Chương 13
Ta Không Quan Tâm
Chương 13: Ta Không Quan Tâm
Bóng người dần dần hiện lộ ra đó là một người nữ tử, với mái tóc trắng, đôi mắt phượng to tròn, đặc biệt tròng mắt nàng thay vì màu đen thì nó lại màu trắng, đôi môi đào chúm chím, làn da trắng hồng mịn màng, gương mặt lạnh lùng cao quý rất ra dáng hoàng tộc cao quý, nàng mặc một bộ bạch y, lúc này nhìn nàng như một tiên nữ hạ phàm không bị nhiễm khói bụi hồng trần vậy.
Đi sau nàng có ba nữ tử khác, dung nhan cũng không thua kém gì nàng, Lăng Chí Vỹ nhận ra một người trong số đó, lần lượt là.
một tuyệt sắc nữ tử với mái tóc đỏ dài mượt mà, đôi mắt to tròn, cái mũi cao, đôi môi đỏ mọng nước, khiến cho nam nhân nhìn là chỉ muốn cắn một miếng mà thôi, làn da có chút đen sạm làm nổi bật vẻ anh khí của nàng, cơ thể phát triển đầy đủ ngực và mông rất đầy đặn, có lẽ do nàng thường xuyên luyện tập nên cơ thể nàng rất cường tráng.
đặc biệt là khí tức anh khí của nàng khiến cho nàng có vẻ đẹp riêng với những nữ nhân khác, nàng mặc một bộ giáp đỏ, bên hông treo một thanh kiếm dài khoảng 1 mét, gương mặt nàng như một tượng đá bất động vậy, cho dù có xảy ra chuyện gì nàng cũng sẽ không lay động.
Nàng đi theo sát bạch y nữ tử, nửa bước cũng không rời, đứng chỉ cách bạch y nữ tử đúng một bước chân, có lẽ nàng ấy chính là hộ vệ của Bạch Y nữ tử chăng!.
Còn có một cô gái với mái màu lam nhạt, gương mặt hoạt bát đáng yêu, đôi mắt to, chiếc miệng nhỏ nhắn, làn da sáng bóng trắng không thua gì những nữ tử khác đi cùng nàng, nàng vừa đi vừa cười đùa chào hỏi lại những người đang chào mình rất nhiệt tình.
Cuối cùng là một cô gái khoảng 14-15 tuổi với mái tóc đen dài, làn da trắng như em bé, cặp mắt to, cơ thể nàng đang trong giai đoạn phát dục nhưng dù vậy nhờ gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu của mình nàng cũng không thua kém gì những mỹ nữ khác chút nào
Không sai, người Lăng Chí Vỹ nhận ra đó chính là nàng, nàng là muội muội hắn Lăng Tiểu Vũ, hắn thầm kinh ngạc, hắn thật không ngờ nàng cũng tới tham gia buổi tiệc này hôm nay, khi hắn nhìn chằm chằm vào nàng, nàng dường như cảm nhận thấy có một ánh mắt đang nhìn mình.
Mặc dù hiện tại có rất nhiều ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào nàng, nhưng nàng vẫn cảm nhận thấy được ánh mắt này có chút kỳ lạ, mặc dù nhìn nàng chằm chằm nhưng lại không có cảm giác người này đang nhìn nàng một cách dâm đãng hay ghen ghét, nó chỉ đơn giản nhìn nàng một cách ôn nhu khiến nàng không khỏi ấm áp.
Nàng liền nhìn xung quanh tìm kiếm ánh mắt đó, cô gái tóc lam bên cạnh thấy nàng có chút kỳ lạ nên liền mở miệng hỏi
"Tiểu Vũ, muội sao vậy, Thấy không khỏe ở đâu à?" Cô gái tóc lam lúc này nhìn nàng với ánh mắt quan tâm, nàng lắc lắc đầu nói
"Muội không sao đâu ạ, tỷ đừng để ý đến muội" Lăng Tiểu Vũ nói xong liền không tìm kiếm tiếp nữa, bỗng thiếu nữ tóc lam la lên.
