Chương 2
The Hunters
Trước khi thế giới bị chia cắt thành bảy lục địa riêng biệt, nó là một vùng đất thống nhất, đơn thể, được phân chia bởi hai vương quốc hùng mạnh: Middle-Land và Tamriel. Mặc dù từng không thể đơn độc về thể chất, nhưng các vương quốc này bị chia cắt bởi những vực thẳm văn hóa, ma thuật và xung đột chính trị. Ở trung tâm của sự chia cắt này là Núi Yeager, một đỉnh núi khổng lồ đánh dấu ranh giới giữa hai miền.
Middle-Land, một vương quốc được bao phủ trong bóng tối của khu rừng Mù Sương, là nơi mà ánh sáng mặt trời phải vật lộn để xuyên qua tán cây rậm rạp. Khu rừng cổ xưa, bị bỏ hoang này là nơi trú ẩn của những sinh vật của bóng đêm, mỗi sinh vật đều đáng sợ hơn sinh vật trước. Không khí nặng nề với mùi thối rữa và những lời thì thầm của những lời nguyền rủa cổ xưa. Rừng Mù Sương là nơi sinh sống của những con rồng khổng lồ hoang dã, đôi cánh da của chúng tạo ra những cái bóng đáng ngại khi chúng tung bay trên bầu trời. Những Linh Hồn Chết Đuối, ẩn núp trong vùng nước tối tăm, đôi mắt sáng rực của chúng là lời cảnh báo cho tất cả những ai dám đến gần.
Một cơn gió lạnh rít qua những đỉnh núi gồ ghề của Núi Yeager, làm rung chuyển các cửa sổ của Trường Sói. Bên trong, những hành lang đá cổ kính vang vọng tiếng thép va chạm và tiếng gầm gừ của những Hunters đang mài giũa kỹ năng. Đây là nơi của sự quyết tâm u ám, nơi các chiến binh luyện tập không ngừng nghỉ để chống lại bóng tối đang đe dọa nuốt chửng thế giới.
Vào buổi tối ảm đạm này, hai bóng người xuất hiện từ cơn bão tuyết xoáy, áo choàng của họ tung bay phía sau như những tấm vải liệm ma quái. Thầy Ethan, một cựu chiến binh tóc muối tiêu với đôi mắt đã chứng kiến quá nhiều, mang theo một bó nhỏ được bọc trong lông thú. Bên cạnh ông là Thầy Audrey, mái tóc đỏ của bà như một ngọn hải đăng rực lửa trên nền trời trắng xóa. Bà cũng ôm chặt một gánh nặng quý giá vào ngực.
Họ đã trở về từ những nhiệm vụ riêng biệt, con đường của họ hội tụ ở chân núi. Cả hai đều tình cờ chứng kiến những cảnh bi kịch không thể diễn tả thành lời - gia đình bị tàn sát, làng mạc bị san phẳng và mùi hôi thối của cái ác nồng nặc trong không khí. Nhưng giữa cảnh tàn sát, họ đã tìm thấy một điều bất ngờ: sự sống.
Ethan đã phát hiện ra một đứa trẻ sơ sinh bị bỏ rơi trong đống đổ nát cháy đen của một pháo đài từng rất đáng tự hào. Đứa trẻ, chỉ mới vài tuần tuổi, có mái tóc trắng muốt và đôi mắt vàng đến đáng sợ. Một vết sẹo lởm chởm trên mắt trái của nó, một lời nhắc nhở ảm đạm về những nỗi kinh hoàng mà nó đã phải chịu đựng.
Audrey đã tìm thấy người chịu trách nhiệm của mình trong sâu thẳm của một hầm mộ bị ô uế. Đứa trẻ sơ sinh, một Dark Elf với làn da như đá hắc diện được đánh bóng, đã bị bỏ lại cho đến chết giữa những hài cốt bị ô uế của tổ tiên nó. Tiếng khóc của nó vang vọng khắp ngôi mộ, một lời cầu xin cứu rỗi tuyệt vọng.
