Chương 2
Bà chị hàng xóm (2)
Thực lực cơ bản của Vinh lúc này chỉ nằm trong khoảng người trưởng thành khỏe khoắn, cộng thêm động tác có phần quỷ dị nên mới dằn mặt được hai thằng học sinh ngây ngô.
Dù cho có là Cambion, nhưng lúc này Vinh mới chỉ thức tỉnh năng lực của mình, cậu cũng chẳng có nhiều năng lực thế nào, ngoại trừ một vài khả năng thôi miên tác động đến suy nghĩ mà thôi.
“Ah, Vinh đấy sao, thế nào rồi, buổi lễ tốt nghiệp ấy?”
Vừa trở về từ trường hợp, đi ngang qua nhà chị Hương, nhìn thấy bả đang bưng đồ ra để phơi, bê luôn một thau lớn mà không nhằm nhò gì.
Trước giờ bà Hương vẫn luôn coi thường về mặt sức khỏe của cậu, mà cũng nhờ vậy mà trong lòng Hương, Vinh là một đứa em trai cần bảo vệ yếu đuối.
“Dạ vâng, vẫn còn tốt ạ”
Mỉm cười gật đầu, cơ thể gầy gò trong bộ trang phục học sinh rộng thùng thình khiến Vinh có phần gầy yếu.
Nhưng không một ai biết được rằng thằng nhóc ma quái bên dưới của cậu khủng khiếp thế nào đâu.
“Chị đang phơi đồ sao? có cần em giúp không?”
Mở miệng muốn hỗ trợ, đôi mắt Vinh nhìn chằm chằm vào thau đồ nặng trệch giống như thực sự lo lắng cho chị Hương.
Nhưng thực chất thì bộ ngực đào được che lấp dưới lớp vải mỏng kia mới là tâm điểm của cậu, khe sâu bị kẹp chặt bởi hai vách núi khổng lồ, hoa văn của chiếc áo ngực màu hường nhạt hơi lộ ra.
Hôm nay là một ngày trời khá nóng, vậy nên Hương ăn mặc thật mát mẻ, chiếc áo thun trắng và cái quần đùi dài không tới nỗi đầu gối.
Một ít nước từ thau đồ bắn lên khi di chuyển khiến lớp áo mỏng thấm ướt, kèm theo mồ hôi lăn dài sau lưng và cặp đùi trắng nõn, từng bước đi có thể cảm nhận được ma sát nhớp nháp trên người.
“Không… không cần đâu”
Vội lắc đầu, giống như sợ rằng thằng bé gầy gòm này qua giúp sẽ làm bả bận hơn, Hương liền từ chối.
Nhưng mà Vinh nào có buông tha dễ đến vậy, nhân lúc có một đối tượng thí nghiệm miễn phí ở đây, hơn nữa cảm tình cũng không quá tệ, cậu liền giả bộ khó chịu nói.
“Chị cũng thật là, chỉ là phơi vài món đồ thôi không phải sao? chẳng lẽ em còn làm phiền chị?”
Nghe thấy vậy, Hương cũng hơi ngại ngùng, suy cho cùng thì công việc cũng không nặng nề gì lắm, chị ta mới gật đầu nói làm phiền.
Bước vào bên trong sân, phụ giúp Hương bưng thau đồ đi về phía trước, bả còn chưa kịp cản thì liền giật mình nhìn Vinh dễ dàng bưng cái thau quần áo thấm nước nặng trịch về phía trước.
Vốn lúc Hương đã cảm thấy mệt mỏi khi bưng thau đồ ra ngoài, vì lười vắt trước ở trong nhà, hơn nữa sợ bàn tay hư nên bả để yên bưng ra ngoài.
Hai người thật sự nghiêm túc chăm chỉ phơi từng cái áo quần còn thấm nước, Hương tự hỏi không biết từ khi nào cậu em trai hàng xóm này trở nên khỏe mạnh đến vậy.
Biểu cảm hiếu kỳ tò mò, tiếp xúc thân cận khiến cho Vinh liền cảm thấy nóng hết trong người.
Nhất là khi chị ta chụm hai đầu gối lại, hai tay chống xuống trên bắp đùi của mình xoa xoa đôi chân thon dài quyến rũ, động tác này liền đẩy cặp mông căng nịt của bả vểnh lên khiến người ta không thể rời tầm mắt.
Da thịt lộ qua bộ đồ thiếu vải, yết hầu thằng Vinh khô khan, hắn thèm khát đánh cái ực nuốt nước miếng…
Hương cúi xuống một chặp lâu nên Vinh liền dừng lại giả bộ lau mồ hôi trên trán, từ góc độ này có thể cho cậu nhìn thấy giọt mồ hôi tròn trịa lăn đều trên vách núi bí mật kia.
Cảm thấy thoải mái sau khi tự xoa chân mình, Hương đang định đứng lên lại thì liền nhìn thấy trước đủng quần của Vinh có cái gì đó hơi cồm cộm lên.
Suy nghĩ trong đầu khiến bả hơi đỏ mặt, dù sao thì Hương cũng chỉ mới hai mốt, là sinh viên đại học, còn đang giao quá với một người bạn trai.
