ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 8
Luca Palazzi - Phạm Nga (3)

Như những trường hợp bất hạnh nhất, sự việc xảy ra mà không hề có một dấu hiệu gì báo trước.

Sáng hôm ấy, Luca làm tình với Nga trước bữa sáng, rồi đi thẳng đến văn phòng, tại đây ông đã hoàn thành tốt đẹp mọi việc. Vào lúc 1 giờ trưa ông nói với người thư ký nam rằng buổi chiều ông phải có mặt tại một cuộc họp - theo yêu cầu của Nga

Mỉm cười với ý nghĩ về những lạc thú sắp tới, Luca lái xe vòng theo khu vực xây dựng chắn ngay tường dọc theo Lungo Tevere, nơi người ta đã xây một đường xe điện ngầm vào 17 năm về trước, vượt qua cầu tới đường Francia và 30 phút sau lái xe vào gara tại căn hộ đường Montemiganaio. Ngay khi mở cửa bước vào nhà, Luca đã biết có điều gì bất ổn. Francesco, Carlo và Ivo đứng xung quanh Sarah , còn cô ta nhìn ông với nét mặt đầy căm thù đến nỗi trong một khoảnh khắc Luca đã tưởng mình vào nhầm nhà người khác.

- Tên khốn! - Cô ta hét lớn với ông.

Luca ngơ ngác nhìn quanh "Các con… có chuyện gì vậy?

- Anh đã làm gì? - Sarah đứng dậy, - Đây là cái mà anh đã làm? - Cô ta ném tờ tạp chí Oggi vào mặt ông. - Xem đi!

Vẫn ngơ ngác, Luca cúi xuống nhặt tờ tạp chí lên.

Đập vào mắt ông trên trang bìa là hình ảnh ông, Quý bà Phạm Tuyết Nga và ba đứa con gái. Đầu đề ghi "Ngưòi bố của gia đình".

Chúa ơi! Ông đã hoàn toàn quên chuyện đó. Nhiều tháng trước, tạp chí nầy đã xin phép viết một bài về ông và ông đã dại dột cho phép. Nhưng Luca không thể tưởng tượng nổi nó lại được đăng lên mặt báo một cách ồn ào như vậy. Ông nhìn người tình đang nức nở khóc cùng bọn trẻ và lên tiếng:

- Anh có thể giải thích…

- Lũ bạn học của chúng đã giải thích hết rồi!

Sarah rít lên:

- Lũ con tôi khóc lóc chạy về nhà vì cả trường gọi chúng là con hoang?

- Sara, anh…

- Bà chủ nhà và đám hàng xóm đối xứ với chúng tôi như là cùi hủi vậy. Chúng tôi không thể ngẩng mặt lên làm người nữa. Tôi sẽ đưa các con đi khỏi đây.

Luca nhìn cô ta chằm chằm.

- Em nói cái gì vậy?

- Tôi sẽ rời khỏi Rome, và tôi sẽ đưa các con đi theo.

- Chúng cũng là của anh mà, - ông la lên, - Em không thể làm như thế được.

- Tôi sẽ giết anh nếu anh ngăn cản tôi.

Quả là một cơn ác mộng. Luca đứng đó, nhìn ba đứa con trai và cô nhân tình đang lên cơn điên loạn, thầm nghĩ "Chuyện nầy không thể xảy ra với mình".

Nhưng Sarah không buông tha cho ông.

- Trước khi chúng tôi đi...- Cô ta thông báo, - Tôi muốn có mười triệu đô la. Tiền mặt.

Luca bật cười vì thấy đòi hỏi nầy quá lố bịch.

- Mười triệu…

- Nếu không, tôi sẽ gọi điện cho vợ anh.


Chuyện đã xảy ra sáu tháng trước. Sarah vẫn chưa thực hiện lời đe doạ nhưng Luca biết cô ta hoàn toàn có thể. Hàng tuần cô ta lại gia tăng áp lực. Cô ta gọi điện lên văn phòng của ông và nói:

- Tôi không cần biết anh lấy tiền bằng cách nào. Hãy kiếm đi.

Chỉ có mỗi một cách giúp Luca kiếm được số tiền lớn như thế. Ông phải bán được số cổ phần trong Phạm Thị . Và Phạm Nguyên là người ngăn chặn việc bán cổ phần, người đang đe doạ vụ hôn nhân của Luca và cả tương lai của ông. Ông ta phải bị chặn lại. Nếu biết đúng người thì tất cả đều có thể được lo liệu chu tất.

Điều làm Luca đau đớn hơn hết là Sara, người tình của ông, không cho ông chạm vào người cô ta.

Luca được phép hàng ngày thăm các con, nhưng phòng ngủ thì tuyệt đối bị cấm cửa.

- Sau khi anh đưa tiền cho tôi, - Sarah hứa, - Chúng ta sẽ làm tình với nhau.

Vì quá đỗi tuyệt vọng, một buổi chiều, Luca đã gọi điện cho Sarah và nói:

- Anh đến ngày bây giờ đây. Tiền nong đã được thu xếp ổn thoả.

