ảnh bìa

TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Tu Luyên, Độ Kiếp.(phần mở đầu)

Lại một mùa đông lữa đã đến với thiên giới, tuyết phun trắng xóa các thành trì. Người ngoại ra đường mặc dù tu vi khá cao nhưng vẫn không chịu đc cái rét băng hàn khắc nghiệt của Thiên giới, đặc biệt là đối với những người dưới cảnh giới thông thiên. Vì vậy mọi hoạt động diễn ra đình trệ hơn bao giờ hết, tại Phong Thiên Thiên triều, trong một tòa tiểu viện lớn có một đôi nam nữ vô cùng diễm sắc đang ngồi ôm nhau, nữ mặc một chiếc váy đen khá ngắn tới đùi ngồi trong lòng thanh niên nam tử, còn nam tử cũng mặc bạch sắc trường bào ôm lấy nàng quấy thêm một lớp chăn.

Thanh niêm nam tử cất dọng nói:

-Haizz mùa đông năm nay đến sớm thật, may sao ta lấy đc nàng rồi nếu không năm nay có lẽ chết cóng rồi. Đúng là ông trời quá ui ái mà.

Nàng cũng mỉn cười âu yếm quay lại nói:

-Mọi năm thiếp, thường cùng với Vân Tiên tỷ tỷ cùng làm bạn qua mùa đông lạnh giá, nhưng quả thật không bằng năm nay. Có chàng thật ấm áp! Thiên nam chàng thật đẹp!

Nghe đc câu đó hắn sướng phát điên đưa tay lên vuốt tóc nàng.

Sau đó nàng ngã vào lòng hắn dụi dụi chàn đầy hạnh phúc cảm nhận hơi ấm từ hắn. Hắn cũng ôm eo nàng thủ thỉ,đầy dụ hoặc, toát ra mỵ lực nói:

-Mùa đông giá rét này không ra ngoài đc hay hai ta cùng tu luyện,ta cũng sắp đột đến thiên tầng tu luyện rồi. Tu luyện 17 năm rồi vẫn từ thiên tiên chưa tới đc nhập thiên cảnh.

Nàng cũng dận dỗi nói:

-Còn chậm à so với người khác thì lại nhanh hơn không biết bao lần ấy. Chàng muốn lợi dụng ta phải không, mới cho ta nghỉ đc mấy ngày.

Nàng càng giận hắn càng cảm thấy dễ thương và cầ dẫn hơn vì thế cũng dịu dàng, ngọt miệng dụ dỗ:

-Nàng không muốn thực lực mạnhhả, không những thế có đc thực lực ta sẽ có thể bảo vệ nàng tốt hơn thậm chí định lực ta cũng cao hơn, nàng cũng đỡ chịu khổ hơn đấy.

Nàng cắn hắn một phát vào vai hậm hực nói:

-Vô sỉ. Nào cũng nghĩ đến chuyện chà đạp người ta. Chàng... Chàng không thương ta.

Nói song nàng liền tỏ ra giáng điệu yếu đuối, ánh mắt lưu ly trong suốt liền có gợn nước trong suốt vô cùng hấp dẫn. Làm hắn cũng mền lòng nói:

-Đc rồi ta không động vào người nàng yên tâm chỉ tu luyên thôi.

Nhưng hắn cũng hậm hực nói nhỏ:

-hừ! trời già bất công có vợ sinh lại không làm đc gì.Lấy vợ Để làm gì chứ.

Nàng nhẹ nhàng an ủi :

-Chàng phải hiểu cho thiếp chứ thiếp tu luyện công pháp thuộc tính băng khá kiêng kị chuyện này. Chờ sau khi tẩy lễ chàng muốn sao thiếp cũng chiều đc chưa. Chỉ cần không phản bội thiếp là đc.

Hắn cũng gật đầu, hơi bất bình,nhưng cũng ăn năn nói:

  -Không phải ta không nghĩ cho nàng, mà cảnh giới càng cao sinh đẻ càng khó đặc biệt là kì tài như nàng càng khó hơn vì thế ta chỉ muốn làm mẫu thân vui vẻ cũng muốn cho nàng có thêm một người bạn thôi mà,nhưng chờ ta vẫn có thể, lúc trc ta không biết tổn hại đến căn cơ của nàng nên ta.. ta có phạm sai lầm xin vợ yêu tha lỗi.

Nàng cũng chàn ngập yêu thương sờ mặt hắn nói:

-Thiếp cũng muốn nhưng chàng hãy tin thiếp, sau khi tẩy lễ chàng muốn gì cũng đc.

