Chương 9
Gặp Lại Tấc Lòng, Tấc Lòng Tiều Tụy!
Dương Tiễn trên dọc đường đi theo tên binh tôm kia về phía trước, trong nội tâm cũng có chút áy náy cùng đau lòng, không nghĩ tới Tấc Lòng đối với chính mình vẫn tình cũ vấn vương, tuy nhiều năm nay hắn không đến thăm nàng, nhưng không nghỉ tới nàng vẫn yêu hắn xâu đậm như vậy! Dương Tiễn càng ngày càng gấp, hắn muốn gặp Tấc Lòng ngay bây giờ!.
– Phiền toái ngươi nhanh một chút được không?
Dương Tiễn nhìn tên binh tôm nói.
– Ah! Dạ dạ dạ dạ! Chân Quân bớt giận! Thuộc hạ sẽ lập tức đi nhanh!. Tôm binh sợ hãi kêu lên một tiếng, lập tức vâng vâng dạ dạ.
Lập tức tốc độ cũng nhanh lên, chỉ trong chốc lát đã đến nơi, bên ngoài cửa ra vào chỉ có hai tên bạch tuộc dạ xoa canh giữ, trông thấy Dương Tiễn cùng binh tôm, lập tức đem dĩa ăn vung lên nói :
– Người nào? Nơi này là địa phương của Tam công chúa ở, không cho cho phép người ngoài vào, mời nhanh chống rời đi.
Tên binh tôm nội tâm có chút sợ hãi, run rẩy nói:
– Đại nhân bớt giận! Hai tên nhà ngươi, ta phụng mệnh long vương mang theo Nhị Lang Chân Quân đến đây, con không mau tránh ra.
Hai tên dạ xoa sau khi nghe xong bốn chữ Nhị Lang Chân Quân lập tức có chút hoảng sợ cùng kích động, lập tức quỳ xuống nói:
– Tham kiến Nhị Lang Chân Quân! mời vào!.
Dương Tiễn cũng không có nhìn hai tên bạch tộc này nhiều, chỉ nói cảm ơn một tiếng rồi đi vào.
Trong đó một tên dạ xoa sau khi nghe được Dương Tiễn nói lời cám ơn, thần sắc lập tức kích động , quay người nhìn tên dạ xoa còn lại nói:
– Nghe thấy không? Nhị Lang Chân Quân đại nhân nói cảm ơn ta đó! Ha ha! Ta thật sự là quá kích động, không nghĩ tới có thể tận mắt nhìn thấy chân diện mục của Tiên Giới đệ nhất chiến tướng Nhị Lang Chân Quân đại nhân, còn được ngài nói một tiếng cảm ơn nữa chứ!.
Tên dạ xoa khác cũng vẻ mặt kích động, trên mặt cơ hồ lộ ra thần sắc sùng bái :
– Quả nhiên không hổ là Nhị Lang Chân Quân đại nhân, dung mạo bất phàm, khí thế cường đại, trong thật uy phong! Quả nhiên danh bất hư truyền! Thật kích động!.
Dương Tiễn cũng không biết chuyện này, thời điểm Dương Tiễn đi đến cửa vào của một gian phòng ốc, vừa mới chuẩn bị gõ cửa, nhưng lập tức dừng lại, trong nội tâm không biết là tư vị gì, thở dài một hơi cố lấy dũng khí, nhẹ nhàng gõ cửa một tiếng. Sau Một lát , trong phòng truyền ra một giọng nói mềm mại nhưng trong đó có ẩn chứa sự bi thương nói:
– Ai đó? Có chuyện gì?.
