ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 93
Mất Nghị Lực

Schurke uể ỏai mà đối kháng với Tình Kiếm.

Kế hoạch của bản thân có chút thay đổi.

Ban đầu hắn định cứ ở đây chờ lãnh lương rồi hắn sẽ rời đi.

Sống ở thế giới này quá lâu, nhiệt huyết của Schurke cũng vơi đi khá nhiều.

Bây giờ hắn cũng không quá để tâm vào việc hoàn thành nhiệm vụ từ hệ thống một cách hoàn hảo nữa.

Giao kèo với Lucas chính xác là giúp Biển Lửa được tái lập.

Vè cơ bản miễn là mọi việc cứ tiến triển như vậy, hắn sẽ xong việc.

Nhưng Aldo đang sử dụng pháp tắc kia, là một biến số quá to lớn.

"Chậc."

Schurke hất Tình Kiếm ra một quãng ngắn.

Tự giải giới các ma thuật bao quanh cơ thể.

"Gì? Không đánh tiếp à?" Tình Kiếm cũng sượng lại.

Hắn chỉ mỉm cười.

"Mọi việc có hơi đi quá tầm kiểm soát."

Schurke tạo ra trên tay một khối cầu phát sáng.

"Đó là...!" Lucas ẩn nấp trong bóng tối, nhìn ra được.

Những kẻ khác khi nhìn vào vật kia, chắc sẽ chẳng có phản ứng gì.

Chỉ riêng Lucas thôi.

Vì đó là khát vọng của hắn vừa bị Schurke lấy đi.

"Ta cũng không có ý định giúp hắn quá mức chỉ với phần trả công giả tạo này nữa."

Schurke chụm bàn tay lại.

Rắc.

Khát vọng của Lucas trực tiếp bị bóp nát.

Những mảnh vỡ tung tóe khắp nơi rồi hóa thành kim tuyến mà tan biến.

Tim Lucas như khựng lại.

Mắt trợn trắng.

Hắn ngã quỵ xuống.

"Lucas ! Ngươi bị làm sao vậy !?" Giovanni dùng tay đỡ hắn.

"H-Hắn biết..." Miệng Lucas nhổ ra một ngụm máu.

"Ta tất nhiên biết." Schurke thở dài.

"Mấy kẻ khôn lỏi như ngươi, ta gặp đầy."

"Vốn dĩ sẽ giúp ngươi, rồi đi lấy nốt phần giao kèo sau."

Trên tay Schurke hiên lên một tờ giấy da ghi giao kèo giữa Lucas và Schurke.

Trực tiếp mà đốt lấy.

"Giao kèo đã bị vô hiệu lực do khát vọng giả tạo của ngươi."

Tình Kiếm ngây ngô không hiểu chuyện gì.

"Ê này này... Cuối cùng là sao? Rồi có đánh không?"

Schurke lắc đầu.

"Rất tiếc là không. Những gì sắp diễn ra ở Thu Vũ Thành, tốt nhất ta không nên ở lại."

Schurke bẻ bẻ cổ.

"Hệ Thống."

Hắn bắt đầu thầm ra lệnh cho Hệ Thống.

Khựng.

Vạn vật như đứng yên.

Có di chuyển, nhưng rất chậm.

Trong thời gian giao tiếp với Hệ Thống, não bộ của Schurke sẽ được đẩy lên với tốc độ rất nhanh.

Khiến vạn vật như chậm lại.

"Dịch chuyển về Thành Trì Cuối Cùng."

【Bắt Đầu Dịch Chuyển.】

【Dịch Chuyển Hoàn Tất.】

Trong nháy mắt, Schurke đã biến mất khỏi Thu Vũ Thành.

Để lại mọi người cùng ánh mắt ngờ nghệch.

"Hả? Hắn đâu rồi !?"

.

.

.

Thành Trì Cuối Cùng.

Một nơi không rõ ràng vị trí trên Nhất Thế.

Thành Phố từng là biểu tượng của nhân loại giờ đây chỉ còn là đống đổ nát,

Khung cảnh xung quanh chỉ là đống đổ nát.

Chỉ có duy nhất một thứ đáng chú ý là khối lập phương màu đen tuyền nằm ở Thành Trì.

Schurke trong nháy mắt đã xuất hiện tại đây.

Bước vào Khối Lập Phương đó.

"Aaaa....!"

Bành.

