Chương 3
Bí mật hé lộ
Dưới chân thác nước một thân ảnh khỏa thân ngồi thẫn thờ nơi đó. Ta xuyên không rồi. Từ nay không còn được gặp cha mẹ, bạn bè nữa. Mấy đứa FA trên appyy không biết giờ đã có người ấy chưa. Tất cả đã trở thành quá khứ rồi giờ ta phải sống tiếp cuộc sống thôi.
Ta là Hoàng Phúc, một nam nhân chân chính, ta không phải tên Phương Hạo Nhiên bê đê, ta sẽ càn quét phiến thiên địa này! Rồi Hoàng Phúc này sẽ có ngày phong lăng thiên hạ Duy Ngã Độc Tôn (Thỏa mãn ko Duy a viết cho chú đấy). Từ nay ta phải đổi tên chứ tên Hoàng Phúc quá cùi bắp.Ta sẽ tên là Đế Nhất Phương à không một phương không đủ chẳng lẽ tên là Đế Đa Phương không hay. Từ nay ta sẽ tên là Long Bá Thiên (từ nay tên Hoàng Phúc và Phương Hạo Nhiên sẽ chính thức biến mất P/s : Tên Nhiên giận ta đề cử cho 1 điểm kìa )
Nói rồi hắn bật dậy lấy mấy quyển công pháp ra tu luyện. Đầu tiên là xà bộ. Xà bộ là thân pháp di chuyển thượng thừa dựa trên sự di chuyển của rắn người tu luyện đại thành có thể đạp tuyết vô ngân đi không tạo ra tiếng động đồng thời đề cao tốc độ lên gấp 3 lần so với bình thường. Tiếp đó là ẩn thân thân thuật chia làm 3 tầng tu luyện. Tầng 1 là dựa vào nguyên lực điều khiển các phân tử nước trong không khí làm bẻ cong ánh sáng từ đó khiến bản thân tàng hình trong mắt người khác tuy nhiên chỉ dùng ở nơi có nhiều hơi nước rất thích hợp trong phòng tắm với rừng cây. Tầng 2 có thể đổi màu nguyên lực thay thế hơi nước bởi vậy xài ở mọi nơi đều được. Tầng 3 có thể ẩn mình vào không gian cho dù nguyên anh tu vi cũng phải chú ý rất kĩ mới tìm ra.
Thấm thoát 3 tháng trôi qua. Ở dưới chân thác nước một thân thể trần chuồng chạy nhảy như điên dại lúc ẩn lúc hiện.
Hahahaaaaaaaaaa!
Long Bá Thiên ta cuối cùng cũng luyện thành công tiểu thành xà bộ ta quả nhiên là thiên tài.
3 tháng trôi qua hắn đã tu luyện lên luyện khí tầng 10 đỉnh phong. Mặc dù có thể đột phá khá lâu nhưng một phần vì chờ lão gia áo đen một phần vì muốn củng cố tu vi do tu vi tăng quá nhanh nhờ đan dược.
Bất chợt hắn nhìn thấy từ đằng xa có 2 người lê từng bước nặng nhọc tới không ai khác là lão già áo đen người đầy máu me và một thanh niên trẻ tuổi gương mặt tái mét khóe miệng còn có máu trào ra. Hai người từ từ lại gần.
-Phương Hạo Thiên ta có chuyện cần nói với con
- Sư phụ người bị sao vậy
- Hạo Nhiên con nghe ta nói.
- Ta với mẹ con Tuyết Tiên Nhi vốn là thanh mai trúc mã từ nhỏ lớn lên. Tình cảm của ta với nàng dần dần phát triển nhưng nàng đối với ta chỉ như đại ca. Sau này mẹ con gặp tên Phương Dật Thu khốn khiếp thì nhất kiến trung tình làm tim ta tan vỡ.