Những Thợ săn đưa những đứa trẻ trở lại Trường, trái tim chúng nặng trĩu vì sức nặng của những khám phá. Họ biết rằng những đứa trẻ này không chỉ là trẻ mồ côi mà còn là những người sống sót. Chúng đã được cứu khỏi số phận khủng khiếp, nhưng tương lai của chúng vẫn còn bất định.
Những Trưởng lão của Trường, khuôn mặt khắc họa trí tuệ của nhiều thế hệ, đã tụ tập lại để kiểm tra những đứa trẻ bị bỏ rơi. Họ nhìn thấy điều gì đó phi thường ở những đứa trẻ này, một tia sáng kiên cường thách thức bóng tối mà họ đã chứng kiến. Họ quyết định nhận chúng vào trường, nuôi dạy chúng thành Hunter và chuẩn bị cho chúng những trận chiến sắp tới.
Những đứa trẻ được đặt tên là Aris và Tyr. Chúng lớn lên trong những bức tường nghiêm khắc của Trường, được bao quanh bởi khuôn mặt nghiêm nghị của những người cố vấn. Chúng học cách sử dụng kiếm và kết ấn, cơ thể và trí óc được tôi luyện để chiến đấu. Chúng trở thành những người anh em trong chiến đấu, gắn kết với nhau bởi quá khứ chung và thực tế nghiệt ngã của cuộc sống.
Nhưng thế giới bên ngoài Trường học là một nơi khắc nghiệt và không khoan nhượng. Những sinh vật của bóng đêm trở nên táo bạo hơn, cơn đói của chúng không thể thỏa mãn. Nền hòa bình mong manh đã tồn tại trong một thời gian dài đang bắt đầu sụp đổ.
Bên trong những bức tường của Trường, hai cậu bé, Aris và Tyr, đã trưởng thành. Aris, được tìm thấy bị bỏ rơi giữa đống tro tàn của gia đình bị sát hại, mang dấu ấn bi kịch trên làn da nhợt nhạt và trong đôi mắt vàng đến rợn người. Tyr, một yêu tinh bóng tối, được giải cứu khỏi một hầm mộ bị phá hoại, mang theo sức nặng của di sản đã mất trong đôi mắt đen của mình. Họ khác nhau như đêm và ngày, nhưng lại gắn kết với nhau bởi hoàn cảnh chung khi họ đến và quá trình đào tạo nghiêm ngặt đã tôi luyện họ thành Hunters.
Thế giới của họ là một thế giới xung đột liên miên. Ở Middle-Land, Hoàng đế Edwin Sowden, người từng được người dân yêu mến, đã trở thành một bạo chúa dưới ảnh hưởng của cố vấn nham hiểm của mình, pháp sư hoàng gia Xa'thul.
Cuộc chiến giữa Đế chế và các tỉnh nổi loạn của Nilfgaard và Northern Land vẫn tiếp diễn, được thúc đẩy bởi ma thuật đen tối của Xa'thul và chứng hoang tưởng ngày càng tăng của Hoàng đế.
Aris và Tyr, không biết về mức độ thực sự của bóng tối đe dọa nuốt chửng thế giới của họ, đã luyện tập không ngừng nghỉ.
Họ đấu với nhau, tiếng cười của họ vang vọng khắp các hành lang đá, một tiếng vọng thoáng qua của sự ngây thơ trong một thế giới đang chênh vênh trên bờ vực hỗn loạn. Nhưng khi họ lớn lên, sức mạnh của họ bắt đầu biểu hiện, ám chỉ đến một số phận lớn hơn nhiều so với những gì họ có thể tưởng tượng. Aris, với sức mạnh phi thường và khả năng chữa lành nhanh chóng, và Tyr, với khả năng điều khiển các nguyên tố, không chỉ là Hunters. Họ là thứ gì đó khác, thứ gì đó… hơn thế nữa.
Không khí nặng nề với mùi sợ hãi và sự mục nát khi trăng tròn chiếu ánh sáng kỳ lạ lên những đỉnh núi phủ đầy tuyết của Núi Yeager. Sâu thẳm trong lòng núi, trong mê cung ngầm của Trường Sói, một sự biến đổi đang diễn ra.
