ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 55
Địa Phủ Chi Môn

- Đây là Bách Quỷ Dạ Hành Y, nếu là đẳng cấp đạo khí có thần uy xuyên qua âm dương. Đây là ba món pháp khí, đủ ngăn cản minh khí trong không gian địa phủ đó.

Nguyên Thùy Vũ tách ba món đạo y ra đặt trước mặt nhóm Tô Kính, thúc giục:

- Đi vào nhìn xem?

Tô Kính động lòng. Địa Phủ Chi Môn là trang bị Mang Sơn đạo phái luyện chế, có thể mở ra cánh cửa đi vào địa phủ. Nghe nói địa phủ đã vỡ nát, hóa thành vô số tiểu thế giới.

Nếu may mắn có thể kiếm được báu vật trong những tiểu thế giới này. Tuy sư phụ của Nguyên Thùy Vũ đã tìm tòi tiểu thế giới rồi nhưng chắc chắn còn thứ lọt lưới, không thì sư phụ của Nguyên Thùy Vũ không thể nào truyền lại Địa Phủ Chi Môn cho gã.

Tô Kính không tham gì báu vật trong đó, dù có báu vật cũng thích hợp cho Mang Sơn đạo phái, có lẽ có chút ý nghĩa với U Minh Đạo Cung. Thứ Tô Kính tu luyện thì . . .

Không đúng, long xà chân khí có thể đồng hóa bất cứ loại lực lượng nào, nhưng đó là chuyện tương lai. Nếu Tô Kính kiếm được một Địa Phủ Chi Môn, khi nào Kim Đan sẽ có nơi tốt để tu luyện.

Khói đen cuồn cuộn trong rơng ẩn chứa lực lượng khá mạnh, cần cấm chế thiên cương phong ấn lại mới có thể mang theo bên người.

Nguyên Thùy Vũ tuy là cữu cữu của hắn nhưng Tô Kính không dám hoàn toàn tin tưởng người này. Nguyên Thùy Vũ là cường giả Kim Đan kỳ, nếu đi theo gã vào tiểu thế giới địa phủ, gã tu luyện thuật đạo Mang Sơn sẽ biến mạnh hơn. Thực lực của Tô Kính miễn cưỡng đánh thắng luyện khí sĩ mới Trúc Cơ, đối diện Kim Đan hầu như không sức chống cự. Hai ca ca cũng vậy, Tô Tuyết nhìn là biết không có kinh nghiệm thực chiến, hoàn toàn là luyện khí cầu trường sinh.

Nếu cùng Nguyên Thùy Vũ vào tiểu thế giới địa phủ nghĩa là đặt mạng sống vào tay gã, đừng nói gã, dù là Tiêu Dao Hầu Tô Dương thì Tô Kính cũng không yên lòng.

Dù sao Tô Kính là người xuyên việt, mới bồi dưỡng chút cảm giác tình thân với Tô gia, chưa đến mức máu mủ tình thâm. Nhưng Đạo Môn chú trọng huyết mạch nhất, Nguyên Thùy Vũ có lý do gì hại hắn?

Tô Kính nghĩ đến đây ngước nhìn bầu trời. Trời trong xanh, Bích Nhãn Thần Nha bình thường luôn khiến người phiền nay không thấy đâu, nó không xoay quanh trên trời.

Nếu có mặt Bích Nhãn Thần Nha thì Tô Kính sẽ không chút do dự theo Nguyên Thùy Vũ vào tiểu thế giới địa phủ, vì hắn biết nó sẽ không ngồi xem hắn bị người giết chết.

Tô Kính chợt cười, hắn lấy một Bách Quỷ Dạ Hành Y khoác lên người. Mặc vào đạo y đặc biệt mới phát hiện trong cổ áo có hai phù lục màu vàng dài, khi mặc đạo y vào thì hai phù lục màu vàng tự nhiên ghép lại với nhau hình thành cấm chế đặc biệt. Cấm chế này có chút cảm giác quy tắc không gian, dựa vào nó mọi người sẽ không lạc nhau trong tiểu thế giới địa phủ, sẽ không bị lạc.

Tô Kính mặc Bách Quỷ Dạ Hành Y, đạo y rộng lớn tự động rút lại, vạt áo chỉ dài qua đầu gối, lực lượng phù văn kéo dài xuống dưới bảo vệ hai chân.

- Tô Tuyết thì làm sao đây?

Nguyên Thùy Vũ chỉ chuẩn bị ba bộ Bách Quỷ Dạ Hành Y, không ngờ Tô Tuyết đi theo đến.

Tô Tuyết nhìn hòm gỗ trên bàn, tim đập nhanh trốn sau lưng Tô Kính, nàng không muốn đến gần đó:

- Tam ca, muội không đi.