Từ đó ta cố gắng tu luyện để quên mối tình đầu. 20 năm trốn tránh phiêu bạt bốn phương ta tu luyện tới nguyên anh trung kì nhưng ta không thể quên được mẹ con bởi vậy ta đã đi tìm nàng. Khụ .. khụ
- Tối hôm đó, buổi tối ta hối hận nhất trong cuộc đời, ta tìm thấy mẹ con. Ta chỉ muốn đứng nhìn Tiên Nhi của ta một lát rồi đi ngay nhưng đúng lúc đó nàng đang tắm.
Lần đầu tiên trong cuộc đời ta nhìn thấy thân thể con gái. Thân hình nàng trắng như tuyết đôi gò bồng đào cao vút ẩn hiện trong làn hơi nước làm tim ta như ngừng lại. Thân hình tuyệt vời đó ôi ...khụ.. khụ ..ta hụt chân té khụ ... khụ me ngươi phát hiện ra ta. Nàng mặc vội cái áo khoác sau đó lao nhanh về phía ta trong khi ta vừa bật dậy thì chưởng lực đã lao tới. Ta vội đỡ chưởng thì đúng lúc ấy rẹttttttt... cái áo mẹ ngươi khoác bị rách. Mẹ ngươi bởi mất tập trung mà dính của ta một chưởng bị thương. Ta sợ quá chưa biết làm sao thì phụ thân ngươi lao tới. Ta chỉ kịp nói xin lỗi rồi chạy đi.
- Lúc đó mẹ ngươi đang mang bầu ngươi sợ ngươi chết khi chưa được sinh bởi vậy bà đã dồn hết sinh mệnh lực cho ngươi rồi cố gắng hấp thu hàn băng cực nguyên để duy trì hơi thở cho tới khi đẻ ngươi. Phương Dật Thu dù biết nhưng cũng không thể ngăn cản.
- Sau khi đẻ ngươi Tiên Nhi nàng ấy vì hao hết thọ nguyên mà chết còn ngươi vì trước khi sinh đã nhiễm hàn băng cực nguyên mà có thuần âm chi thể. Ta có lỗi với mẹ con ngươi bởi vậy 20 năm nay ta đi tìm cách tu luyện cho ngươi. Hôm trước nghe tin nhà ngươi bị đồ sát ta đã đi tới may sao ngươi còn sống. Bởi vậy ta mới đem ngươi về đây . Ta biết lỗi lầm của ta đối với con là vô kể nhưng ta cũng đã cố hết sức có thể để bù đắp cho con.
- Đây là Lãnh. Hắn vốn là cô nhi được ta nhặt về. Ta đã đào tạo hắn để bảo vệ con. Nay ta giao hắn cho con. Con nhớ tôn trọng hắn bởi ta coi hắn như con đẻ ta vậy
- Lãnh hãy chăm sóc nó hộ ta. Nó trẻ người non dạ hãy dạy bảo cho tử tế. Ta ở dưới suối vàng phù hộ cho bọn con.
- Ta vốn tên Quốc Việt cả đời chỉ thích Tiên Nhi với lại ăn vải thiều bởi vậy Tiên Nhi hay gọi ta là Thiều ca ca bởi vậy ta đã đổi tên là Thiều Quốc Việt. Khi ta chết nhớ chôn ta dưới cây vải thiều, làm quan tài bằng gỗ vải thiều nghe không.
- Ôi sống là vận chết là mệnh ta đến với nàng đây Tiên Nhi ahihiiiiiiii. Nói rồi lão tắt thở. Một người cứ thế là ra đi bỏ lại sau lưng tất cả để tất cả lại phía sau.
- Khôngggggggg Hai tiếng thét thê lương phát ra cùng lúc như hồi kết cho cuộc đời của một con người si tình.
Cái chết như kết thúc cho một giai đoạn lịch sử mở đầu cho cuộc sống mới một sự thay đổi trong cuộc đời Long Bá Thiên P/s sau chương này sẽ drop một thời gian khoảng dăm ba hôm do ta đi đọc truyện mà lí do chủ yếu là tên Lãng hắn hận ý quá sâu do đó hợp lực với lão Song chơi ta. Pp hẹn gặp lại . Các ngươi nhớ tiếp tục ủng hộ ta . Ta sẽ theo bộ này bởi vậy yên tâm đọc a
264
4
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