Dương Tiễn sau khi nghe được cái thanh âm này, trong lòng cảm thấy có chút đau lòng, nói hắn không yêu Tấc Lòng là giả dối, dù sao hai người cũng đã là vợ chồng mấy ngàn năm, cuối cùng bởi vì tính cách hay nghi ngơ của Tấc Lòng mà mới sảy ra cớ sự này, nhưng kỳ thật trong nội tâm Dương Tiễn vẫn còn rất Yêu Tấc Lòng! Hiện tại, tuy nhiên Dương Tiễn không phải Dương Tiễn trước kia, nhưng mà không biết vì cái gì, Dương Tiễn vẫn còn cảm giác rất yêu Tấc Lòng, có lẽ bởi vì lúc trước thời điểm thay thế, những mãnh nhỏ ký ức về tình cảm được khác sâu trong nội tâm vẫn còn lưu lại, mà không bị mất đi.
Ngay thời điểm Dương Tiễn trầm tư, người bên trong nhà tựa hồ có chút nghi hoặc, vì vậy đứng dậy đi tới trước cửa, nhẹ nhàng mở ra.
– C-K-Í-T..T...T
Một tiếng, cửa phòng mở ra. Hai người tất cả đều ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, lập tức tất cả đều ngây dại, trong mắt Ngao Tấc Lòng lập tức trao ta nước mắt, bên trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy kinh ngạc cùng thương cảm và oán hận, các loại cảm tình đan xen, cực kỳ phức tạp!
Dương Tiễn cũng không có đi qua, nhìn thấy bộ dáng thay đổi của Ngạo Tấc Lòng, trong nội tâm có cảm giác đau sót không hiểu, Ngao Tấc Lòng đã không còn bộ dạng trước kia, hiện tại nàng cả người đều gầy gò, mặt mũi tràn đầy tiều tụy thương cảm! Làm cho người ta nhịn không được cảm thấy thương tiếc, cũng không có bộ mặt xinh đẹp kiên cường trước đây, mà lộ ra vẻ nhu nhược!
Dương Tiễn trong mắt tựa hồ có chút gì đó nóng bỏng muốn chảy ra, cảm giác thật quen thuộc, nước mắt của đàng ông không dễ rơi, chỉ là chưa đến lúc mà thoo. Dương Tiễn cảm giác được trong lòng của mình có chút nặng nề, cảm giác như là sắp không thở nổi, hai người cứ đứng như vậy nhìn nhau, Dương Tiễn nhìn về phía ngao tấc lòng, ánh mắt cũng rất phức tạp, có áy náy, có thương tiếc, có hối hận, tình cảm đan xen!
Dương Tiễn sau khi nhìn Ngạo Tắc Lòng trong chốc lát, âm tiếng có chút khàn khàn, cũng có chút đắng chát nói:
– Tấc lòng! Là ta! Ta tới thăm ngươi đây!.
Dương Tiễn sau khi nói xong, vươn tay ra ôm lấy Ngạo Tấc Lòng đang thử người ra, Ngao Tấc Lòng thời điểm này cũng ngửi được khí tức trên thân Dương Tiễn, quá quen thuộc, dù đã qua mấy ngàn năm sinh hoạt, nhưng nàng làm sao có thể quên đi khí tức này cơ chứ. Ngao Tấc Lòng từ bên trong thất thần tĩnh lại, có chút run rẩy nói:
– Là ngươi sao? Thật là ngươi sao? Ta không phải đang nằm mơ? Nếu là mơ ta nguyện ý không bao giờ tĩnh lại! Đừng rời xa ta được không! Ô ô ô...
Ngao Tấc Lòng cũng nhịn không được nữa, cố hết sức mà ôm Dương Tiễn thật chặc, ghé vào trong ngực Dương Tiễn mà khóc, thật sự là làm cho người ta thương tâm, gặp nàng rơi lệ! Dương Tiễn cũng rất kích động, cố sức mà ôm chặc Ngao Tấc Lòng, một tay nhu hòa vuốt ve mái tóc ngao tấc lòng, giọng nói phát ra từ bên tai của nàng, ôn nhu nói:
– Là ta! Thật là ta! Ta tới thăm ngươi đây, đây không phải đang nằm mơ! Đây là thật!.