Tô Kính biết Nguyên Thùy Vũ không thể nào vì tính kế hắn mà kiếm cái hòm này. Nếu Nguyên Thùy Vũ muốn giết hắn thì ra tay ngay bây giờ cũng được, Tô Kính không thể đánh trả. Dụ hắn vào tiểu thế giới địa phủ thì Nguyên Thùy Vũ cũng không thoát khỏi liên quan, miễn gã làm gì sẽ bị Tiêu Dao Hầu giết ngay, không cần chứng cứ.

Miễn Nguyên Thùy Vũ không bị điên thì sẽ không xuống tay với Tô Kính. Tô Linh, Tô Kiến chưa có giá trị cao đến mức một cường giả Kim Đan chôn cùng họ.

- Tô Tuyết, ngươi sợ cái gì?

Nguyên Thùy Vũ cau mày nói:

- Tỷ phu anh hùng cả đời, tử nữ của tỷ phu không thể có người yếu đuối!

Nguyên Thùy Vũ nói câu đó hơi nghiêm khắc.

Tô Tuyết chu môi ló ra nửa khuôn mặt cãi lại Nguyên Thùy Vũ:

- Nhưng cữu cữu, ta không có một món pháp khí nào ra hồn.

Nguyên Thùy Vũ bật cười, nói:

- Tỷ phu vẫn không khác gì. Thôi, cữu cữu tặng cho ngươi một món pháp khí là được, dù sao . . . cũng là xử lý người khác lấy được nó, không tiện lấy ra dùng.

Nguyên Thùy Vũ lấy một tiểu kiếm dài bảy tấc nâng trong bàn tay tựa như linh xà chói mắt, tiểu kiếm vặn vẹo rung bần bật như muốn trốn khỏi tay gã.

Nguyên Thùy Vũ hé môi thổi một hơi bảy sắc vào tiểu kiếm, trong tiểu kiếm phát ra tiếng thét thê lương rồi ngừng vặn vẹo.

Nguyên Thùy Vũ cẩn thận dùng hai ngón tay kẹp thân kiếm đẩy tới trước, hơi thở bảy sắc trên thân kiếm bị lau đi, ánh sáng vụt tắt lộ ra hoa văn cổ xưa.

Tô Tuyết không đến mức không có món pháp khí nào, nàng chỉ lấy cớ từ chối để không vào tiểu thế giới địa phủ. Ai ngờ Nguyên Thùy Vũ trực tiếp đưa đạo kiếm hạ phẩm, hơi tốt hơn pháp khí. Nghe Nguyên Thùy Vũ nói thì đạo kiếm này là gã giết người cướp của lấy được, không thấy khoe ra ngoài, phỏng chừng người bị gã diệt có chút bối cảnh.

Tô Tuyết bất đắc dĩ nói:

- Vậy cữu cữu đợi ta một lát.

Tô Tuyết nhận lấy đạo kiếm há miệng nuốt vào bụng.

Nguyên Thùy Vũ nói:

- Không cần, ta giúp ngươi.

Ngón tay Nguyên Thùy Vũ điểm vào giữa trán Tô Tuyết, Tô Kính thấy tiểu kiếm bay ra từ mũi nàng. Trong lúc Tô Tuyết bất ngờ thì đạo kiếm đã bị luyện hóa, đạo kiếm có năng lực bay giết địch, trực tiếp bay ra ngoài người hộ chủ.

Tô Kính một lần nữa cảm thán Nguyên Thùy Vũ khống chế lực lượng thật đáng sợ, xóa sổ khí linh trong đạo kiếm rất là dứt khoát hung tàn.

Tô Tuyết nhảy mũi muốn nín thở, tiểu kiếm đột nhiên dấy lên từng đợt kiếm phong, cái bàn trước mặt bị kiếm phong cắt nát vụn. Tô Tuyết đỏ mặt.

- Không kiểm soát được cũng không sao, chờ chút nữa vào địa phủ ta sẽ kiếm vài quỷ vật cho ngươi luyện tập tay.

Nguyên Thùy Vũ chưa chịu thôi, lại lấy ra một hạt châu chói mắt ném hướng đỉnh đầu Tô Tuyết. Hạt châu lơ lửng cách đầu Tô Tuyết ba thước, ánh sáng mông lung xoay tròn.

Tô Linh kiến thức rộng nhận ra ngay lai lịch của hạt châu, hét lên:

- La Hán xá lợi!

- Không sai, là La Hán xá lợi, chuyên phá tai họa. Tô Tuyết, có xá lợi hộ thể cũng tương đương với Bách Quy Dạ Hành Y. Đi theo ta.

Nguyên Thùy Vũ dứt khoát nhảy vào hòm, ẩn vào dòng khí đen. Khí đen xoay tròn nhanh, vạt áo đạo y của Nguyên Thùy Vũ chớp mắt bị nuốt mất.

- Tam đệ nói xem nên làm sao?

Tô Linh rất muốn đi vào, khác với Tô Kính, gã và Tô Kiến đều muốn cầu may. Tiểu thế giới như vậy kiếm chiến lợi phẩm dễ hơn đánh yêu quái hoang dã trong Đông Tần đế quốc.