Thấy vậy hắn cũng đồng ý gật đầu, sau đó hai người cùng nhau bắt đầu vận công tu luyện.

Thiên địa tinh khí bắt đầu từ khắp các nơi bị kéo lại căn phòng như có gì đó vẫy gọi hướng tới hai người như trăm sông đổ bể. Qua nhìu lần tuần hoàn vận chuyển công lực sợi dây gắn kết Linh Liên và Thiên Nam ngày càng mạnh mẽ không những thế trên tay trái của hắn và tay phải cũng nàng bắt đầu hình thành ấn kí một con chim với một nửa trái tim.

Nếu cầm hai hình mà ghép lại thì y như một phù văn đầy đủ cùng vẽ trên một trang giấy có điều hình của nàng lại là màu nam nhạt nhìn vô cùng hiền dịu và nữ tính, còn của hắn lại là màu lam đậm trông mạnh mẽ và khỏe khoắn hơn nhiều.

Mới đó tu luyện đã đc 10 ngày, hai người thu công lại sau đó hắn ôm nàng vui vẻ nói làm nàng giật thoắt mình theo bản năng nhưng lại không phản kháng.

-Hahah vợ yêu chúng ta sắp độ kiếp rồi, sắp tiến lên thiên tầng cảnh giới tu luyên rồi. Ui da yêu vợ quá ha.

Cho ta hun cái nào

Có lẽ đây là hiệu quả do Uyên Ương công maang lại vợ chồng đồng cam có nhau.

Sau đó hắn hôn nàng dúi dụi khiến nàng không kịp phản ứng mặt đỏ bừng bừng. Nát sau hắn vơis buông tha nàng, nhưng nàng vẫn vô cùng hoảng sợ giận dữ nói:

-Chàng thật sấu xa. Hừ không thèm quan tâm tới chàng lữa.

Hắn cũng cười chừ vội vàng đổi chủ đề :

-Còn hơn 100 ngày với độ kiếp nha. Hay chúng ta đi thăm Bạch thúc thúc với cha mẹ trc nha. Cũng lâu rồi chưa bái kiến Bạch thúc.

Nàng cũng vui vẻ gật đầu không phản đối sau đó cùng hắn khoác áo choàng bay đến một tòa viện phủ.

Hai người vừa đến nơi binh lính hai bên vội vàng cúi chào:

-Bái kiến Thái Tử, Thái tử phi.

Hắn cũng đưa tay hạ suống nói:

-Bình thân, phụ hoàng và mẫu thân có đây không?

Binh sĩ vội bẩn báo:

-Thưa thái tử Đế Hoàng cũng với Đế hậu cùng đến động phủ của Thái Thượng(ông thắng này) chuẩn bị độ kiếp Nghich thiên cấp từ mấy hôm trc.

Thiên Nam mặc dù biết tu vi phụ mẫu cao thâm nhưng cũng không ngờ lại độ kiếp sớm như thế so với thế hệ của họ thì đi trc rất nhiều người. Lên vậy hắn và Linh Liên cũng hốt hoảng nhìn nhau. Sau đó hắn dặn dò binh lính rồi rời đi.

-Haizz thật đáng tiếc. Nếu cha mẹ quay lại liền báo ta đến thăm dùm ta.

Sau đó hắn cùng Linh Liên bay đi, trên đường Linh Liên lo lắng hỏi:

-Phụ mẫu sắp độ kiếp, thiếp nghe nói rất nguy hiểm, chúng ta nên đi thăm hay không.

Hắn cũng suy nghĩ rồi chả lời :

-Haizz quả thật rất nguy hiểm nhưng ta tin tưởng phụ mẫu sẽ vượt qua, còn có gia gia chấn thủ lữa mà. Tốt nhất không lên quấy rầy họ.

Nói song sắc mặt hắn khá là lo lắng cho phụ thân và mãu hậu sợ họ xảy ra chuyện. Nói gì thì nói họ cũng rất quan tâm đến hắn cũng là một trong những người thân hiếm hoi mà hắn có.

Bay đc một lúc hắn đến đc 1 tiểu chúc lâm với nhiều cây trúc màu bạc trong như ngọc phát ra bạch quang dịu dịu. Bỗng một thanh liên mặc đế bào màu vàng bay tới cười nói:

- Haha đại ca, đại tẩu tưởng hai người lấy nhau quên luôn cha và đệ rồi . Ôm nhau chán rồi à.

