Chương 3
Bị phản bội
Editor: Kua Kua (Ái Vũ)
Chuyện Công tử Trọng Tuyên phái người ám sát vương đệ rất nhanh đã bị bại lộ, Yến Vương trên giường tức đến hộc máu, còn không quên triệu tập quần thần, muốn đem tên tiểu súc sinh độc ác này giết chết.
Ngay khi Nhiễm Diên đang chuẩn bị đồ đạc bỏ trốn, Trọng Tuyên lại khởi binh tạo phản...
"Phu nhân, đi nhanh đi! Trong cung giờ đã loạn, nghe nói bên phía Công tử Trọng Tuyên đã mưu hại các đại thần, tiếp theo sẽ là đến ngươi nha."
Nhiễm Diên lập tức hiểu rõ, một khi Công tử Trọng Tuyên thành công, kế thừa ngôi vị, nhất định hắn phải tìm cách tẩy rửa đi tội danh của bản thân, thế nên việc đó chắc chắn sẽ rơi xuống trên người nàng.
"Đây là muốn qua cầu rút ván a... Nữ Âm, ngươi đã theo ta rất lâu, hầu hạ ta hết thảy, hiện giờ nhân lúc tình cảnh trong cung đang hỗn loạn, ngươi hãy chạy trước đi."
Tiếng hét lớn của cung nhân ngày càng rõ ràng, đao kiếm của binh sĩ đã tầng tầng lớp lớp mà kéo đến, Nhiễm Diên biết chính mình đã không thể nào chạy trốn được nữa.
Nữ Âm nào phải hạng người bỏ chủ cứu tớ, dựt lấy tay nải của Nhiễm Diên ôm vào trong ngực, kéo nàng cùng chạy ra phía ngoài cửa điện: "Em sẽ mang phu nhân chạy khỏi đây, hãy nhanh lên, nếu không sẽ bị muộn mất..."
Lão Yến Vương cực kì sủng ái vị Trinh Hoa phu nhân này, ban cho nàng một cung điện nguy nga tráng lệ ở phía Nam, cực kì xa hoa lộng lẫy, phía bên cạnh lại cực kì hoang sơ vắng vẻ, không bao giờ có người lui tới.
"Nữ Âm, chúng ta đang đi đâu vậy?"
Nữ Âm như bị làm khó, mồ hôi lấm tấm trên trán, nàng nhìn Nhiễm Diên, bộ dáng muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng không dám tiết lộ ra, chỉ nói: "Phu nhân yên tâm, em có thể đưa phu nhân ra ngoài, hãy mau lên."
Nghiêng nghiêng ngã ngã, bước chân Nhiễm Diên hấp tấp chạy trên đường, đôi chân trần chạy nhanh trên đất đá, đau mà cũng không dám ngừng, sắc trời lại quá u tối, nhiều lần dẫm lên đất đá, mất đi trọng tâm mà ngã ngồi trên đất.
"Phu nhân!"
Nữ Âm đang định chạy tới đỡ nàng, lại thấy một cái lưới lớn từ trên cao rơi xuống, dưới ánh mắt hoảng sợ của Nhiễm Diên, trực tiếp đem nàng giam lại.
"A! Đây là cái gì!"
Không để tâm tới đau đớn trên người, nàng kinh hoảng mà lôi kéo những sợi dây rối loạn trên người, hoảng loạn giãy giụa, rồi lại nghe thấy tiếng bước chân truyền tới, nhờ có ánh sáng của ngọn đèn đuốc mà nàng có thể nhìn thấy người dẫn đầu.
"Trinh Hoa phu nhân, đã lâu không gặp."
Trong chớp mắt, Nhiễm DIên nhớ ra người trước mắt là ai, chính là Công tử Quý Thịnh được Yến Vương sủng ái, trong hơn cả ngàn người, là thiên tài hiếm có, trong đó có ba vị huynh đệ Triệu gia theo hỗ trợ hắn, danh tiếng thậm chí lan xa ra khắp mọi nơi.
Hắn cùng với Triệu Lịch danh tiếng không hề thấp kém, tiếng tăm vang xa vạn phần.
"Tại sao, tại sao lại là ngươi!"
Nếu Triệu Lịch ở đây, vậy chẳng phải kia là Công tử Quý Thịnh đi...
Đi theo bên người Công tử Quý Thịnh, chính là mấy người hận Nhiễm Diên muốn chết, sớm đem nàng coi như yêu phi hại nước, hận không thể diệt trừ nàng cho sảng khoái, giống như Triệu Lịch hiện tại, tay rút kiếm rồi lại thả ra, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nàng.
"Ngươi, yêu phi hại nước, mấy năm nay dám hãm hại Công tử nhà ta, nếu không phải Công tử đã sớm có đề phòng, chỉ sợ đã bị ngươi hại chết đi."
Nàng nên sớm biết, nhân vật lợi hại như vậy làm sao có thể dễ dàng mà chết, không thể phủ nhận rằng Quý Thịnh là một đối thủ mạnh mẽ, nếu không phải nhờ những kế sách hạ lưu, cho dù nàng ăn gan hùm mật gấu cũng không dám đối với hắn diễu võ dương oai.
Nhìn tình hình trước mắt, xem ra hắn đã sớm có kế hoạch, sớm đã chờ người đi ám sát, tương kế tựu kế bức Công tử Trọng Tuyên tạo phản, qua tối nay, người thắng đã rõ...
86
1
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