Bởi vì bắt giết quá độ nên trong Đông Tần đế quốc cảnh có rất ít yêu quái ra hồn, dù có yêu quái hoang dã cường đại cũng sẽ được vài thế lực bảo vệ, chờ khi yêu quái trưởng thành đến trình độ nhất định mới gặt. Tiểu thế giới thì khác, dù bị cường giả Kim Đan cường đại cướp đoạt một phen cũng sẽ còn nhiều mục tiêu thích hợp.

Hơn nữa địa phủ vỡ nát hình thành tiểu thế giới không chừng còn tiên khí thượng cổ để lại. Không cần tiên khí hoàn chỉnh, chỉ một mảnh phế liệu đem về có thể rèn thành đạo khí.

Nhưng Tô Kính là thế tử, dù Tô Linh là đại ca cũng phải trưng cầu ý kiến của hắn.

Tô Kính nói:

- Vậy đi xem thử, cẩn thận, đừng đi rời ra.

Tô Kính sờ hai cấm chế thiên cương trong cổ áo, định nhảy vào hòm.

Tô Linh giơ tay ngăn Tô Kính lại:

- Ta đi trước, Tô Kiến, ngươi đi cuối.

Tô Tuyết ở sau lưng kéo tay áo Tô Kính, nàng vẫn còn rụt rè. Lúc này Tô Kính không có cảm giác tò mò, hưng phấn thám hiểm, cảm giác sâu sắc nhất là hắn có huynh đệ tỷ muội.

Hấp thu vô số tri thức Đạo Môn làm Tô Kính hiểu đại khái sau khi hắn đoạt xá thì thừa hưởng khí vận của thế tử Tiêu Dao Hầu, cũng kết nhân quả.

Kiếp số của thế tử cũ do Tô Kính gánh chịu hết, nếu cử chỉ lỗ mãng sẽ dẫn đến rắc rối càng lớn hơn nữa.

Nước chảy bèo trôi thì không được, ngược dòng vượt lên phải có lòng nghịch với trời. Nên Tô Kính sống rất cẩn thận, từng bước đi tới hôm nay, Tô Linh khiến hắn cảm nhận tình thân ấm áp, chỉ một chút xíu đủ làm mềm lòng hắn.

Tô Kiến đoạn hậu có khả năng bị lạc lớn nhất, Tô Linh đi đầu nếu gặp rắc rối thì gã sẽ đứng mũi chịu sào.

Tô Linh nói xong khoác Bách Quỷ Dạ Hành Y vào, nhìn nhị đệ Tô Kiến cũng mặc đồ, sau đó gã nhảy vào trong hòm chớp mắt biến mất. Tô Kính theo sau, Tô Tuyết vào theo, cuối cùng là Tô Kiến. Bốn huynh đệ tỷ muội đều nhảy vào Địa Phủ Chi Môn.

Tô Kính nhảy vào khói đen chợt nhận ra khói đen kia dính đặc như nước biển, có lực hút rất lớn, như một vòng xoáy hút hắn xuống dưới. Bách Quỷ Dạ Hành tỏa ra dao động linh lực mỏng manh, khói đen chỉ lượn lờ quanh người Tô Kính chứ không xâm thực.

Tiếng gào thét thảm thiết, rên rỉ, gầm rống từ bốn phương tám hướng trong khói đen vọng lại, thanh âm như sóng dữ đánh vào người trong vòng xoáy.

Tô Kính không thể kiểm soát Bách Quỷ Dạ Hành biến đổi, đạo y này chỉ tự động phát ra linh lực triệt tiêu trùng kích linh hồn đến từ khói đen.

Rơi xuống cỡ một phút nhưng chưa qua phạm vi khói đen. Tô Kính động ý niệm, một linh lực trong Hoàng Đình Thần Ngọc được hắn dùng chân khí kích phát thành một giọt nước nhỏ dọc theo đầu ngón tay của hắn bay ra ngoài.

Đây là một đạo pháp kèm theo Hoàng Đình Thần Ngọc, thủy lôi thuật. Uy lực thủy lôi nhỏ nhưng Tô Kính nhớ quỷ vật gì cũng sợ lôi pháp, thủy lôi từ Hoàng Đình Thần Ngọc bắn ra, chân khí của Tô Kính nhiều hay ít không quan trọng. Khoảng mười lăm giây Tô Kính có thể phát ra một thủy lôi, khoảng cách công kích là mười trượng.

Giọt nước bay vào khỏi đen, đột nhiên ánh sáng màu lam phình to, khói đen trước mặt bị xé rách, sau đó có tiếng sấm nổ bên tai.

Đùng đùng!

Tô Kính trông thấy một khuôn mặt to cách trước mắt hắn mười thước bị thủy lôi nổ nát, nó tức giận rít gào.

7

0

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.