"A… Tiểu Huy, Ngươi đã đến đây rồi à?" Lúc này tất cả mọi người đều nhìn theo hướng cô gái tóc lam đang nhìn, ở đó đứng có đến bốn bóng người, một người bước ra liền lên tiếng.
"Lục Tiểu Thư, đa tạ tỷ đã mời ta đến đây, đúng vậy ta đã đến rồi!" Một thiếu niên khoảng 16 tuổi bước ra lên tiếng trả lời
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào hắn, hắn có thể cảm nhận được ánh mắt của những người ở đây, nam nhân thì dường như lộ ra ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy, còn nữ nhân thì lộ ra ánh mắt rất tò mò, lúc này không khí trong đại sảnh trở nên im ắng, nếu lúc này có một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy nữa là.
Người đầu tiên phá vỡ không khí im ắng này cũng là cô gái tóc lam nhạt, nàng ho khan hai tiếng nói
"Khụ... khụ… được rồi lát nữa ta sẽ gặp lại ngươi sau Tiểu Huy" Lúc này nàng vừa nói dứt lời mới để ý bên cạnh tên Tiểu Huy mà nàng nói chuyện có đứng thêm 3 người nữa.
Nàng tò mò nhìn chằm chằm vào một nam tử trong đó, người mặc một bộ hắc bào, có lẽ chất liệu vải không phải là tầm thường, bình thường những tiểu gia tộc không thể nào mua nổi loại vải này cả, tên nam tử kia nhìn mặt khoảng chạc tuổi với tên Tiểu Huy nhưng khí tức của hắn rất chững chạc không có một chút dáng vẻ thiếu niên nào cả.
Thay vào đó là dáng vẻ của một người đã trải qua nhiều thăng trầm và tang thương, nàng nhìn hắn chằm chằm đến ngây người không thèm để ý đến chút hình tượng của nàng chút nào nữa, nàng không để ý xung quanh lúc này ai cũng đang nhìn mình với ánh mắt rất cố quái.
Không cổ quái làm sao mà được, một tuyệt sắc mỹ nữ lại nhìn chằm chằm vào một nam nhân làm sao không khiến cho người khác ngây người cho mà được
Lúc này Lăng Tiểu Vũ nhìn về hướng thiếu niên kia đang đứng, nàng nhìn thấy tên thiếu niên hắc bào liền giật mình bắn người hét lên
"Tam Ca, sau huynh lại đến đây?" Khi vừa nghe nàng nói xong tất cả mọi người đều nhìn về phía thiếu niên hắc bào kia
Không sai thiếu niên hắc bào này chính là Lăng Chí Vỹ, hắn nở một nụ cười ôn nhu nhìn nàng cười cười nói
"Tam Ca không được đến đây chơi à?"
Nàng nghe hắn nói xong liền nhận ra mình hỏi một câu rất ngu ngốc, nhưng cũng không hẳn là ngu ngốc vì bình thường tên tam ca này của nàng sẽ không bao giờ đi những nơi như thế này cả, bởi vì hắn chỉ là một nhị thế tổ thích ăn chơi trác táng mà thôi, mời hắn đến đàm luận về võ đạo với luận bàn thì hắn có chết cũng không đi nữa là.
Nhưng lần này hắn lại xuất hiện ở đây, làm sao không khiến cho nàng không ngạc nhiên cho được chứ, thấy cả hai huynh muội nói đến đây liền im lặng không nói gì nữa, thì Thiếu nữ tóc lam nhạt nhìn cả hai huynh muội hỏi
"Nam nhân kia là tam ca của muội à Tiểu Vũ?" Nàng nghe thiếu nữ tóc lam kia hỏi liền gật gật đầu đáp
"Đúng vậy, huynh ấy là tam ca của muội" nói đến đây lông mày của Lăng Tiểu Vũ khẽ nhíu lại sau đó không nói gì thêm nữa
Thiếu nữ tóc lam thấy vậy liền muốn phá vỡ không khí im lặng đến đáng sợ này, nàng nhìn sang Lăng Chí Vỹ liền nói
"Lăng Thiếu Gia, không biết ngài có muốn đi cùng tỷ muội bọn ta đàm luận võ đạo không?"