Ông định làm tình với cô ta trước rồi xoa dịu cô ta sau. Nhưng mọi việc đã không tuân theo dự định của ông. Ông đã cởi được quần áo cô ta, và khi cả hai cùng trần truồng, ông mới nói sự thật:

- Anh vẫn chưa có tiền, Sara, nhưng một ngày gần đây…

Và thế là cô ta nhẩy bổ vào tấn công ông như một con thú dữ.

Giờ đây Luca đang nghĩ về những việc đó, khi đang lái xe rời khỏi căn hộ của Sarah và rẽ đường Cassia đông đúc ở phía Bắc, hướng về phía nhà ở Olgiata. Ông liếc khuôn mặt mình trong tấm gương chiếu hậu.

Máu đã bớt chảy nhưng những vết cào nhìn rất rõ và đã đổi màu. Ông nhìn xuống chiếc áo sơ mi dính đầy máu. Ông sẽ phải giải thích ra sao với vợ ông về những vết cào trên mặt và lưng đây? Trong một phút liều lĩnh, Luca đã định kể cho vợ nghe toàn bộ sự thật nhưng ông đã nhanh chóng gạt bỏ ý nghĩ đó.

Ông có thể - chỉ có thể cho Nga biết rằng trong một giây phút mềm lòng ông đã lên giường cùng một cô gái và làm cho cô ta có mang, và ông có thể - chỉ có thể thoát khỏi bế tắc. Nhưng còn ba đứa con? Trong thời gian là 3 năm? Cuộc đời ông sẽ không đáng giá dù chỉ là đồng 5 lia. Ông không có lý do gì để không về nhà lúc nầy vì hai vợ chồng ông mời khách đến ăn tối và Nga sẽ đang chờ đợi ông. Luca đã đến đường cùng. Hôn nhân của ông sắp sửa tan vỡ. Chỉ có San Genaro, vị thần hộ mệnh với nhiều phép lạ mới cứu được ông. Luca chợt thấy một tín hiệu đèn bên lề đường Cassia. Ông đột nhiên đạp phanh, ra khỏi xa lộ và dừng lại.

30 phút sau, Luca lái xe qua những cánh cổng của Olgiata. Bỏ qua những cái nhìn hiếu kỳ của đám bảo vệ lên khuôn mặt rách nát và chiếc áo sơ mi đầy máu, Luca lái xe dọc con đường quanh co đến chỗ rẽ dẫn về phía cửa nhà. Ông đỗ xe lại, mở cửa trước và bước vào phòng khách. Nga và con gái lớn Isabella đang ở trong phòng. Sắc mặt của Nga đầy vẻ kinh hoàng khi bà trông thấy Ivo.

- Anh ? Chuyện gì xảy ra vậy?

- Ông ngượng nghịu mỉm cười, cố giấu vẻ đau đớn và lúng túng thừa nhận, - Anh e rằng anh đã làm một chuyện ngu xuẩn, em yêu …

Nga đến gần hơn, xem xét kỹ các vết cào trên mặt ông và Luca thấy cặp mắt bà nheo lại. Và khi lên tiếng, giọng bà đã trở nên lạnh lùng.

- Ai đã cào anh vậy?

- Ngoan nào, - Luca thông báo. Từ đằng sau lưng ông đưa ra một con mèo lớn, xấu xí với bộ lông mầu xám đang phun phì phì. Nó nhẩy khỏi tay ông và phóng vụt đi.

- Anh mua nó cho Isabella, nhưng cái con khốn nạn ấy tấn công anh khi anh định nhốt nó vào lồng.

- Thật tội nghiệp cho anh! - Nga đến gần hơn bên cạnh ông. - Thiên thần của em! Hăy lên gác và nằm xuống. Em gọi bác sĩ. Và em sẽ bôi thuốc cho anh. Em…

- Thôi, thôi! Anh không sao - Luca dũng cảm nói.

Ông vẫn co rúm người lại khi bà choàng tay qua người.

- Cẩn thận! Nó cào cả lên lưng anh nữa.

- Anh yêu! Chắc là anh đau đớn lắm phải không?

- Không đau lắm, - Luca trả lời. - Anh thấy vẫn ổn!

Quả thực là như vậy.

Chuông cửa reo vang.

- Để em ra xem. - Nga nói.

- Không, để anh. - Luca nói nhanh. lAnh… anh đang chờ một số tài liệu quan trọng từ văn phòng.

- Ông bước vội về phía cửa và mở ra.

- Ông Palazzi?

- Vâng.

Một nhân viên bưu điện trong bộ đồng phục màu xám, trao cho ông chiếc phong bì. Bên trong là bức điện của Trần Chung. Luca đọc nhanh nội dung. Và ông đứng đó một lúc lâu.

Rồi ông hít một hơi thật dài và đi lên lầu thay quần áo chuẩn bị đón khách.

13

1

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.