Hai người đều không nói gì, Ngao Tấc Lòng có chút nức nở, Dương Tiễn cũng rất đau lòng, ôm Ngao Tấc Lòng vào trong phòng, sau đó đóng cửa lại. Dương Tiễn ôm Ngao Tấc Lòng đi tới bên cạnh bàn, hai người sau khi ngồi xuống, Dương Tiễn duỗi hai tay ra nhẹ nhàng đem mái tóc của ngao tấc lòng nhẹ nhàng vuốt để noa thẳng lại, bây giờ Ngạo Tấc Lòng đang khóc như mưa, bộ dạng như là một chú mèo con bị chủ nhân vứt bỏ vậy, trong nội tâm càng thương sót hơn.
Sau đó dưới ánh mắt có chút ngượng ngùng của Ngao Tấc Lòng, cúi đầu xuống hôn nhẹ một cái lên môi Ngạo Tấc Lòng, Ngao Tấc Lòng ưm một tiếng, muốn giãy dụa, nhưng cuối cùng vẫn tùy ý Dương Tiễn hôn môi. Rời môi thơm, Dương Tiễn lại đem môi chuyển sang đôi mắt, nhẹ nhàng hôn đi những giọt nước mắt động trên khóe mi.
Dương Tiễn ôm Ngao Tấc Lòng, Ngao Tấc Lòng cũng tựa đầu vào bờ vai của Dương Tiễn, hai người đều không nói gì, chỉ im lặng mà hưởng thụ lấy cái cảm giác yên lặng ấm ấp này. Dương Tiễn một hồi lâu mới lên tiếng:
– Tấc Lòng, có hận ta không? Trách ta nhiều năm như vậy, không có tới đây thăm ngươi!.
Sau khi Nghe Dương Tiễn nói, thân thể Ngạo Tấc Lòng run lên, sau đó trong mắt lại có chút ngập nước, không nói gì, chỉ là nhẹ nhàng lắc đầu. Dương Tiễn nhìn bộ dạng Ngao Tấc lòng, đã biết rõ, nói không oán hận là giả dối, trong nội tâm chắc vẫn còn có chút oán hận.
Dương Tiễn thở dài một hơi nói ra:
– Tấc Lòng! Thực xin lỗi! Những năm gần đây này ta lại không tới thăm ngươi! Thật sự xin lỗi! Ta cam đoan với ngươi, về sau sẽ không rời xa ngươi. Sẽ không rời xa ngươi nữa.
Dương Tiễn nói hai lần, kích thích Ngao Tấc Lòng, Ngao Tấc Lòng mãnh liệt ngẩng đầu lên nhìn hắn, trong mắt tràn đầy kinh hỉ, Dương Tiễn cũng Ôn Nhu nhìn Ngao Tấc Lòng.
– Tin tưởng ta! Lúc này ta sẽ không buôn tay ngươi ra nữa! Ngươi rốt cuộc chạy không thoát đâu, về sau nhất định phải nghe lời của ta biết không.
Dương Tiễn Bá Đạo lại ôn nhu nói.
Trải qua thời gian nhiều năm như vậy, Ngao Tấc Lòng cũng cải biến, không bao giờ... Không bao giờ có cái tính tình như năm đó nữa, hiện tại tính cách của Ngạo Tấc Lòng là không màng danh lợi, Ngao Tấc Lòng Ôn Nhu gật đầu nói:
– Ân! Ta sẽ không tái hiện tính cách cố tình gây sự như trước kia nữa, ưa thích ngờ vực vô căn cứ! Chỉ cần ngươi có thể ở bên cạnh ta như vậy đủ rồi!.
Thấy được Ngạo Tấc Lòng hiểu chuyện như vậy, Dương Tiễn cũng cao hứng, cúi đầu xuống lại hôn lên môi Ngao Tấc Lòng, hai người lại một phen hôn hít! Ngao tấc lòng cũng rất phối hợp động tác Dương Tiễn.
..........
( Cầu ủng hộ TLT và KP, đây là động lực để dịch giả làm việc ).
Dịch Giả : HoàngTâm.
Nguồn : TruyệnYY.
365
7
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