Nói đến đây Bạch Y nữ tử và Thiếu nữ tóc đỏ liền trầm mặt, lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó là không thích, lúc này thiếu nữ tóc lam đã nhận ra mình đã nói gì đó sai sai liền im lặng nhìn chằm chằm vào Lăng Chí Vỹ
Lăng Chí Vỹ lúc này mở miệng nói
"Nàng là Lục Tiểu Thư, Lục Thiến Thiến?" Khi Lăng Chí Vỹ mở miệng hỏi vậy tất cả mọi người đều thầm khinh bỉ trong lòng nói
- Ngươi biết rồi còn hỏi, hết lý do để bắt chuyện với mỹ nữ rồi à. Nhưng câu tiếp theo của hắn khiến mọi người liền loại bỏ suy nghĩ này, hắn nói
"Rất tiếc, tại hạ không thể đi cùng các vị mỹ nữ, ta còn có vài việc cần nói chuyện với thuộc hạ của mình, nên ta không tiện đi cùng các vị mỹ nữ đây, nếu không có chuyện gì nữa Lăng Mổ cáo từ"
Nói xong hắn liền quay đầu không ngoảnh lại một cái, liền bước trở về lại chỗ cũ của hắn ngồi trong sự kinh ngạc của mọi người, Diệp Huy và Lâm Di liền đuổi theo, Diệp Huy trước khi đi chắp hai tay lại chào Lục Thiến Thiến một cái rồi liền đuổi theo.
Tất cả mọi người ở đây đều nói thầm
- Có cơ hội đi cùng các tuyệt sắc mỹ nữ mà lại từ chối, không lẽ hắn không phải nam nhân à?.
Lúc này phong Viêm liền đuổi theo phía sau Lăng Chí Vỹ khẽ hỏi nhỏ
"Lăng Thiếu, có cơ hội như vậy sao huynh lại đi từ chối vậy?" Lúc này Lăng Chí Vỹ nói nhỏ khẽ đáp
"Ngu ngốc, các nàng đều là những người có quyền lực và danh tiếng, mặc dù xinh đẹp thật"
"Nhưng ta lại muốn lập hậu cung cực lớn, ngươi nghĩ các nàng sẽ đồng ý cùng phu quân với nữ nhân khác sao?"
Nói xong hắn thầm tiếc nuối trong lòng, nhìn hắn lúc này như rất đáng tiếc vậy, mặc dù hắn rất thích mỹ nữ, nhưng ước mơ từ kiếp đầu tiên của hắn đến kiếp thứ hai và đến bây giờ là lập một siêu hậu cung, với lại bây giờ kêu hắn Theo đuổi các nàng, mà bỏ rơi Tiểu Nguyệt và Yến Hạ, hắn không làm được
Hắn nói tiếp
"Ta là mỹ nam tử mà, dù ta đi đến đâu cũng sẽ có mỹ nữ để ý thôi, chứ không phải như ngươi huynh đệ đến giờ vẫn FA mặc dù rất chăm chút cho nhan sắc không ít a" nói đến đây hắn liền vuốt vuốt tóc mình lên rất dáng rất bảnh, một cách rất vô sỉ
Hắn nói xong Phong Viêm liền trầm mặt, phải hắn nói không sai nếu người khác chỉ chọn được một tuyệt sắc mỹ nữ mà là nữ cường thì người khác không thành vấn đề miễn là xinh đẹp. Nhưng hắn chắc chắn không chịu, thà hắn từ bỏ, nói chi đến các đại tiểu thư, công chúa đế quốc, người khác thì có thể.
Nhưng hắn hiểu tên Lăng Chí Vỹ này, mặc dù khi nói chuyện có chút thay đổi nhưng cái tính hái hoa bắt bướm của hắn vẫn không hề thay đổi, kêu hắn ở nhà cho nữ nhân nuôi mà không cho hắn tìm nữ nhân khác là chuyện không thể nào.
Lúc này khi hai người đang nói to nhỏ, cả bốn người đang bước về phía trước thì một bóng người ngăn cản trước mặt bọn họ.
472
15
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
