Chương 7
Ai cũng bỏ rơi ta
Lại qua thêm một ngày Lục Vô Song tỉnh lại trên giường của Long Bá Thiên bên cạnh là Dực Long đang ngủ. Nhìn Dực Long lúc này Vô Song không còn hận nàng nữa mặc dù nàng đã gián tiếp lấy đi sự trong trắng của nàng. Lẳng lặng ngồi dậy không động tới Dực Long, Lục Vô Song để lại một phong thư cho Long Bá Thiên sau đó nhìn Dực Long bằng ánh mắt phức tạp rồi lặng lẽ ra đi.
Khi nàng vừa quay lưng đi Dực Long mở mắt nhìn theo bóng lưng Lục Vô Song. Nàng không biết làm vậy là đúng hay sai. Nàng giúp Lục Vô Song nhận ra con người thật của Lãnh Vô Hối nhưng lại gián tiếp lấy đi sự trong trắng của Lục Vô Song. Nhìn Lục Vô Song bước từng bước khệnh khạng do dư âm của cuộc giao hoan mạnh mẽ mà 2 ngày chưa hết khơi dậy kí ức trong lòng Dực Long. Kí ức về người đó. Đế Nhất Phương. Người lấy đi sự trong trắng của nàng. Người khiến nàng vừa hận vừa yêu. Nàng yêu hắn yêu tất cả những gì thuộc về hắn nhưng nàng cũng hận hắn.
20 năm trước vào bữa tiệc mừng Dâm Ma Tông tiếp đón Thiều Quốc Việt gia nhập. Cái đêm đó cái đêm thiên đường và địa ngục. Trong cơn say Đế Nhất Phương lấy đi sự trong trắng của một người con gái, thỏa lòng mong ước của nàng nhưng... Sáng hôm sau trên chiếc giường còn vương hoa hồng máu tượng trưng cho một người thiên sứ ra đi chỉ là một bức thư với mấy chữ :
Xin lỗi ta say quá !
Sau hôm đó Đế Nhất Phương nhờ thân thể thánh nữ của nàng trở thành luyện hư cao thủ còn nàng tu luyện lại cho tới giờ chỉ lên tới nguyên anh trung kì. Nhưng đó chưa phải là tất cả. Trong mắt Đế Nhất Phương chỉ có Quân Nhi của Thánh Đạo Tông. Dực Long trở thành sứ giả Dâm Ma Tông đi làm nhiệm vụ khắp nơi. Đế Nhất Phương làm vậy chỉ để tránh mặt nàng.
Nhìn Lục Vô Song bóng lưng nàng hối hận. Nàng đưa Lục Vô Song vào vết xe đổ của nàng. ...
Bên kia khu rừng Long Bá Thiên tỉnh lại. Cả người ê ẩm cùng đầy mùi mồ hôi.
- Ta xxx. Đây là truyện gì.
Kí ức chỉ dừng lại ở đoạn Lục Vô Song cùng hắn hoan lạc đêm xuân.
Cảm nhận đau đớn từ cúc hoa hắn thấy có gì đó sai sai nhưng không biết sai điểm nào.
Mặc đống quân áo nhàu nát bẩn thỉu vô lại. Hắn nhảy lên chạy về thác nước. Bật một cái bất chợt
Aaaa bịch... ui . Cha má ơi..
Sao ta bay cao vậy!!
Bật một cái bay cao gấp chục lần lúc trước bởi vậy không quen nên té. Long Bá Thiên ngơ ngác.
Đây là clgt!
Kiểm tra đan điền Long Bá Thiên ngạc nhiên phát hiện. Trong đan điền không còn là một mảng khí đám mấy lúc luyện khí nữa mà đã trở thành một viên kim đan tròn trịa óng ánh. Đây là chuyện gì. Chả lẽ là kết đan . Ta kháo..
Xxx xong ngủ một cái xong tỉnh dậy lên kết đan. Méo tin được. Ta là thiên tài thiên tài ahahahaaaaa.
Nhảy một lúc làm quen với sức lực hiện tai xong Long Bá Thiên phát hiện có thể phóng nguyên lực ra phi hành. Muhahahaaaa ta có thể bay hahahaaaaa.
Lượn vài vòng sau đó bay về nhà Long Bá Thiên thấy trên bàn có 3 lá thư. Bên ngoài đều gi tên Phương Hạo Nhiên.
