ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21
Đánh Cược

Ánh sáng cuối cùng đã dập tắt, bóng đêm từ từ lên ngôi, cả khu rừng đã lộ ra hoàn toàn sự đáng sợ của nó, ngay lúc này tại một khu vực nào đó, có ba cá thể riêng biệt hiện đang hoạt động, Cuồng Mãng Sư đang trong trạng thái đề phòng cao độ và con Hắc Ma Lang đã bị thương đang cố gắng lết ba cái chân còn lại bỏ chạy, còn đằng kia một người thanh niên đang đứng cô độc tại đó, Dương Hạo hắn vẫn đứng yên một cách bình thường nhưng Asura 100% giống như đã lấy đi hết cảm xúc trên khuôn mặt hắn vậy.

“Hờ….. vậy ra đây là giới hạn của ta sao” Dương Hạo vô cảm kiểm tra cơ thể và sức mạnh của chính mình, hắn chẳng quan tâm tới con Ma Thú Cuồng Mãng Sư và Hắc Ma Lang phía trước.

“GRÀOOO!!......” như bất mãn Cuồng Mãng Sư gào lên với Dương Hạo, có lẽ Ma Thú mạnh thường có niềm kiêu hãnh riêng của nó, và đồng thời sẽ nổi điên nếu có kẻ dám xem thường điều đó. Cuồng Mãng Sư lắc lắc cái đuôi mãng xà của mình từ từ tiến lại chỗ Dương Hạo, đôi mắt khát máu vẫn không rời khỏi hắn, có vẽ nó đang quan sát kỹ lưỡng kẻ đã và đang tạo ra sự uy hiếp với nó đây.

“Từ từ nào ku……….Ảo Thuật Vĩnh Cửu” Dương Hạo bất ngờ nhìn thẳng vào đôi mắt Cuồng Mãng Sư, hắn mở miệng chậm rãi sau đó búng ngón tay một cái “Tạch!!”, ngay sau đó Dương Hạo và Cuồng Mãng Sư như tách khỏi thế giới đi vào một khoảng không âm u đen tối.

“GRAO……OO…………..!!!” Cuồng Mãng Sư bất ngờ với tình huống đó chưa kịp gầm lên thì tự nhiên bị thứ gì đó vô hình chặn lại, cổ họng phát ra nhiều tiếng “GỪ…gừ…ừ”, đôi mắt hơi hoảng đang nhìn về đằng trước và thấy Dương Hạo một ngón tay đang chỉ về phía này.

“Hửm có vẻ giới hạn của ta chỉ có 3s thôi sao chán thật……Mah cũng chả sao, dù gì chúng ta cũng có 3 ngày ở đây vui vẻ mà nhỉ hắc hắc” Dương Hạo đi tới đứng cách con Cuồng Mãng Sư khoảng 1m, hắn hứng thú nhìn con Ma Thú đang có giẫy dụa ra khỏi sự khống chế của hắn.

“Người có vẻ khó chịu nh……….!” Cắt ngang lời nói của Dương Hạo, Cuồng Mãng Sư quất mạnh cái đuôi mãng xà đang há cái miệng đớp tới. “RẦM…..!!” Dương Hạo vẫn bình tĩnh đứng yên một tay bắt lấy nó và bóp chặt cái đầu rắn tới nổi có thể nghe tiếng “Rắc….rắc..!!!”

“GRỪUUU” dù bị kiềm chế bởi Dương Hạo nhưng Cuồng Mãng Sư vẫn gồng lên giẫy dụa giận dữ.

“Chậc…chậc từ từ nào bé, đây là lãnh địa của ta” Dương Hạo nói xong trên tay liền xuất hiện một con dao nhỏ, môi nhếch lên thành đường cong hắn từ từ dùng con dao ấy cắt từng miếng thịt của Cuồng Mãng Sư xuống, “GRA…..AA……O” máu từ đó bắt đầu tuông ra, bộ lông màu vàng bây giờ biến thành đỏ tươi, Cuồng Mãng Sư đau đớn vùng vẫy nhưng vẫn thế, một thứ sức manh vô hình chế trụ nó hoàn toàn.