Thấy dáng vẻ chêu tức của hắn Thiên Nam quay sang ôm lấy Linh Liên làm cho nàng đỏ mặt nói như dọa tên kia:

-Hắc hắc Phong Hành , nay đại ca và đại tẩu đến để kết duyên cho người với một cô gái bọn ta khá ưng đấy. Tính tình hiền như hổ, sắc đẹp hơi kém LIÊN nhi một chút nhưng vô cùng sinh đẹp đặc biệt rất thích đối sử đặc biệt chăm sóc chồng chả hây cha đệ có nhà không?

Thấy vậy Phong Hành hoảng sợ bỏ chạy hét lớn :

-Aaa đại ca ngươi thật sấu k đc, cha ta không ở nhà , không đc cưới xị gì đâu nha. Ngươi mà nói ta không về nhà lữa đâu. Huhu! Đại ca ức hiếp người.

Linh Liên thấy vậy cũng châm chọc nói:

-Tỉu đệ đừng chạy nàng còn chưa tới mà, tiểu đệ thật nhát gan.Đến ta coi chút nào.

Thấy vậy Phong Hành liền biến mất không thấy bóng dáng nhưng giọng nói lại còn vang vọng:

-aaa tỷ tỷ đại ca ức hiếp ta đừng bảo nàng tới taaa đi rồi! Đi rồi. A

Thấy vậy Thiên Nam ngao ngán thở dài :

-Haizz thằng này không biết bao giờ mới lớn đây.

Linh liên cũng thêm vào:

-Lớn làm chi cho sấu xa như chàng, hứ cứ như tiểu đệ lại dễ thương không.

Thấy dọng điệu châm chọc, trêu điên của nàg hắn quá mức khiêu dẫn và đáng yêu hắn hận không thể đem nàng ra phạt chỉ đành đét vào mông nàng một phát làm cho nàng rạo rực không dám chêu hắn lữa.

Nàng vô cùng tức tối nếu là người ngoài nàng đã cầm kiếm chém chết, nhưng với hắn nàng chỉ nổi dận nói:

-Chàng thật sấu xa. Thiếp k cho chàng ôm lữa.

Hắn cũng chấp tay ra vẻ khấu lỗi cầu xin, thấy vậy nàng cũng mền lòng buông tha.

Bỗng một thanh âm như gió xuân vang lên:

-Thiên Nam đến rồi còn không vào.

Hắn vội nắm tay Linh liên rồi cùng nhau đi vào sảnh điện. Ngồi trên điện chính là một trung niên nam tử mặc đạo bào màu trắng trông khá giản dị, lại vô cùng anh tuấn, hòa ái dễ gần đọ cốt niên phong.

Hắn cùng Linh Liên vội vàng cúi chào:

-Bạch thúc.

Ông cũng cười đáp lại:

-Hay đứa thật xứng đôi, Haiz phải chăng thằng quỷ nhỏ kia trưởng thành như các con thì tốt.

Thiên Nam cũng cười vỗ về nói:

- Bạch thúc cứ để cho nó chơi chán đi về sau cũng tự lớn. Cũng đến lúc trưởng thành thôi.

Bạch thúc cũng ngao ngán thở dài:

-Phải chi ngày ấy ta cho nó đi thí luyện với con có khi giờ cũng chín chắn hơn nhìu rồi. Chiều quá quen hư mà.

Sau đó ông cũng chuyển chủ đề :

-Hai con sắp độ kiếp, đây là tác dụng củ Uyên ương công à?

Thiên Nam và Linh Liên cũng vui vẻ gật đầu.

Sau đó Bạch thúc ns:

-Cha mẹ con cũng sắp độ kiếp đúng là hỷ sự long môn mà.

Lại đây, có gì thắc mắc tu luyện ta chỉ cho,ta cũng sắp phải bế qquan gần 100 năm lữa độ kiếp rồi.

Linh Liên và hắn cũng dật mình nói phải biết Nghịch Thiên cảnh cao tới nào muốn tu luyện phải chải qua vô vàn khổ ải mới vấn đỉnh đc mà 1 ngày nghe tin trong gia tộc 3 người độ kiếp.

-Vậy hai con xin chúc thúc đại công cáo thành.

Saaau đó hắn và nàng cùng nhau ngồi nghe ông giảng đạo, lần này thu hoạch khá lớn khiến mọi khúc mắc tu luyện củ haai người đc hóa giải.

Trc khi ra về ông còn dặn hắn :

-Thiên giới sắp có tâi biến lớn nhớ chăm tu hành không đc chảnh mảng.

Sau đó nói một câu vô cùng khó hiểu khiến hắn và nàng nghĩ hoài không ra:

-Haizz tai kiếp khó lường, cơ duyên cũng đến.

Saaau đó nhìn hắn và nàng vô cùng thâm ý.

Hai người liền cáo từ rồi ra về.

18

2

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.