Chương 3
Kiếp Này Một Đôi
Nam nhân này bên nàng ngần ấy năm, từ một thiếu nữ mười sáu, sinh con, dựng phủ, xây dựng cơ nghiệp quan lộ, đến tận bây giờ vẫn thủy chung ân ái. Nàng còn cầu gì hơn. Sóng tình trong lòng nàng dâng lên không dứt, vòng tay ôm cổ hắn.
“Không phải lão gia!” Hắn cảm nhận được tay ngọc của nàng quấn quanh cổ, kéo hắn gần hơn.
“Tướng công…” Đây là lúc nàng vừa mới gả cho hắn, đêm tân hôn mặt đỏ như máu gọi hắn tiếng trượng phu.
“Cũng không phải!”
“Mục…” Nàng chỉ gọi tên hắn lúc có hai người trong phòng, đặc biệt là lúc quấn quít thân mật. Hắn đã dây dưa một lúc, nàng không chịu được cảm giác trống rỗng liền dùng hai chân quấn lấy thắt lưng hắn, lấy gót ngọc kéo hắn về phía mình.
“Khanh nhi!” Thị lang đại nhân nào chịu được nữa, kêu một tiếng liền nhấp thắt lưng đâm thẳng vào. Phu nhân lấy tứ chi quấn mình, nam nhân nào chịu được hẳn đã thành thái giám!
Hai người thở ra một hơi thỏa mãn. Nụ hoa ướt át cắn chặt côn thịt không buông, là cắn mười mấy năm rồi. Sinh bốn đứa con rồi vẫn chặt khít mềm mại, Khanh nhi của hắn hẳn là yêu tinh.
Hắn mạnh mẽ rong ruổi trên người nàng, nàng cũng bỏ đi lễ giáo phiền phức mà ôm cổ hắn đòi yêu thương. Côn thịt thật lớn dùi vào hoa tâm, mỗi một nhịp đều làm nàng sướng bay lên trời. Lão gia quen thuộc hang động này như lòng bàn tay, biết đâm ở đâu thì nàng sẽ thích đến ngất. Hai người cũng không vội, từ từ hưởng thụ khoái cảm này.
Nữ tử thời xưa không may mắn như nàng, ai cũng phải xem phu quân là trời, phải hầu hạ phu quân thật chu đáo trên giường. Nam nhân thì mặc kệ là phu nhân hay thị thiếp, chỉ biết cho mình sung sướng. Tiểu thư danh môn như nàng dù trước khi xuất giá được mẹ dạy làm sao phục vụ phu quân, khi gả cho hắn cũng không dám trông đợi nhiều. Thế nhưng trượng phu của nàng luôn thương yêu nàng thật dịu dàng, nhẫn nhịn đến khi nàng sẵn sàng mới động. Thể lực hắn cũng thực kinh người, mỗi lần ân ái đều làm nàng thích không thôi.
Tuy vậy hắn cũng có một tật xấu, đó là trêu chọc nàng. Người này, công tử nhà Thừa tướng vậy mà không biết học ai thói lưu manh. Biết nàng thẹn thùng không dám mở miệng, liền chọc nàng để nàng không chịu nổi phải cầu xin hắn. Nếu để người ngoài biết Thị lang đại nhân bề ngoài đạo mạo nghiêm túc, trên giường lại như hái hoa tặc, hẳn uy danh của hắn không đáng một xu.
Hắn chậm chậm nhịp đều đặn trên người nàng, mỗi lần nhấp vào đều chạm sâu tới hoa tâm rồi nhẹ nhàng kéo ra trêu chọc nó. Nụ hoa bị chày thịt chạm liền sưng lên đòi hỏi nhiều hơn. Ngay từ đêm tân hôn, hắn đã biết đâu là điểm yếu của nàng, vui vẻ không thôi. Từ đó mỗi lần ái ân hắn liền đâm thẳng đến nó làm cho đầu óc nàng mê muội cùng hắn hưởng thụ khoái lạc.
Lão gia cứ chậm rãi ra vào làm phu nhân có chút buồn bực, tuy vẫn sung sướng nhưng nụ hoa ngứa ngáy muốn bị chọc thật mạnh, nhồi thật đầy. Tứ chi đã quấn quanh hắn, hết cách rồi, làm gì nữa đây. Phu nhân lại ngại ngùng không dám lên tiếng, kéo cổ hắn xuống thơm một cái lên môi, eo như con rắn nước uốn éo, dùng sức một chút ở múi thịt đỏ tươi bóp chặt quy đầu của hắn.
Thị lang đại nhân cười đến vô sỉ, thì thầm bên tai nàng “Phu nhân chê ta chậm sao? Được, ta sẽ cho nàng ăn no ngay!”
Vừa dứt lời, hắn lập tức đẩy thắt lưng mãnh liệt. Phu nhân nhất thời không quen, nãy giờ hắn cứ chần chừ làm nàng lửa đốt khó chịu, bỗng nhiên hoa tâm bị thúc một cái liền co giật, máu trong người nàng dồn xuống, nàng tới.
Cả người nàng giãy lên, cánh hoa thắt lại cắn chặt cây gậy thịt, nước trong đầm chậm rãi tràn ra ngoài. Hắn nhìn bộ dạng của nàng liền lưu manh nói “Lão gia vừa đút nàng một miếng, nàng liền no tới trào nước sao!”
Trong cơn cao trào mãnh liệt, vật nam tính của hắn không ngừng ra vào hang động của nàng, ép lên từng dây thần kinh mẫn cảm khiến nàng không sao thoát được. Hắn liên tục nghiền nát hoa tâm của nàng, không cho nàng rời khỏi hắn. Mỗi cú đâm của hắn lại làm nước xuân của nàng bắn tứ phía, lầy lội không chịu nổi.
72
0
3 tuần trước
4 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