“Đau sao mới có chút thôi mà” Dương Hạo tiếp tục moi móc những thứ bên trong của Cuồng Mãng Sư ra, ở thế giới này hắn không thể sử dụng skill khác nên chỉ có thể sử dụng chính đôi tay này để hành hạ tra tấn, sau ba ngày Cuồng Mãng Sư bị Dương Hạo tra tấn một cách khủng khiếp, mới đầu còn cố gắng vùng vẫy nhưng sau ngày đầu tiên thì nó đã buông xui chịu trận.

“Có vẻ như kết thúc rồi” Dương Hạo nhìn tác phẩm vài ngày của mình, Cuồng Mãng Sư đang bị đóng đinh trên mặt đất đen tối, toàn thân máu bê bết có thể thấy nó đã bị lột da, cho đến hiện tại thì “Tách”, một tiếng động nhỏ thôi nhưng kéo cả hai cá thể từ trong thế giới đen tối kia trở lại bên ngoài.

“Grừuuuu” Như vừa chợp mắt, Cuồng Mãng Sư hoàn hồn gầm nhẹ một tiếng, Nó bối rối đến bất ngờ và cảm thấy toàn thân như mất hết sức, nhưng chắc chỉ có phần tinh thần nghĩ vậy chứ cơ thể thật của nó chỉ mới trải qua vài giây thôi, bình thường tổn thương ở trong thế giới Ảo Thuật không thể gây tổn thương cho cơ thể gốc được, nên bị nó tổn hại tinh thần là điều tất nhiên.

“Cuồng Mãng Sư dính hiệu ứng Ảo Thuật Vĩnh Cửu, toàn bộ chỉ số giảm 20%” và đó chính là tiếng nói lạnh lùng bình thường của hệ thống bên tai Dương Hạo sau khi hắn ra khỏi thế giới ảo thuật.

“Chỉ có nhiêu đó thôi sao khá là ít đấy hửm” Dương Hạo chăm chú nhìn con Ma Thú chưa hết bối rối kia và cảm thán.

“GRÀOOO…….!” Bỗng một tiếng gầm to lớn chấn động làm Dương Hạo giật mình, hắn nhìn về phía kia thì bắt gặp Cuồng Mãng Sư đang nhìn hắn với con mắt đỏ chót đầy sự khát máu, toàn thân nó được bọc trong luồng sức mạnh màu đỏ(Ma thú hay con người lúc vận sức mạnh sẽ……… nói tóm lại ai coi Fairytail hoặc Dragon ball sẽ biết, nó tương tự như vậy, khác ở chỗ là của Ma Thú được gọi là Thú Lực, của con người được gọi Chiến Lực).

“Ma Thú cuồng bạo, rắc rối rồi đây” Ma Thú trời sinh đa phần có nhiều khả năng nguy hiểm đến đáng sợ, nhưng ở trong đó có một khả năng nhất định đã xuất hiện sẵn bên trong chúng từ lúc được tạo ra, đó chính là sự cuồng bạo, một khả năng khủng khiếp đến đáng sợ của Ma Thú mà ai cũng e ngại, giải thích cho điều đó chính là mỗi khi chúng nhận sát thương nhất định, đối với cơ thể chúng sẽ giải phóng một nguồn năng lượng hay nói đúng hơn là một cơ chế tự vệ “Cuồng Bạo” khi trong trạng thái đó sức mạnh bọn chúng sẽ được tăng gấp nhiều lần và sẽ tấn công càn quét mọi thứ có trong tầm nhìn, nhiều năm trước một vụ Ma Thú cuồng bạo đã càn quét sạch sẽ một thành phố dị năng giả là ví dụ điển hình nhất cho điều đó, lí do Dương Hạo biết điều này bởi vì nó là bài học đầu tiên với Ma Thú được giảng viên nói ở Trường.

Và hiện tại sau khi đánh nhau với Hắc Ma Lang, Cuồng Mãng Sư tuy chiếm ưu thế hơn hẳn nhưng nó cũng nhận phải một lượng sát thương gần tương đương với Hắc Ma Lang 40/60 nên đã khơi dậy sự Cuồng Bạo có trong Cuồng Mãng Sư, Dương Hạo cũng chả biết điều đó có chút liên quan gì đến thời gian bên trong Thế giới ảo kia không nhưng hắn bây giờ chắc chắn một điều, Cuồng Mãng Sư hiện giờ nó đã hoàn toàn trở thành một cổ máy tàn sát, không hiểu sao khi đối diện với nó Dương Hạo cảm thấy hơi run rẫy.

