt đối sẽ không giết chết Thừa Dục.

Thấy Thừa Dục không nói, tên nam tử gày tiếp tục uy hiếp.

"Tiểu tử, ngươi nếu không giao, đại gia ta lập tức giết chết ngươi."

Chỉ thấy nam tử gầy gò nhấc lên thanh kiếm như muốn đâm chết Thừa Dục. Bỗng đột ngột lúc này thân thể tưởng chừng trọng thương không thể đứng dạy kia lai bật dạy.

Bàn tay bao phủ Bá Lực bóp lấy cái cổ của nam tử gầy gò. Bàn tay còn lại vận chuyển Bá Lực, một đấm Địa Chấn công kích thẳng đầu của nam tử gày gò.

Đầu nam tử gày gò lập tức nổ tung như dưa hấu, mưa máu ngập trời, nhưng lại không một giọt máu nào bám víu lấy cơ thể của Thừa Dục.

"Hừ, bố láo".

Cảm nhận trận chiến vừa rồi, Thừa Dục lúc này cũng phát hiện. Nhiều năm làm cường giả đã khiến hắn quên đi phòng bị kẻ đánh lén. Cũng như quá ảo tưởng về mình đang nắm dữ sức mạnh.

Ngày trước làm cường giả, mỗi một quyền pháp vũ kỹ bắn ra đều hủy thiên diệt địa, không có lấy một kẻ ngu nào đứng im ám sát mà chịu trận. Nên khiến mỗi trận chiến đều không phải quá lo lắng về việc bị ám sát nay sức mạnh nhỏ yếu đã cho Thừa Dục thấy, hắn đã bỏ quên đi một loại phòng bị đáng cần có rồi.

549

3

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.