Một chàng trai, Aris, bị trói vào một chiếc ghế gỗ đen cổ xưa, hình dạng của cậu ta méo mó và quằn quại. Làn da của anh, vốn nhợt nhạt và mỏng manh, bắt đầu nứt nẻ và bong tróc, để lộ lớp lông trắng dày bên dưới. Đôi mắt anh, vốn có màu dịu nhẹ, giờ bùng cháy với ánh sáng vàng hoang dã.
"Giữ nó lại, Ethan!" Thầy Audrey ra lệnh, giọng cô căng thẳng. "Nó đang mất kiểm soát!"
Ethan, một cựu chiến binh tóc muối tiêu đã trải qua vô số trận chiến, cố gắng giữ Aris lại. Sức mạnh của cậu là siêu phàm, mọi chuyển động của cậu đều là minh chứng cho sức mạnh đang trào dâng trong huyết quản. Với tiếng gầm khàn khàn, Aris thoát khỏi xiềng xích, cơ thể biến thành một sinh vật quái dị.
"Yrden!" Audrey hét lên, triệu hồi một bùa chú ma thuật để làm chậm con thú.
Nhưng người sói, được thúc đẩy bởi cơn thịnh nộ nguyên thủy cổ xưa, đã phá vỡ phép thuật chỉ bằng một cú vuốt mạnh mẽ của nó. Căn phòng trở nên hỗn loạn khi sinh vật cao lớn hơn hình dạng con người của nó, giải phóng một luồng bạo lực.
Ethan và Audrey, mặc dù có kỹ năng và kinh nghiệm, không thể sánh được với sức mạnh thô sơ của người sói. Họ bị đánh đập và bầm dập, hàng phòng thủ của họ sụp đổ dưới cuộc tấn công không ngừng nghỉ. Tuy nhiên, họ từ chối đầu hàng, quyết tâm của họ được thúc đẩy bởi ý thức trách nhiệm và hy vọng tuyệt vọng để chế ngự con thú bên trong.
Khi trận chiến diễn ra dữ dội, một yêu tinh bóng tối trẻ tuổi tên là Tyr, ẩn trong bóng tối, theo dõi với sự pha trộn giữa sợ hãi và thích thú. Anh đã chứng kiến sự biến đổi, sự ra đời của một sinh vật vừa đáng sợ vừa đáng kinh ngạc.
"Đừng lo lắng", một giọng nói thì thầm từ bóng tối. "Nó sẽ không làm hại bất kỳ ai đâu".
Đó là Trưởng lão Erdrich, một trong những nhân vật bí ẩn cai quản Trường. Ông và các Trưởng lão khác, được che phủ trong bóng tối và kiến thức cổ xưa, đã cảm nhận được tiềm năng bên trong Aris. Họ biết rằng người sói không phải là quái vật, mà là người bảo vệ, người bảo vệ những người vô tội.
"Đó là người sói, Erdrich", Trưởng lão Urgrund xen vào, giọng nói của ông pha lẫn sự hoài nghi. "Một sinh vật của bóng tối và sự hủy diệt".
"Không", Trưởng lão Quilon phản bác, giọng nói của ông kiên quyết. "Nó là thứ gì đó hơn thế nữa, thứ gì đó thiêng liêng và cao quý. Nó có sức mạnh và ý chí của The King trong huyết quản của nó."
Trong khi các Trưởng lão tranh luận về bản chất của sinh vật, Aris, giờ đã thoát khỏi sự giới hạn của Trường học, lang thang trong đêm. Anh ta là một sức mạnh của thiên nhiên, được thúc đẩy bởi bản năng săn mồi và hủy diệt cổ xưa. Nhưng bên dưới vẻ ngoài hung dữ, vẫn còn một tia sáng của nhân tính, một tia lửa của lòng trắc ẩn sẽ dẫn anh ta đến một mục đích cao cả hơn.