“Cái sức mạnh thế này”

“Gràoooô” Trong lúc Dương Hạo đang chăm chú thì Cuồng Mãng Sư bắt đầu tấn công, nó gầm lên lao thẳng đến hướng của hắn như một cái máy nghiền, những nơi nó đi qua mặt đất như bị xé toạt ra, “ẦM!!....ẦM!!....ẦM!!!” tốc độ nó thật khủng khiếp đến nỗi khoảng cách được rút ngắn một cách nhanh chóng, một cú quật ngang đối với Dương Hạo, bộ móng vuốt khủng bố ập tới.

“Đệt……Cuồng Hóa!” Dương Hạo khởi động skill cuồng hóa lên hai chân phóng lùi ra sau, tuy nói phản xạ hắn rất nhanh nhưng Cuồng Mãng Sư còn nhanh hơn, nó quật cái chân trước còn lại với hắn khiến Dương Hạo ăn một cú trực diện “ẦM!!!....”. “Rầm…rầm…rầm!!!” một cú Q đó khiền Dương Hạo văng đi một khoảng cách xa và làm đổ rạp đi mấy cách thân cây gần đó, sau cùng hắn dừng lại và dính vào một gốc cây cổ thụ to lớn, Chưa dừng lại với điều đó Cuồng Mãng Sư lại tiếp tục lao tới như điên, nó há mồm bắn một quả cầu đỏ hướng tới.

“Khốn thật……..Lôi Điểu!?” Dương Hạo chật vật đứng dậy sau đó thấy đòn tấn công tầm xa của Cuồng Mãng Sư hắn liền sử dụng Lôi Điểu để chống đỡ. “Rẹttttttttt!...........ầm….ẦMMMM!” Dương Hạo thành công trong việc chặn được đòn đấy nhưng hắn không thể ngờ tới nó lại phát nổ ngay sau đó, và vụ nổ đã lần nữa chấn văng Dương Hạo lăn lốc trên mặt đất đi một khoảng cách, nhưng lần này hắn khó có mà đứng dậy được, Cuồng Mãng Sư không tiếp tục công kích nữa mà đứng nhìn hắn nhưng không che giấu sự thù địch mãnh liệt.

“Mới vừa bán ……hành nó được một chút mà giờ bị nó ………hành lại cmnr” Dương Hạo lầm bầm trong đau đớn, hắn từ từ đứng dậy.

“Mày được lắm con Cờ Hó” Dương Hạo vận Chiến Lực lên mức cao nhất(Bây giờ mình sẽ để là chiến lực cho nó ngầu, à mà chiến lực của Main là màu xanh dương đậm nhé), Hắn lao tới Cuồng Mãng Sư, từ tay phải rút ra thanh Quỷ Kiếm chém thẳng nó và nhanh chóng sử dụng “Bão Kiếm”, một cơn lốc bao quanh Cuồng Mãng Sư kèm theo đó là Dương Hạo đang hòa mình vào trong đó gây ra sát thương mạnh mẽ liên tục. “Xoẹt……xoẹt……xoẹt!!” “GRAOOOÔ” chẳng có sự đau đớn nào với Cuồng Mãng Sư cả mà thay vào đó là sự cuồng nộ tăng mạnh nó gầm lên làm sóng xung kích đánh văng đi cơn lốc của Dương Hạo.

“Cái…….!” “Rầm…!” một cái đầu rắn đập vào phía trên Dương Hạo làm hắn đóng đinh thẳng xuống mặt đất.

“Ư…….gư……haha” Hắn nằm đó nhưng khuôn mặt hắn lại ngẫu nhiên nở một nụ cười tà dị.

“GRỪUUU” nhưng điều đó Cuồng Mãng Sư lại không thể biết hay không bao giờ có thể biết, nó chỉ liên tục tấn công Dương Hạo.

