ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6
Mưa rồi mình chia tay anh nhé

Tôi bước chân vào trong nhà với sự thật là anh không còn ở bên tôi nữa anh đã có người con gái khác ư, cũng không phải bởi trước đó tôi vẫn còn đi chơi với anh mà, chỉ có thể anh không còn yêu tôi nữa, cứ nghĩ đến thôi là con tim tôi nó lại đau nước mắt lại rơi. Tôi không hiểu chả nhẽ tôi đã yêu anh nhiều hơn mình tưởng tưởng,trong lúc đang suy nghĩ vớ vẩn thì bổng nhiên tiếng chuông điện thoại reo,đó là anh, tại sao anh lại gọi vào lúc này chứ anh quên là mình vừa nói gì rồi hay sao, không biết ý đồ của anh thế nào nhưng tôi đang phân vân không biết có nên nghe không, nhưng cuối cùng tôi cũng đã nghe, giọng anh vẫn thế vẫn ngọt ngào như vậy, cô bé của anh đã về đến nhà chưa thay quần áo ướt chưa? đừng mặc quần áo ướt lạnh lâu dễ bị cảm lắm em ạ, đừng buồn nữa mọi chuyện rồi sẽ qua đi thôi , không biết vì sao anh lại nói thế cũng cũng hiểu sao anh đang đùa gì thế đùa vui à, nhẹ nhàng như cơn gió thoáng qua giọng tôi lí nhí, anh đùa vui gì vậy mình chia tay rồi anh nhỉ,nhanh như hơi thở của anh vậy, giong anh vẫn thế vẫn lạnh lùng như lúc anh nói chia tay, ừ mình chia tay rồi em nhé, rồi anh tắt đi tôi lại càng phải suy nghĩ không biết anh lý do tại sao anh lại nói như thế anh vẫn quan tâm tôi chính tỏ là anh vẫn còn yêu tôi nhưng tại sao anh lại chia tay tôi nhỉ tôi phải hỏi anh mới được nhưng dù tôi gọi anh như thế nào thì anh cũng không nghe nhắn tin anh cũng không trả lời không biết lý do tại sao nữa,không có anh làm chỗ dựa tinh thần tôi biết làm sao đây để vượt qua những áp lực nếu chia tay anh thật thì giờ đây tôi biết dựa vào ai đây những lúc khó khăn đây, tôi lại nghĩ chắc anh đang thử thách tình yêu của tôi đây nếu anh làm như thế thật thì có nghĩa những lời anh nói chiều nay cũng chỉ là đùa thui,tôi cứ nghĩ vớ vẩn như thế rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.

Sáng nay khi vừa dạy tôi nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo vẫn là anh tôi vội vàng nghe máy tôi chưa kip nói thì anh đã nói thiên thần bé nhỏ của anh ơi hôm nay trời trở lạnh đấy em nhớ mặc áo ấm vào nhé em đã ăn sáng chưa đừng uống sữa khi chưa ăn gì nhé như thế hại dạ dày nắm đấy,tôi nói cảm ơn anh nhé em sẽ nghe lời anh rồi anh nói anh quên mất mình đã chia tay nhau rồi em nhỉ!.Câu nói của đó của anh lại càng khiến con tim tôi nhói đau,nước mắt của tôi lại rơi nhiều hơn. Tôi quyết định đi ra ngoài chơi để quên đi anh,xin nghỉ một ngày vì sự án cũng đã xong, nhưng cứ bước đi thì những kỷ niệm về anh nó lại hiện về,nụ hôn ngọt ngào khi anh tỏ tình rồi chuyến đi sapa đầy hạnh phúc khi bên anh,rồi còn những nụ hôn ở côn viên, cả đi chơi phủ Tây Hồ nơi có thung lũng Tây hồ,khi ngồi trong quán cafe lạ nhớ lần ghen tuông với đối tác của anh, muốn quên anh nhưng lại không thể quên anh những giọt nước mắt lại rơi tôi lại càng đau khổ hơn khi trời lại đổ mưa những lời anh nói luôn hiện về trong tâm trí tôi từ câu tỏ tình đến câu chia tay không hiểu tại sao nước mắt của tôi lại rơi trái tim tôi như dỉ máu vậy.

Không biết anh thế nào có đau khổ như tôi không nhỉ tôi nghĩ là không bởi anh nói lời chia tay mà trái tim của anh có thể bằng đá cho nên anh mới có thể khiến con tim tôi đau khổ như vậy càng nghĩ về anh tôi lại càng nhớ hình bóng của anh đúng là khi không có anh bên cạnh tôi càng thấy trống vắng mỗi lần có chuyện buồn tôi biết tâm sự với ai đây, ai sẽ an ủi tôi đây ai sẽ làm bờ vai cho tôi dựa những lúc tôi mệt mỏi đây, ai sẽ kể chuyện cho cười cho tôi nghe đây.