Tyr, đi theo bước chân của Aris, đã tận mắt chứng kiến sức mạnh hủy diệt của người sói. Anh ta thấy rằng sinh vật này, mặc dù đáng sợ, không làm hại những người vô tội. Thay vào đó, nó săn lùng những con quái vật thực sự, những con ma và bóng ma và cứu những người bất lực.
Khi mặt trăng lên đến đỉnh điểm, Aris và Tyr đứng cạnh nhau, một mối liên kết được hình thành trong quá trình biến đổi và cùng chung số phận. Người sói, với sức mạnh nguyên thủy và lòng trung thành không lay chuyển, cùng Yêu Tinh Bóng Tối, với trí thông minh và chiến lược, là một cặp đôi không thể ngờ tới, nhưng cùng nhau, họ sẽ đối mặt với bóng tối đe dọa nhấn chìm thế giới.
Sảnh lớn của Cung điện Toussaint vang lên tiếng ồn ào căng thẳng. Hoàng đế Edwin Sowden, khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận, đi đi lại lại trước ngai vàng được trang trí công phu như một con thú bị nhốt. Sự im lặng nặng nề chỉ bị phá vỡ bởi tiếng giày bọc thép của ông gõ nhịp nhàng trên sàn đá cẩm thạch bóng loáng.
"Những tên Hunters chết tiệt này!" ông gầm lên, giọng nói của ông vang vọng khắp trần nhà hình vòm. "Chúng ngồi trên đỉnh núi của chúng, khoác lên mình sự tự cho mình là đúng, trong khi ngọn lửa chiến tranh nhấn chìm vùng đất của chúng ta!"
Kael Claytor, cố vấn đáng tin cậy của Hoàng đế, lặng lẽ đứng bên những ô cửa sổ cao chót vót, ánh mắt ông hướng về hình bóng xa xa của Núi Yeager. Ông đã phục vụ Edwin trong nhiều thập kỷ, chứng kiến sự chuyển mình của ông từ một người cai trị nhân từ thành một bạo chúa bị tham vọng chiếm hữu. Ông nghi ngờ sự thay đổi này trùng hợp với sự xuất hiện của Xa'thul, một pháp sư hoàng gia bí ẩn, người có ảnh hưởng ngày càng lớn đối với Hoàng đế.
"Bệ hạ," Kael bắt đầu, giọng nói điềm tĩnh và bình tĩnh, "Thợ săn luôn giữ thái độ trung lập trong các vấn đề của con người. Mục đích của họ là bảo vệ những người vô tội khỏi các sinh vật bóng tối, chứ không phải là tiến hành chiến tranh vì các vương quốc trần gian."
Edwin quay ngoắt lại, đôi mắt rực lửa giận dữ. "Bảo vệ những người vô tội?" ông ta chế giễu. "Trong khi các thành phố của chúng ta bị thiêu rụi và người dân của chúng ta bị tàn sát? Sự trung lập của họ là hèn nhát, không gì hơn!"
Xa'thul, thân hình cao gầy, gầy gò của hắn ta phủ trong chiếc áo choàng lấp lánh, xuất hiện từ trong bóng tối. Khuôn mặt nhợt nhạt và góc cạnh của hắn mang vẻ khinh thường.
"Hunter là di tích của một thời đại đã qua," hắn ta rít lên, giọng nói thì thầm đầy độc địa. "Sức mạnh của chúng suy yếu trong khi sức mạnh của chúng ta tăng lên. Chúng là chướng ngại vật cho tầm nhìn vĩ đại của Người, Bệ hạ. Một chướng ngại vật phải được loại bỏ."
Mắt Edwin nheo lại, ánh mắt ông ta hướng về quả cầu đá đen mà Xa'thul giơ cao. Bên trong sâu thẳm của nó, những hình ảnh xoay tròn và nhảy múa - viễn cảnh về một vùng Middle-Land thống nhất, cúi đầu trước sự cai trị tuyệt đối của ngài. Sự quyến rũ của sức mạnh như vậy thật say đắm, và những lời thì thầm của Xa'thul, hứa hẹn sẽ thực hiện những mong muốn sâu sắc nhất của ngài, là một bài hát của nàng tiên cá cho tham vọng của ngài.