Giấc mộng tình yêu tuổi thanh xuân của Hương cũng khá dạt dào, hồi mới yêu bả cũng nhiệt tình lắm, nhưng trải qua vài lần hương vị tình dục, Hương liền cảm thấy chán phèo.
Trong tiểu thuyết nói gì mà một ngày bảy cử? Toàn là lừa tình, thằng bạn trai của cô cũng thật phế vật, mới vào chưa đầy mười phút đã ra, làm cô hoàn toàn chẳng đạt tới cực hứng.
Vội vàng dẹp cái suy nghĩ bậy bạ trong đầu, khi Hương đứng lên thì đã nhìn thấy Vinh cởi áo khoác đồng phục ra, vì trời khá nóng nên Hương không nghĩ nhiều.
Nhưng đợi đến khi cơ thể rắn chắc của thằng Vinh lộ liễu qua lớp áo sơ mi thấm đẩm mồ hôi, từng múi thịt rõ ràng, mùi mồ hôi nam tính bốc sang người Hương khiến cô lân lân.
“Chị Hương, chị nhích qua một bên đi, em phơi nốt cái áo này nữa là xong”
Đột ngột nói vậy khiến cho Hương giật mình, đằng sau lưng cô là một phần dây treo còn trống, đang tính lùi lại một bước thì Vinh đã nhanh hơn áp sát.
Hai cơ thể thật gần gủi nhau, phía dưới đủng quần thật ‘vô ý’ sượt nhẹ qua phần bụng của Hương, cái cảm giác cứng ngắc và nóng ẩm nhàn nhạt qua lớp vải dày khiến cô khựng lại.
Sau đấy từ phía gáy, hơi thở nóng hổi thổi nhè nhẹ đằng sau lưng làm cả người Hương nổi da gà, móc thành công chiếc áo lên dây, Vinh liền sơ suất té ngã một phát.
“Hah…huh….”
Hơi thở dốc nặng nề khi bị đè nặng, cả người Vinh nằm đè lên Hương, đầu gối còn sượt nhẹ qua bộ phận nhạy cảm bên dưới, cái cảm giác ẩm ướt bên dưới, là do mồ hôi có phải hay không ta~ ?
Cái lưỡi xấu xa khẽ lướt lên cổ Hương, bàn tay cũng vân vê một chút da thịt, đôi mắt Vinh như xuất hiện những vòng tròn đồng tâm quỷ dị, đem những suy nghĩ bình thường của nữ nhân dưới trướng tán đi.
Thứ để lại trong đầu Hương bây giờ chỉ còn cái cảm giác tê liệt vì sung sướng, nhưng lại khó chịu khi không thực sự được va chạm xác thịt.
“Em, em xin lỗi”
Giọng nói thành khẩn vội vàng đứng dậy, nhưng nhìn đôi mắt mê tình của nữ nhân liền khiến cho Vinh cười khẩy trong lòng.
Quần áo của hai người cũng không còn ngăn nắp, nếu như người bình thường sợ rằng sớm làm liều, nhưng nó chỉ thành công với điều kiện đối phương cũng có cảm tình với mình.
Chưa đâu, còn phải chơi đùa thêm tí nữa, đùa nghịch sự nhạy cảm của chị ta dưới lớp vải mỏng manh này.
“Chị không sao chứ?”
“À… ừm…”
Đưa tay ra nắm lấy tay Hương, giờ bả đã nói năng không lưu loát, thậm chí bị Vinh kéo lên sát vào người cũng không nhận ra điều gì.
Thứ động lại trong não Hương giờ chỉ toàn là mùi hương mạnh mẽ, cơ thể cả hai va chạm làm bả cảm nhận được rõ ràng hơn kích thước của cự vật.
Đậu hũ có bị ăn thì có làm sao đâu a, chỉ là hơi nhột nhộ một chút, hơi ngứa ngáy một chút, hơi….… ướt át một chút, gương mặt đỏ bừng thẹn thùng vuốt tóc của Hương giờ giống thiếu nữ ngây thơ e ngại người tình, Vinh giờ chỉ muốn cười nhạo chị ta.
Dâm nữ!
Đừng có làm như cậu không để ý thấy những gì bả làm, hơn nữa bả đã có bạn trai rồi, lại còn như thế biết câu nam nhân khác, cái cơ thể lăng loạn này thật là cần phải trừng phạt nặng nề mới được.
Hắc hắc, liếm nhẹ khóe môi mình, đưa tay cởi ra hai nút áo trước người, sau đấy tiến vào nhà của Hương.
“Để chị cắt dưa hấu ra cho em ăn nha”
Luống cuống chạy vào trong nhà như con cừu non hoảng loạn, Vinh liền cười thật tươi, thật thanh thuần gật đầu như đứa trẻ ngây thơ và nói.
“Vâng, cảm ơn chị”
Đợi cho đến khi bóng Hương khuất đi, cậu mới đưa tay xuống xoa nhẹ ngầm an ủi thằng nhóc tội nghiệp bên dưới, từ từ, thịt còn chưa tới.
Nào… nhanh lên, chuẩn bị mọi thứ cho kỹ càng nha, rồi ra đây và cùng ‘ăn’ với nhau nào! Ăn sạch sẽ luôn nhé!
106
5
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