Hắn nằm thẳng lên một chiếc giường to lớn.

Bên trong khối lập phương, là một căn phòng giản dị.

Giường, bàn, tủ lạnh.

Một căn phòng thuê cơ bản thường thấy của bất kì nhân viên làm công ăn lương nào.

Nơi đây được tạo nên từ chút ký ức còn sót lại của Schurke về nơi hắn từng ở.

"Hủy Nhiệm Vụ."

【Xác Nhận Hủy Nhiệm Vụ ?】

"Ừ."

【Thỉnh thấy ký chủ gần đây thường xuyên không hoàn thành nhiệm vụ, xin hãy tự kiểm điểm bản thân.】

"Kệ ngươi."

Schurke nhắm mắt trên chiếc giường của hắn, thở dài.

Lại thêm một nhiệm vụ nữa thất bại.

Schurke đã ở thế giới này quá lâu, làm quá nhiều nhiệm vụ cho Hệ Thống.

Một điều hắn học được, đó là không nhất thiết phải hoàn thành nhiệm vụ.

Yêu cầu tuyệt đối, là sự hiện diện và sức ảnh hưởng của hắn tại các sự kiện quan trọng.

Không nhất thiết phải hoàn thành nhiệm vụ hệ thống ban cho.

Khen thưởng của hệ thống vô cùng phong phú, nhưng nó không bắt buộc.

Nếu không có lựa chọn, thì từ đầu đã không khác gì nô lệ cho nó.

Schurke ban đầu đều liều mạng cố hết sức mình để hoàn thành các nhiệm vụ từ sự kiện được sau.

Đến một khoản thời gian dài sau đó, hắn mới nhận ra việc hoàn thành nó là không cần thiết.

Hắn sẽ làm nhiệm vụ, và nếu nhiệm vụ quá phiền phức, hắn sẽ bỏ ngang.

Hệ thống tất nhiên là để lại vài lời rầy la hắn.

Nhưng về cơ bản, nó không hại hắn.

Schurke mở kho không gian của mình ra.

Rút ra từ đó một điếu thuốc lá.

Dùng ngón tay búng ra lửa mà đốt nó lên.

Đưa vào miệng mà rít một hơi.

"Cấm chế hết mà mọi việc chưa xong, thì mọi thứ đã định rồi."

"Ở đó thêm chỉ tổ gây nguy hiểm cho bản thân."

【Nhận thấy ký chủ đang rất thiếu nghị lực. Khuyến cáo ký chủ lấy lại tinh thần.】

"Ngươi im đi."

"Mệt gần chết."

Schurke cứ nhắm mắt định thần mà hít hơi thuốc lá.

Hắn mệt mỏi với cái thế giới này lắm rồi.

Ban đầu khi vừa đến thế giới này, mọi thứ vẫn mới lạ, thú vị.

Đi trên con đường trường sinh, tu luyện phép thuật, chiến đấu với kẻ thù.

Mọi thứ đều như một giấc mơ đẹp.

Càng ngày về sau, lại càng có nhiều thay đổi.

Thế gian không thay đổi, hắn thay đổi.

Hắn nhận ra mọi thứ vô nghĩa thế nào.

Tu luyện, mạnh lên, diệt kẻ địch.

Lại tu luyện, mạnh lên, diệt kẻ địch.

Mua những thứ vớ vẩn trong cửa tiệm của hệ thống để tu luyện bản thân.

Làm phản diện pháo hôi cho câu chuyện của kẻ khác.

Đến một lúc nhất định, ngươi sẽ thấy mọi thứ trở nên vô nghĩa.

Vì sao? Quá nhiều vui thú có thể làm ở thế giới này.

Nhưng trong mắt ngươi, mọi thứ vẫn rất vô vị.

Lặp đi lặp lại các nhiệm vụ không có hồi kết.

Đi một con đường kẻ khác định sẵn cho mình.

Đôi lúc hắn nghĩ, hắn có phải là một con rối đang mua vui cho kẻ khác hay không.

Dù mạnh đến mức nào, sức mạnh của hắn cũng là hệ thống ban cho.

Thời điểm đó, Schurke đã nhìn vào hệ thống.

Mà nghĩ trong đầu.

Không cần cố gắng quá mức nữa.

Schurke mở hệ thống ra.

Mắt hắn nhìn các kỳ trân dị bảo của hệ thống.