"Phép thuật của chúng rất yếu," Xa'thul tiếp tục, giọng nói của hắn như một sợi tơ mỏng luồn vào tâm trí Edwin. "Chỉ là một tia sáng le lói so với sức mạnh mà ta có thể ban cho người. Với sự trợ giúp của ta, người có thể nghiền nát kẻ thù của mình, dập tắt mọi bất đồng chính kiến và tạo nên một đế chế tồn tại trong hàng nghìn năm."
Kael theo dõi cuộc trao đổi với sự lo lắng ngày càng tăng. Anh đã thấy bóng tối ẩn núp bên dưới sự quyến rũ của Xa'thul, cơn đói quyền lực phản ánh chính bản thân Hoàng đế. Anh biết rằng những lời hứa của pháp sư này được pha trộn với sự lừa dối, con đường của anh chỉ dẫn đến sự hủy diệt.
"Bệ hạ," Kael xen vào, bước tới, "Thần cầu xin ngài hãy cân nhắc lại. Hunters không phải là kẻ thù của chúng ta. Sức mạnh của họ nằm ở mối liên hệ với các thế lực cổ xưa của tự nhiên, một sức mạnh mà chúng ta không thể đánh giá thấp."
Edwin phẩy tay khinh thường. "Đủ rồi, Kael. Lòng trung thành của ngươi đáng khen ngợi, nhưng phán đoán của ngươi bị che mờ bởi tình cảm. Xa'thul đã chỉ cho ta con đường thực sự dẫn đến sự vĩ đại, và ta sẽ không bị lung lay."
Trái tim Kael chùng xuống. Anh biết rằng những lời nói của mình chẳng có tác dụng gì. Hoàng đế, bị che mắt bởi tham vọng và bị dụ dỗ bởi những lời thì thầm đen tối của Xa'thul, đang đi trên con đường không thể quay lại. Một con đường không chỉ đe dọa sự ổn định của Middle-Land mà còn đe dọa cả sự cân bằng của chính thế giới.
Khi Xa'thul tiếp tục dệt nên câu thần chú thâm độc của mình, Kael biết rằng mình phải hành động. Anh phải tìm cách vạch trần sự phản bội của pháp sư và phá vỡ sự kìm kẹp của hắn đối với Hoàng đế. Nhưng thời gian đang cạn kiệt, và số phận của Middle-Land đang treo lơ lửng trên bờ vực thẳm.
Tại Trường học của Sói
Ánh đuốc nhấp nháy tạo ra những cái bóng dài nhảy múa trên những bức tường đá cổ xưa của căn phòng sâu bên dưới Trường Sói. Aris và Tyr, cởi trần và khuôn mặt tái nhợt, đứng trước hình dáng uy nghiêm của Trưởng lão Erdrich. Không khí nặng nề với mùi hương trầm và thứ gì đó khác, thứ gì đó hăng hắc và hơi kim loại khiến lỗ mũi họ giật giật.
"Thử thách của những ngọn cỏ", Erdrich ngâm nga, giọng nói của ông vang vọng trong không gian hang động, "là một lò luyện kim sẽ tôi luyện các con một lần nữa. Nó sẽ thử thách giới hạn sức chịu đựng, đẩy các con đến bờ vực của cái chết và hơn thế nữa".
Ông chỉ về phía một chiếc bàn chất đầy một loạt các lọ và bình đựng chất lỏng có nhiều màu sắc khác nhau - một số lấp lánh với ánh sáng kỳ ảo, những cái khác sủi bọt một cách đáng ngại.
"Những loại thuốc tiên này," ông tiếp tục, "chứa tinh chất của các loại thảo mộc quý hiếm và chất gây đột biến mạnh, được thu hoạch từ nơi sâu nhất của Mistwood. Chúng sẽ thay đổi sinh lý, tăng cường các giác quan và mở khóa tiềm năng ẩn giấu bên trong các con."