Mở theo thứ tự. Cái đầu tiên của Lục Vô Song:
Chuyện đêm đó ta với ngươi chỉ là giấc mộng không ai nợ ai. Bây giờ ngươi là ngươi ta là ta không liên quan gì đến nhau. Ngươi đừng nghĩ dùng dâm cổ hạn chế ta. Ta thà chết chứ không toại nguyện cho ngươi đâu.
Mở thư thứ 2 là của Dực Long:
Ta với sư phụ ngươi coi như cố nhân có chuyện gì tới Dâm Ma Tông ta sẽ chiếu cố ngươi. Nếu có thể hãy buông bỏ Lục Vô Song đi.
Thư thứ 3.
Ta đã bỏ ra tất cả mọi thứ cho ngươi coi như đền ơn sư phụ. Giờ ngươi hãy tự sống đi. Đồ sư phụ để lại cho ngươi ở động phủ sau thác nước tự lấy đi. Lãnh
Ta xxx ai cũng bỏ ta đi hết vậy aaaaaaaa !
Ta xấu xa tới mức như vậy sao muhuuuu !
Haizzzz. Thôi thì ta tự lập các ngươi nghĩ ta không sống tự lập được sao.
Nói rồi Long Bá Thiên lủi thủi đi ra thác nước tìm kho tàng sư phụ để lại.
______________☆♡☆____________
Bên mộ Thiều Quốc Việt. Lãnh đầu bạc trắng đang đứng nơi đó. Một đêm chỉ sau một đêm đầu hắn đã bạc trắng.
- Sư phụ con đã cho hắn tất cả. Tất cả bao gồm cả thân xử nam này. Giờ hắn sẽ phải tự sống. Con sợ hắn rồi muhuuuuu.
______________☆♡☆____________
Sâu trong hắc ám chi địa. Một thế ngoại đào nguyên hoa thơm chim hót tràn ngập sức sống bên một dòng linh tuyền mà bao người khao khát đó là Sinh mệnh chi tuyền trong truyền thuyết. Một thanh niên áo trắng ngồi bên hồ ngắm nhìn hồ nước tĩnh lặng thỉnh thoảng có vài ngọn sóng nhỏ.
Bên cạnh một cô gái tựa như tiên tử thiên cung đứng đợi không biết từ bao giờ nhưng không hề bực nhọc mà trong ánh mắt chỉ có sự tôn sùng.
Haizzzz!
Nhu đạo quá khó không biết phải bao lâu ta mới có thể hiểu thấu !
Cô gái lặng lẽ bước đến bóp vai cho thanh niên áo trắng trong ánh mắt ngập tràn nhu tình:
- Công tử người đừng quá sức !
- Haizz. Nhu đạo hư vô mờ mịt ta tìm hiểu bao lâu vẫn thế.
Gối lên đùi cô gái đôi mắt thanh niên sâu thẳm chứa đựng cả vũ trụ nhìn bầu trời ẩn chứa thiên đạo vô tình kia.
- Tuyết Nhi ! Tên Phương Hạo Nhiên kia thế nào rồi!
- Dạ hắn đã đổi tên thành Long Bá Thiên. Kế hoạch đã hoàn tất chỉ đợi hắn lên hóa thần là có thể tiến hành.
- Haizzz. Sinh tử âm dương thể. Âm dương công pháp. Nàng có cảm thấy ta quá độc ác không ?
Ta không muốn làm vậy nhưng ta không cam tâmmmmm!
Thiên đạo bất công ta hủy thiên diệt địa Thế gian vô tình ta đồ sát chúng sinh
Nhất niệm thành phật nhất niệm thành ma, nhất niệm pháp, nhất niệm huyền, nhất niệm ngũ hành, nhất niệm âm dương, nhất niệm sinh tử, nhất niệm luân hồi.
Thiên địa phá mà ta tồn Vũ trụ diệt mà ta vĩnh sinh
Luân hồi thần công luân hồi chưởng nhất chưởng luân hồi.
- Đợi ta tu luyện thành công ta sẽ mang nàng cùng thiên nhi quân lâm thiên hạ ngạo thế chúng sinh.
- Công tử chỉ cần lời này Tuyết Nhi có chết cũng cam tâm...
P/s sau thời gian drop nay bất tử chi thần vĩnh hằng chi chủ đã trở lại
232
5
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