“RẦM……RẦM!!....ẦM!!” Tiếng va đập của cơ thể Dương Hạo bị đánh văng hết lần này đến lần khác, nếu là người bình thường có lẽ đã đi bán muối từ lâu rồi. Dương Hạo vẫn ở đó hắn không phòng thủ gì cả nhưng phải liên tục nhận sát thương khủng từ những đòn đánh của Cuồng Mãng Sư, và đúng lúc này nó dừng lại há cái miệng lên gầm nhẹ tích tụ Thú Lực thành một quả cầu năng lượng tại đó.

“Hừ tới đây” Dương Hạo lảo đảo đứng dậy sau đống đất đá, hắn nhìn sắc bén về quả cầu đang lơ lửng trước miệng của Cuồng Mãng Sư, trong đôi mắt đỏ như máu đấy hắn kiên định.

“GRÀOOOO!!!!” Đúng thời điểm, một phát bắn năng lượng chứa đựng Thú Lực cực mạnh về phía Dương Hạo, đòn đó giống với đòn đã khiến cho Nia…….. nhưng mà có vẻ như còn mạnh hơn, Đợt năng lượng hủy diệt xuyên thấu qua cơ thể Hắn, điều đầu tiên hắn thấy là sự đau đớn, sau đó lại cảm thấy cơ thể như bị phân hủy đi, Dương Hạo hứng chịu điều đó, cả cơ thể gồng lên cực hạn toàn bộ chuyển thành phòng thủ.

“ẦMMMMMM!!!” một vụ nổ cực lớn chấn động tạo thành một cái hố sâu, toàn bộ mảnh đất dưới chân và quanh khu vực Dương Hạo bị biến thành bình địa, ngay cả thân ảnh hắn cũng chẳng thấy đâu, nó giống như đã bị thổi bay thành hư vô, “GRÀOOOO” Cuồng Mãng Sư sau khi dùng đòn toàn lực nó đứng im nhìn cảnh tượng kia, nó Gầm lên một tiếng vang vọng như kẻ chiến thắng nhưng sau đó.

“Mừng hơi sớm rồi đó ku, mày tới số rồi” Một tiếng nói vang lên tuy yếu ớt nhưng tràn đầy kiên định, Cuồng Mãng Sư nghe được lời nói đó nó bất ngờ nhìn lại phía bên trái thấy một cảnh tượng có thể nói là lần cuối cùng nó được thấy, một người thanh niên toàn thân đầy nhưng vết thương kèm theo máu thịt đang từng bước đi lại vị trí này, trên cánh tay phải của hắn một hình xăm giống như một con rùa nhưng khác ở chỗ có một con mãng xà quấn quanh đó là thần thú Huyền Vũ, Dương Hạo hắn kích hoạt skill đặt biệt của huyết mạch Huyền Vũ là Hấp Thụ, nhưng nếu là bình thường hắn cũng không có gan như vậy, bởi vì sức mạnh hai bên quá chênh lệch và bắt buộc phải chịu mọi đòn tấn công của Cuồng Mãng Sư một cách trực diện thế này, nhưng hắn đã làm được, vượt qua giới hạn cơ thể của chính mình bằng cách lợi dụng Tử Thần Nhãn điên cuồng hấp thu hắc khí xung quanh tăng sức phòng thủ cho cơ thể chính mình, đó đơn giản là một vụ đánh cược với tử thần, và điều đó sẽ để lại hậu quả gì sau này mới có thể biết được, nhưng quan trọng nhất bây giờ hắn đã thắng được váng cược này, ở trên tay hắn là sát thương hắn phải chịu đựng từ nãy tới giờ.

“GRÀO…..GRÀOOO……!” Cuồng Mãng Sư thấy kẻ địch vẫn còn sống, nó gầm bạo phát Thú Lực lên rồi lại lao tới.