Tyr, đôi mắt đen mở to với sự pha trộn giữa sợ hãi và phấn khích, liếc nhìn Aris. Cậu chàng trai tóc trắng đáp lại ánh mắt của anh bằng một cái gật đầu kiên quyết. Họ đã cùng nhau luyện tập trong nhiều năm, mối quan hệ của họ được hình thành trong ngọn lửa của những khó khăn chung và sự theo đuổi không ngừng nghỉ để đạt được sự hoàn hảo. Bây giờ, họ phải đối mặt với thử thách cuối cùng, một thử thách sẽ đưa họ lên hàng ngũ Hunters thực thụ hoặc cướp đi mạng sống của họ trong quá trình này.
Từng người một, họ bước lên phía trước, tay họ hơi run khi họ chấp nhận những lọ thuốc được Erdrich đưa cho. Lần lượt, một loại thuốc đắng, một hỗn hợp cay nồng đốt cháy cổ họng họ và truyền cơn đau rát xuyên qua tĩnh mạch. Cơ thể họ co giật, các cơ co giật không kiểm soát được khi chất gây đột biến chạy qua hệ thống của họ.
Thế giới xung quanh họ trở nên mờ nhạt và méo mó. Những hình ảnh lóe lên trước mắt họ – thoáng nhìn thấy những sinh vật quái dị, những xoáy năng lượng xoáy tít, và hình ảnh thoáng qua của một con nai sừng tấm uy nghi với gạc cào xé bầu trời. Các giác quan của họ trở nên nhạy bén đến mức gần như không thể chịu đựng được. Tiếng thì thầm yếu ớt nhất vang vọng như sấm sét, và ngọn đuốc mờ nhạt dường như cháy với cường độ của hàng ngàn mặt trời.
Ngày chuyển sang đêm. Họ quằn quại trong đau đớn, cơ thể họ bị sốt và ớn lạnh. Tâm trí họ chênh vênh trên bờ vực của sự điên loạn, bị tấn công bởi một hỗn hợp các giọng nói và hình ảnh. Nhưng qua tất cả, họ bám víu vào cuộc sống, ý chí của họ được thúc đẩy bởi quyết tâm không lay chuyển để sinh tồn.
Cuối cùng, sự giày vò lắng xuống. Họ thoát khỏi vực sâu của thử thách, cơ thể họ bị đánh đập nhưng không hề bị tổn thương. Các giác quan của họ nhạy bén hơn, phản xạ của họ nhanh hơn và sức mạnh của họ được khuếch đại vượt xa mọi thứ họ từng tưởng tượng. Họ đã chịu đựng được Thử thách của Cỏ, và khi làm như vậy, họ đã được tái sinh.
Erdrich, khuôn mặt khắc họa sự pha trộn giữa tự hào và nhẹ nhõm, chào đón họ bằng một nụ cười hiếm hoi. "Các con đã chứng minh được mình xứng đáng", ông tuyên bố. "Những thử thách đã tôi luyện cơ thể và tâm trí, mở khóa tiềm năng thực sự bên trong các con. Bây giờ các con là Hunter, những người bảo vệ chống lại bóng tối, bảo vệ những người vô tội".
Aris và Tyr, cơ thể vẫn đau nhức nhưng tinh thần của họ bay cao, trao đổi một cái nhìn chiến thắng. Họ đã đối mặt với cái chết và hoàn thành thử thách. Họ đã sẵn sàng đón nhận số phận của mình, dấn thân vào thế giới và đối đầu với những điều xấu xa ẩn núp trong bóng tối.
Vài năm sau
Gió lạnh buốt quất qua đồng bằng hoang vắng, mang theo mùi thối rữa và tuyệt vọng. Aris và Tyr, khoác trên mình bộ đồ đen, lê bước qua quang cảnh phủ đầy tuyết, hơi thở của họ phả ra trong không khí giá lạnh. Hành trình đến Toussaint, một thành phố từng nổi tiếng với vẻ đẹp và sự thịnh vượng, thật gian nan. Những con đường từng nhộn nhịp với hoạt động thương mại và buôn bán, giờ đây đã vắng tanh và cây cối mọc um tùm. Thành phố từng sôi động giờ chỉ còn là cái bóng của chính nó, người dân nơi đây sợ hãi trước chế độ áp bức của Hoàng đế Edwin.
