Chương 4
Đào Hoa Khởi
-Ta thay y phục rồi... chúng ta mau đi thôi
Nữ thương nhân đó lúc này không còn vẻ chật vật nữa, nàng mặc vào trên người một bộ thanh y bó sát cơ thể làm hiển lộ đường cong trên người, mái tóc vàng của nàng lúc này bay bay nhè nhẹ trong gió thật khiến người ta phải say mê
Mục Lý chỉ gật đầu một cái rồi đưa tiểu thư Rallite lên xe hàng rồi dùng một tay kéo đi, cảnh tượng này khiến cho nữ thương nhân phải ngạc nhiên há hốc mồm mũi thế
Tiểu thư Rallite lúc này đang ngồi vui đùa với chim chóc xung quanh, Mục Lý thì vẫn cứ im lặng tiếp tục kéo xe hàng. Nữ thương nhân thì lại im lặng đi bên cạnh hắn
Bỗng nhiên nữ thương nhân lại lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên tĩnh này
-Ta tên là Lyrie, ngươi tên gì ?
-Mục Lý
Lyrie nghe hắn trả lời gọn ràng như vậy thì không biết phải tiếp tục bắt chuyện như thế nào, bỗng nhiên nàng tò mò nhìn hắn rồi hỏi
-Ân.... âm điệu tên của ngươi thật sự ta mới nghe, có phải ngươi là người ở phía Đông không
Mục Lý nghe nữ thương nhân tóc vàng này hỏi vậy thì hắn bỗng nhìn nàng một chút, sau đó rồi nói
-Phải...
Đồng thời, hắn cũng thầm nghĩ
-Xem ra ta lạc đến phía Tây đại lục rồi
Bỗng nhiên từ xa nổi lên một cái cơn gió vô cùng mạnh, làm cho chỗ chùm đầu của hắn tuột xuống để lộ ra mái tóc dài trắng bạc bắt mắt kia bay tung bay trong gió khiến cho nữ thương nhân Kyrie lúc này phải mê mẩn
Từ trong cơn gió này, hắn cảm nhận được một cỗ khí tức hoang mãnh thật khiến cho người ta phải sợ hãi. Mục Lý liền có một chút lo lắng xoay đầu lại nhìn Rallite tiểu thư, chỉ thấy Rallite lúc này vẻ mặt cũng vô cùng nghiêm trọng.
Cơn gió cứ thổi càng lúc càng mạnh, Mục Lý cảm giác được không ổn nên một tay ôm lấy Rallite, tay còn lại kéo xe hàng rồi nói
-Đi đường khác. Đường này không thể tiếp tục đi được
Nữ thương nhân tóc vàng Lyrie nghe thấy giọng nói của hắn thì cũng hoàn hồn tỉnh lại rồi chạy đi cùng hắn, vừa rồi sau khi nhìn thấy rõ chân diện của hắn thì nàng dường như đã mất hồn.
Mục Lý nói rồi nhanh chóng li khai khỏi nơi này, cái khí tức hoang mãnh đáng sợ kia thật khiến cho hắn phải bất lực. May mắn là khi ra khỏi phạm vi cơn gió đó thì luồng khí tức đó cũng biến mất
Sau đó hắn sửa sang lại mái tóc rối bời của tiểu thư Rallite rồi suy nghĩ gì đó và thầm nói nhỏ vào tai nàng
-Tiểu thư, chúng ta không thể đi được đường đó nữa. Chúng ta sẽ đi đường khác nên sẽ lâu hơn, vậy nên người có mệt thì hãy ngủ đi.
Rallite nghe vậy thì mỉm cười gật đầu rồi dần dần thiếp đi trong lòng hắn, Mục Lý không dám để nàng nằm ngủ trên xe hàng nên đành phải một tay ôm nàng tay còn lại thì kéo xe
Lyrie lúc này vẫn đang nhìn ngắm gương mặt hắn, nàng làm thương nhân đã lâu và đã du hành không biết qua bao nhiêu nơi. Nhưng mà lại chưa từng thấy một nam nhân nào đẹp như hắn
Mục Lý lúc này lại tiếp tục kéo chỗ chùm đầu lên rồi lên tiếng lôi kéo Lyrie ra khỏi sự mê đắm trong chính nàng
-Ngươi dẫn đường đi...
-Ahhh... Ân
Nữ thương nhân tóc vàng này lại tiếp tục hoảng hồn rồi nhanh chóng đi lên phía trước dẫn đường cho hắn
.....
Đi một lúc lại đến buổi chiều, cuối cùng ba người bọn hắn đã đặt chân đến thành Yja. Thành Yja là nơi tập trung các loại hàng hóa đa dạng nhất trên Đại Lục Nihhla này, Lyrie là thương nhân nên dĩ nhiên là sẽ đưa hàng đến nơi này
Trên đường đi thì Mục Lý cũng đã cởi mở với Lyrie hơn và hắn cũng đã thu được không ít thông tin, hiện tại hắn quả nhiên đã lạc đến Phương Tây của Đại Lục. Còn Phương Đông quê nhà của Mục Lý do sự càn quét của Quang Minh Tín Đồ mà lúc này trở nên vô cùng hiu quạnh, người Phương Đông vốn đã ít nay dưới sự hiếu sát của Quang Minh Tín Đồ nên lại càng ít hơn
Khi đặt chân đến một Dinh Hộ thì Lyrie nhìn hắn rồi nói
-Mục Lý, ngươi nếu không phiền thì vào nhà ta uống một miếng nước...
Hắn nghe vậy thì cũng lắc đầu từ chối, rồi vốn định bước đi tìm một cái Lữ Quán để tiểu thư Rallite yên tâm ngủ qua đêm thì bỗng nhiên Lyrie lại đi đến nhìn Rallite đang ngủ trong lòng hắn rồi lấy một cái chìa khóa ra và nói
-Ngươi và muội muội của ngươi hiện tại nên tìm một chốn để nghỉ ngơi, đáng tiếc nhà ta lại không còn chỗ. Nhưng mà ta còn có một căn nhà nhỏ dưới lòng phố, ngươi hãy vào đó mà nghỉ ngơi. Chừng nào muốn đi thì cứ đi
Mục Lý không khách sáo, hắn nhận lấy chìa khóa rồi nhìn Lyrie và nói
-Đa tạ
Lyrie nhìn theo hướng hắn đi rồi thầm nghĩ
-Một mỹ nam nhân như vậy mà lại tứ cố vô thân, bằng mọi cách ta sẽ độc chiếm ngươi
1,374
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