Mỗi buổi tối cuối tuần tôi lại nhớ đến anh khi nhìn những cô gái bên cạnh là người mình yêu đi cùng ngồi tâm sự ở công viên thì lúc đó tôi mới thấy mình cô đơn,thì tôi lại nhớ anh nước tôi lại rơi trái tim tôi lại nhói đau hình như đó không phải là tôi khóc đâu là bởi vì con tim nó nhỏ lệ.

Rồi hai ngày ba ngày không thấy anh gọi điện tôi cứ chờ mãi chờ mãi, nhưng cũng chỉ là vô vọng lần này tôi phải đi tìm anh hỏi cho ra nhẽ mới được khi vừa ra đến cổng tôi gặp Hoan người bạn của anh Tùng,tôi chào anh,anh nói chào Lan,em dạo này vẫn khỏe chứ, em vẫn khỏe,anh tới gặp em để đưa cho em lá thư của Tùng gửi cho em ,anh biết chắc giờ này vẫn đang buồn vì Tùng nó nói lời chia tay với em nhưng anh nghĩ rằng chắc nó có lí do gì đấy! Anh nói sao ý anh là thế nào?

Thì em cứ đọc thư đi thì sẽ rõ thôi anh phải đi có việc đây tạm biệt nhé!

Rồi tôi dở lá thư ra rồi đọc trong thư anh viết:

“Ngốc à!

Nếu cuộc đời là một sự bất công thì tình yêu anh dành cho em là vô nghĩa.Em biết không cái ngày mà anh nói ra câu chia tay ấy,anh biết sẽ làm trái tim em tổn thương dù đã biết như thế nhưng anh vẫn phải nói không phải là vì anh không còn yêu em, cũng không phải là vì anh có người con gái khác,cũng phải là do bố mẹ em dù bố mẹ em có ngăn anh đi nữa thì anh vẫn yêu em mà là do tình yêu của chúng ta không thể thắng được số phận,cũng càng không thắng được ý trời, anh đã quá yêu em cho nên anh không muốn em phải đau khổ khi nhìn thấy anh phải rời xa em,Rời xa người con gái anh yêu suốt cuộc đời này.Rời xa cái thế giới bất công này để đến một thế giới khác mà không có em bên cạnh.Biết làm sao bây giờ khi em đọc được lá thư này chắc là thần chết đã đưa anh đi mất rồi. Dù anh ở đâu đi chăng nữa thì trái tim của anh cũng chỉ hướng về em thôi,anh sẽ ở thế giới của những loài hoa luôn chúc phúc cho em được hạnh phúc,hãy xóa tên anh khỏi kí ức của em hãy tìm cho mình một người tốt hơn anh em nhé.

Cuối thư anh lại một lần nữa gửi em lời chúc,chúc em hạnh phúc hãy quên anh đi cô bé ngốc à!

Anh mãi mãi yêu em nếu như có kiếp sau mình lại yêu nhau em nhé.”

Sau khi đọc lá thư xong trái tim của tôi như bị xé ra từng mảnh nước mắt tôi lại rơi tôi như một người không kiểm soát được cảm súc của mình cầm lá thư xé tan lá thư rồi chạy như một người điên chạy tới bệnh viện nhưng khi đến bệnh viện thì đã không kịp nữa rồi anh đã đi rồi đi về thế giới bên kia rồi, không được gặp mặt anh lần cuối tôi lại càng đau khổ hơn tôi đổ nỗi cho mình, nhưng lại trách anh là quá ác đã không cho tôi biết sớm mà lại để cho tôi đau như ai đó cắt từng khúc ruột vậy,tôi chạy đến nhà anh nhìn anh lần cuối rồi đưa anh về với đất mẹ bao la.Khi ngôi mộ của anh được xây xong thì là lúc mọi người về hết chỉ có tôi là ở lại với anh tôi nói anh Tùng thật sự anh quá tàn nhẫn đối với tình yêu mà em dành cho anh, anh có biết anh lựa chọn cái cách đấy khiến em đau khổ biết nhường nào không nước mắt của em không biết đã rơi bao nhiêu nữa nhưng anh à tại sao anh không cho ở bên anh khi anh cần em nhất mà tại sao anh lại chọn cách rời xa em em biết là anh không muốn em phải đau khổ nhưng anh ơi như thế này em càng đau khổ hơn bây giờ chắc anh đang cười em là cô bé ngốc lúc nào cũng chỉ biết khóc mà thui.

Nhưng anh biết không chỉ vì em quá yêu anh cho nên em mới khóc chứ,trái tim của em đã chết theo anh rồi anh biết không chắc là từ bây giờ trong trái tim em sẽ không thể yêu ai được nữa vì anh đã cướp đi trái tim nhỏ bé của em để lên thiên đàng trời đã mưa rồi ư đã đến luc em phải nói ra cái câu nói mà suốt cuộc đời này em không bao giờ nói với bất cứ ai khác ngoài anh:

Mưa rồi mình chia tay anh nhé....!

Đôi lời muốn nói ta không muốn cái kết này đâu nhưng ta buộc phải làm bởi vì nó sẽ rất buồn, nhưng không có cái chết của một trong hai nhân vật chính thì không có những bí mật đằng sau.

8

0

3 tuần trước

55 phút trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.