“TỚI ĐÂY THÔI CHẾT ĐI!” Dương Hạo dùng toàn bộ sức lực còn sót lại hét lên một tiếng, dậm chân bắn thẳng lên trời, từ trên không một quyền cực mạnh hướng xuống Cuồng Mãng Sư đang điên cuồng lao tới, “PHẢN KÍCH!” trong một chốc khi nắm đấm chạm vào năng lượng xung quanh Cuồng Mãng Sư, dấu ấn Huyền Vũ trên cánh tay Dương Hạo phát sáng tiếp theo đó là một quyền không thể cản phá xé rách rào cản đó đấm thẳng vào đầu Cuồng Mãng Sư “RỐNG!!!” “ẦM!!!” một tiếng gầm đau đớn, sát thương tích tụ khi nãy từ trong cánh tay bộc phát thổi bay toàn bộ cơ thể Cuồng Mãng Sư, tất cả mọi thứ còn lại là Dương Hạo đang đứng không vững khi xung quanh là vết tích của trận chiến khi nãy lẫn vào đó là từng miếng thịt vụng vỡ nát còn sót lại của Cuồng Mãng Sư.

“Thắng rồi sao” Dương Hạo thở một tiếng nhẹ, năng lượng cuồng cuộn từ từ biến mất, hắn bất chợt khụy xuống, mái tóc màu trắng trở lại thành màu xanh đen khi xưa, đôi mắt màu đỏ trở về với màu xanh dương đậm quen thuộc. Mồ hôi hắn đổ ra liên tục, khuôn mặt tái nhợt, toàn thân có thể đổ ngã lúc nào cũng được, đây có lẽ là hậu quả do việc sử dụng sức mạnh quá mức.

“Grừuuu”

“Hả….!” Dương Hạo bỗng nhiên nghe được một tiếng gừ nhẹ, hắn đưa đôi mắt đang cố gượng mở nhìn về phía đó, Hắc Ma Lang từ trong đống đổ nát đi tới bên cạnh hắn. có vẽ nó biết được hắn bây giờ trở nên vô hại, một thời điểm cực tốt để kết liễu hắn, nhưng điều khiến Dương Hạo trở nên tuyệt vọng là Hắc Ma Lang cũng ở trong trạng thái Cuồng Bạo.

“Lần này tiêu thật rồi, mấy lão bà ta phải đi trước rồi” Dương Hạo nhắm mắt lại trong lòng thở dài, một cơn bất lực hiện lên, không muốn chứng kiến cảnh tượng phía trước mặt lúc này, cái cảnh mà con Hắc Ma Lang đang há họng đầy răng sắc nhọn, chuẩn bị một phát ăn tươi nuốt gọn hắn.

“Súc sinh ngươi…..chết đi” Tưởng như Dương Hạo sẽ đi bán muối với ông bà nhưng ngay lúc đó một giọng nói lạnh lùng đầy sát khí vang lên phía sau Dương Hạo, một thân ảnh lờ mờ đột nhiên ngay sau đó xuất hiện phía trước Dương Hạo, hắn mở mắt sửng sốt nhìn người đó, một cô gái toàn thân mặc hắc y với cử chỉ lạnh lùng không ai khác là Nia. Bây giờ nàng đang ở trong trạng thái Miêu Hóa để lộ toàn bộ khuôn mặt xinh đẹp cùng với đôi tai mèo, mái tóc dài màu đen phản phất theo từng dòng năng lượng, móng tay biến thành màu đen dài ra khỏi ngón tay thành hình vuốt nhọn, xung quanh nàng một luồng chiến lực cực đại ép lùi con Hắc Ma Lang về phía sau.

“Làm sao……mà…….có…….thể!” Dương Hạo thấy được Nia thì chỉ kịp thốt lên lời đó rồi ngã xuống ngất đi, đây là lần thứ hai hắn rơi vào trạng thái đóng băng trong trạng thái bị thương cực nặng thế này, nhưng trước lúc đó hắn lại nghe được một tiếng Gào rít thảm thiết cùng với tiếng của hệ thống vang lên.

“Tình trạng cơ thể dưới 50% mức độ nguy hiểm cao kí chủ sẽ được đưa vào tình trạng mất ý thức tạm thời, bắt đầu trong 3…..2……1…..0…!”

“Đinh!! Kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ yêu cầu, phần thưởng sẽ được gửi vào kho, trên hết hệ thống sẽ tiến hành nâng cấp trong 24h bắt đầu trong 3….2……1…..0..!”

1,139

31

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.