Khi họ đến gần cổng thành, họ nhận được những cái nhìn thù địch và những lời nguyền rủa. Bộ máy tuyên truyền của Đế chế đã mô tả Hunter như những con quái vật, những sinh vật của bóng đêm chuyên săn bắt những người vô tội. Aris và Tyr, với vẻ ngoài khác thường, là hiện thân sống của nỗi sợ hãi này.
"Hunter", một người lính canh lực lưỡng khạc nhổ, giọng nói đầy khinh miệt. "Các người đến Toussaint để làm gì? Để khủng bố người dân của chúng tôi như những con thú sao?"
Aris, giọng nói bình tĩnh và điềm đạm, trả lời, "Chúng tôi đang tìm Bruxa, một sinh vật bóng tối đã khủng bố thành phố. Chúng tôi không có ý định làm hại những người vô tội."
Người lính canh chế giễu. "Bruxa, hả? Có khả năng là anh đến đây để gây rắc rối, gieo mầm cho sự nổi loạn."
Tyr, đôi mắt lóe lên sự tức giận, bước tới. "Chúng tôi được Trường Sói cử đến để loại bỏ mối đe dọa này. Nếu anh cản trở nhiệm vụ của chúng tôi, anh sẽ phải hối hận đấy."
Người lính canh, cảm nhận được sức mạnh thô sơ phát ra từ hai Hunter, đã do dự. Nhưng mệnh lệnh của Hoàng đế rất rõ ràng: tất cả Hunter đều phải đối mặt với sự thù địch. Với một cái gật đầu miễn cưỡng, hắn cho phép họ đi qua cổng.
Khi họ mạo hiểm đi sâu hơn vào thành phố, họ đã gặp phải cảnh nghèo đói và tuyệt vọng. Những tòa nhà từng hùng vĩ giờ đã đổ nát và đổ nát, cửa sổ bị đóng ván. Đường phố đầy những bóng người gầy gò, khuôn mặt khắc họa sự đói khát và tuyệt vọng. Thành phố từng sôi động giờ đây chỉ còn là một thị trấn ma, tinh thần của nó đã bị phá vỡ bởi chế độ áp bức.
"Đây là một sự thay đổi lớn so với Toussaint mà tôi nhớ", Aris lẩm bẩm, giọng nói đầy buồn bã.
Tyr gật đầu đồng ý. "Triều đại của Hoàng đế chỉ mang lại đau khổ cho vùng đất này".
Cuộc hành trình dẫn họ đến một dinh thự đổ nát ở ngoại ô thành phố. Người ta nói rằng đó là hang ổ của Bruxa, một sinh vật có sức mạnh và sự tàn ác to lớn. Khi họ đến gần dinh thự, họ có thể nghe thấy tiếng rên rỉ yếu ớt và tiếng rít lạnh lẽo của ma thuật đen. Gió hú quanh dinh thự, mang theo cảm giác lo sợ.
"Hãy cẩn thận", Tyr cảnh báo Aris. "Sinh vật này không phải là quái vật bình thường. Nó ăn sức sống của nạn nhân, biến linh hồn và cơ thể của họ thành những trò hề ghê tởm của loài người".
Aris gật đầu, đôi mắt anh sáng lên với cường độ săn mồi. "Tôi biết. Và tôi sẽ không để nó làm hại một linh hồn vô tội nào nữa".
Với vẻ quyết tâm chung, họ bước vào dinh thự, sẵn sàng đối mặt với những nỗi kinh hoàng đang chờ đợi họ bên trong. Bên trong dinh thự là một mê cung gồm những hành lang tối tăm và những căn phòng mục nát. Không khí đặc quánh mùi thối rữa và mùi sợ hãi còn vương vấn. Khi họ tiến sâu hơn vào dinh thự, họ bắt gặp một loạt các bức tranh kỳ dị - những xác chết méo mó của các nạn nhân, cơ thể họ biến dạng thành những tư thế không bình thường.