【Vé Tàu Trở Về Nhà】

Schurke phì cười.

Hắn từng định mua nó.

Mua tấm vé trở về thế giới của mình.

Nhưng rồi hắn nghĩ lại.

Hắn không thật sự có lý do để trở về.

Thế giới cũ đó, hắn không gia đình, không người thương.

Trừ việc là nơi hắn được sinh ra, thì không còn gì ràng buộc.

Đôi mắt của Schurke dán lên một vật phẩm khác.

【Ngọc Hồi Sinh】

【Hồi sinh một sinh vật thuộc thế giới này.】

【Giá: Chưa Mở Bán】

Đôi mắt có chút mất hồn.

Rốt cuộc...

Hắn đang tiếp tục làm những nhiệm vụ vớ vẩn của Hệ Thống này, để làm gì ?

Schurke chìm vào giấc ngủ.

Hôm nay, hắn lại đeo thêm một chiếc mặt nạ, rồi lại gỡ đi một chiếc mặt nạ.

Tới một lúc, hắn không còn biết đâu mới là da mặt, đâu mới là mặt nạ nữa rồi.

Tay vứt thuốc lá vào thùng rác.

Schurke vùi đầu vào gối.

"Ta... Rốt cuộc... tồn tại để làm gì."

.

.

.

Nụ cười ma quái của Ma Đế Geogre như không có hồi kết.

Ngọn lửa lan rộng vô cùng.

Đã đạt đến 75% Biển Lửa.

"Tốc độ bén lửa quá nhanh...! Thời gian trước khi Biển Lửa khôi phục còn lại quá ít ...!"

Đậu Hủ hoảng hốt mà nhìn số liệu.

Giám đốc Minh cũng không khỏi nhìn đồng hồ.

"Còn 10 giây."

"Tất cả mọi người, sẵn sàng !"

5 !

4 !

3 !

2 !

1 !

Lóe sáng.

Các cánh cổng bằng đầu khôi phục.

"Xông lên !!!"

"Hành động !!!"

Từ khắp các cánh cổng, vô số "người chơi" đang xông vào.

Tên bọn họ đều đặt theo mẫu DMG_Tên

Là nhân viên của DMG.

Họ là những "hack hợp pháp" trong trò chơi.

Trang bị tối đa, kỹ năng tối đa, mọi thứ đều tương đương với trang bị của Vô Thường, Ngạo Thiên, Mã Lượng.

Cấp độ 99.

Họ được thiết lập sức mạnh ở mức tối đa mà Cosminsto cho phép.

Đoàn người nhiều vô số ùa ra từ khắp các cánh cổng.

Lão già lúc này Giovanni cười khặc khặc.

"Ha ha ! Một lũ vớ vẩn ! Hiệp Hội Phương Xa thật sự cho từng ngày lũ cắc ké yếu đuối tới hỗ trợ sao?"

"Không biết tên Schurke nghĩ gì mà bỏ đi ? Bọn này chưa cần vung tay cũng đã phải chết."

"Không đâu." Lucas lắc đầu.

Hắn hiểu những người đang ùa vào Thu Vũ Thành có ý nghĩa gì.

"Vấn đề không phải ở việc sức mạnh của chúng, mà là việc chúng đều là người phương xa."

Biển Lửa.

Ngọn Lửa Lam Hỏa được tính là một phần của "mảnh ký ức".

Đối với người bản địa, hay NPC, việc chạm vào nó mà toàn vẹn gần như không thể.

Ví như Unholda Kaiser, là ở ngay tại vị trí của Biển Lửa trước khi nó được hình thành, hứng chịu sát thương vô cùng tận.

Tuy nhiên, những người vừa ùa vào, đều là "người phương xa".

Người phương xa không bị ảnh hưởng bởi mảnh ký ức.

Tuy họ vẫn nhận sát thương từ ngọn lửa, nhưng nó không phải là án tử tuyệt đối.

Như sự việc Vô Nhất chạy xuyên biển lửa, là chứng minh rõ ràng nhất cho người bản địa về việc này.

Sắc mặt Nightingale lúc này ngưng đọng, vô cùng khó chịu.

"Ý ngươi là, chúng có thể tác động lên Unholda Kaiser?"

Lucas gật đầu.

"Đúng."

"Ai chắc được trong đám này, không có một tên Vô Nhất thứ hai đâu?"

2

0

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.