Cuối cùng, họ đến được trung tâm của dinh thự, một hội trường lớn ngập tràn trong thứ ánh sáng kỳ lạ, siêu nhiên. Ở cuối hội trường, một bóng người xuất hiện từ trong bóng tối. Đó là Bruxa, một sinh vật có vẻ đẹp siêu nhiên và sức mạnh đáng sợ. Làn da của cô ta nhợt nhạt và trong suốt, đôi mắt cô ta sáng lên với thứ ánh sáng không bình thường. Cô ta mặc một chiếc váy đen dài thướt tha, lớp vải lấp lánh năng lượng đen tối.
"Vậy là ngươi đến để thách thức ta," Bruxa rít lên, giọng thì thầm lạnh lẽo. "Ngươi dũng cảm, hoặc có lẽ là ngu ngốc."
Aris và Tyr liếc nhìn nhau, quyết tâm không lay chuyển. Họ biết rằng trận chiến sẽ rất khốc liệt, nhưng họ đã sẵn sàng đối mặt với thử thách.
"Chúng ta đến để chấm dứt sự mạng sống thống khổ của mày", Aris tuyên bố, giọng nói kiên định.
Bruxa cười, một âm thanh khiến máu lạnh buốt. "Các người nghĩ rằng các người có thể đánh bại ta sao? Các người chỉ là phàm nhân, trong khi ta là sinh vật của bóng đêm ".
Chỉ bằng một cú hất cổ tay, Bruxa triệu hồi một đàn dơi, chúng bay quanh ả như một đám mây đen. Lũ dơi tấn công Aris và Tyr, hàm răng sắc nhọn của chúng cắm sâu vào da thịt họ. Nhưng những Hunter, được tôi luyện qua nhiều năm huấn luyện, đã chống trả một cách dữ dội. Họ chém lũ dơi bằng kiếm, chuyển động của họ nhanh nhẹn và chính xác.
Khi trận chiến diễn ra dữ dội, cái miệng của ả Bruxa mở to, để lộ hàm răng lởm chởm và kích cỡ quá lệch so với mặt của ả, giải phóng một làn sóng năng lượng, hất Aris và Tyr bay ngược về phía sau. Họ đâm vào tường, cơ thể bị đánh đập và bầm dập. Nhưng họ không bị đánh bại. Họ đứng dậy, đôi mắt rực cháy với ánh sáng thách thức. Họ lao vào ả Bruxa, giơ cao thanh kiếm. Trận chiến diễn ra dữ dội và đẫm máu, nhưng cuối cùng, Hunter đã giành chiến thắng. Bruxa, sức mạnh của ả đang suy yếu, không thể sánh được với sức mạnh và kỹ năng kết hợp của họ. Với đòn tấn công cuối cùng, tuyệt vọng, Aris và Tyr đã ra đòn kết liễu. Bruxa tan thành một đám khói đen, chỉ để lại mùi thối rữa thoang thoảng.
Khi khói tan, cảm giác bình yên bao trùm khắp dinh thự. Bóng tối từng bao trùm thành phố đã bị xua tan. Aris và Tyr, mệt mỏi nhưng chiến thắng, bước ra khỏi dinh thự, hoàn thành nhiệm vụ.
“Hầy, dù con ả đó có chết cũng không thể cứu được cái thành phố đổ nát này” Tyr nói với ánh nhìn lướt qua khu phố, rồi quay lại phía Aris, người đang làm một hành động kỳ lạ.
“Hãy đền bù cho tội lỗi của ngươi và đầu thai” Aris lẩm bẩm trong khi quỳ trước cái xác của ả Bruxa đang dần tan biến.
“Cậu đúng là kẻ ngốc có tấm lòng nhân hậu mà” Tyr thở dài bất lực nhưng với giọng vui vẻ.
“Còn cậu là kẻ não cơ bắp đó” Aris đáp lời.
Cả hai Hunter lại tiếp tục trên con đường tới nhiệm vụ tiếp theo của họ tại thành phố ven biển thuộc Rahovaard, nơi mà những con Wyverns hoang dã đang hoành hành.
35
3
3 tuần trước
16 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
